Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Nàng tiên cá

Tiểu thuyết gốc · 1292 chữ

-Phong, nếm thử xem! Món này em làm đó!

-......... _Anh im lặng, tay không thèm động đũa.

Tôi kiên nhẫn gắp miếng sườn xào bỏ vào trong chén của anh, ánh mắt đầy mong đợi.

- ... _Anh vẫn lặng im, mắt không liếc nhìn qua, dùng đũa hất miếng sườn kia ra khỏi chén.

Tôi lại đánh liều gắp thêm miếng sườn khác:

-...Anh ăn nhiều một chút. Đi công tác vất vả như vậy, anh xanh xao hơn trước rồi.

"Ầm" Đình Phong tức giận rồi, lần này không động vào miếng sườn nữa mà đặt mạnh chén cơm xuống bàn, buông đũa bỏ vào thư phòng.

Tôi lắc đầu ngán ngẩm, tự nhủ mình lại làm sai rồi…


Khoảng tầm vài tiếng sau, tôi cứ loay hoay đứng mãi trước cửa thư phòng. Đi đi lại lại độ chục vòng, tôi mới có chút can đảm gõ cửa phòng anh:

-Phong! Nếu anh không muốn ăn, có thể uống chút sữa nóng cho ấm dạ dày được không? Anh làm việc cả ngày như vậy, không ăn uống gì sẽ không có sức đâu. Anh chán ghét em cũng đừng không quan tâm đến sức khỏe của bản thân mình.

Nhưng anh không nói gì cả, tôi cũng tự biết khó mà lui, không làm phiền anh nữa.

Tôi xuống bếp hâm lại đồ ăn phòng trường hợp nửa đêm anh đói.

Mắt tôi ngây dại nhìn nồi súp thơm ngon, sôi lên từng bọt khí tỏa hương nghi ngút, lòng lại nghĩ đến Phong và tôi.

Tình cảm liệu có thể dễ dàng như đống thức ăn trên bàn này, chỉ cần bật bếp là hâm nóng lại được hay không? Nhưng giữa chúng tôi không có tình yêu…. không, chính xác hơn là anh đối với tôi không có tình yêu, làm sao có thể hâm nóng được đây?

Cả đêm, tôi không về phòng mình, chỉ nằm ườn trên bàn ăn chẳng nghĩ về gì cả. Nhắm đôi mắt trống rỗng, tôi nghe được tiếng đồng hồ ngân lên điểm nhịp từng giờ, nghe cả tiếng cửa thư phòng mở khóa và tiếng bước chân anh vội vã rời nhà. Tuy không mở mắt nhưng tôi có thể ước chừng khoảng thời gian anh rời đi là tầm 5 giờ sáng.

Năm giờ sáng vừa hay là giờ Tố Ngọc đáp sân bay về lại Việt Nam. Vì sao tôi biết điều này? Đừng hiểu lầm, tôi sớm đã không còn thuê người theo dõi anh nữa. Thông tin này là từ Trịnh Tường - người đàn em thân thiết của anh báo cho tôi. Còn lí do tại sao cậu ta muốn tôi biết điều này thì tôi cũng chẳng rõ, có lẽ là vì thương hại tôi chăng?

Lần này anh rời đi, tôi không cản nữa, có cản cũng chẳng được, mà thật ra tôi vốn cũng đã quen rồi.

Tôi thu mình lại, đầu chạm vào gối, từng giọt nước mắt mặn chát lẳng lặng trượt dài trên đôi chân trần nhỏ bé, đọng lại tí tách dưới nền nhà. Đây là lần đầu tiên trong suốt ba năm kết hôn tôi manh nha ý định muốn từ bỏ, ý nghĩ buông tay anh âm thầm cắm rễ trong lòng. Nhưng tôi chưa nỡ rời xa Đình Phong, tôi chưa muốn trở thành người không liên quan đến anh... Lòng tôi cuộn từng đợt sóng với những suy nghĩ trái chiều, chúng cứ va vào nhau, đối chọi đến vỡ vụn thành từng bọt nước nhỏ…


-Tiểu thư Thiên Nhã, cô xem, sắc mặt bà ấy dạo này hồng hào hơn hẳn. Tất cả là nhờ cô ngày nào cũng đến chăm sóc, kể chuyện cho bà ấy vui đó!_ Cô y tá bên cạnh mỉm cười nhìn người phụ nữ hôn mê trên giường bệnh rồi nói.

