Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5

Phiên bản Dịch · 4903 chữ

Mọi người đợi nó dưới sân trường đã 15' rồi mà không thấy nó đâu ánh mắt ai cũng đổ dồn về hành lang ngóng chờ nó. 20'

- Cô ta ngủ trên đấy à?_hắn không chịu được lên tiếng

- Tui thấy lo lo sao ý_ Zumy lên tiếng

- Mình đi lên kiếm_ Bin lên tiếng

Cả bọn phi ngay lên lớp nó không 1 bóng người.

- Đúng lớp oy mà sao không có_ Bin thắc mắc

- Con nhỏ này đi đâu không pít_ Bun sốt ruột

- Không xong rồi cặp nó đây nè_ Suny kêu lên khi thấy cặp nó dưới đất.

- Rầm...*_ Bun đập ban chửi thề mắt đỏ gay vì giận

- Bình tĩnh đi Bun giờ mình chia nhau ra tìm Bi gặp nhau ở chỗ lúc nãy_ Bin chấn an

Cả bọn chạy tìm nó lòng ai cũng lo lắng " Bi ơi em đừng làm anh sợ mà em ở đâu" suy nghĩ của Bun, " Khỉ ơi em cô đừng làm sao nha" suy nghĩ của hắn...

Nó bị chói chặt vứt 1 góc nhà kho. Ào...1 chậu nước lạnh tạt thẳng vào mặt nó khiến nó tỉnh dậy.

- Tỉnh rồi hả? Mày ngủ hơi lâu đấy_giọng chanh chua của Vi vang lên

- Mún gì?_Nó lạnh lùng

- Mún gì à? Tao cảnh cáo mày rồi tránh xa các hoàng tử của tao ra sao mày cứ bám theo các anh ấy, hết anh Bun rồi lại còn anh KIN nữa mày đúng là cáo già đội lốt người._Vi căm phẫn nói

- Thật là đáng thương_nó nhéch mép

- Mày...mày ns cái gì_Vi chỉ vào mặt nó lắp bắp

- Tao bảo mày đáng thương không phải của mình mà tự nhận vì trai mà mất hết lý trí trơ trẽn mày làm xấu mặt con gái quá_nó lắc đầu thản nhiên trả lời

- Mày...mày....chát....chát....._Vi lắp bắp rồi tát nó.

- Mày có đánh chết tao đi chăng nữa loại người như mày không làm cho a Bun để ý tới dù chỉ là nửa con mắt đâu._ nó khinh khỉnh

- Thế mày nghĩ con của giám đốc công ty nhỏ như con kiến của mày sẽ làm anh ý để mắt sao. đồ nhà quê._Vi mỉa mai rồi quay xang nhỏ bên cạnh - Có chưa?

- Có đây rồi_con nhỏ bên cạnh cầm 1 bao tải giơ lên mặt nhăn nhó.

- Tao có trò vui ày đây ở lại mà chơi nhé_ ns rồi Vi đi ra cửa ns vọng vào - đổ ra_Vi gia lệnh cho con nhỏ đứng gần nó. Con nhỏ vứt bao tải xuống rồi chạy 1 mạch ra cửa khóa lại.

- HAHAHAHA.... ở đó chơi zui zẻ nhé không ai tới cứu mày đâu._Vi cười vang rồi bỏ đi.

Từ trong túi chui ra hàng chục con chuột, con rán rồi thằn lăn chạy toán loạn.

Qúa khứ:

- Mẹ..Đi chơi thôi nhanh đi mẹ_1 cô bé 5 tuổi hối hả dục

- Con gái ngoan, đứng đây đợi mẹ lấy túi sách rồi 2 mẹ con mình cùng đi ha._1 người phụ nữ xoa đầu bé nói

- Nhanh nhanh đi mẹ_cô bé sốt sắng chạy ra khỏi cổng thì bị 1 toán người mặc đồ đen bắt. mẹ bé chạy ra thấy rồi lên xe đuổi theo chiếc xe rồi rút điện thoại gọi cho ai đó. Đi đến 1 ngôi nhà hoang chiếc xe bắt cóc đưa con bé vào trong khi nó dãy dụa hét. Mẹ nó lén lút lần ra sau xem địa hình dự định cứu con rồi chốn thoát.

