Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu U luyện hồn đường!

Phiên bản Dịch · 2520 chữ

Phá hủy hoàn toàn địa phương tà ác của Chiến gia, ngăn lại hành vi đê tiện chuyển hoán phong thủy của Chiến gia, đối với Huyễn phủ và Miêu gia mà nói đây thực sự là đại hảo sự, Huyễn phủ nếu không có hỗn loạn thì từ nay về sau Miêu gia cũng sẽ yên ổn...

Hành động của Quân Mạc Tà hôm nay có thể nói là vì Phiêu Miểu huyễn phủ làm ra một cái đại hảo sự giống như là ân tái tạo. Nhưng trong lòng Quân đại thiếu vẫn không có nhiều cảm giác hài lòng. Bởi vì... việc tốt bằng trời này đối với hắn mà nói cũng chỉ là chuyện nhỏ, cũng chỉ là tiện nay làm mà thôi.

Hành động đó bất quá là do cơ duyên xảo hợp, dù sao mục đích thực sự đến đây của Quân đại thiếu vẫn còn chưa hoàn thành.

Liên tục thẩm tra mấy người, Quân Mạc tà cuối cùng đứng trước một nơi có chút thần bí.

Trước mắt đâu đâu cũng tràn ngập bầu không khí quỷ dị, âm u, hắc ám, tiếng quỷ khóc nỉ non làm cho người ta lông tóc dựng ngược.

Tối tăm thiếu Ánh sáng không làm ảnh hưởng tới thị lực của Quân đại thiếu gia, hắn đã sớm để ý tới phía trên mặt thạch bích phía trước có khắc năm chữ to: Cửu U Luyện Hồn đường.

Nơi này giống như vùng đất chết không có một chút sinh cơ, cả năm chữ to kia cũng là màu tro tàn tràn ngập cảm giác âm u.

Xem ra, nơi này chính là nơi Chiến gia đặc biệt thiết kế ra dùng để rẻn luyện tinh thần và tâm chí cho những đệ tử trẻ tuổi, gọi là Cửu U Luyện Hồn.

Quân Mạc Tà cũng không cậm chễ, nhẹ nhàng bước vào.

Dọc theo thường đi có vố số những cảnh quan tràn ngập cảm giác âm trầm khủng bố, Quân Mạc Tà vẫn ung dung bước tới. Những bố trí xung quanh hắn cơ bản chỉ cần liếc mắt một cái là có thể biết nó dùng cái gì làm ra, nói khó nghe một chút, nếu mang tới tiền thế cũng chỉ là món đồ chơi trong cái gọi là “công viên thế giới vong linh” mà thôi...

Ví dụ như quỷ ảnh lập lờ phía trên kia, cho đến âm thanh gào thét sắc nhọn làm khiếp đảm tâm thần, kì thật là lợi dụng hiệu quả của nguyên lý chiết xạ quang học mà làm ra, sau đó trên thạch bích động tạo ra một khe hở nhỏ để cho gió từ nới đó lùa vào hình thành nên địa điểm sinh ra âm thanh đặc dị, có thể thêm vài miếng vật liệu đặc thù vào để sinh ra âm thanh bén nhọn hơn mà thôi liền có hiệu quả như vậy...

Bất quá, những bạch cốt tản mát ra Ma trơi ở chỗ này không phải là nhân tạo mà là hàng thật giá thật xương cốt của người chết...

Nơi này, toàn bộ con đường từ trên xuống dưới hầu như đều có cơ quan bẫy rập, hơn nữa vượt qua ải trước thì gặp ải sau càng khó khăn hơn, càng âm trầm khung bố hơn trước. Chỉ cần không cẩn thận chạm vào cơ quan nào đó, chờ đón ngươi chính là công kích có thể làm cho ngươi ngay lập tức sẽ bị chạm vào các cơ quan khác....

Phi đao, loạn thạch, khói độc, bẫy dập, câu liêm, cùng với cảm giác quỷ khóc ngay bên cạnh...

Mỗi cửa ải đều làm cho người ta lâm vào khốn cảnh cửu tử nhất sinh, hoàn toàn không có chút nào nương tay lưu thủ, chỉ có thể sau khi thông qua được cửa ải tới cửa tiếp theo mới có cơ hội duy nhất để nghỉ ngơi hồi phục sức lực.

