Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện cũ của Hạ gia

Phiên bản Dịch · 1494 chữ

Nghiêm Mân vẫn không nhìn Hạ Hà, mất vẫn chăm chú vào thân ảnh của Dương Tiểu Quang, lại nói: "Thế nào? Nếu như ngươi ngại ao suối nước nóng nước thô tục, chúng ta có thể đi tắm uyên ương. . ."

Ba~!

Đúng lúc này, Hạ Hà bỗng nhiên đứng dậy, hai tay đập vào mặt bàn.

Nghiêm Mân ngừng câu dẫn Dương Tiểu Quang, nàng nhìn Hạ Hà một chút, nhíu mày: "Hạ tiểu thư đây là có ý gì?"

"Đây là lời ta muốn hỏi người." Hạ Hà biểu lộ lạnh lùng: "Ngươi thông đồng nam nhân trước mặt mọi người, không sợ làm người khác tức giận sao?"

"À không, tại sao lại nóng nảy chứ?" Nghiêm Mân nhếch miệng cười một tiếng: "Hạ tiểu thư thích như thế nào?"

"Ngươi có ý gì?"

"Ngươi thích chủ động theo đuổi người khac? Hay là thích được người truy cầu?"

"Ta. . ." Hạ Hà cắn răng một cái, lại nói: "Ta cảm thấy con gái vẫn nên thận trọng một chút!"

Nghiêm Mân lắc lắc ngón tay: "Cho nên bây giờ ngươi vẫn còn độc thân. Ta với nói ngươi, nếu như ta coi trọng nam nhân nào, liền sẽ tích cực chủ động theo đuổi, ngươi nói ta không muốn mặt cũng được, nói ta không biết kiềm chế cũng tốt. Với ta mà nói, lại có ảnh hưởng gì chứ? Ta chỉ quan tâm việc của ta."

Hạ Hà nghẹn lời.

Câu này của Nghiêm Mân chính là đang uy hiếp.

Nguyên bản khí thế hùng hổ lại bị Nghiêm Mân ngăn lại.

"Đủ rồi!" Lúc này, Dương Tiểu Quang đột nhiên lạnh lùng nói.

Hắn vốn là không quan tâm, biết rõ cái Nghiêm Mân này tuyệt đối là một cái thủy tính dương hoa chủ, lúc đầu hắn đã nghĩ đến, ngươi biết điều là tốt, ta không để ý ngươi làm gfi.

Nhưng bây giờ Hạ Hà lại bị Nghiêm Mân 'Khi dễ', Dương Tiểu Quang cũng không thể không đứng ra.

"Ngươi khi dễ ta cũng được, nhưng ngươi không thể khi dễ Hạ Hà nhà chúng ta." Đây chính là ý nghĩ của hắn.

Dương Tiểu Quang nhìn Nghiêm Mân, lại nói: "Nghiêm tiểu thư, cám ơn ngươi đã mời, nhưng ta đã có bạn gái, cũng không muốn đi theo ngươi tắm suối nước nóng."

"Bạn gái là?"

"Cái này với ngươi có quan hệ gì sao?" Dương Tiểu Quang thản nhiên nói.

Nghiêm Mân có chút thú vị nhìn xem Hạ Hà cùng Dương Tiểu Quang, không nói chuyện.

"Nếu như Dương Tiểu Quang cùng Hạ Hà có một chân mà nói, vậy Dương Tiểu Quang với Sở Yên Nhiên hẳn là không có quan hệ mập mờ gì, hẳn là nhân viên bình thường mà thôi." Nghiêm Mân nghĩ nghĩ trong lòng.

"Hm, thật là lãng phí tình cảm của ta."

Nàng cũng không phải là thật lòng có hứng thú với Dương Tiểu Quang, mà là muốn cướp đồ vật của Sở Yên Nhiên.

Nghiêm Mân hiểu lầm Dương Tiểu Quang cùng Hạ Hà, Trịnh Thu cùng cha mẹ của hắn cũng như thế.

Sắc mặt Trịnh cha hiện lên vẻ khó xử, hết lần này tới lần khác bởi vì không biết rõ bối cảnh thân thế của Dương Tiểu Quang, lại không dám phát tác.

Hắn nhìn Hạ Ngôn một chút, nói: "Hạ Ngôn, ngươi đang có ý gì? Nếu nữ nhi đã có bạn trai, vì sao còn muốn tổ chức bữa tiệc này?"

Hạ Ngôn cũng biết rõ, yến hội đêm nay đã không có cách nào tiến hành tiếp.

Đối mặt bất mãn của Trịnh cha, Hạ Ngôn cũng rất khó chịu.

"Không phải là các ngươi tổ chức bữa tiệc sao?" Hạ Ngôn hỏi ngược lại.

"Tốt a!" Trịnh cha đầy mình hỏa khí, hắn nhìn Trịnh mẫu cùng Trịnh Thu, cả giận nói: "Còn ngồi làm gì? Mặt còn không có mất hết mặt mũi sao? Về nhà!"

"Cha, trong này khẳng định có hiểu lầm gì đó, Hạ Hà cùng Dương Tiểu Quang không có khả năng. . ."

Lời còn chưa nói hết, Trịnh cha liền đánh gãy hắn lời nói: "Ngươi muốn ở lại chỗ này, ngươi ở lại đi. Ta không có mặt mũi nào tiếp tục ở chỗ này."

Nói xong, Trịnh cha trực rời đi phòng.

