Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: xuyên không và công làng đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 2344 chữ

Gió lạnh thổi nhẹ như mơn trớn trên từng sợi lông trên mặt Hắn, từng cơn từng cơn cứ nhịp nhàng thôi qua làm Hắn lạnh đến rùng mình. Hắn nhẹ nhàng bước đi trên từng ngọn cỏ, nhẹ nhàng dùng tay đẩy từng cành cây ra để mở đừng. Thân hình nhỏ nhắn ấy đang từ tốn bước đi về phía biển, mùi biển mặn nồng đậm chứng minh biển đang ở rất gần.

Từ xa lóe lên hàng tá ánh lữa , ánh lữa giữa đêm đen như thắp lên ánh hi vọng giữa cái đêm buốt giá trong cánh rừng này. Hắn cùng đoàn người sau lưng vẫn từ tốn và nhẹ nhàng đi đến nơi ánh lữa cùng với đày niềm vui và hi vọng.

Rì rà rì rầm ....... Tiếng đoàn người di chuyển nhịp nhàng về hướng về ánh lữa, bước chân đều nhịp nhưng không thể che giấu không khí hân hoan của cả đoàn người. Từ từ hiện lên những căn nhà , rồi hiện ra cả ngôi làng và rồi hiện lên những đứa trẻ nô đùa ngoài cổng.

Rì rầm rì rầm....... tiếng người nhịp nhàng bước đến gần làng, trẻ em vẫn nô đùa dù nhìn thấy người lạ, một bé gái hái một bông hoa rồi đi đến đoàn người tăng cho Hắn , Hắn vương tay nhận lấy rồi soa đầu cô bé, Hắn vẫn còn nhân tính và hắn cũng không muốn phải đổ những giọt máu vô tội.

Từ từ đoàn quân đi đến cổng làng, lúc này người dân mới phát hiện ra đoàn quân xa lạ, lập tức các dân binh bảo vê làng liền tức tốc mang theo binh khí chạy đến cổng làng nhầm đề phòng đoàn quân lạ. càng lúc đoàn quân xa lạ càng đến gần thì từ các chức sắc trong làng đến các dân binh đều càng sợ hải. Đoàn quân từ vài chục rồi đến hớn trăm , lúc đã tập hợp đủ thì đoàn quân đã ngót nghét 600 người.

Đứng đầu là một thiếu niên tầm 13 14 tuổi, lúc này đang dắt tay một cô bé rõ ràng là người ở trong làng, hai bên nhìn nhau chằm chằm một lúc lâu thì một vị chức sắc trong làng cũng bước ra trao đổi:

•Xin hỏi những người bên ngoài, đến cái làng nhỏ này có chuyện gì chăng?

Hắn nghe thấy thế cũng chỉ nhàn nhạt gọi lại:

•Không giấu gì cả làng, ta đến chiếm làng các ngươi, ta sẽ đợi đến sáng, thuận thì sống mà nghịch thì chết.

Từ các chức sắc trong làng lẫn dân binh đều tái cả mặt, dù đoán trước nhưng khi chính tay nghe cũng rất chi là tuyệt vọng. Cả làng chỉ có hơn 300 người nên dân binh dù có huy động đến đâu cũng cố quá cũng chỉ là một trăm người mà thôi. Lúc này một cụ già mặc đồ giãn dị liền bước ra từ đám chức sắc, thân hình gầy gò nhưng ánh mắt có thần, tay chân lẩm cẩm nhưng mặt nghiêm nghị quyết đoán, vâng đó là trưởng làng.

Vị trưởng làng bước ra đi ra một đoạn xa về phía đoàn quân rồi cất giong nói:

•Xin hỏi các vị hà cớ gì mà chiếm làng chúng tôi, theo tôi nhớ chúng tôi không hề có thù oán gì với các vị.

Hắn liền đáp lại với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa rất chi là nặng nề:

•Bọn ta cần một nơi để đống quân và làm cứ điểm, các ngươi có thể cho chúng ta hòa bình chiếm đống hoặc cũng có thể chống lại để ta dọn luôn thành phần bất hảo.

Vị trưởng lão nhíu mày rồi ra giọng chấp vấn:

•Đứa trẻ này , ngươi có biết đây là đất của Đại Việt, bọn ta là dân của Lý Đế không, ngươi nghĩ việc ngươi đánh vào làng không ba lâu hàng vạn quân mã liền...... A ..A...A.. NGƯƠI ĐỊNH LÀM GÌ

Không để vị trưởng lão này nói hết thì hắn liền phất tay, từ phái sau 120 lính phóng lao đợi sẳn liền vươn vai và ném từng cây phi lao , một loạt lao bay đến vị trí cách vị trưởng làng có tầm 1 thước , điều này làm cho vị trưởng làng sợ tái xanh cả mặt rồi hét toáng lên.

Hắn lại giở cái giọng nhẹ nhàng ấy với giọng điệu kiên quyết hơn:

•Hàng hay chiến?

