Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đêm tâm sự

Tiểu thuyết gốc · 1617 chữ

Một ngày chơi game rã rời, không ngờ cậu lại đắm chìm vào trong đó sâu vậy, thậm chí còn không muốn NPC nhờ vã mình phải chờ đợi lâu, dù sao thì cũng nằm trong khả năng của anh thì Minh liền lập tức đi làm ngay.

Bù đắp lại chút khó khăn ngày hôm nay, được cái là anh đã lên tới level chín, thêm nữa là có thêm vũ khí thuận tay, có túi trữ vật tiện lợi, còn quen được ông anh chủ tiệm thợ rèn sảng khoái.

Khí tức của game Thiên Hà online làm cho Minh cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái, tuy lúc đầu không quá quan tâm, nhưng ngay bây giờ anh muốn mình được đắm chìm vào trong dòng game đó, muốn trôi dạt vào thế giới thơ mộng thân thuộc ngày xưa.

Nằm trên giường mà anh còn nhịn không được giơ tay lên cầm nắm giống như cầm thanh Thanh Vân Kiếm của mình, ra đòn, chém giết, đâm vào, kết liễu đối phương, khoái cảm chiến đấu từ lâu vốn đã biến mất nay khơi dậy, tinh thần chiến đấu tràn về trong đầu của anh.

“ Reng reng reng, reng reng reng”

Âm thanh của chuông điện thoại vang lên, bây giờ hẳn cũng là hơn mười một giờ rồi đi, rốt cuộc là có thằng điên nào gọi cho anh vậy hả trời ?

“ Chủ nhân, bạn thân của ngài Lâm ca đang gọi, có muốn bắt máy hay không ?”

Lyli từ trong màn hình xuất hiện giơ lên tấm bảng có hình thằng Lâm, khuôn mặt phởn phởn của cậu được anh cài làm hình đại diện cho cuộc gọi, nhìn khuôn mặt này của thằng ngốc đó làm anh cảm thấy hơi có chút buồn cười.

Bật dậy khỏi giường, mở đèn lên cho sáng cả căn phòng, lúc này anh mới bình tĩnh ngồi xuống nói

“ Bắt máy”

Đơn giản hai chữ, Lyli lập tức trả lời “ Vâng, đã rõ, vậy Lyli xin nối máy giữa hai người”

Cô gái Android vừa nói vậy xong, một màn hình đột ngột sáng lên chiếu vào không trung, hình ảnh thằng bạn thân của cậu đang ngồi ăn mì tôm nữa đêm hiện lên làm cho Ngọc Minh ôm bụng bật cười.

Không ngờ thằng ngốc này nữa đêm lại gọi video call cho anh, hơn nữa hắn lại ăn mỳ tôm nữa cơ chứ, trông điên thật, mà không biết thằng Lâm gọi anh vào giờ này có chuyện gì không.

“ Có gì nôn ra, nhanh để bố còn ngủ ?”

Không chút khách khí, mặc kệ thằng Lâm còn đang ăn ngon lành, anh lập tức hỏi xem thằng ngốc này có chuyện gì mà phải gọi video call giờ này.

“ Ờ í, ang ăn” – Chờ tý đang ăn.

Ý của thằng Lâm anh hiểu rõ, nhưng mà không ngờ hắn thật sự vừa ăn vừa nói làm cho Ngọc Minh bịt mày thất vọng, đùa anh hả trời, anh vậy mà có một thằng bạn điên khùng vậy luôn hả, chết thật, sau này anh cần phải xem xét kỹ trước khi kết bạn mất.

Thở dài ra một hơi, anh lấy lại bình tĩnh , vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía thằng Lâm đợi nói trả lời.

“ Ực”

Cố nuốt cho xong cọng mì tôm còn lại, giờ này cũng không có cơm nước gì mà xơi, có mì tôm mà ăn là tốt rồi, cả ngày hôm qua anh dành thời gian với nhóm chơi game để cày Thiên Hà online nhưng mà ôi mẹ ơi khó quá, anh chơi nguyên cả ngày mà chỉ lên được đẳng cấp ba, hơn nữa còn bị giết về tân thủ thôn hơn mười lần.

Cái con héo quái thú kia cực kỳ khó mà chơi, nó lao lên với tốc độ đủ nhanh, đánh vào phần thân mình nó lại quá cứng, cảm giác như đang đấm vào một khối thép to lớn vậy, cơ thể anh run lên một cách chấn động.

Hồi trước khi chơi anh vô cùng hứng thú về độ chân thật cao đến 99 %, nhưng thật sự trải nghiệm anh mới nhận ra là suy nghĩ của mình quá ngây thơ, độ chân thật quá cao đồng nghĩa với độ khó quá cao, đừng nói là đánh quái, đứng trước mặt bầy heo anh sợ đến run cầm cập cả người.

Nếu như ở thời hiện đại mà có loại quái thú như vậy thì cần dùng súng nã nó một viên đạn là ổn, nhưng trong game coi như một thanh kiếm đàng hoàng còn không có chứ nói gì là súng, thậm chí trong nhóm bạn anh còn có người phải dùng gậy gỗ vứt ở trên đất không ai thèm xài đây.

