Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đăng nhập

Tiểu thuyết gốc · 1584 chữ

Một ngày mới lại trôi qua nhanh chóng, thức dậy với khuôn mặt còn hơi ngái ngủ, Minh lười biếng vươn người dậy, kéo dài hai tay, sau đó bước xuống giường lờ đờ đi vào nhà vệ sinh xử lý một chút.

Anh không quá quan tâm về ngoại hình cho lắm, không mất công chăm sóc cho hình tượng bản thân, thoáng đánh răng súc miệng , rửa mặt , lau đi một chút tâm trạng buồn ngủ hôm qua, thể lực sau khi biến thành người thường đúng là không khen được gì.

Cứ mỗi lần rèn luyện hay tập kiếm là cơ thể anh cứ như nứt ra, mệt mỏi ập đến, đó là lý do mà anh luôn ở trong cảm thái lười biếng, anh không muốn lãng phí thời gian của mình cho những việc vô bổ, thay vào đó dành thời gian cho việc rèn luyện, sở hữu thân hình có lực bộc phát cao và khỏe khoắn là điều anh quan tâm hơn.

Moi cái điện thoại cảm ứng của mình ra, một android nhỏ nhắn dễ thương tên là Lyli lập tức xuất hiện, đây là android thịnh hành nhất thời đại này, kể cả trai lẫn gái đều có thể ăn thông, mặc dù Minh không có cảm xúc gì lắm, nhưng đôi khi có Lyli hướng dẫn, việc tìm kiếm mạng trở nên dễ dàng hơn.

“ Chủ nhân, hôm nay trời thật đẹp, khí hậu trong lành, là thời điểm tốt để ra ngoài !”

Mở đầu bằng một câu dự báo thời tiết, Lyli đáng yêu chắp tay lên đầu làm dáng dễ thương, khuôn mặt nhí nhẳn chào hỏi chủ nhân của mình.

Lyli được tổng hợp để giúp chủ nhân sử dụng và tìm hiểu thông tin máy móc một cách nhanh nhất, đây cũng là lý do vì sao mà Minh có thể nhanh chóng hòa nhập vào cộng đồng toàn người hiện đại này, khuôn mặt hơi mỉm cười hiền hòa, anh nói :

“ Lyli, cho ta thông tin của hãng game Thiên Hà online, càng chi tiết càng tốt, cộng thêm mở sóng liên lạc với anh ba của ta !”

Đưa ra mệnh lệnh, cặp mắt máy móc của cô gái android sáng lên, màn hình điện thoại bắt đầu xuất hiện một chuỗi số liệu, ngay sau đó mười trang web có thông tin đáng tin cậy và đầy đủ nhất xuất hiện trước mặt anh.

Dùng ngón tay quệt loại bỏ chín trang web khác, để lại duy nhất một trang web có ngoại hình và thiết kế dễ nhìn nhất, cho đến cuối cùng thì anh vẫn không thích phong cách thời trang hiện đại cho lắm.

“ Reng reng reng …”

Tiếng chuông vang lên, xem ra Lyli đã bắt đầu bắt sóng với ông anh ba của anh rồi, lướt lướt kiếm một vài thông tin thiết yếu của dòng game này, Fantasy và Adventure, cũng không có gì đặc biệt, nhưng thiết kế quái vật cũng không tệ, rất có hương vị.

Người chơi khi đăng nhập sẽ không được lựa chọn bất cứ nghề nghiệp nào cũng như bất cứ chủng tộc nào, mọi nhiệm vụ đều là ẩn nấp, không có thông báo lựa chọn nhiệm vụ hay nhận nhiệm vụ, tất cả được sắp xếp vô cùng chân thật đến nổi không khác gì thế giới hiện thực là điều gây chú ý cho Minh.

Ngoại trừ một cái màn hình giao diện hiện thông tin cá nhân, các skill và kỹ năng cũng không được phép xuất hiện, cách dùng ma thuật và kiếm thuật đều là người chơi tự mò lấy, cốt truyện của game hiện tại cũng vẫn là một bí ẩn chờ được bật mí.

“ Alo, ủa, Minh cu hả, sao rồi nhóc, có thấy vui với món quà của anh mày không ?”

Giao tiếp thành công, một âm thanh nam tính đầy phóng khoái lập tức vang lên, giọng nói quen thuộc đập vào tai anh có phần hơi chói, Minh bình tĩnh cầm điện thoại vặn volume xuống mức tối thiểu rồi mới trả lời.

“ Ừm, cũng được, dù sao thì bài kiểm tra đầu kỳ cũng đã qua, có lẽ em sẽ dành chút thời gian hưởng thụ trò chơi vậy”

Thái độ cũng vẫn lạnh nhạt như vậy, nhưng nếu như là người quen biết với anh đều sẽ nhận ra, trong lời nói của cậu có thêm một hơi ấm nhè nhẹ, không còn là xa cách băng giá không muốn quan tâm ai nữa.

