Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mắn Mắn Là Chưa Đủ

Tiểu thuyết gốc · 1565 chữ

Chương 2 :May Mắn Là Chưa Đủ.

Mặt trời lên cao, chiếu những tia nắng xuyên qua hàng cây rậm rạp.Bên trong rừng cây , tầm nhìn bắt lấy một lớn một nhỏ xuyên qua rừng.

Trần Hùng quay người nhìn nam hài lung lay người

-Nghỉ chút đi.

Lấy lương thực bổ sung năng lượng, nốc một chút nước, thở ra lắng nghe tiếng xào xạc.

Thư thả tâm hồn, thứ gia vị cần thiết cho tự do tự tại.

Rột roạt.

Nhìn thấy một con khỉ núp nơi xa trông tới, xé thức ăn ném qua bên đó.

Con khỉ thấy thức ăn nằm trên đất, quan sát sinh vật nơi xa, thấy không còn nguy hiểm, mon men tiến lại nhặt lên thưởng thức.

Và rồi dũng cảm tăng cao, lại gần hơn , đôi mắt trong tới đó.

Trần Hùng thấy nó lại gần, lại thả đến đồ ăn.Một lúc sau liền thấy nó quay người rời đi.

Trần Hùng đánh thức nam hài , chuẩn bị tiếp tục hướng về phía trước.

Xột xoạt.

Con khỉ bỗng quay trở lại, nhưng nó không đi tay không, tay cầm theo một cây nấm trắng toát ném đến.

Trần Hùng nhặt lên để đầu mũi hít lấy hương thơm, nhìn về phía con khỉ.

Há miệng cắn liền từng thớ thịt ngọt thơm, giòn sật đi theo cơ hàm hoạt động mà kéo đến.

Nhìn con khỉ quay người ngồi phía xa mà trông lại.Nện bước theo phía sau.

Xuyên qua hàng cây, đến dãy núi đá.Con khỉ liền thuần thục đi đến một hướng rồi dừng lại trước một khe núi.

Nó khom người đưa bàn tay nhỏ dài vào khe hẹp, theo từng lần lấy ra, là các cây nấm trắng ngần.

Trần Hùng gọi nam hài đến giúp đỡ.

Ngay khi đám người hái nấm, bên ngoài không gia xuất hiện một con gấu, cái mũi khịt khịt mà bắt lấy các tia hương thoang thoảng.

Không hề khó khăn xác định, đồ sộ cơ thể vụt đến.

Tiếp cận thì nó thấy được tất cả, hương thơm nhẹ nhàng này xuất phát từ các cây nấm nơi, uy hùng bước ra.

Âm thanh gầm mạnh hùng hầu truyền tới làm giật mình đám người, Trần Hùng quay sang thì nuốt một ngụm.Một con gấu đen dần tiến tới.

Hùng chưởng to lớn, hàng vuốt sắc nhọn nói lên nó không thân thiện.

Trần Hùng liền thấy con khỉ gom lấy đầy tay chạy đi.Cũng khom người bắt đầu nhặt.

Uỳnh uỳnh

Ngay khi con gấu đến phía xa, liền kéo nam hài chạy đi, cầm trên tay vài cây mà hối hả chạy.

Nơi đó gấu đen dọa chạy con mồi, uy nghiêm nện bước lại khe núi nhai lấy chiến lợi phẩm.

Chạy ra xa thở dốc mà trông lại, đã thoát khỏi nguy hiểm.Thì hắn mới để ý phía trước tầm mắt là một con đường đầy cỏ dại kéo vút ra xa thành một con đường.

-Hôm nay lại may mắn.

Trong tầm mắt xuất hiện 4 tên đạo phỉ.Tay cầm đao nhìn đến phía trước nam hài.

-Ha ha, ông già đó chết chưa.

Trần Hùng liền cảm nhận được nam hài run rẩy, quát lên.

-Sợ cái gì.

Kéo nam hài lại gần đôi mắt trong lại phía trước.Lấy từ trong tay nải ra một cây dao găm cầm trong tay.

-Ha ha đồ chơi bé thế.

Đám đạo phỉ trông tới cười to, rồi một tên đại hán bước tới gần.

-Ngồi chơi đi

Đại ca ra lệnh làm bọn hắn trôi qua cơn hiếu chiến, xì mũi chờ đợi.

-Tiểu tử, ngươi đến đây thôi.

Trần Hùng nhìn đại hắn nâng đao lao tới liền mắt như điện quan sát.

Trần Hùng biết như thế là nguy hiểm, nhưng có những tình huống không thể rơi vào. Đó là săn đuổi, lúc đó chắc chắn chết.

Vụt

Một đường đao bổ xuống đầy sức mạnh xẹt qua, Trần Hùng liền chân đạp đẩy người qua bên hông, né đi nhát đao, dao găm nơi tay xiên vào hông lão đại.Lưỡi đao bị ngăn bởi một lớp da thú không thể xuyên vào.

Bụp.

Một cái đấm va vào mặt làm Trần Hùng choáng váng lui lại vài bước.

-Chết đi.

Đại hắn gồng người lưỡi đao chém xuống một đường lớn trên tay thanh niên.

Nhìn lưỡi đao rướm máu, nhe răng nhìn thanh niên ôm tay máu đừng ngoài xa, lao đến.

Một đao tạt ngang mà đến, góc chặt thay đổi làm khó tốc độ người bị thương.