- AAAAAAAA. huhuhuhu. tiếng hét tiếng khóc của nó vang lên mẹ nó hốt hoảng đạp cửa vào.

- Bốp...bốp..._tiếng vỗ tay vang lên rồi 1 đám người lao vào bắt mẹ nó.

- Phu nhân của ông chùm khép tiếng có khác đúng thật là hơn người_Người đàn ông khuôn mặt hung hãm ns

- Qúa khen. Mún gì_mẹ nó lạnh lùng lẳng lặng tháo dây trói

- Rất thẳng thắn. Chẳng qua kẹt quá kiếm ông chủ ít tiền với mấy lít máu thôi mà_tên đó gật gù

- Thử xem bản lĩnh của chúng mày đã_mẹ nó vung chân đạp tên đó gục hẳn thấy thế mấy tên đàn em xông vào đánh mẹ nó chỉ 15' sau hơn trăm tên nằm la liệt xuống đất. Mẹ nó vội vàng cởi trói cho nó dỗ dành nó.

- Bùm...tiếng súng vang lên máu của mẹ nó bắn tóe ra phủ đầy váy nó - MẸ nó hét lên. Mẹ nó dùng cây gậy bên cạnh đập đầu tên đó ngất lịm rồi ngã xuống đất.

- Mẹ....huhu...mẹ có sao không...huhu...là Bi không ngoan, không nghe lời mẹ. Là Bi hại mẹ...huhu_nó chạy đến ôm mẹ nó vào lòng nức nở.

- Con....gái...mẹ ngoan...không phải lỗi tại con...con...gái ngoan...nghe lời mẹ...không được khóc...nghe chưa...hãy cười vui vẻ...lên con nhé...con gái mẹ xinh lắm...nhớ chăm sóc ba và anh con nha...mẹ luôn bên con....yêu....con..._mẹ nó yếu ớt dặn dò nó rồi tắc thở.

- KHÔNG! MẸ.HUHUHUHUHUHU_ nó hét lên trong nước mắt ôm chặt mẹ nó nức nở. Nó ngồi thẫn thờ ôm xác mẹ nó mấy con chuột từ đâu chạy bên nó cắn xé váy nó rồi xuống mẹ nó nó sợ lắm khóc thét lên ôm chặt mẹ nó hơn như sợ mẹ nó bị chuột cắn.

Hiên tại:

Mặt nó cắt không còn giọt máu mồ hôi vã ra nhớ lại quá khứ đau thương - Không...không_ miệng lẩm bẩm co dúm người lại sợ hãi.

- Hộc...hộc...Tìm thấy chưa?_ Bun thở gấp hỏi bọn hắn

- Tìm hết các nơi rồi vẫn chưa thấy...hộc...hộc_ hắn vÀ Bin đồng thanh.

- Bọn em cũng thế_ Zumy lên tiếng

- Bi! em đang ở đâu? Tách_ Bun ngồi phục xuống đất giọt nước mắt nóng hổi rơi trên gò má đủ cho ta thấy rằng anh đang đau khổ thế nào anh chưa bao giờ khóc từ khi mẹ mất không tìm thấy Bi cảm giác đó lại trỗi dậy trong anh.

- Bun! mày bình tĩnh đừng như thế mà. À còn nhà kho cũ chưa tìm._ Bin vừa ns hết câu Bun chạy thật nhanh về phía nhà kho cả bọn thấy thế cũng chạy theo.

- RẦM_ cánh cửa nhà kho bị Bun đổ. Cả bọn chết lặng nhìn cái bé nhỏ đang ngồi co rúm run sợ đám chuột, rán, thằn lằn chạy lăng quăng.

- TRỜI ƠI. CHUỘT. ĐUỔI NÓ HẾT ĐI. NHANH LÊN. BI ƠI.HUHU_Suny hốt hoảng hét lên vừa khóc vừa đuổi lũ chuột.

- Bi! em tỉnh lại đi. Nhìn anh nè Bi. Đừng như vậy anh xin em đấy Bi._Bun chạy lại ôm chặt lấy nó vừa ns vừa khóc.

Suny và Zumy thấy nó thế khóc nấc lên. Hắn nhìn người con gái bé nhỏ đang run rẩy trước mặt lòng nhói lên cũng thắc mắc vì sao nó lại bị như vậy. Bin nhìn nó xót xa rồi gọi điên cho đàn em điều tra gấp thủ phạm.

