Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bằng hữu, ngươi gian lận !

1708 chữ

Vân Thanh Khung cười khổ một tiếng: “Ngươi không cần giả vờ hảo tâm, muốn giải quyết ta thì nhanh làm đi……”

Tần Tích Vũ hiểu ý Tần Lôi, cười nói: “Có phải huynh cảm thấy dưới tình huống như vậy động thủ thì không có mấy tự hào?”

Tần Lôi gãi đầu: “Đúng là có điểm.”

“Chúng ta đây……”

Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên nơi xa lại xuất hiện hai thân ảnh.

Đúng là Trần Hạo Nhiên và Đoạn Hùng Sư!

Vân Thanh Khung biến sắc: “Các ngươi, cư nhiên theo kịp nhanh như vậy……”

Trần Hạo Nhiên sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên thương thế không nhẹ, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Vân Thanh Khung, ta sớm muộn gì sẽ hoàn toàn đánh bại ngươi, khụ khụ khụ……”

Tần Lôi cười nói: “Nhị đương gia bảo trọng thân thể a……”

“Tần Lôi! Ngươi cũng trong danh sách ta phải giết! Khụ khụ khụ……”

Tần Lôi sờ cằm: “Lấy trạng thái hiện tại của các ngươi còn dám đuổi theo, cũng lợi hại……”

Đúng là Trần Hạo Nhiên bị trọng thương, Đoạn Hùng Sư một người đối mặt với Vân Thanh Khung có thương tích tự nhiên không sợ, nhưng gặp Tần Lôi và Tần Tích Vũ nhất định sẽ thua.

Đoạn Hùng Sư cười: “Chúng ta sẽ không thua!”

Tần Lôi: “Nga? Ngươi tự tin từ đây mà ra?”

Đoạn Hùng Sư hướng lên một lóng tay: “Đương nhiên là do có yêm!”

Mọi người: “……”

Tần Lôi cười lạnh: “Ngươi thực thẳng thắn…… hay là khờ đâu?”

Đoạn Hùng Sư sửng sốt một chút: “Ngươi đang mắng ta sao?”

“Thế thì sao?”

“Ta giết ngươi!”

Đoạn Hùng Sư giận dữ, lập tức xông lên, một quyền oanh hướng Tần Lôi.

Tần Lôi hơi mỉm cười, vừa muốn ra tay, bỗng nhiên Tần Tích Vũ bên cạnh đã khẽ cười một tiếng, tay vung lên, tuyệt học Tần gia Ngũ Lôi Chưởng liền bắn ra.

Oanh!

Hai đại chưởng nháy mắt va chạm một chỗ, bộc phát tiếng nổ vang, không khí ầm ầm tứ tán.

Hai người đều là Nhị phẩm võ giả, cảnh giới tương đương, nhất thời đánh thập phần kịch liệt.

Vân Thanh Khung và Trần Hạo Nhiên đều bị trọng thương, chỉ có thể giương mắt nhìn nhau đầy cừu thị.

Tần Lôi ở một bên quan sát Tần Tích Vũ lược trận, tùy thời ra tay chuẩn bị viện trợ.

Nhưng trong lòng hắn lại rất nghi hoặc, lấy cục diện hiện tại, nếu Đoạn Hùng Sư thắng được Tần Tích Vũ thì vẫn còn hắn ở đây, tuyệt đối không có khả năng chiến thắng.

Vì sao Trần Hạo Nhiên và đoạn Hùng Sư còn bình thản ung dung như vậy?

Lúc này Tần Tích Vũ nhẹ mắng một tiếng, thi triển ra tuyệt sát kỹ, Ngũ Lôi Oanh Thiên!

Bàn tay một phách, năm ngón tay phảng phất bộc phát ra năm đạo lôi đình, ầm ầm xé rách hư không, oanh kích ở giữa ngực Đoạn Hùng Sư!

Một trận đau nhức đột kích, Đoạn Hùng Sư không khỏi hét thảm một tiếng tục tằng thê lương, thanh chấn cửu tiêu!

Tần Lôi vừa muốn cười nói chút bỗng nhiên vì Đoạn Hùng Sư kêu thảm thiết, cách đó không xa, một tiếng yêu thú khủng bố gào rống, đinh tai nhức óc, bùng nổ đến!