-Thật vậy sao?

Tôi lấy tay xoa xoa xương khớp cho bà để khí huyết lưu thông, đôi môi nở một nụ cười nhàn nhạt.

Phải, người phụ nữ đang nằm trên giường bệnh này chính là mẹ của Đình Phong, cũng là mẹ chồng tôi. Dù chưa một lần được chính thức trò chuyện cùng bà, nhưng qua nét mặt phúc hậu cùng đôi tay chai sần nắng gió, tôi có thể đoán được bà là một người phụ nữ hiền dịu, tảo tần chăm lo cho người đàn ông tôi yêu. Cũng bởi vì vậy, tôi vừa yêu quý, kính trọng và biết ơn bà, từ lâu đã xem bà là người mẹ thứ hai của tôi trên đời này.

-Bà ấy thật may mắn khi có con dâu tốt như cô_ Vị y tá kia lại nói tiếp.

-Không đâu!_ Tôi lắc đầu _ Bà ấy còn chưa gặp tôi bao giờ, có khi còn chẳng chấp nhận vị trí này của tôi đâu!

-Sao lại nói như vậy? Cô ngày nắng ngày mưa, ngay cả khi trời nổi bão lớn cũng đều đặn vào thăm nom bà ấy kia mà. Có lắm lúc cô dù đổ bệnh cũng gắng gượng đi đến đây còn gì?

-Thật ra chăm sóc bà ấy cũng là một việc làm thú vị. Hằng ngày tôi đến xoa bóp tay chân, nói chuyện với bà ấy khiến mình nhẹ nhõm hơn, như tìm được một người bạn trút bầu tâm sự vậy. Mẹ ruột tôi vì khó sinh mà qua đời. Từ nhỏ đến lớn tôi chỉ được gặp mẹ mình qua tấm ảnh thờ trên trang. Việc ngày ngày đến thăm bà thật ra có chút lòng tham lam của tôi. Nhờ chăm sóc bà ấy nên tôi mới biết được hơi ấm của người mẹ. Hóa ra người mẹ nào cũng đều ấm áp như vậy, dù chẳng thể tỉnh dậy nhưng mỗi lần được nhìn thấy bà, tôi luôn có cảm giác được vỗ về.

-Nguyễn tiểu thư, sau này cô nhất định sẽ là một người mẹ tốt. Cô và chồng cô đều đẹp như vậy, chắc chắn đứa trẻ sinh ra cũng rất xuất chúng

Mặt tôi nghệch cả ra, cười gượng. Làm sao tôi có thể không muốn có con được kia chứ? Nhưng mà….

Có lẽ cũng đoán được phần nào sắc mặt không tự nhiên này, cô y tá biết bản thân vừa nói điều khiến tôi khó xử, khéo léo nói lời rời phòng bệnh.

Căn phòng trở lại với sự yên tĩnh mà nó vốn có. Tay lật từng trang truyện cổ tích, giọng tôi lưu loát:

"... Nàng tiên cá tự đâm dao vào nơi ngực trái, những giọt máu rỉ rả hòa tan vào biển cả.

Nàng ngước nhìn lần cuối về phía lâu đài, nơi có chàng hoàng tử nàng yêu cùng người con gái mà chàng đem lòng ước hẹn.

Mặt trời đã ló dạng sau dãy núi, bình minh đến và ngày mới lại bắt đầu. Nàng tiến dần về phía những ngọn sóng dữ tợn, gieo mình vào con sóng, sóng nhấn nàng chìm xuống đáy biển sâu. Ánh mặt trời dát vàng lên từng đợt sóng, thứ ánh sáng ấm áp làm cơ thể nàng tan ra thành bọt biển…

… Sóng lại đánh vào bờ ầm ĩ, từng đóa bọt sóng xô nhau vỡ vụn lăn tăn, trôi dạt khắp mặt biển, nàng đã hóa hư vô…"

Tôi chợt khựng lại vì tiếng giày vang lên ngoài khung cửa. Một giọng nam quen thuộc cùng một giọng nữ càng lúc càng rõ dần, họ đang hướng về phía căn phòng này.

Giọng nam này tôi đã sớm quen thuộc như hơi thở, mà giọng nữ kia theo chút ký ức còn sót lại không ai khác chính là Tố Ngọc!!!

Bạn đang đọc ĐÌNH PHONG, EM Ở ĐÂY! sáng tác bởi DạTịchTịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DạTịchTịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.