- Không...không...mẹ...hai ơi...mẹ..._nó nói rồi ngất lịm đi.

Bun bế nó chạy nhanh ra ngoài đi về biệt thự gọi bác sĩ riêng ( vì từ trường về nhà Bun gần hơn đi viện )

- Tiểu thư chỉ bị xây xát nhẹ nhưng tinh thần bị hoảng loạn nên rơi vào tình trạng mê sảng muộn nhất là mai là tiểu thư sẽ tỉnh_ Bác sĩ Shin ( bác sĩ riêng của gia đình nó ) nói.

Bun lặng lẽ ngồi bên nó _ Đến giờ em vẵn chưa quên được sao._ Bun cầm tay nó nói.

Bin, hắn, Suny, Zumy từ ngoài đi vào.- Mày đừng lo quá rồi Bi sẽ ổn thôi._ Bi an ủi.

- Đúng đó nó mạnh mẽ lắm_ Zumy mắt đỏ chót vì khóc thương nó.

- Bun! Mày có thể cho bọn tao pít vì sao Bi lại hoảng loạn như thế được không?_hắn đề nghị.

- Bla...bla...Bun thuật lại quá khứ - Lúc ba tao đến nơi thì đã quá trễ mẹ tao mất còn Bi thì rơi vào tình trạng hoảng loạn hum nào cũng khóc rồi lẩm bẩm tự dốt mình trong nhà không gặp 1 ai. Ba tao nhìn nó xót xa ông cũng khóc nhìu lắm tao cũng không pít làm thế nào để giúp em tao nữa. Rồi 1 ngày nó tự nhiên ra ngoài mỉm cười với mọi người. Ba tao thấy thế mừng lắm nhưng hơi lo lo. Thế là ông đưa tao và nó xang Mĩ được 5 năm thì tao về Việt Nam còn Bi thì ở lại không mún về. Đợt này nó về tao cũng không bít vì sao nhưng cũng không giám hỏi sợ nó lại pùn.Bun bùn bã kể.

- Thôi mày cũng mệt rồi về phòng nghỉ ngơi đi. 2 người cũng vậy_ Bin nói với Bun rồi quay xang Suny và Zumy đang ngồi nhìn nó.

- Còn Kin mày gọi điện cho hiệu trưởng xin cho cả bọn nghỉ đi_ Bin nói với Kin

- Thôi để tao ở lại với Bi mà mày điều tra được ai làm vậy với Bi chưa?_Bun hỏi Bin.

- Tao cho người điều tra rồi chắc cũng sớm tìm ra thôi._ Bin trả lời.

- Mọi người đi nghỉ hết đi để tôi ở lại chăm sóc Bi được rồi_ hắn đề nghị.

Bun và Bin thoáng ngạc nhiên rồi cũng gật đầu đi ra. hắn ngồi ngắm nhìn người con gái đang say giấc ngủ đôi má không còn hồng hào như mọi ngày mà lòng nhói đau..

Nó thấy trước mắt nó phủ toàn 1 màu trắng nó hoảng loạn nhìn xung quanh xem đây là đâu. Nó thấy 1 người phụ nữ quay lưng về phía nó bước đi. Mẹ đúng rồi là mẹ nó gọi to người phụ nữ đấy quay lại mỉm cười với nó và nói "" Đừng pùn con gái cười lên nha "" rồi lại bước đi nó vội vã vừa chạy vừa hét gọi người phụ nữ biến mất. Nó giật mình tỉnh dậy mồ hôi như tắm khóc nấc lên.

Hắn thấy nó hét vội vã ôm lấy nó chấn an - Ngoan! Đừng sợ có tôi ở đây mà._hắn dỗ dành, nó ôm chặt lấy hắn mà khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc. Hắn cảm thấy người con gái này thật nhỏ bé mong manh rất cần được che trở bất giác hắn mún bảo vệ nó không để nó chịu bất kỳ tổn thương nào nữa 1 đứa bé 5 tuổi chứng kiến mẹ chết trước mặt mình đã là quá đủ, quá cay đắng rồi, giờ hắn sẽ xoa dịu nỗi đau trong lòng nó. Hắn bít là hắn đã iu nó mất rồi iu từ lúc nào hắn cũng không hay. Nó khóc 1 hồi chắc do mệt quá nó ngủ thiết đi trong lòng hắn. Từ từ đặt nó xuống nhìn nó 1 lượt rồi hắn xuống nhà tìm nước uống.