Tần Tích Vũ vội lui về cạnh Tần Lôi, hai người nhìn nhau, cùng nói: “Con yêu thú vừa nãy!”

Ầm ầm ầm!

Phảng phất như gót sắt đạp lên đại địa, tiếng vang như trời sụp đất nứt , một con khủng bố yêu thú đột nhiên từ sơn cốc nơi xa hiện ra, phút chốc đã chạy qua vài trăm thước như bay mà đến, giây lát đã tiến đến trước mặt mọi người.

“Này, đây là……”

Vân Thanh Khung, Tần Lôi, Tần Tích Vũ ba người mặt mộng bức.

“Thập bát giai yêu thú, Đại Địa Bạo Hùng!”

Thập Bát giai yêu thú!

Tương đương với Nhân tộc Cửu giai võ giả!

Nhưng sức chiến đấu chỉ sợ đủ sánh với Võ Đạo Tông Sư!

Đại Địa Bạo Hùng vừa xuất hiện, thân hình như tháp sắt che trời, nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt mọi người. hình dáng vô cùng lớn, ngũ quan dữ tợn khủng bố, răng nanh sắc nhọn, cả người lông tóc màu nâu như khôi giáp dày nặng vô cùng!

Hắn đứng thẳng lên, một đôi tay gấu càng dọa người, lợi trảo tản ra hàn mang, ước chừng như quạt hương bồ lớn nhỏ, niết bạo đầu người dễ dàng như niết một quả dưa hấu……

Trần Hạo Nhiên lớn tiếng cười lạnh, điên cuồng: “Các ngươi xong rồi! Các ngươi xong rồi biết chưa?”

Vân Thanh Khung ngạc nhiên: “Này, này là gì?”

Đoạn Hùng Sư ha hả cười: “Đây là sủng vật nhà yêm dưỡng, Đại Địa Bạo Hùng!”

Vân Thanh Khung, Tần Lôi, Tần Tích Vũ: “……”

Tần Lôi giận không thể át: “Ngươi này nháo đâu! Đại Địa Bạo Hùng đương sủng vật? Thập bát giai yêu thú, ngươi nói là sủng vật nhà ngươi? Một con Đại Địa Bạo Hùng có thể đem Ngũ Hổ Bang các ngươi thành thịt nát! Sao có thể cam tâm làm sủng vật các ngươi!”

Đoạn Hùng Sư ha hả cười nói: “Là yêm gia gia đưa……”

“Gia gia ngươi là ai?”

“Nao, là người đứng giữa trong đám trên núi……”

Tần Lôi Tần Tích Vũ Vân Thanh Khung ba người: “Đoạn Thủy Lưu!”

“Quả nhiên như thế!”

“Ta xxx cmn……”

“Bằng hữu, ngươi đây là gian lận!”

Đoạn Hùng Sư ha hả cười: “Có sao?”

“Thí lời nói!”

“Yêm gia gia nói, sủng vật cũng coi là một phần thực lực, cho nên không tính gian lận.”

“……”

Trần Hạo Nhiên cười lạnh một tiếng: “Đoạn huynh, không cần nhiều lời, bảo Đại Địa Bạo Hùng xử lý bọn họ, ngươi ta liền có thể an tâm thắng, gia nhập Táng Thiên Đao Tông!”

“Ha hả, tótt……”

“Đại Địa Bạo Hùng, xuất kích!”

Đại Địa Bạo Hùng đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, mở ra hai cái tay gấu cực lớn, phảng phất như cỗ máy giết người, ma chiến tranh , đột nhiên vọt tới ba người Tần Lôi .

Tần Lôi biết tránh cũng như không, nổi giận gầm lên một tiếng: “Cmn chỉ có thể liều mạng!”

Lấy thực lực hắn hiện giờ, Tam phẩm võ giả, chẳng sợ thi triển ra tuyệt kỹ Thiên Lôi Cổn Cổn đại pháp, bạo trướng lực lượng gấp ba, nhiều lắm cũng chỉ vượt Bát phẩm, hơi chút chống lại Cửu phẩm võ giả. Đối chiến loại yêu thú khủng bố có thể so với Võ Đạo Tông Sư này, nửa phần thắng cũng không có!