Gia đình này là nơi mà Minh sinh ra và lớn lên, tuy không phải là Thiên Hà đại lục, cũng không phải là Thiên Cương Điệp tộc, nhưng ba mẹ cậu, hai người anh trai đã yêu thương cậu hết mình, cậu cũng không thể lúc nào cũng trưng một bộ mặt cương thi được.

“ Được đó cu, đợi khi nào anh mày lập xong công hội ở đây anh sẽ dắt mày luyện cấp !”

Cười ha hả đáp trả, cuối cùng thì anh cũng dụ được thằng tự kỷ suốt ngày bám ở nhà như Minh ra ngoài rồi, Dũng cảm thấy sung sướng không chịu được, nếu như anh Đại mà biết thì chắc chắn sẽ giật mình cho coi, quả nhiên sức hút của game là không thể cưỡng từ.

“ Hả, à ừ, em cũng có một thằng bạn tính chơi dòng game này, đễ em kiếm thêm một chút thông tin từ nó, anh lo chuẩn bị với đám trong phòng làm việc của mình đi, bye bye, còn nữa, lâu lâu nhớ về, căn nhà bữa nay khá trống”

Gật đầu đáp lời, anh nhớ thằng Lâm khá rõ về trò này, để tý nữa anh hỏi nó một chút, dù sao thì tính cả ngày hôm nay vẫn còn hai ngày để tìm hiểu, coi như cũng cần phải xóa nạn mù chữ cho thằng gà tay mơ như anh chứ.

Đầu dây bên kia vừa mới định nói gì nhưng lập tức nghe tiếng “ tút tút tút ….” Làm cho Dũng lập tức gào thét, ôi má ơi, thằng em trai của cậu vừa mới nói là nhớ cậu kìa, má ơi, em trai của tôi quá moe đi ….

“ Nè nè, mọi người ơi, hôm nay em trai tôi vừa mới nói là nó nhớ tôi đó”

“ Ôi chị Hà, hôm nay thằng em em ….”

Liên tiếp khoe khoang về cuộc điện thoại lúc nãy , Dũng có vẻ khá là hưng phấn, còn người gây ra hưng phấn đó lại không hề biết gì đọc lại thông tin, sau đó liên lạc với cậu bạn thân nhất của mình dò hỏi một chút.

Bọn cậu có một tuần lễ để nghỉ ngơi, thời đại này nhà nước không chỉ muốn học sinh sinh viên chỉ dành thời gian cho trường lớp, mà còn muốn dành thời gian cho hoạt động ngoại khóa xã hội, vậy nên các ngày nghỉ lễ cũng có khá nhiều, vừa tiện cho anh vui chơi luôn.

“ Lâm hả, tao nè, bữa cái hãng game …”

Đang tính nói gì đó thì anh nghe thấy tiếng thằng đám bạn thằng Lâm đang muốn bàn bạc chiến thuật gì đấy, hình như là dành cho lúc mở đầu open game thì phải, một số thông tin lấy thêm được giúp bước một bước xa hơn, sớm hơn những người chơi còn lại.

Thằng Lâm có vẻ cũng vội lắm, tuy nhiên khi thấy báo tin cuộc gọi là anh thì nó vẫn ráng ra trả lời, làm bạn thân của nó anh tất nhiên không nên làm phiền những lúc quan trọng thế này …

“ Hả , Minh hả, có chuyện gì không ..?

“ Không, vốn có chút chuyện nhưng xử lý được rồi, mày làm việc của mày đi, thôi ha !”

Trả lời rồi cúp máy cái rụp, không để cho Lâm có thêm thời gian dò hỏi, anh quay lại dành thời gian hai ngày để đọc dữ liệu có sẵn, xem hướng dẫn chơi, nhưng cuối cùng thì anh vẫn không hiểu gì cả, thôi thì cứ chơi như đang sống ở đời thực vậy, dù sao cũng là game bắt trước thực tiễn, anh cần gì phải bám sát mấy chữ game hay online làm gì cho phiền.

Bắt đầu rèn luyện hàng ngày, thời gian trôi dần qua, cuộc sống của một thằng con trai bám dính ở nhà vẫn cứ diễn ra bình thường, cho đến khi ngày mà Thiên Hà online mở cửa, anh có chút mệt mỏi cầm lên cái máy cài đầu, gắn lên trên nhận diện sóng não, một câu hỏi mặc định truyền thẳng lên đầu.

“ Bạn có muốn bắt đầu trò chơi ? Có hay không ?”

“ Vâng, kết nối vào game, đăng nhập !”

Trả lời thuần thục , môn tiếng Anh của anh vẫn kha khá , tuy nhiên Việt Nam trở thành cường quốc thì chả có cớ gì mà phải xài thứ ngôn ngữ của nước khác cả, nhắm mắt lại, ý thức anh chìm vào biển tối, sau đó một khung cảnh mới hiện lên , khí tức khá là quen thuộc đập vào mặt làm anh không khỏi thoái mái.

“ Đây là ?”

Bạn đang đọc Ma Pháp Sư Chơi Game Ở Tương Lai sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 184

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.