- Tìm được kẻ chủ mưu chưa?_ Bun hỏi Bin. 2 người đang ngồi ở ghế sô pha ngoài phòng khách.

- Thằng Ken ( Đàn em thân cận nhất của 3 chàng ) vừa gọi cho tao bảo là tìm được rồi là do con Vi với tụi đàn em nó làm._Bun trả lời.

- Xoảng...Mẹ kiếp. Bắt bọn nó về chưa_ Bun bóp nát ly rượu trên tay chửi

- Bắt rồi đang dốt ở mật thất đợi bọn mình đến.

- Đi thôi_ hắn từ nhà bếp đi ra.

- Cho tụi tui đi với. Tụi tui mún pít kẻ nào giám cả gan động đến Bi._ Suny tức giận

- Cho tôi xin 2 chữ bình yên, các cô đi chỉ tổ vướng chân tay_ Bin mỉa mai.

- Hix. Anh đừng có mà khinh thường đi mà Bun bọn em cũng mún bít thủ phạm là ai mà._ Zumy năn nỉ

- Không là không mà_ Bin gắt

- Oaoa......huhuhu....hukhuk..._ Suny khóc rống lên ấm ức.

- Ơ này...cô đừng khóc nữa_ Bin thấy Suny khóc lúng túng.

- Thôi được rồi nhưng nhỡ Bi tỉnh lại thì sao_ Bun nói

- Nhóc đó vừa tỉnh khóc 1 trận rồi ngủ chắc chưa tỉnh lun đâu đi nhanh còn về._ hắn nói rồi đi thẳng ra ngoài.

3 chiếc BMW của hắn Bun và Bin lao vun vút trên đường ( Đừng thắc mắc nhé vì 3 chàng ở chung khi được về phép nên xe của họ cũng ở đây ) 5' sau thì dừng tại 1 ngôi nhà hoang ở ngoại ô tất cả bước xuống tiến thẳng vào.

- Đại ca?_ Kan cúi đầu chào khi thấy tụi hắn.

- Người đâu?_ Bun hỏi.

- Dạ, đang ở trong đó_ Kan cung kính

Cả bọn vào trong thấy 3 con nhỏ bị trói mặt mày bầm tím nằm ngất dưới đất.

- Có 3 người này thôi sao?_ Suny thắc mắc

- Vâng ạ_ Kan trả lời

- Không thể. Với sức của 3 con nhỏ này không thể bắt nó được_ Zumy và Suny kêu lên vì họ bít võ của nó cũng không phải dạng vừa.

- Tụi nó chốc thuốc mê rồi ném người qua lan can đưa về nhà kho ạ_ Kan giải thích.

- Ào.._1 chậu nước lạnh tạt thẳng vào 3 nhỏ.

- Anh Bun , anh Kin, anh Bin xin tha cho bọn em bọn em không cố ý làm vậy đâu. Chỉ tại nó không nghe lời bọn em cứ bám lấy bọn anh nên em chỉ định dậy cho nó 1 bài học thôi.huhuhuhuhu_3 nhỏ khóc lóc van xin.

- Bốp....Không cố ý chỉ cố tình thôi chứ gì. Vì trai mà mày hại nó ra nông nỗi này giờ mày còn xin tha sao?_Suny bất mãn nhảy vào tát cho Vi 1 cái đau điếng.

- Nếu nó nghe tao thì đâu bị như thế, tao cảnh cáo nó rồi chứ có phải không đâu đồ nhà quê chỉ pít bám theo zai_ Vi túc khí nói không nề hà.

- Bốp...cái thứ nhất tao tát vì tội hám trai...bốp....cái thứ 2 là mày không biết thân biết phận...bốp...cái thứ 3 vì mày ăn nói nhố nhăng....BỐP...cái thứ 4 là mày đã động đến Bi em gái tao._ Bun tát Vi rồi đá 1 phát vào bụng khiến nhỏ lăn beo kêu la. Mắt Bun nổi gân đỏ vì giận dữ khiếp Bin và hắn thoáng chút rùng mình vì bộ dạng đó. Hắn nói nhỏ gì đấy với Kan rồi tiến lại gần Vi nâng cằm Vi lên nhếch mép cười khiến Vi run sợ.