Vị trưởng làng lúc này đã xanh mặt và cũng hiểu thiếu niên trước mặt đã hết kiên nhẫn cùng việc hù dọa đã không có tác dụng, dành lòng nên liền quay lại bàn ý kiến cùng các chức sắc khác, nhưng có vẽ như vị trưởng làng đây đã lầm.

Ngay khi hắn đi không lâu thì Hắn liền lớn tiếng hét thật to:

•Ta đếm đến ba nếu các ngươi không hàng thì ta liền công vào.

•1

•2

•3

•Nếu đã không ý kiến thì các ngươi chịu chết đi.

Vị trưởng lão còn chưa về tới cồng và đám chức sắc còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì lập tức một cơn mưa lao do 120 lao thủ liền phóng vào cổng làng, các chức sắc và dân binh chưa kịp chạy đi thì đã bị mưa lao bao trùm, chỉ có vài người bị hạ tại chổ nhưng số bị thương thì lại đến đến mấy chục .

Tiếng kêu la thảm thiết cùng với mùi máu tươi nồng đậm làm cho đám dân binh kịp chạy đi phải e sợ, nhưng trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu, 480 lính trực thuộc 3 đội Thanh Niên Quân liền lập đội hình thương trận tiến lên phía trước, sau đó thì các lao thủ liền phóng loạt lao thứ 2.

Lần này thì đám dân binh rút kinh nghiệm nên chạy rất nhanh nhưng vẫn có một số vẫn trúng lao, kế đó trong lúc bọn chung loay hoay né lao nên nào biết là mấy đội hình thương trận bên ta đã áp sát, lúc bọn chung phát hiện ra thì quá trể rồi.

Khi 3 đại đội chỉ còn cách cổng làng một ít thì để đảm bảo an toàn mà mưa lao liền dừng lại, còn 3 đại đội thì khi áp sát cổng liền cho từng đội đi vào bên trong, cảnh đồ sát các dân binh liền diễn ra nhưng các dân binh buông vũ khí thì chỉ bị lôi ra khỏi làng bắt ngồi ở một góc có quân canh giữ,

Đến cuối cùng thì trận chiến diễn ra rất bất chợt mà kết thúc cũng rất bất chợt, người dân còn chưa kịp làm gì thì đã thấy dân quân bị đồ sát chỉ còn lại những tên hàng binh, còn về các chức sắc thì được ưu tiên giữ lại nhưng vẫn phải trói gô quăng ra một chổ trống có quân canh gác cẩn mật.

Sau cùng thì các đơn vị quân chỉ việc đi vào kiểm soát hoàn toàn ngôi làng. Từ đây cũng chính thức tuyên cáo, Hắn , Lê Trường An , chính thức đặc được bước chân đến cái thế giới này.

Sau khi chiếm được làng thì hắn cho xây dựng Tòa Trấn Lỵ, ngoài ra còn tiến hành từ hệ thống xác định chiếm làng. Vâng, nói đến đây ai cũng nhận ra, An, hắn là kẻ xuyên không và có trong tay ‘bàn tay vàng’ như mọi truyện khác.

Câu chuyện bắt đầu từ tầm sáng hôm nay, khi hắn còn đang chơi ‘ Total war Roma’ thì bổng dưng Laptop( máy tính xách tay) của hắn phát nổ làm hắn phải đi chầu ông bà.

Nhưng chả hiểu sao hắn không chầu ông bà mà hắn lại xuyên không đến thế giới này. Cùng với đó là hắn có được cái hệ thống của nợ này. Khi sáng hắn hỏi hệ thống phải làm sao để hắn quay về trái đất thân yêu thì hắn được một câu trả lời vô cùng dễ hiểu ‘ký chủ chỉ cần moi ra 1 tỷ điểm thì hệ thống sẽ lập tức co ngài về’

Hắn không cần đoán cũng biết 1 tỷ điểm nó nhiều cở nào, với cái game tích góp từng xu như Total War thì thú thật là 1 tỷ khó như lên trời. Đành phải ngậm đăng nuốt cay cố cày.

Từ sáng, hắn dựa theo hệ thống chỉ dẫn mà tiến hành triệu hoàn ra cái đội quân đầu tiên. Bao gồm 3 đội Thanh Niên Quân và một đội Khinh Phi Lao, hắn không lạ gì đám này vì trong Total war Roma đã thấy qua.

Như những gì đã thấy ở trên, suốt cả ngày hôm nay hắn đã đi chuyễn ra phía biển vì hắn biết ở bờ biển thường có làng ngư dân. Và đến gần tối thì quả nhiên như hắn dự kiến, một ngôi làng đã xuất hiện và bị hắn chiếm lĩnh.

Quay lại với hiện tại, hắn lúc này đã ngồi trong nhà trưởng làng. Hắn vừa ngắm nhìn khắp phía vừa hỏi hệ thống:

- Hệ thống, hiện tại có thể chiếm giữ rồi chứ

Một giọng nói từ trong linh hồn liền đáp lại:

- Vâng, có thể, và ngài hiện tại được thưởng quà chiếm lĩnh.

