Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vân Phi

Tiểu thuyết gốc · 1015 chữ

Sàn đấu số 8 , Trần Hùng chiến thắng.

Tiếng trọng tài vang đến tai Trần Hùng, gật đầu cài thương lên vai, 2 tay nằm sau lưng , hờ hững nhìn các em gái reo hò mặt mày đỏ chét.

Thời gian trôi qua, các sàn đấu khác lần lượt có kết quả, không thể nào có chuyện một nhân tài có thể hạ gục cả sàn đấu. Sức 1 khó địch 20 .

Nhìn kết quả các sàn đấu khác.

Sàn 1 đến 5 dành cho nữ nhân, còn lại là nam nhân.

Lại vài cái tên quen thuộc xuất hiện.

Chờ đợi hồi sức liền tiến vào vòng tiếp theo.Vào đến đây đã đủ nhận thưởng , chỉ có phấn đấu ít hay nhiều.

Vòng này lại là nam nữ chiến đấu.Như một tập tục của Thú Nhân Tộc.

Muốn tìm bạn đời.Vậy hãy khuất phục cô ấy.

Tiến lên đài bốc thăm chia vòng đấu.Rãnh rỗi xem xét các thanh niên tuấn kiệt.

Trong đó có 1 cái tên làm hắn chú ý.Vân Phi , Vân tam thiếu.

Thanh niên tóc dài thả ra, quần áo đầy màu sắc, mày kiếm mắt sáng, như cảm ứng được.Mắt chiếu thẳng đối diện Trần Hùng.

Khuôn mặt ngông nghênh, bất cần khiêu khích Trần Hùng.

Vặn khớp cổ có chút cứng, nhe răng nhìn Vân Phi.

Khúc khích.

Tiếng cười nhột người truyền lại, tầm mắt dời đến cô nàng gần Vân Phi.

Y phục võ giả đỏ đen ẩn lộ chút ít da thịt, choàng bên ngoài một cuộn lông trắng mềm mại.

Dần thu tầm nhìn, lần đầu tiên hắn nhìn mà thấy ngại.Là bởi vì khuôn mặt này có thể gây nghiện.

Mắt màu nâu, khóe mắt sâu, kéo dài sắc sảo, mũi nhỏ nhắn kéo lại chút dịu dàng.Môi đỏ ma mị , lại hình thành có chút vểnh lên đầy khêu khích.

Trần Hùng lại nhìn đến thì Hồ Mị Nhi cô nàng ghé đầu qua bên cạnh, một cô gái áo trắng vừa bốc thăm trở về.

Miêu Lan nghe thì thầm ,trông đến thanh niên đen, đang nhìn to mắt .Mặt đanh lại.

-Dê xồm, nhìn cái gì.

Miệng nhỏ vênh lên mắng đến.

Trần Hùng nhểnh miệng đi lên bắt thăm.Rút ra số 3. Trong lúc chờ đợi, nhìn lên khán đài xem chiến hữu như thế nào.

Tầm mắt xuất hiện , một con gấu thắt nơ trên đầu bị một cái chưởng đập văng ra bên cạnh.

Nhưng văng đi , dần trở lại, liều mạng lao đến.

Trần Hùng đỗ mồ hôi, có chút căng.

-Trận 1: Điệp Linh-Vân Phi.

-Trận 2: Hồ Mị Nhi – Lang Thác.

Trần Hùng cơ bắp nguội lạnh, bài học cho cô nàng này, phải dời lại sau.

-Trận 3:Miêu Lan - Trần Hùng.

bặc bặc ,sức lực tràn trề tuôn ra , mặt đầy hung ác nhìn cô gái nhỏ.

Miêu Lan thấy đối thủ nhìn lại, liền xắn lên tay áo, mãnh mẽ sức lực ẩn sau tay nhỏ, nắm đấm đưa lên không yếu thế.

Trong tiềm thức suy nghĩ.

-Người này phải bị trừng trị.

Sàn đấu thứ nhất bắt đầu toát lên tường bảo vệ.

Bên trong là một nữ nhân đầm thấm , giọng đầy mạnh mẽ.

-Vân Phi , ta sẽ không nương tay.

Cô nàng chán ghét nhìn thấy Vân Phi, 2 tay bắt chéo trước mắt, ánh sáng tụ hội dần méo mó lan ra xung quanh.

-Khởi Trận.

Ngón tay phát sáng vậy mà chạm vào luồng sáng chung quanh, kéo thả liền hình thành một cái lồng bao lấy 2 người.

Vân Phi biết nó là gì.Hồ Điệp nhân, Huyễn Điệp Trận.

Vội kích hoạt linh năng hình thành một bộ giáp sáng chói.

-Linh Lung Hộ giáp.

Ánh sáng yếu ớt bị bao trùm bởi ánh sáng trận pháp.

Ánh sáng bao trùm mau tắt, lộ ra trên khán đài, là Vân Phi khuỵa gối ho ra từng ngụm máu hòa tan lớp Linh Lung giáp.

Ngồi trên mặt đất Điệp Linh mắt đầy nước mắt.

-Ta xin lỗi.

Chống người đứng lên Vân Phi quay người đi xuống võ đài.

-Ta thua.

Khán đài cuồng nhiệt chúc mứng người chiến thắng.

Trận 2 tiếp diễn không cho khán giả nghỉ ngơi.

Bên trên sàn đấu đứng đó 2 bóng người.Hồ Mị Nhi ,mỹ nhân cực phẩm , chỉ đứng đó đã khuất phục toàn thể nam nhân.

Đối diện là Lang Thác, Lang nhân tộc.Những vết sẹo hắn trên cơ thể đầy lông ,ẩn chứa sức mạnh của mình.

mỉm cười lộ ra hàm nanh nhọn.

-Mị Nhi, lần này ngươi phải là của ta.

Hét lên nhấn mạnh, khẳng định. liền lao đến.

Hồ Mị Nhi , tháo xuống cuộn lông trên người. Linh năng trong người truyền đến.Cuộn lông căng ra thành một sợi roi, từng sợi lông mềm mại như hóa cứng chĩa lên đầy nguy hiểm.

-Lang Thác, ngươi chưa nhận ra khoảng cách sao.

Tay điều khiển roi lao bay đến, bị một cặp vuốt kim loại kẹp lấy.

-ta xem không có nó, ngươi sẽ làm gì.

Vuốt kim loại không biết chế tạo từ gì, khóa chết roi lông, không thể giành lại quyền điều khiển,

Hồ Mị Nhi mặt cười thu lại, liếm đầu môi càng thêm quyến rũ chết người.

-Lang Thác, ngươi sai rồi.

Rọi lông run rẩy, rồi bị ánh sáng bao bọc , cắt là thành từng đoạn như có sự sống.

Các đoạn roi bay lơ lửng quanh người Hồ Mị Nhi.Ngón tay cong lên chỉ về phía trước, các đoạn roi bắn về phía Lang Thác.

Vụt vụt né tránh đi, tiếp cận đối phương.

Gàooo

Ánh sáng bao phủ hóa thành con sói lớn, đôi mắt sắc định nhìn đến Hồ Mị Nhi.

Hồ Mị Nhi, lắc đầu.

Ấn tay kết lại, các đoạn hóa thành roi lông buộc chặt con sói. Dây roi bền nhắc vượt trội .Một sút vào mông , đá tên này văng ra võ đài.

Bạn đang đọc Hệ Thống Giả Lập Xuyên Đi sáng tác bởi gianthuong96
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gianthuong96
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.