Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Đầu Chiến Đấu

Phiên bản Dịch · 1561 chữ

Quyển 1: Đại lục Lan Tạp

Chương 3: Trận Đầu Chiến Đấu

Mặc Liên chậm rãi ngồi dậy, nhìn cánh tay phải vô lực của mình, nàng biết đây là dấu hiệu của việc bị trật khớp, cũng may nàng biết cách xử lý chuyện này, tay trái cầm cổ tay phải, một tiếng "Khực" rất nhanh vang lên.

Nhéo nhéo tay phải một chút, nàng cao hứng phát hiện tri giác nơi đó đã bắt đầu khôi phục.

Hi vọng một đời này, nàng có thể tùy tâm mà sống.

Bỗng nhiên, một chùm ngân sắc trên tay phải hấp dẫn sự chú ý của Mặc Liên. Đó là một cái giới tử chất phác, một điểm đặc biệt cũng không có, không phải cái hắc giới tử này là cái đã từng cười nhạo thiên lôi sao?

Đó không phải là một giấc mộng sao?

Không có khả năng, nếu loại chuyện xuyên qua này có khả năng phát sinh, vậy thì một tràng lôi kiếp kinh thiên động địa lúc nãy tất nhiên cũng không phải là một giấc mộng. Thế thì từ khi nào cái giới tử của “Mặc Liên” lại trở nên lợi hại như thế, trong ký ức của nàng ấy thì cái giới tử này không có gì đặc biệt mà nhỉ.

Đúng lúc Mặc Liên đang còn mê man suy nghĩ, thì phát hiện ra nàng đang bị một con ma thú nhìn chằm chằm, nó rống lên, khiến cho thần kinh toàn thân nàng trở nên căng thẳng.

Người Mặc gia thật ác độc, nàng đã bị trọng thương lại còn bị vứt bỏ ở đây, may mắn mà chết vì thương thế, không bị giá rét đông chết, thì cũng sẽ bị dã thú tấn công đến chết.

Hai mắt Mạc Liên không hề nhiễm chút sợ hãi nào, nhanh chóng xé rách một phần y bào, nhanh chóng băng cánh tay phải lại cho thỏa đáng, sau đó đưa mắt nhìn quanh một vòng, tiện tay nhặt lên một thanh chủy thủ không biết là bị người nào vứt bỏ ở gần đó, nàng cố gắng di chuyển cách xa nham thạch nóng chảy trước mặt một đoạn, nàng không muốn vừa mới thoát khỏi ma trảo của ma thú thì lại bị nham thạch thiêu chết.

Bây giờ, nàng đã không còn nhiều sức lực để chạy trốn, chỉ có thể chiến đấu với nó đến cùng, bất quá kẻ địch của nàng lần này lại là ma thú dũng mãnh. Một đạo hơi thở nguy hiểm xuất hiện quanh người nàng, lúc này Mặc Liên mới thấy rõ con ma thú kia, nàng hơi sửng sốt một lúc, hóa ra là lang, răng nanh sắc nhọn, cái miệng mở to, một mùi tanh hôi nhanh chóng tỏa ra ngoài. Ánh trăng chiếu xuống khiến cho nó càng thêm dữ tợn.

Mặc Liên lục lại trí nhớ của “Mặc Liên”, nhận ra nó chính là Thổ Lang, ma thú cấp hai hệ thổ.

Theo lý thuyết, địa phương nàng bị vứt bỏ có lẽ là sơn mạch Kình Long, gần Thanh Tự sâm lâm, thường thì chỗ này không có ma thú lui tới, hiện tại lại đen đủi gặp phải tình huống này, thì chỉ có thể khẳng định, vận khí của nàng thật "tốt".

Mặc Liên lạnh lùng cười một cái, chủ nhân trước của khôi thân thể này bởi vì không được sủng ái, nên chưa từng có cơ hội gặp qua ma thú, càng không có khế ước thú của chính mình. Nghĩ cũng không ra, nàng vừa mới xuyên tới thì đã gặp ngay ma thú.

Mặc dù cấp bậc của con Thổ Lang này không cao, nhưng nàng không có chút kinh nghiệm chiến đấu nào với ma thú cả, vì vậy vẫn nên cẩn thận xem xét điểm yếu của nó thì tốt hơn. Mặc Liên tự hỏi với dáng người của nàng, nó có thể giải quyết xong nàng chỉ bằng một ngụm hay không?

Thổ Lang xông về phía Mặc Liên, trong nháy mắt Mặc Liên cảm thụ được một cỗ lực lượng vô hình giống như kiếp trước, trong một lần chấp hành nhiệm vụ nàng ngẫu nhiên gặp được một đệ tử thuộc một cổ võ thế gia, lúc hắn phát ra nội công hùng hậu, nàng cũng từng cảm nhân được cỗ lực lượng ấy.

Thân hình nàng linh hoạt, hai chân khẽ động, chớp mắt đã đi đến sau lưng Thổ Lang. Nàng nhấc tay lên, muốn dùng đoản đao để đâm nó bị thương, nhưng rồi lại thất vọng, nhát đâm đó thế nhưng lại không gây được chút tổn hại nào cho nó.