Nhưng ngay cả tại một nơi cố định nghỉ ngơi cũng không được vượt quá nửa canh giờ, một khi nghỉ ngơi vượt quá nửa canh giờ thì lối đi này sẽ trở nên hung hiểm hơn bất kì nơi nào khác...

Người của Chiến gia làm ra bố trí của Cửu U Luyện Hồn đường này hiển nhiên là một nhân tài, nhưng cũng là một kẻ âm ngoan thủ lạt. Những bố trí này đối với Quân đại thiếu gia tất nhiên là không có hiệu quả, thực tế không hoàn toàn nhờ vào trạng thái hư không của Âm dương độn mà còn là kết quả của việc trải qua quá trình tra tấn rèn luyện tâm lý của kiếp trước, những cái trước mắt với hắn cũng chỉ như trò trẻ con chẳng thèm ngó tới.”

Nhưng không phải ai cũng như Quan Mạc Tà trải qua quá trình rèn luyện như vậy.

Nếu một người bình thường mà gặp phải thì có thể hình dung được... Nếu không phải chết tới mười lần thì chí ít cũng muốn cửu tử nhất sinh, không cần tới cơ quan giết chết thì trước đó cũng đã bị bầu không khí ma quỷ nơi này hù chết.

Quân Mạc Tà xông qua ba cửa ai một cách nhanh chóng, lúc này mới mơ hồ nghe thấy phía trước truyền đến tiếng nói chuyện nho nhỏ.

Xem ra hai huynh đệ Chiến gia kia coi nhu tương đối có nghị lực, mới có thể xông được xa như vậy.

Quân Mạc Tà bĩu môi, tiếp tục đi tới.

-“ Đại... Đại ca, địa phương quỷ quái này cũng thật đáng sợ, rốt cuộc làm sao tạo ra được như vậy a...”

Tại nơi tối tăm, Chiến Ngọc Thụ hai tay đang ôm ngực, cả người run rẩy, ánh mắt tràn ngập sợ hãi. Vị này vốn là cậu ấm ăn chơi, bây giờ quần áo đã tả tơi, tóc tai thì bù xù, bộ mặt xanh lét, thoạt nhìn cả người so với quỷ lệ còn muốn đáng sợ hơn một ít...

“ Giữ vững tâm thần, nơi này mặc dù âm trầm khủng bố, kinh tâm động phách nhưng cũng chỉ là một loại khảo nghiệm, chân chính khó khăn chính là những cơ quan kia, những thứ khác không cần để ý đến sẽ không có gì đáng sợ cả”

Thanh âm của Chiến Thanh Phong vang lên, đừng thấy hắn thuyết giáo đạo lý lớn lao mà nhầm, tuyệt đối có thể nghe ra được lúc này tiểu tử này bất quá là cố gắng trấn định mà thôi, thanh âm của hắn cơ hồ đã run run.

Từ khi đi vào nơi này, hai huynh đệ đồng tâm hiệp lực cố gắng xông được tới cửa ải thứ năm, trước sau cũng chỉ mới trải qua một ngày đêm công phu. Nhưng ở nơi này một ngày đêm, hai người đã sớm vô số ngấp nghé bờ vực sụp đổ, nếu không có hai huynh đệ có thể hỗ trợ cho nhau, cùng nhau cổ vũ phỏng chừng đã sớm triệt để tan vỡ...

Điều này cũng có chút hợp lý khi Chiến gia có vài phần coi trọng với hai nhân tài mới xuất hiện này, cùng không có bắt họ một mình đi vào mà là cùng vào hỗ trợ lẫn nhau. Nếu là để đơn độc tiến vào nơi này mà nói... tin tưởng hai huynh để vốn sống trong an nhàn sung sướng này vô luận là ai thì tinh thần cũng sớm hỏng mất...