- Alo. Rút hết cổ phần trong công ty họ Hoàng rồi thu thập hết chứng cứ phạm tội của giám đốc công ty đó cho tôiNs rồi Kin quay xang Vi.- Mày thích chơi chứ gì? Tao có trò chơi ày. Cắt đứt gân chân của 2 con nhỏ kia rồi ném nó ra ngoài. Còn dốt con này vào chuồng chó cho tao hắn nói trong điện thoại rồi way lại gia lệnh cho đàn em. Cả bọn ngồi ghế nhìn hành động của hắn cũng là để cho Bun chấn tĩnh lại. 1 lúc sau 1 tên đem vào 1 kái bao tải đang động đậy Vi nằm trong chuồng thấy như phát hiện ra điều gì sợ hãi khóc thét lên.

- Không....không...anh Bun em sai rồi anh bảo anh Kin tha cho em đi nếu em biết Bi là em gái anh em đã không làm vậy.huhuhuhu._Vi khóc lóc van nài Bun.

- Giờ mày mới biết thì đã quá muộn rồi_ Bun nói.

Kin đổ hết chuột, gián, thằn lằn, rắn....ở trong bao tải vào người Vi nhếch mép - Game over_ rồi cả bọn đi ra ngoài trong tiếng thét của Vi. Vừa ra khỏi tiếng thét không còn vì được xây bởi kính chắn âm.

- Nãy nhìn mặt mày ghê quá đấy Bun_ Bin rùng mình.

- Nó giám động vào bảo bối của tao, tao không giết nó là may đấy._Bun nghiến răng kên két

- Mà Kin, nay mày lạ à nha có bao giờ mày nhúng tay vào chuyện này đâu._ Bin thắc mắc hắn chẳng nói gì lên xe phóng như bay về nhà Bun. Cả bọn bám theo.

Trên xe Bin:

- Nhìn cái mặt con nhỏ đó tui chỉ mún vặn cổ từ đằng trước ra đằng sau, vặt rụng răng cho bớt sủa bậy đi thôi_ Suny vừa nói vứa vung tay miêu tả.

- Cô vặn cổ gà thì có ý. Tay thì bé tý tẹo mà đòi vặn cổ người khác._ Bin châm chọc

- Anh có tin tôi vặn cổ anh không hả_ Suny nổi xung

- Hộ cái_ Bin vừa nói vừa chìa cổ về phía Suny. - OÁI. Làm thật à. Buông ra đâm bây giờ..._Bin la oai oái khi Suny lôi đầu anh.

Trên xe Bun:

- Bun! Anh không sao chứ?_ Zumy e dè hỏi khi thấy Bun đăm chiêu

- Ờ anh không sao đâu. Anh chỉ đang lo cho Bi thôi_ Bun trả lời thoáng chút bùn

- Anh đừng lo quá nó mạnh mẽ lắm chắc không sao đâu mai nó lại cười toe toét ý mà_ Zumy chấn an nhưng trong lòng lo cho nó lắm.

- Ừm anh cũng mong là vậy_ Bun trả lời rồi cả 2 chìm vào im lặng.

Về tới hắn chạy nhanh lên phòng nó thấy vẫn đang ngủ hắn nhẹ nhàng đến bên nó vuốt tóc nó mỉm cười dịu dàng rồi xuống bếp.

- Kin! Mày làm gì vậy?_ Bun ngạc nhiên khi thấy hắn đeo tạp dề.

- Tao nấu cháo cho Bi_hắn thản nhiên trả lời tay vẫn khuấy đều nồi cháo. Bun và Bin đổ cái " rầm" như không tin vào sự thật hắn lạnh lùng không quan tâm 1 ai mà giờ lại đeo tạp dề xuống bếp thật là chuyện lạ Việt Nam.

- Kin! Mày bị làm sao đấy, không khỏe chỗ nào à hay dây thần kinh bị chạm?_Bin sốt sắng hỏi tay mân mê sờ soạn mặt hắn.

- Bỏ ra mày làm gì vậy_ hắn gắt.

- Em ra ngoài 1 chút_ nó từ trên lầu đi xuống.

