Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Dịch

Tiểu thuyết gốc · 881 chữ

Lê người đến tiệm dược, chữa trị vết thương trên người, thay đi bộ quần áo nát trên người.Về phòng trọ.

Mệt mỏi kéo hắn ngủ nhưng bức rức trong người không cho phép điều đó, khó chịu lật người.

Nhe răng đau rát, vết thương chưa lành.

Trong bóng tối gấu đen xuất hiện, nó cũng không ngủ được.

Trần Hùng thở dài, lấy ra vò rượu cuối cùng.

Rót ra 4 chiếc bát liền hết phân nửa.Đậy nắp kĩ càng. Bàn đặt gần ban công đón lấy làn gió trong lành.

Chạm bát, cùng vượt qua đêm dài.

Hôm sau thức giấc, liền đi tìm Vân Phi, phần thưởng cần phải nhận.

Bên trong Vân Du thương hội , Trần Hùng gặp được tên này.

Thấy Trần Hùng, Vân Phi liền vội vàng.

-Trần Huynh vào trong rồi nói.

Tiến vào một gian mật thất, Vân Phi lấy ra một cái thẻ vàng, cùng 10 viên thượng phẩm.Nói.

-Hôm qua gặp sự cố, không có kết quả, đây là bồi thường cho Trần Huynh đệ.

Trần Hùng gật đầu nhận lấy.Một tên lanh lẹ bẩm báo.

-Hồ Mị Nhi muốn gặp.

Trần Hùng liền thấy Vân Phi giật mình.Suy nghĩ gì đó , lại nhìn hắn rồi thở dài.

-Cho cô ta đến.

Bóng người dần xuất hiện, trang phục tím than thay cho đỏ đen lần trước.

Trần Hùng tầm mắt đảo xuống mèo mập đang theo sau, chợt nó nhìn lên đối mắt, liền chạy đến lao đến Trần Hùng đầy thân thiết.

-Ngươi ở đây tốt lắm.

ngẩng đầu nhìn cô gái phía trước

-Chuyện gì

-Chăm sóc nó 3 ngày đến khi nó hóa dạng người.

Trần hùng nhíu mày .

-để ta giải thích cho Trần huynh nghe

Vân Phi nhiệt tình chen vào.

-Thú nhân tộc sau khi hóa hình sẽ mất một thời gian để hóa người trở lại.

-Sao cô không giữ.

Hồ Mị Nhi thở dài.

-Nó không cho ta đến gần.

Vân Phi ồ lên , nhìn Nhi tỷ

-Đúng vậy, muội ấy đã nhận định tên này.

Trần Hùng nhíu mày không hiểu

-Là người an toàn nhất

Trần Hùng gật đầu xác nhận điều đó.

-Được, ta nhận.

Vân Phi cười to

-Chuyện đã xong, tạm biệt các vị.

Hồ Mị Nhi hô

-Phần thưởng của ta đâu.

Vân Phi dừng lại, lấy ra một thẻ bạc và 10 viên thượng phẩm đưa đến.

Hồ Mị Nhi quát

-Ta hạng bao nhiêu.

Vân Phi đơ người nhìn 2 người phía trước, cười khổ kể lể

Thì ra tên này thất bại tranh hạng nhất, nên nhân cơ hội có vấn đề xảy ra, tính ăn chặn cái thẻ kim cương.

Trần Hùng không quan trọng, hắn có 1 cái, cũng là của tên này .

Nhưng Hồ Mị Nhi lại nổi giận, phải biết 5 năm mới có kim cương thẻ xuất hiện.

Nhìn phía trước mặc cả làm hắn buồn chán, thất vọng.

Dừng lại một chút, nhìn phía Vân Phi, tay đảo một cái thẻ xuất hiện , cái hộp gỗ bên trong là mười viên thượng phẩm. Để lên bàn đá.

-Giao kèo chấm dứt.

Ôm mèo mập , cùng gấu đen đi ra bên ngoài.

Vân Phi cầm lên tấm thẻ, Mắt tìm đến kí hiệu đặc biệt , chợt biến sắc.

-Trần Huynh đợi đã.

Nhìn Vân Phi bỏ đi nụ cười, mời hắn ngồi.Trần Hùng trở lại.

Đưa cho Nhi tỷ 100 viên viên linh thạch.

-Phiền tránh đi.

Nhìn tên này thay đổi thành người khác, Trần Hùng mỉm cười hứng thú.

Gấu đen đang lim dim, khi cửa mở mang theo làn gió thơm, mở mắt khịt mũi, rồi lao ra ben ngoài.

Bên trong mật thất liền ngiêm trọng không khí.

-Tại sao Lâm thúc đưa cho ngươi.

Trần Hùng lời ít hành động nhiều, đặt hộp gỗ quý lên bàn.

Chờ Vân Phi không hiểu, cầm lên hộp gỗ, bắt đầu chứng minh.

Vân Phi vội thu xếp, chân thành nhìn hắn.

-Ta nợ ngươi 1 ân tình.

Trần Hùng cầm lên túi nhỏ, theo Vân Phi nói, có Trận pháp bên trong nên có thể chứa vật.Bên ngoài Thú Nhân Quốc là vật bình thường.

-Giao dịch hoàn tất

Vân Phi mỉm cười nhìn thanh niên rời khỏi mất thất.

-Có cơ hội.

Vân Phi lẩm bẩm,bỏ hộp gỗ vào túi trữ vật, rời đi.

Trần Hùng ra bên ngoài liền bị khung cảnh 2 con gấu đối đầu nhau, chắc đánh đã lâu.

Trần Hùng nhìn phía trước liền hiện ra suy tính.

Cũng nên mua một căn nhà, nhà trọ không đủ chỗ cho 2 con gấu đen sinh sống.

Đại hào Trần Hùng đi dạo con phố nhộn nhịp , tìm kiếm nơi phù hợp, chợt mèo mập vùng ra khỏi người, đi lại một quầy hoa quả tròn hồng mộng nước.

Cầm lên cắn thử,Chua lét

Chua giật cả mình, hỏi người bán.

-Đây là gì

-Quả giông này chị em rất thích.

Gật đầu.

-Hết sạp bao nhiêu.

Chủ quầy bừng tỉnh.

-Khách quý đợi ta tính.

Thanh toán thu vào túi trữ vật, nhìn lại phía sau, tòa nhà có một cái sân rất lớn bao quanh hàng rào gỗ rất đẹp.

Bạn đang đọc Hệ Thống Giả Lập Xuyên Đi sáng tác bởi gianthuong96
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianthuong96
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.