-“Chuyện này của chúng ta, xét đến cùng cũng đều bởi vì cái tên Mặc Quân Dạ kia. Nếu ta có thể vượt qua cửa ải này, lại thấy được ánh mặt trời, nhất quyết cùng hắn không thôi”

Chiến Ngọc Thụ nghiến răng nghiến lợi nói. Hiển nhiên, hắn đối với Quân Mạc Tà thống hận không thôi, thế nhưng sau đó lại làm hắn trong nháy mắt lại sinh ra mãnh liệt sợ hãi đối với sự khủng bố của Cửu U Luyện Hồn đường.

-“ Ngọc Thụ, ta đã nghĩ đi nghĩ lại, chuyện tình này thật sự vô cùng cổ quái”

Chiến Thanh Phong đồng dạng bị hắn khơi gọi lên sự thống hận đối với vị Không linh thể chất kia, hắn dùng một loại trầm tư thanh âm nói:

-” Có thể bởi lúc đó sự việc đột nhiên diễn ra, trong lòng tràn ngập cảm giác thất bại, khuất nhục, cho nên cũng không nghĩ sâu được cái gì. Nhưng hiện giờ hồi tưởng lại, ngày đó mỗi ngày mỗi đêm, mỗi một sự việc, trong lòng ta lại tái hiện vô số lần, ta lại phát hiện dường như có chỗ không phù hợp”

Lúc này, bọn họ vừa mới thông qua cửa ải thứ năm, đúng là đang nghỉ ngơi bên trong. Ngày từ đầu lúc nói chuyện thanh âm hai người không có che dấu được sự mệt mỏi, nhưng hiện tại rõ ràng đã có lực hơn nhiều, thậm chí thanh âm cũng đã bình ổn...

-“ Cổ quái, không thích hợp?. Đại ca, người có thể nói cụ thể là cái gì không thích hợp không?”

Chiến Ngọc Thụ nghiến răng ken két:

-” Vẫn là câu nói kia, chỉ cần ta có thể đi ra ngoài, Mặc Quân Dạ tên vương bát đản này ta nhất định phải làm cho hắn sống không được chết không xong. Còn có con tiểu tiện nhân Miêu Tiểu Miêu kia nữa, ta nhất định phải làm cho nàng rơi vào tay ta, trở thành nô lệ của ta, cho con tiện nhân kia sống dở chết dở. Ta sẽ dùng mọi thủ đoạn tàn khốc nhất, nhục nhã nhất, làm cho nàng biết Chiến Ngọc Thụ ta không phải là người mà nàng có thể đắc tội. Hừ, không thể ngờ lại trong vòng một ngày liền cùng cái tên đáng chết Mặc Quân Dạ thân nhau, nếu sớm biết con tiện nhân bừa bãi như thế, ta đã sớm đem thu phục dưới khố. Suốt ngày mang mạng che mặt làm như Thánh nữ trinh tiết, nguyên lai bản chất rõ ràng là một con hàng lẳng lơ.”

Nghe giọng điệu của Chiến Ngọc Thụ, hắn phẫn hận Miêu Tiểu Miêu cư nhiên còn vượt quá Mặc Quân Dạ.

Điều này làm cho người ta khó tưởng được, thật sự là rất không có đạo lý...

Trong bóng tối, Chiến Thanh Phong tự hồ nhíu nhíu mày, thanh âm có chút không vui:

-”Ngọc Thụ, ý nghĩ của người có vẻ quá cực đoan, Miêu Tiêu Miêu cũng không có gì là không đúng. Ngươi đối với nàng ngày đêm mong nhớ, tha thiết ước mơ ta tự nhiên biết, nhưng nàng cũng không có làm gì sai cả, người đem tội danh áp lên người nàng như vậy không khỏi...”

-“ Không có làm sai cái gì sao? Nàng thích Mặc Quân Dạ chính là một cái sai lầm lớn nhất”

Chiến Ngọc Thụ điên cuồng gào lên, trên cổ gân xanh chằng chịt, ở địa phương hoàn toàn hắc ám này, Chiến Ngọc Thụ rốt cuộc bộc phát ra những dục vọng độc ác đè nén trong lòng:

-” Nàng chỉ có thể là của ta, chỉ xứng với ta, chỉ có thể ở trên giường của ta một mình ta sử dụng, bất kì nam nhân nào dám đụng tới ngón tay của nàng đều không thể tha thứ được, bất kì kẻ nào cũng không ngoại lệ”

-“ Câm mồm, ngươi cầm mồm cho ta”,

Chiến Thanh Phong điên người quát.