- Em đi đâu để anh đưa đi_Bun lo lắng

- Em tự đi được rồi.

- Để tụi tao đi với mày_ 2 con nhỏ đồng thanh.

- Không cần đâu mọi người cứ ở nhà đi tý nữa em về, em không sao, mọi người đừng lo_nói rồi nó đi thẳng ra ngoài.

Nó cứ đi đi mãi cuối cùng dừng lại ở 1 cánh cổng màu trắng có dây hoa hồng bao xung quanh. Nó rút chìa khóa mở cửa đi vào. Hắn đi theo nó nhìn cái dáng bé nhỏ bước đi cô đơn quá hắn chỉ mún chạy đến ôm nó vào lòng nhưng lý trí không cho phép.

Nó ngồi cạnh 1 ngôi mộ xung quanh toàn cây hoa hồng mỉm cười đưa tay vuốt tấm di ảnh trên mộ.

- Mẹ! Con gái về thăm mẹ đây. Bé Bi nhớ mẹ. Bao giờ bé Bi mới được gặp mẹ đây_ nó mỉm cười nói trong khi nước mắt đã rơi từ lúc nào. Hắn nhìn người phụ nữ trong tấm ảnh nó thật giống bà đôi mắt đen láy với 2 cái má núm đồng tiền quả thật rất giống. Hắn lặng lẽ đến bên ngồi cạnh nó im lặng. Nó ngước nhìn hắn rồi lại nhìn vào khoảng không vô định. Cả 2 ngồi đó rất lâu.

- Mẹ tui rất thích ăn táo, rất thích được trồng hoa hồng. Tui cũng zậy._nó lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng. Hắn không nói gì chỉ ngồi nhìn nó.

- Mẹ tui bên đó có được hạnh phúc không có nhớ đến tui không nhỉ?_nó nói nhưng vẫn không nhìn hắn.

- Nếu cô hạnh phúc bà ấy cũng sẽ hạnh phúc mẹ cô lun ở bên cô mà chẳng qua cô không nhìn thấy bà thui_hắn trả lời. Nó không nói gì cả được 1 lúc nó đứng lên.

- Này! Đi về thui tui đói_nó đập vai hắn xoa xoa bụng phụng phịu. Hắn mỉm cười đứng đậy. 2 người đi bộ trên con đường vắng chỉ có tiếng lá cây xào xạc 2 bên đường.

- Túm lại cảm ơn_nó ns nhỏ đủ để hắn nghe thấy

- Gì cơ? Cô ns gì tui không nghe rõ_hắn giả bộ

- Cảm ơn anh đã ở bên tui được chưa?_nó ns lớn hơn

- Cảm ơn thì cảm ơn thêm túm lại làm cái gì.

- Nghe thấy rồi còn giả bộ, rút lại lời cảm ơn

- Ế cảm ơn không thôi à?

- Thế anh mún gì?

- Chỉ cần cô đừng chọc cho tui tức ói máu là được oy.

- Không! Chọc tức anh là niềm vui của tui tội gì không chọc chớ._nó phản bác

- Cô...cô đúng là cái đồ...đồ EO CHANG HY_hắn nhấn mạnh vế sau

- Eo chang hy...eo chang hy là đồ gì?_nó ngây thơ như nai tơ

- Tự hỉu. hahahaha_hắn nhìn bộ dạng nó khoái trí cười.

- Eo chang hy....Eo chang hy....._nó cứ lẩm bẩm câu nói của hắn cho tới khi về đến nhà. hắn thì cứ nhe răng ra cười.

- AAAAAAAA....CÁI TÊN CHẾT TIỆT KIA. SAO ANH GIÁM BẢO TÔI Y CHANG HEO..._nó hét lớn đuổi theo hắn chạy vòng quanh sân. Mọi người nghe tiếng hét chạy ra thì há hốc mồm vì cảnh tượng trước mắt.

- Hộc...hộc...Thôi tôi mệt lắm rồi đừng đuổi nữa cô ăn gì mà chạy khỏe vậy? hộc...hộc_hắn đứng lại xua tay thở dốc sau khi chạy n vòng quanh sân.

- Hộc...hộc...ai bảo anh chạy làm gì_nó hít lấy hít để không khí.

- Ai bỉu cô đuổi tui hộc...hộc _hắn vẫ thở.

