Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 61-2

Phiên bản Dịch · 517 chữ

Nhưng rồi ánh mắt đó

lại vụt tắt...

-

Oa con búp bê đẹp kinh khủng.

-

......

-

Không biết là cô

gái nào tặng anh nhỉ? – Sohy lên tiếng

~ Tại chỗ nó ~

-

Zen bây giờ em

định làm gì? – Kai hỏi.

-

Em nghĩ là mình

sẽ đi tìm nhà ở trước...sau đó em sẽ đăng kí đi học lại..lâu lắm rồi em chưa có

đi học.

-

Có cần anh giúp

gì không?

-

Không sao đâu,

anh chỉ cần đi cùng em tìm khu nhà trọ nào tốt nhất cho em ở là được.

-

Không thành vấn

đề công chúa.

-

........

~ 2 giờ sau ~

-

Phù cuối cùng

cũng xong..

Nó bước vào nhà lấy một ly nước cho Kai.

-

Anh uống đi.

-

Cám ơn em. Ở nhà

này em thoải mái chứ? Có điều gì em không vừa lòng không?

-

Em nghĩ nhà trọ

này ổn..mà nếu ổn thì em ở tốt...

-

Ừ...có cần anh ở

cùng tối nay?

-

Thôi..thôi..

không cần đâu.

-

Em không tin

tưởng anh à?

-

Không phải

thế...em nghĩ anh ở đây tối nay không tiện đâu.

-

Có gì mà không

tiện chứ?

-

Tóm lại là không

được ông giám đốc ạ..

2 năm rồi...Kai giờ đã có chỗ đứng trong xã

hội..anh làm tại một công ty đào tạo nghệ sĩ với vai trò là giám đốc... Có thể

các bạn không tin..nhưng trong 2 năm Kai

thực sự đã dành được lòng tin của chủ tịch hội đồng quản trị và lên ngồi vào vị

trị giám đốc.

-

Thế còn việc đi học của em? ổn rồi chứ?

-

Em không biết nữa..có lẽ sáng mai em sẽ thử đi xin học lại xem.

-

Ngày mai anh sẽ đi cùng em.

-

Thôi đi ông..ở nhà lo công việc đi kìa..Anh trốn việc cả một tuần rồi đấy.

-

Trốn được cả tuần thì sao không trốn được một ngày. Anh sẽ đi với em..quyết

định vậy đi. Còn bây giờ..em đói chưa? Anh sẽ đi nấu một cái gì đấy.

Bằng

đấy thời gian..bằng đấy sự yêu thương...Kai chưa bao giờ hết lo lắng cho

nó...mặc dù anh biết tình cảm của mình sẽ không được đền đáp..nhưng anh vẫn cố

gắng..anh nghĩ có thể mình sẽ níu kéo được gì đó ở nó chăng? Hay mãi mãi là

người anh trai luôn sát cánh theo nó.

~ Sáng hôm sau ~

-

Mệt muốn xỉu

luôn. – nó thở dài.

-

Cuối cùng cũng

được nhận vào..May thế chứ lị.

-

Cũng tại cái học

bạ bá đạo của em mà không trường nào dám nhận. Hên là có cái trường này...không

thì mù chữ luôn từ đây.

-

Chiều nay bắt đầu

tiết học rồi..có muốn đi mua đồ gì không?

-

Mệt thật đấy...em

chẳng muốn đi chút nào..

~ Tại chỗ hắn ~

-

Alô chị à,..chuẩn

bị xe cho em.

-

Em định đi đâu?

-

Chỉ là...em muốn

đi học thôi.

Bạn đang đọc Đồ Điên! của xZenlyx
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.