Trần Hùng nghiến răng, tay ẩn đi dao găm bên hông, chủ động lao về phía trước. Một con đường sống duy nhất , tầm đao quét là có giới hạn.Mà giới hạn đó chính là phía trước.

Xoẹt

Lưới dao găm cắt qua tay đao quét tới bị ngăn chặn, Trần Hùng đầu gối nâng lên thúc mạnh.

Boạt

Âm thanh có chút vỡ tan.

-A a a

Trần Hùng thu chân , khom người bồi thêm một nhát.Liền quay người, kéo nam hài chạy về phía khu rừng.

Trần Hùng ôm tay máu chạy đến bìa rừng liền quay sang nam hài.

-Đi một hướng khác, về nhà đi.

-Còn đại ca thì sao.

-Ta lo được.

Thấy nam hài im lặng , thở dài vuốt đầu.

-Phải sống, lão nhân muốn như vậy

Đẩy nam hài về phía trước, nhìn thằng nhỏ khuất sau hàng cây, hắn tin nó sẽ về đến nhà, nơi nó sẽ không còn bơ vơ.

Mỉm cười, quay lai hướng vào rừng, ôm tay máu khuất sau hàng cây.

Khung cảnh chuyển đến đám đạo phỉ.

-Lão tứ mang lão đại về trại.Ta truy

Chỉ còn 2 tên đuổi theo phía sau, vết máu hằn trên mặt đất kích thích thú tính. Dữ tợn lao theo.

Tay đao chặt đi cây cối che đường

, xuất hiện phía trước là thanh niên lung lay trèo lên cây, máu tuôn thắm đẫm thân cây đầy lem luốc.

-Ngươi chạy nửa đi.

Trần Hùng mệt mỏi ngồi trên tán cây quan sát phía dưới, hai tên bắt đầu vắt đao leo lên.Miệng liên tục đe dọa.

Tiếp tục, đứng dậy leo về phía trước.

Tốc độ chênh lệch là rõ ràng.Khoảng cách dần mau chóc thu hẹp, Trần Hùng đang leo thì dừng lại, nơi này thân cành đủ rộng, lại bị một tán cây che đi.

Ngay khi một tên đạo phỉ chuyển cành, vừa nâng cơ thể leo lên cành tán rộng.

Trần Hùng nhún người đạp tới.

Bịch, aaaaa

Đạp trúng mục tiêu khiến đối phương rơi xuống.

Trần Hùng mau chóng lấy tay kẹp lại một cành cây.

Roặc roặc.

Hít

Cành cây va vào vòm nách làm đau đớn.Lực rơi tác động đầu vai khiến nó bị nhô ra khỏi khớp nói.

Đau đớn cùng vướng víu vô cùng khó chịu, dần rút cạn sức lực.

Trần Hùng nhìn cầu vai nhô ra một đoạn làm làn da nơi đó bị căng ra, dần sưng to, máu bầm dần xuất hiện.Cố gắng trườn lên trên cành.

Ngồi phía trên thở dốc nhìn xuống.

Một tên hấp hối nằm trên đất .Còn lại một tên đang cẩn thận mà quan sát.

Trần Hùng thở dốc ngồi đó,từng cơn nặng mí mắt kéo hắn đi, nhưng mượn nhờ chớp mắt mà tỉnh táo.

Thời gian trôi qua, lê lết ra phía rìa cành.

-Mau nhảy đi.

Lão tam cẩn thận tiến lại gần, thấy phía ngoài là thanh niên sức cùng lực kiệt, chỉ còn con đường chết liền dữ tợn quát.

Lấy ra đao vắt bên hông, dần đi ra phía ngoài.

Nhìn thấy mỗi đao quơ tới làm thanh niên sợ hãi lùi ra xa mà kích thích thú tính cười to.

-Ha ha ha, cầu xin , ta tha cho.

-Thật.....không.

Nghe trả lời , lão tâm cười dữ tợn chém tới.

Chợt cành cây khụy xuống.

Lão tam nhìn về phía sau, ở nơi đó, cành bắt đầu khác thường.

Trần Hùng mỉm cười, hắn đã khoét 1 đoạn trên thân cây này như một món quà cho tên này.

Nhìn thấy tên này bắt đầu lui lại.Trần Hùng liền thôi thúc cơ thể, tay như có lực chụp lấy sau lưng tên này, nhún xuống.

Rắc rắc rắc.

Bịch bịch

Âm thanh vật nặng rơi trên mặt đất.Theo phía sau là khung cảnh yên tĩnh của rừng già.

Gec

Đàn chim xấu xí xuất hiện trên bầu trời. Xác định một hướng rồi từng con xà xuống từng thi thể phía dưới.

Một con xà xuống bên Trần Hùng , mỏ sắc nhọn mổ xuống.

Nhưng ngay sau đó, phía trước cơ thể chợt hóa thành từng tia sáng tan vào không khí xung quanh.

Lắc đầu đi đến mục tiêu khác.

Không lâu sau, bên một hàng cây liền xuất hiện một cái bóng nhỏ, nam hài tiến tới .Mũi ngửi thấy mùi tanh liền ló đầu nhìn ra.Thì nơi đó đã là một đống bầy nhầy.

Từng cơn quấy phá cơ thể làm nam hài trắng mặt.

Cố gắng thở đều như đại ca dạy, lau đi nước mắt , phải như một chiến binh .Quay người nâng đi bước chân run rẩy nhỏ yếu

Bạn đang đọc Hệ Thống Giả Lập Xuyên Đi sáng tác bởi gianthuong96
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianthuong96
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.