- Ai kêu anh bỉu tui y chang heo.. hộc...hộc..._nó tương tự

- Thì sự thật là vậy mà.

- Anh còn giám nói. chết đi.nó nói rồi xông vào đánh hắn xối xả. BỤP...BUP...CHÁT...CHÁT...HAHAHAHAHAHAHA.hết đánh nó quay xang chọc lét hắn.

- Thôi...thôi...dừng tay đừng cù nữa...hahaha_hắn cười chảy nước mắt.

- Chừa chưa?_nó hỏi tay vẫn chọc lét

- Chừa rồi..hahaha.

- Lần sau còn thế nữa không?

- Không...không giám nữa...haha_hắn vừa cười vừa lắc đầu lia lịa

- Hừ...nhớ đấy lần sau còn thế là anh chết chắc_nói rồi nó chạy tót vào nhà nấu cơm. Hắn đứng dậy quần áo xộc xệch đầu tóc bú rù mặt trắng bệch phờ phạc.

- HAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHA_ sau khi chứng kiến sự kiện lạ mới diễn ra mọi người thay đổi trạng thái liên tục ngạc nhiên, ngỡ ngàng...giờ thì cả lũ phá lên cười.

- Hahaha. Mắc cừi quá haha._Bin lăn ra nhà cười

- Hahaha còn gì là hot boy trường JK nữa haha_Bun không hơn

- MẤY THẰNG KIA! nhìn thấy anh em bị vầy không giúp thì thôi còn ngồi đó mà cười_Kin tức sôi máu.

- Ăn cơm thôi đứng đó mà hét ồn quá._Nó từ trong bếp nói vọng ra.

Cả bọn lật đật chạy vào bàn ăn.

- Uầy! Ngon thếSuny xuýt xoa món rau sào thịt rồi đưa tay bốc.- Á đaunguyên chiếc muỗng được hạ không thương tiếc xuông tay Suny.

- Đi vào rửa tay nhanh. Ai cho bốc vụng hả? Mày pít tay mày có hàng tiệu con vi khuẩn không._nó chống 2 tay vào hông ra lệnh. Suny nhăn nhó quay đi rửa tay thì nó bốc lun.

- CON KIA. MÀY KÊU TAO KHÔNG ĐƯỢC BỐC VỤNG THẾ MÀY ĐANG LÀM GÌ ĐẤY HẢ? RỬA TAY CHƯA?_Suny bít ngay là nó sẽ bốc vụng mà y như rằng.

- Hề hề. Mày in tâm tao rửa bằng xà phòng Lai boi rồi_nó cười hề hề.

Cả bọn lắc đầu nhìn nó rồi lần lượt vào rửa tay. Ăn xong cả bọn ngao ngán nhìn chồng bát.

- Cô ăn xong rồi thì đi rửa bát đi_Bin ra lệnh cho Suny

- Anh đi mà rửa_Suny phản bác

- Cô là con gái thì phải rửa chứ.

- Tại sao con gái lại phải rửa. Này anh không được phân biệt à nha, giờ nam nữ bình đẳng._Bin và Suny cứ cãi nhau. Zumy đành bê bát ra rửa thấy thế Suny kéo Bin ra rửa, Bun cũng ra rửa cung Zumy. Hắn thì vào nhà tắm thay đồ. Xong xuôi cả bọn ra phòng khách không thấy nó đâu chạy ra ngoài thấy nó đang nằm vắt vẻo trên cây táo.

- Bi ơi? Tao lên với_Suny và Zumy đồng thanh. Rồi cả bọn chèo lên cây vặt táo ăn.

- A_Nó kêu lên rồi chạy vào nhà làm gì đó 3' sau nó chạy ra với cái lọ nhỏ và mấy cái ống hút được cắt ngắn trên tay. Nó chèo lên cây rồi lấy ống hút thổi. Từng quả bong bóng xà phòng bay lơ lửng trên không Suny và Zumy cũng bắt chiếc thổi theo. 3 chàng nhìn 3 nàng thổi bóng miệng cười toe toét bỗng nhiên trái tim của cả 3 đập thình thịch.

- Ui quả bóng của tao to chưa nè_nó khoe

- Của tao cũng to nè_Zumy nói

- Của tao to hơn_Suny nhận xét

- Không của tao to hơn chứ_nó phản bác

- Không. của tao_Suny cãi lại

- Của tao.

