Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung đột giữa phố Thụy Sĩ

Phiên bản Dịch · 1544 chữ

Trước mặt 4 người bây giờ là cảnh người đang xô xát đánh nhau , dẫn đầu là một chàng thanh niên trông có vẻ rất đẹp trai nhưng có vẻ đào hoa quá thì phải .

Đúng lúc nó đang đứng ngẩn người nhìn thì tự nhiên hắn kéo tay nó một phát làm nó đau muốn hét lên :

-" Anh làm cái quái gì vậy, có biết đau lắm ko hả?"- nó tức giận hét to làm sự chú ý bây giờ hướng về phía 4 người tụi nó không ngoại trừ mấy người đang đánh nhau kìa .

-" Cô nhìn gì mê man quá vậy "- hắn vừa nhìn thấy nó cứ ngẩn ngơ xem thằng con trai kia thì không thích chút gì .

-" Kệ tui , liên quan đến anh ak !"- nó nói rồi quay ngoắt kéo tay Jane đi

Hắn không biết nói gì hơn, mà hắn bị làm sao vậy nhỉ ?

-" Nè mấy người ỷ đông ăn hiếp người khác giữa đường giữa phố như này mà không biết xấu hổ ak ?"- tiếng của Jane vang lên đánh thức hai người tụi hắn , mọi người ngạc nhiên nhìn người con gái đang to miệng lúc này, đám người đang đánh nhau cũng phải dừng tay .

-" Cô ta bị điên rồi hay sao ?"- Tom hốt hoảng chạy đến chỗ tụi nó .

Nó đang đứng hếch cằm nhìn đám người kia sát bên là Jane ...

-" Hai cô em, có chuyện gì sao ? Anh đây muốn làm cái gì chả lẽ không được ?"- một tên vừa cười vừa nói , mắt vẫn chăm chú nhìn tụi nó , còn người thanh niên dẫn đầu mặt tỏ ra vẻ thích thú mỉm cười .

-" Uk đấy , mấy người tụ lại mà đánh một người thế kia mà không biết xấu hổ ak ?"- nó chẳng vừa nói tay chống nạng .

-" Hắn là do nợ tiền , không trả thì chúng tao phải đòi , đó là điều đúng ! Hai cô em thích ý kiến !"- Bây giờ người thanh niên mới lên tiếng , giọng nói như yêu mị nghe chẳng khác con gái là mấy , vừa nói vừa chỉ người đang nằm dưới đất mặt lộ ra vẻ sợ hãi kinh hoàng ...

Nó cười khinh bỉ, không biết đây là bang nào đây , trông có vẻ có tiếng ở đây lên mọi người mới không dám làm gì, xem ra hôm nay nó phải thay trời hành đạo ...

-" Đúng đó , chúng tôi thích ý kiến, thả hắn ra bằng không đừng trách chúng tôi báo cảnh sát "- Hắn từ sau bước lên nói , nó lại càng ra vẻ hơn, do chúng mau dám làm gì tao đấy !

-" Lại thêm một thằng nhãi nữa, thích báo cảnh sát thì cứ việc, đây không sợ !"- người thanh niên lên tiếng cười nhách mép

-" Hai cô em, hai thằng này là bạn trai ư , tốt nhất là đi theo anh, muốn gì anh chiều !"- người thanh niên tiếp tục nói, mặt lộ ra nụ cười bỉ ổi .

Hắn tức giận nhìn mấy người này, trên người bắt đầu tỏa ra khí lạnh, dám nói hắn không xứng làm bạn trai ư , còn thằng nào xứng hơn hắn !

Nó chỉ cười lạnh , rồi đồng loạt 4 người rất ra từ trên người 4 khẩu súng lục khiến tất cả mọi người ở đây choáng váng, những người dân ở đây cũng khiếp đảm chạy vào nhà ...

-" Bọn...mày..là ai?"- người thanh niên cũng sợ hãi nhìn cây súng , chỉ những người có thân phận cao mới có thể sử dụng súng ở nơi này

-" Bọn tao là ai không quan trọng, mau thả người ra, tiền không thành vấn đề "- Tom bây giờ mới lên tiếng, nói gì chứ tiền không là gì đối với tụi nó

-" Tụi tao không cần tiền, tụi mày hà cớ gì mà phải xen ngang bọn tao "- người thanh niên vẫn chưa chùn bước nói, mặc dù có hơi sợ mấy khẩu súng kia vì tụi hắn chỉ được dùng gậy gộc chứ không có súng nên chắc chắn không thể thắng lại được chỉ còn cách thương lượng

-" không nói nhiều , thả người hoặc chết "- nó trực tiếp nói vào vấn đề, tiện thể bắt đám ngừi này về tổ chức mới được, như thế này chỉ làm quấy giễu xã hội thôi.

-" Thả người thì thả người ...tụi tao không cần hạng người này nữa, cho chúng mày "- nguio thành nhiên buông xuôi , dù gì cũng chẳng cần mấy đồng tiền lẻ kia..