Thổ Lang khinh thường nhìn về phía Mặc Liên, ánh mắt nàng trầm xuống, trong đầu nghĩ ra đủ loại ý tưởng có thể dùng để đối phó với con ma thú to xác này.

Lần này Thổ Lang hướng về phía cổ nàng mà tấn công, với tốc độ của nó, thì cũng không phải là quá nhanh nhưng nàng vẫn phải khó khăn lắm mới né được. Mặc Liên xoay người cầm chủy thủ hướng về phía mắt của nó, dùng hết khí lực mà đâm xuống.

Âm thanh giận giữ của nó trong nháy mắt quanh quẩn giữa không gian. Thổ Lang thế nào cũng không nghĩ rằng một con người gầy yếu lại có thể có được một thân thủ linh hoạt như vậy.

Thổ Lang phẫn nộ, thả ra lực lượng thổ nguyên tố, nguyên tố thổ hình ở bốn phía tạo thành những cột đất to, chúng như có sinh mệnh, kịch liệt đong đưa muốn giáng xuống phía Mặc Liên, mà Mặc Liên vẫn hung hăng nắm lấy hai tai của Thổ Lang, nàng biết nếu như lúc này mà bị nó quẳng xuống, nhất định sẽ bị biến thành "thịt băm”.

Thân thể nàng đầy vết thương, chiến đấu lâu dài cũng không thể chịu được những đòn tấn công liên tiếp của Thổ Lang, nhìn thấy khả năng rất lớn nàng sẽ bị ngã xuống đất từ độ cao này, Mặc Liên khẽ chuyển tư thế, hai tay nắm chặt chủy thủ đã được cắm vào trong mắt Thổ Lang, cố gắng tìm một vị trí thích hợp để giảm xóc. Bình ổn rơi xuống đất, tay phải vô lực buông thõng xuống, máu tươi của Thổ Lang theo cánh tay nàng nhỏ xuống đất, khi những giọt máu đó chảy qua chiếc hắc giới tử thì bị hấp thu ngay lập tức.

Dòng máu tanh hôi của Thổ Lang phun ra lên y bào cùng mặt nàng, khiến cho cả người nàng càng thêm chật vật, Thổ Lang thê lương rít gào, Mặc Liên lãnh khốc nhìn nó, động tác cực kỳ tàn nhẫn, thêm một nhát đâm nữa lên trên người nó.

Sinh mệnh của Thổ Lang cứ như vậy mà chậm rãi mất đi.

Gậy ông đập lưng ông!

Thổ Lang bởi vì nóng nẩy nên bị mất đi trọng tâm, bị ngã từ trên cao, vì vậy nên mới bị thương mà tạo cho nàng một cơ hội tốt để giết nó.

Mặc Liên cũng không có sốt ruột đi thu thập chiến lợi phẩm của mình, mà là lẳng lặng lắng nghe, sau khi không có phát hiện bất cứ dị thường nào, nàng mới hành động tiếp, gian nan lôi ra cái chủy thủ đã cắm sâu vào trong người Thổ Lang, căn cứ theo trí nhớ của “Mặc Liên” mà moi ra tinh hạch ma thú.

Không thể không nói, vận khí của Mặc Liên cũng không tồi, Thổ Lang là loại ma thú có lực phòng ngự cực cao, thế nhưng lực công kích cùng tốc độ của nó lại khá thấp, hơn nữa nó là loại ma thú không sống theo quần cư.

Nếu như lúc nãy Mặc Liên gặp phải Phong Lang, loại ma thú sống quần cư có lực công kích cùng tốc độ cực cao, sợ rằng hiện giờ Mặc Liên đã tử vong.

Mặc Liên nhìn một thứ màu vàng, to tầm một bàn tay trên tay mình, cái này chính là cái mà nàng tìm thấy trong thân thể Thổ Lang, nó phát ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, chắc đó là ma hạch của Thổ Lang, nơi chứa tất cả ma lực của nó.

Bên trong tinh hạch của ma thú ẩn chứa lực lượng ma lực khổng lồ, thế nhưng lại vô cùng bạo ngược, con người không có khả năng trực tiếp hấp thu, nhưng có thể dùng chúng để luyện chế đan dược.

Chỉ là tinh hạch của Thổ Lang này có hoa văn, khi nhìn thấy điều này ánh mắt Mạc Liên càng trở nên băng lãnh, vì điều đó có nghĩa là ma thú này đã có khế ước.

Mặc gia thật giỏi, để bảo đảm vạn nhất còn không quên bỏ lại khế ước thú để hủy thi diệt tích. Vứt nàng ở nơi này chắc chắn là âm mưu của bọn họ.

Mặc Liên cầm lên tinh hạch, đang nghĩ không biết nên cất nó đi đâu, thì trong nháy mắt nó đã hóa thành một luồng ánh sáng vàng kim chui vào hắc giới tử trên tay nàng.

Bạn đang đọc Dị thế Mặc Liên (Dịch) của Sí Tiểu Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sansam1008
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.