Trong bóng tối, không khí nhất thời tĩnh lặng, sau hồi lâu, tiếng cười đầy châm chọc của Chiến Ngọc Thụ ha ha truyền ra:

-“ Đại ca, ngươi rốt cuộc nhịn không được? Nghe ta đây khinh nhờn Nữ Thần trong lòng ngươi, rốt cuộc nhịn không được phải nổi giận sao? Ha ha ha...”

Hắn điên cuồng cười to hai tiếng nói:

-” Ngươi vẫn có dã tâm với Miêu Tiểu Miêu, người cho rằng ta thực sự hoàn toàn không biết hay sao? Có lẽ ngươi che dấu quả thực rất tốt, nhưng ngươi mỗi lần nhìn thấy Miêu Tiểu Miêu, mặc dù mặt ngoài đứng đắn như lão phu tử nhưng một khi Miêu Tiểu Miêu quay người sang chỗ khác, ánh mắt của ngươi lại giống như muốn lột trần nàng ra... Đại ca, ngươi mỗi một ngày đều cật lực khắc chế, dối trá như vậy ngươi có mệt hay không hả? Ngươi có mệt hay không..?”

-“ Hơn nữa, mệt nhất chính là... ngươi còn sợ ta biết, sợ mọi người biết ngươi đối với Miêu Tiểu Miêu có dã tâm... Nhưng ngươi biết không, kỳ thật mọi người đều biết, ha ha... Thật sự hài hước. Hiện tại hai huynh đệ chúng ta có thể nói là cùng nhau phiêu bạt nơi này, ngươi lại vẫn còn phải che dấy, ngươi thực sự không không mệt sao”

Chiến Ngọc Thụ tận tình châm chọc người đại ca luôn tôn kính, bộ dáng điên cuồng.

-“ Hai huynh đệ này đúng là hết thuốc chữa...”

Quân Mạc Tà âm thầm lắc đầu, đã đến hoàn cảnh này, hai huynh đệ cư nhiên còn tranh giành tình nhân với nhau... Mà đối tượng tình nhân họ tranh dành lại là người nữ nhân đã yêu người khác...

Quân Mạc tà không thể không bội phục, sự ích kỉ của nam nhân, quả thực cường đại cô cùng...

(NBV: Y như anh em nhà họ Võ trong Thần điêu hiệp lữ )

-“ Con mẹ ngươi đánh rắm, ta thích nàng thì thế nào? Ta muốn có nàng thì làm sao? Thế là sai à? Nàng chính là Nữ thần trong lòng ta, ngươi dám tiếp tục nhục mạ nàng ta sẽ giết chết ngươi”

Thanh âm của Chiến Thanh Phong thập phần kích động, trầm thấp rít gào.

-“ Rốt cục đã chịu nói thật sao? Thích ai là quyền tự do của ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối không nên ở mặt ngoài thì giống như là tạo cơ hội cho ta, tỏ vẻ mình không cần...chính là...”

Chiến Ngọc Thụ dồn dập thở dốc hai tiếng, rốt cục bùng nổ:

-” Mà ngươi đừng có giả mù sa mưa làm như vì ta tạo cơ hội, nhưng cuối cùng lại biến thành cơ hội của ngươi... Người mặt ngoài làm như thành toàn cho ta, nhưng ngấm ngầm lại đem ta làm bàn đạp, ngươi cho rằng ta là ngốc tử a? Ngươi cho rằng ta thực sự không biết sao? Nói ta nhục mạ nàng, chân chính nhục mạ nàng là ta sao? Phải nói chính là ngươi mới đúng”

Hai người này thật không thẹn là thân huynh đệ cùng mẹ sinh ra, bây giờ mở miệng mắng nhau một tiếng “ngươi” hai tiếng “ hắn”... Hơn nữa còn là mắng rất là độc địa...

Bạn đang đọc Dị Thế Tà Quân của Phong Lăng Thiên Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 19
Lượt đọc 2239

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.