“ Này nhé, hôm nay tụi tao ….”

Liên tùng tục nói không ngừng về trải nghiệm khi chơi game, về cái cách bọn họ cố giao tiếp với NPC, về cách nhận được vũ khí, về cách mà bọn họ săn quái.

Thằng Lâm nói một cách không ngừng nghĩ, nói muốn chia sẽ cảm giác hưng phấn bừng bừng của mình về trải nghiệm chơi game, tuy khó đến kinh người, nhưng kích thích cùng hưng phấn cũng nhiều đến bạo.

Ngồi lắng nghe thằng bạn thân nó kể nó và đám bạn của nó đánh mãi còn chưa lên được cấp bốn, thậm chí còn không nhúc nhích ra khỏi khu rừng quá xa, vẫn luôn bị mắc kẹt bời vầy quái heo mà anh một chém chết luôn làm cho Minh hơi đổ mồ hôi, không biết khi nói ra bản thân có bị ăn chửi không nhỉ ?

Cười im lặng lắng nghe thằng ngốc này kể chuyện giúp anh nhận ra nhiều thứ về các người chơi, hiện tại game không có bảng xếp hạng, mà dự là cũng không có, chỉ có một số người muốn làm màu làm mè mới dựng lên một bảng xếp hạng của người chơi.

Mà công nhận quả thật là có một bảng xếp hạng dạng vậy, tuy không quá phức tạp, chỉ một mình bảng xếp hạng level mà thôi, nhưng thu thập thông tin của tất cả mọi người cũng rất khó.

Trong bảng xếp hạng chỉ có mười người dẫn đầu, đứng vị trí số một là một người dùng búa mang tên Velvet, không biết rõ là nam hay nữ, nhưng level là đẳng cấp sáu, thua anh ba cấp, nếu mà anh chui vào trong bảng xếp hạng chắc chắn anh sẽ đứng đầu là cái chắc, tuy nhiên Minh không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.

“ Ha ha ha, con heo khốn nạn đó rốt cuộc cũng bị mười người bọn tớ vây sát thành công, tuy giết xong cả bọn có chút vật vả, nhưng mà rất là vui, lần đó còn có hai đứa suýt nữa là xong đời luôn !”

Nói tới tận nữa đêm, cả hai cũng cảm thấy mệt mỏi, thời gian nghỉ lễ còn tận bốn ngày, từ từ tận hưởng là được, chào nhau một tiếng, cả hai bắt đầu chìm sâu vào trong giấc ngủ, bọn họ đã quá mệt mỏi rồi.

“ Reng reng”

Tiếng chuông vang lên một lần nữa, tuy nhiên không phải là cuộc gọi mà là một tin nhắn, nhíu mày thức dậy, bộ kể từ ngày Thiên Hà online mở ra đám này thích gọi đêm đến vậy sao ?

Cầm lấy điện thoại kéo xuống xem ai nhắn tin cho mình, nhìn thấy dong chữ Anh Ba làm anh như muốn đập điện thoại, tên ngố này cũng không bao giờ gọi chuyện nói được cái gì tử tế.

“ Tiểu Minh có nhớ anh ba không ?”

Hửm ? Tên này bị điên à ? cầm điện thoại lên nhắn vài chữ, gửi thẳng cẳng rồi lập tức tắt nguồn, cậu chính thức có chút bực mình rồi đấy.

Đầu bên kia điện thoại nhận được tin nhắn lập tức mừng rở bật lên, dưới tầm nhìn quan sát của mấy đồng đội và đội viên bên cạnh, dòng chữ màu đỏ máu xuất hiện trên màn hình điện thoại kèm theo con dao xuất hiện.

“ Chết đi đồ ngốc !”

“ A ha ha ha, thằng em trai của tao có vẻ khá bực lắm rồi ha”

Dũng bật cười khi nhìn thấy dòng tin nhắn cáu kỉnh này, đưa điện thoại lên cho anh chàng ở bên cạnh quan sát, cậu trai với mái tóc màu cam , khuôn mặt đẹp trai có phần cấm dục, tên hắn là Mạnh, Nguyễn Hùng Mạnh, khi hắn đọc thấy dòng tin không khỏi mỉm cười nhẹ, thằng em của Dũng có phần thú vị a !

“ Ừ, và chắc hẳn nó thật muốn giết ông anh làm phiền nó nữa đêm kinh !”

“ Ể ? đùa ư, Tiểu Minh sẽ không làm vậy đâu !!”

Hai người bắt đầu vây lên nói chuyện một chút, nghỉ ngơi và ăn uống thoải mái xong, Dũng và Mạnh bắt đầu cho cuộc cày đêm của những con cú mèo, cố gắng đẩy nhanh thăng lên cấp độ của mình, bọn họ dự là trò chơi này sau đó sẽ cực kỳ bốc hỏa, độ chân thật và thách thức lớn đến trình độ này chính là thứ hấp dẫn người chơi nhất, hơn nữa đồ họa cũng cực kỳ đẹp, thật khó để không nghiện một tuyệt phẩm thế này.

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.