Đại Địa Bạo Hùng song chưởng đột nhiên ầm ầm đánh xuống!

Tần Lôi hóa thân trạng thái Thiên Lôi Cổn Cổn, nhất chiêu Oanh Lôi Quyền đột nhiên oanh kích!

“Tần Lôi!”

“Tần Lôi……”

Tần Tích Vũ và Vân Thanh Khung hai người đồng thời kêu một tiếng, phảng phất nháy mắt thấy Tần Lôi trọng thương.

Ngay vào giờ phút này.

Bỗng nhiên một đạo điện quang như sáng thế kỷ sáng ngời, ở một phần vạn khoảnh khắc, nháy mắt nổ mạnh !

Tư tư tư!

Oanh!

Một đạo cầu tia chớp đột nhiên ầm ầm đánh ra, va chạm ở trên song chưởng Đại Địa Bạo Hùng, tức khắc từng luồng điện lưu bao vây toàn bộ người Đại Địa Bạo Hùng, lông tóc đồng thời tạc nứt ra……

Hắn tựa hồ có điểm mê, móng vuốt hơi lỏng ……

Sau, điện lưu truyền đến đau nhức lan khắp toàn thân.

“Rống!”

Hắn giận không thể át, đột nhiên lắc đầu, thanh tỉnh một ít, nhìn sinh vật vừa tập kích hắn.

Đó là một con như mãnh hổ, cả người tuyết như trắng, đắm chìm trong lôi quang!

Đúng là Hư Không Lôi Thú, Franklin!

Hóa ra Lý Thiên Sinh từ lúc nghe được tiếng Đại Địa Hạo Hùng rống giận đã phát hiện ra.

Hắn thấy lúc Đại Địa Bạo Hùng xuất hiện, Đoạn Thủy Lưu khóe miệng âm hiểm cười.

Nghĩ tới hắn vẫn luôn đều gian lận đủ loại.

Nghĩ tới bằng thực lực Đoạn Hùng Sư căn bản không có khả năng thắng lợi.

Liền đưa ra kết luận.

Vì thế, hắn liền phái Franklin làm nhiệm vụ này.

Franklin vừa dùng Vạn Hóa Yêu Lôi Pháp làm Đại Địa Bạo Hùng bị thương nặng.

Lấy cổ dị chủng Hư Không Lôi Thú vô thượng huyết mạch như hắn, thiên phú thần thông khống lôi thuật, tri thức không lôi vô vàn, lại thêm Yêu Tộc Bí Điển Vạn Hóa Yêu Lôi Pháp Lý Thiên Sinh truyền thụ cho hắn ……

Hiện giờ Franklin, thực lực sớm đã sánh với Cự Yêu khủng bố!

Huống chi, hắn là yêu thú hệ lôi, Đại Địa Hạo Hùng là yêu thú hệ thổ, hoàn toàn bị hắn khắc chế!

Đại Địa Hạo Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, còn muốn tiến lên. Franklin nhảy dựng lên, móng vuốt một đạo mãnh liệt, mãnh liệt, điện quang kịch liệt dần dần thành hình, hóa thành một mũi tên sắc bén, nổ bắn tới!

Xuy!

Một tiếng trầm vang, lôi đình chi tiễn đâm xuyên qua trán Đại Địa Hạo Hùng.

Hắn còn muốn quay người chạy vội nhưng đã muộn.

Đã mất ý thức.

Franklin khinh khinh xảo xảo rơi xuống.

Theo sau, thân thể Đại Địa Hạo Hùng cao lớn ầm ầm ngã xuống đất, nằm ngay bên cạnh hắn.

Trần Hạo Nhiên trợn mắt há hốc mồm.

Đoạn Hùng Sư lửa giận tận trời.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng: “Ngươi, các ngươi gian lận!”

Tần Lôi sớm đã minh bạch, trong lòng cảm kích sư phụ vạn lần……

Nghe Đoạn Hùng Sư nói, hắn hơi mỉm cười: “Có sao?”

Đoạn Hùng Sư: “Thí lời nói!”

Tần Lôi: “không phải gia gia ngươi nói sủng vật là một phần thực lực, không tính gian lận sao.”

Đoạn Hùng Sư: “……”

Bạn đang đọc Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính của Cơ Khí Nhân Mã Văn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zhttty_fan
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.