Nghe đến đây An liền thở phào nhẹ nhỏm, nới với giọng mệt mỏi:

- Lập tức cho chiếm lĩnh cùng xây Tòa Trấn Lỵ đi, à xây ngay tại cái ngôi nhà này đi nhé. Cùng với đó là cấp thiết xây Đồng ruộng nha, ta e 600 quân thì lương thực không khá khẩm nổi đâu. Tiện mở gói quà đi nha.

Hệ thống liền đáp lại với giọng máy móc:

- Vâng, thưa ngài.

Lập tức trước mặt An liền xuất hiện 1 màn hình lập thể , trên đó ghi phần thưởng thứ 2 hắn nhận sau quà tân thủ.[ 2000 xu, 2 đội Dân Quân, 200kg lúa gạo]

Nghe lời xác nhận từ hệ thống thì An nói khẻ:

- uầy , món quà lần này có vẽ ngon nhỉ, vừa có tiền vừa có gạo ăn, lại có đám dân quân quản lý làng, quà này đúng lúc cần gì có đó.

Ngày lúc An nói, một cột sáng mà chỉ có dân trong làng mới nhìn thấy. Ngay tại nhà trưởng làng đã bị luồng sáng bao bọc, sau đó thì luồng sáng biến mất, chứ như thế quá trình chiếm lĩnh liền kết thúc. Sau đó trước sân hiện ra 1 đám nông dân tay cầm kiếm ngắn, mặc giáp vải sau lưng mang một gùi chứa đủ thứ đồ.

An lúc này bước ra sân nhìn trước mặt là một đám nông dân mặt cà lơ phất phơ. Một bảng thông tin liền hiện ra:

Dân quân

Yêu cầu : tòa trấn lỵ.

Chiêu mộ : 40 xu/ 5 xu

Trang bị : giáp tấm gỗ, kiếm ngắn,

Nhân số : 120 người / lv0

Kỹ năng : sĩ khí thấp, đào hố, ẩn nấp

An sau khi nhìn đám cà lơ phất phơ thì di chuyển sang 4 bao tải kế bên. Sau khi mở rthif toàn là gạo trắng, lúc này môi của An lại nhếch lên, thầm nghĩ với số gạo này thì đỡ được một khoản gánh nặng lương thực. Sau cùng nhìn tài khoản tăng lên 2000xu mặt An đã cười không ngậm được mồm. Tâm tình thoải mái An quay đầu vào nhà ngủ.

Sáng hôm sau.

Hôm nay là một ngày có ánh nắng chói chang,An vữa bước ra khỏi phòng ngủ thì gặp một vị chỉ huy của đơn vị Thanh Niên Quân tiến tới.

- Trưởng làng, hiện tại cả ngôi làng đã bị kiểm soát, bố cáo an dân đã được ban hành và thu được kết quả khá tốt. Xin cho bọn ti chức thêm chỉ thị.

( Quy hoạch của tác là có thành nào bật cao nhất thì main lấy chức của thành đó , giờ mới có một làng thì là trưởng làng, ví dụ có 1 thành bật châu thì gọi là châu mục)

Nghe đến đây thì hắn liền mừng thằm, hắn sợ nhất là nữa đêm xãy ra chuyện. Thú thật thì hắn không sợ bị đánh úp mà là sợ dân trong làng bạo loạn thì hắn phải mất cả dân lẫn quân.

Nghe đến đó hắn nhàn nhạt đáp lại;

- Trước tiên cho dò la trong dân về vị trí các làng khác, đặc biệt là các làng bên phía Chalap. Ta có ý muốn đánh qua bên đó. Thêm nữa là từ trong dân mua số lương thực thừa, chúng ta đang rất cần thực phẩm.

Vị chỉ huy nghe thế thì cũng đăm chiêu một lát thì mới nói:

- Trưởng làng, về vấn đề đầu tiên thần có thể đảm bảo hoàn thành trong ngày, nhưng vấn đề thực thì thần e là khó, vì cơ bản theo thần thấy chính trong dân còn thiếu thì lấy đâu ra thừa.

Nghe đến đây An liền cau mày:

- Ta nhớ bên ngoài làng 2 mặt là rừng đúng không.

Nghe thế vi chỉ huy liền vọi đáp

- Vâng, đúng là 2 mặt của làng là rừng ạ.

Nghe xong thì An quay sang nói:

- Vậy lập tức cho 2 đội Thanh Niên Quân ra 2 mặt rừng tiền hành săn thú, ngoài ra từ trong làng chiêu mộ bắt buộc 50 người ra xữ lý làm thịt khô, còn lại da thú thì cứ lấy 3 phần, còn lại thì trực tiếp xem như lương trả cho họ. Nhớ kỹ, ai làm bao nhiêu thì cho bấy nhiêu.

Nghe đến đoạn này thì viên chỉ huy chấp tay bái một bái liền quay đầu bước đi.

Bạn đang đọc Dị Thế La Mã Hàng Lâm sáng tác bởi Akobaleno
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Akobaleno
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.