- Của tao.

-Của tao.

............

3 nàng chí chóe. 3 chàng nhìn nhau lắc đầu bó tay vì tính trẻ con của 3 nàng.

- Của tui to nhất_hắn không chịu được nữa giật lấy ống hút từ tay nó thổi

- Của tui cũng thế_Bun và Bin giật ống hút từ tay Suny và Zumy thổi rồi đồng thanh nói.

3 nàng bị giật mất đồ chơi tức khí nhảy xuống đập cái " bốp " vào quả bóng của 3 chàng rồi chống tay vào hông đồng thanh quát. - Của tôi to nhất._ thế là các chàng thổi được quả nào các nàng lại đuổi theo đập cái bộp không còn quả nào sống sót. Đến lúc không còn sức để đập cũng như không còn hơi để thổi 3 chàng và 3 nàng lăn đùng ra bãi cỏ nhìn bầu trời. Trời đã tối những vì sao lấp lánh.

- Mẹ kia hainó nói rồi chỉ tay vào ngôi sao sáng nhất trên bầu trời. - Mẹ đang nhìn mình đó hai nó rưng rưng, tay nó sờ lên chiếc vòng cổ hình ngôi sao mẹ nó đã tặng nó. Mọi người im lặng nhìn nó xót xa, vết thương lòng nó quá lớn có ai có thể giúp lòng nó được nguôi ngoai. Tất cả nằm đó im lặng nhìn lên ngôi sao sáng nhất thầm nguyện cầu cho nó. Nằm 1 lúc lâu các chàng quay sang thì 3 nàng nhà ta ngủ từ lúc nào rồi. Bun nhẹ vuốt tóc nó rồi hun lên mí mắt còn dính nước thật lâu. Hắn sôi máu đẩy Bun ra rồi bế nó lên phòng. Bun ngơ ngác nhìn hắn rồi mỉm cười bế Zumy lên phòng. Bin thì bế Suny lên từ lúc nào rồi.( nhà to nên nhìu phòng lắm )

Trên phòng Suny. Bin đặt Suny xuống giường ngồi ngắm. Làn da trắng mịn khuôn mặt tròn tròn mi dài cong khép hờ môi nhỏ hồng hồng

- Con nhỏ này dễ thương phết...thình thịch_tim Bin đập loạn xạ " trời ơi sao thế này tim ơi đập gì nhanh thế không lẽ....không thể mình không thể nào yêu bà la sát này được không thể ra ngoài thôi " Bin chấn an tim mình vừa hỏi rồi vừa trả lời xong đi ra.

Trên phòng Zumy:

- Em là cô bé ngày xưa phải không?_Bun vuốt tóc Zumy mỉm cười hỏi hun nhẹ lên chán nhỏ rồi đi ra( Zumy chơi với anh em Bun từ nhỏ mà đến năm 5 tuổi thì nhà Zumy chuyển qua Mĩ thì nhà nó xảy chuyện 1 thời gan sau nó qua Mĩ gặp lại Zumy và quen Suny ).

Trên phòng nó. Hắn bế nó nhìn nó cuộn tròn nép vào người hắn thật đáng yêu. Hắn đặt nó xuống nhìn người con gái trước mặt hơi thở đều đều 2 má phúng phính nhìn chỉ mún cắn cho 1 phát 2 hàng mi dài cong vút khép hờ sống mũi cao bờ môi mọng đỏ thỉnh thoảng lại mút mút hắn phì cười nghĩ " chắc con khỉ con này lại đang mơ được ăn đây " bất giác hắn cúi xuống hun nhẹ vào làn môi kia Vị ngọt lịm lan tỏa như thôi thúc hắn hun ngày càng mãnh liệt hơn nụ hôn dài tưởng trừng như bất tận cho đến lúc nó khẽ cựa mình nhăn mặt hắn mới luyến tiếc rời bỏ. Nhìn làn môi mọng hơi sưng sưng ham mún hắn lại tăng lên " Không được nhỡ khỉ tỉnh lại thì sao kiềm chế " hắn tự nhủ rồi đứng phắt dậy về phòng mình.

Bạn đang đọc Đồ Lém Lỉnh ... Bắt Được Em Rồi của coolgirl
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.