-" Thả hắn ra "- người thanh niên ra lệnh thả người, có vẻ đang vui mừng ra vì được thoát chết

Lời vừa dứt thì người trung niên người ngợm xước xát đó lao về phía 4 người đập đầu xuống

-" Cảm ơn mọi người đã cứu sống tôi, cảm ơn "- người trung niên đây vừa nói vừa rơi nước mắt vì mừng rỡ .

-" Thôi , bác đứng lên đi, có chuyện gì thì tính sau "- Jane hiền hòa nói

Đám người kia cũng đã bỏ đi xa, người trung niên đó được tụi nó đưa về khách sạn để hỏi cho ra lẽ ...

Trong phòng khách Vip của khách sạn, 5 người ngồi ở đó ..

-" Bác tên là gì? ở đâu? tại sao lại bị đám người đó đuổi đánh?"- Jane là người hỏi đầu tiên, trên mặt lộ ra vẻ hứng thú .

-" Tôi là Trần Phú , từng là nhà bất động sản vì phá sản nên vay nợ đám người này, gia đình tôi không đủ tiền để trả nên mới bị đuổi đánh như thế "- người tên Trần Phú nói

-" Vậy bây giờ gia đình ông ở đâu ?"- Tom hỏi , nghe hoàn cảnh như thế có vẻ vô cùng khó khăn

-'"Gia đình tôi đang tạm trú ở ở nhà bác hồ nên cũng không có gì nguy hiểm, xin cảm ơn mọi người đã cứu tôi nếu không không biết tôi sẽ chết như thế nào "- Trần Phú tiếp tục cúi đầu cảm ơn tụi nó

-" Không sao đâu, tụi cháu cũng là gúp đỡ người , nếu bây giờ bác không có việc gì thì tụi cháu có thể giúp bác tìm việc làm "- nó tốt bụng nói

-" Nấu vậy thì cả đời này tôi mang ơn mọi người "- Trần Phú cảm động suýt khóc

-" Không có gì đâu ?"- hắn cũng mỉm cười ôn hòa

Tụi nó sắp sếp cho Trần Phú một phòng trong khách sạn, nó quyết định cho bác ấy làm việc trong công ty của ba mình , vậy là mọi việc đã giải quyết ổn thỏa , đi ngủ thôi ..

Sau này, Trần Phú là một cộng sự đắc lực cho ba nó cũng như là quản gia trong gia đình nó, là một người vô cùng tốt , việc làm của nó hôm nay hoàn toàn dùng, chuyện sau này thì sau này nói tiếp ...

-" Mệt quá, đi ngủ thôi "-nó nằm sõng soài ra giường một cách mệt mỏi ..

-" Nay bà thấy ông Tom thế nào ?"- chẳng hiểu sao tự dưng Jane lại hỏi nó , mặt cũng đỏ lên

-" Thế nào là thế nào , có phải bà thích ổng rồi đúng không ?"- nó mỉm cười ngoác miệng trêu chọc Jane

-" Bà thôi đi "- Jane đỏ mặt tức giận nói

-" Hôm nay có chuyện gì sao ?"- nó mắt sáng long lanh tò mò hỏi Jane

-" Không có chuyện gì ? "- Jane như nhớ lại cái gì bỗng chốc đỏ mặt lên

-" Nè tui có phải bạn thân của bà không vậy ,dấu diếm như thế không tốt cho sức khẻo đâu ?"- Nó ra vẻ nghiêm túc hỏi nhỏ .

-" Chuyện là thế vậy !"- Jane hồi tưởng kể lại...

..............................................................................

-" Nè, cô thích bạn trai như thế nào ?"

-" Ờ, tui thích mẫu bạn trai hiền hiền một chút, tốt bụng một chút , ấm áp một chút...để còn dễ bắt nạt "

-" Cô hay nhỉ, thích đi bắt nạt bạn trai"

-" Chứ sao, để bạn trai bắt nạt mình ak, đừng mơ , he..he"

-" Vậy anh thích bạn gái như thế nào ?"

-" Tui thích bạn gái có tính cách...như cô "

-" Như tui...chẳng lẽ ..."

-" Cô thấy tui là người thế nào, có phù hợp với cô không ?"

-" Ách..cái này...tui không biết "

.......................................................

-" Như thế đó..."- Jane ngượng ngùng kể lại

-" Ồ...ra là thế "-nó nở nụ cười gian xảo rồi chùm chăn ngủ tiếp , không biết nó đang suy nghĩ cái gì nữa

.........................Tại phòng hắn ...........

-" Nè ...ông làm sao vậy ?"- hắn thấy mặt Tôm có vẻ rầu rĩ , thấy lạ hỏi

-" Không có gì "- Tom nói rồi cũng chùm chăn đi ngủ, lòng đang rối bời

Hắn ?????

Bạn đang đọc Điệp Viên Siêu Quậy của abcxyr
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.