Mà Trịnh mẫu cũng lôi kéo Trịnh Thu rời đi.

Nghiêm Mân cũng từ từ đi ra cửa, lúc đi đến bên người Dương Tiểu Quang, nàng dừng lại.

"Đáng tiếc, mặt mũi này thật là loại yêu thích của mình, đáng tiếc hắn lại không phải nam nhân của Sở Yên Nhiên."

Trong lòng Nghiêm Mân có một tia tiếc nuối.

Một chút sau, nàng uốn éo cái mông rời đi.

Lúc này, Hạ mẫu một mực ngồi dưới lầu rốt cục đi lên.

"Ngươi đi làm cái gì?" Hạ cha bất mãn nói.

"Đi phòng vệ sinh." Hạ mẫu ngừng lại, lại nhìn Dương Tiểu Quang cùng Hạ Hà: "Đây là tình huống gì?"

"Hỏi bọn hắn đi." Hạ cha biểu lộ lạnh lùng, không biết hắn đang suy nghĩ gì.

Nội tâm Dương Tiểu Quang lấm tấm mồ hôi.

"Nói ta chỉ cần ăn cơm, nhưng kết quả lại giả mạo bạn trai của Hạ Hà."

Hạ Hà cũng không có trả lời Hạ mẫu, nàng đứng lên, thản nhiên nói: "Nếu bữa tiệc đã tàn, vậy chúng ta cũng đi trước."

Mà lúc Hạ Hà muốn mang Dương Tiểu Quang rời đi, Hạ mẫu nhịn không được nói: "Hạ Hà! Làm người phải biết cảm ơn, hiếu thuận! Đừng quên ngươi đáp ứng chúng ta cái gì! Cha ngươi cần Trịnh gia ủng hộ chúng ta!"

Hạ Hà dừng bước lại, nàng quay đầu nhìn Hạ mẫu, bình tĩnh nói: "Mẹ, ta đương nhiên biết hiếu thuận phụ mẫu, nhưng ta đáp lại các ngươi là, Trịnh Thu có thể theo đuổi ta, ta sẽ không lập tức cự tuyệt Trịnh Thu. Nhưng ta chưa từng đáp ứng sẽ gả cho Trịnh Thu. Nếu như Trịnh Thu có thể để cho ta thích hắn, ta sẽ không chịu gả sao? Nếu như hắn không có bản sự để cho ta thích hắn, ta, dù chết cũng không gả."

"Vậy ngươi cho Trịnh Thu cơ hội sao?"

"Ta không có cắt liên lạc với hắn, đây chính là đang cho hắn một cơ hội. Những người khác thậm chí liền ta cơ theo đuổi ta cũng không có." Hạ Hà bình tĩnh nói.

"Vậy Dương Tiểu Quang? Đây là chuyện gì?" Hạ cha đột nhiên nói.

"Tiểu Quang là bằng hữu của ta."

"Bằng hữu? Không phải bạn gái?"

Hạ Hà không nói gì, nàng nhìn Hạ Ngôn, bình tĩnh nói: "Cha, ngài hi vọng ta là bạn gái tiểu Quang sao?"

"Đương nhiên không hi vọng!" Hạ Ngôn quả quyết nói: "Coi như ngươi không gả Trịnh Thu, cũng nhất định phải gả một cái môn đăng hộ đối. Năm đó cô cô người không để ý người nhà phản đối, cứng rắn muốn gả cho một cái tiểu tử nghèo, nói cái gì nàng muốn gả cho tình yêu. Kết quả đây?"

"Cô cô là cô cô, ta là ta. . ."

Hạ Hà nói còn chưa dứt lời, Hạ cha liền phất phất tay: "Không cần nói nhiều, nếu như người muốn đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta cũng không sao, muốn đi liền đi đi"

Nói xong, Hạ cha liền rời đi.

Hạ mẫu thì nhẹ nhàng lắc đầu: "Có thể ngươi cảm thấy chúng ta vì tư lợi, thậm chí không xứng làm phụ mẫu. Nhưng cũng mong ngươi thông cảm nỗi khổ tâm của chúng ta. Mấy vị chú bác không có lương tâm của người không chỉ muốn cái chức chủ tịch của cha người mà còn muốn ông ấy vào tù. Nếu như cha ngươi không gánh nổi vị trí này, chúng ta có thể liền phải vào tù thăm hắn."

Nàng ngừng lại, lại nói: "Còn có, chuyện năm đó của cô cô người để cha người rất tức giận, cho nên hắn mới muốn ngươi gả cho một gia đình môn đăng hộ đối. Mặc dù ngươi có thể cảm thấy hắn rất ngoan cố, can thiệp hôn nhân của người, nhưng đây cũng là yêu thương hắn dành cho người."

Hạ mẫu thở dài, lại nói: "Dù người có hiểu hay không, chúng ta vẫn phải làm."

Nói xong, Hạ mẫu cũng rời đi.

Hạ Hà có chút uể oải ghé vào bàn ăn.

Dương Tiểu Quang cũng không nói gì, bởi vì đây là chuyện nhà của Hạ Hà.

Chỉ là, hắn nhạy cảm phát hiện, chuyện của cô cô nàng để cha Hạ Hà rất tức giận

Dương Tiểu Quang nhìn Hạ Hà, hơi trầm mặc, mới nói: "Hạ Hà, cô cô của người sao thế?"

Bạn đang đọc Đi Ra Mắt Đi Ba Ba của Khả Nhạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.