Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắc lang

Phiên bản Dịch · 1710 chữ

Cảm giác khi Minh Lạc Lạc tiến sâu vào cơ thể cô thật tuyệt vời. Cùng với nỗi đau xé người hắn đem đến thì khoái cảm không ngừng đánh úp khiến Sam Sam chỉ có thể thở dốc mà hoàn tòan dựa vào hắn.

Cô ngậm lấy vành tay hắn mà xin xỏ.

“ Dừng lại … chỉ 3 phút thôi!” Một tay lão luyện như hắn làm sao lại không hiểu lần đầu tiên của con gái đau đến mức nào mà lại có thể cuồng dã xâm nhập khiến cô đau đớn khôn nguôi đến vậy. Cô chỉ có thể bám chặt vào cổ hắn, ép hắn giảm tốc độ.

“ Không được! Như vậy quá lâu.” Lạc Lạc giọng khàn trả lời lại. Trong đầu hắn bây giờ chỉ còn lại dục vọng và khát khao cháy bỏng, muốn đem toàn bộ cơ thể xinh đẹp này nuốt trọn vào bụng. Hắn biết cô đau, nhưng, điều đó không thấm gì so với sự nhục nhã mà cô đem lại cho hắn.

“ Đi … mà. Em thực … sự … Ah! Đau …” Cô vẫn cầu xin hắn, chỉ cần hắn dừng lại một chút thôi, để nỗi đau kia qua đi. Giọt nước mắt đọng trên khóe mi kia trào xuống, ấm nóng một bên má. Sam Sam không ngờ rằng mình lại có thể khóc, từ trước đến nay, điều đó chưa hề xảy ra, dù có chuyện gì đi chăng nữa cô cũng chưa từng rơi một giọt nước mắt nào. Đây là biểu hiện của hạnh phúc hay đau đớn. Đến chính cô cũng không thể biết được điều đó.

Cảm nhận được cô đang khóc, Minh Lạc Lạc dần giảm tốc độ rồi nằm yên bất động, nhưng cục nóng sưng tấy của hắn vẫn ở bên trong cô. Lãnh Sam cảm nhận được nó đang càng ngày càng phồng to hơn, dường như muốn xé rách cơ thể cô.

“ Chỉ 30 giây thôi! Ngoan … đừng khóc.” Hán dỗ dành cô như một đứa con nít lên ba. Đôi tay không ngừng vươn ma trảo tới bộ ngực căng tròn kia, ra sức xoa nắn để làm cô quên đi nỗi đau dưới hạ thể kia.

Trong phút chốc, cảm giác đau đớn biến mất mà thay thế vào đó là khoái cảm đang dâng trào mãnh liệt trong cơ thể cô. Lãnh Sam vặn vẹo người dưới thân hắn, như báo hiệu có thể tiếp tục cuộc hành tình mê người này. Quả thực, Minh Lạc Lạc là một người đàn ông đích thực. (Ta nghĩ anh này chắc dùng Xmen ^^). Hắn biết tìm cách để cho cô cảm nhận được hạnh phúc, sự sung sướng khi cùng hòa nhập với hắn.

Hắn thay đổi mọi tư thế khiến cô không thể nào thích ứng kịp. Lúc thì nhẹ nhàng, êm ả như một bản giao hưởng làm Sam Sam ngây ngất, như muốn chìm sâu trong bể dục vọng này. Khi thì hắn cuồng dã, kịch liệt ra vào thân thể cô như muốn bá đạo tuyên bố, hắn đã làm chủ toàn bộ. Cảm giác hưng phấn khó tả của cô đều bị sự phóng túng của hắn chi phối toàn bộ.

Cô hoàn toàn quên mất mình đã trải qua bao nhiêu lâu, không thể nhớ nối hắn đã xâm nhập vào cơ thể này bao nhiêu lần. Chỉ biết được đến khi mặt trời ló rạng, sau tấm rèm màu đen khiến căn phòng càng trở nên u ám và ám muội, cô mới thét lên một tiếng rồi ngấy đi. Đây là lần đầu tiên cô dùng nhiều sức đến vậy, cuộc hành trình của họ quá dài và cô không thể tiếp tục chống đỡ. Minh Lạc Lạc như không để ý tới người con gái đang ngất đi kia mà vẫn tiếp tục nhịp điệu cuồng dã của mình. Hắn không ngừng ra vào bên trong cánh hoa xinh đẹp mê người của cô, sự hấp dẫn và khoái cảm của Lãnh Sam đem lại thật tuyệt vời. Hắn chưa từng có cảm giác như vậy với bất kì người con gái nào cả.

“ Lãnh Sam … Em là của tôi!” Hắn hùng hồn tuyên bố rồi thúc mạnh một lần cuối cùng, đem những hạt giống nóng ấm của mình gieo mầm vào bên trong cơ thể cô. Trên chiếc giường lớn kia, hai thân ảnh đang ôm chặt lấy nhau như muốn hòa làm một.

***********

“ Con mẹ nó! Tôi chưa chết mà em khóc lóc cái gì. Đừng có để phí nước mắt như vậy nha.” Trong căn phòng màu trắng sáng sủa kia, Violet đang quát rống lên với Lyna. Anh không thể ngờ rằng mình lại có thể bị đánh bại một cách thảm hại đến vậy.

“ Em xin … lỗi. Tất cả … đều …” Lyna bị anh dọa cho đến lắp bắp không nói được câu gì. Nếu không phải vì cô bất cẩn, muốn mau chóng cứu được tiểu thư thì sẽ không bị đánh lén, mà người đã đỡ hộ cô một phát gậy đó chính là Triệt, khiến anh bị ra nông nỗi này. Tất cả đều là lỗi của cô.

“ Ồn ào quá đi! Anh muốn an ủi người ta mà cứ quát tháo như vậy. Khi chị Lyna chạy mất thì đừng có hối.” Cooper ngồi bên cạnh giường mà tức thay cho cô. Bình thường, vẻ mặt của Lyna rất lạnh lùng, nhưng thật không ngờ, bên trong lại khác biệt đến vậy.

“ Nếu muốn vậy thì em đi ra ngoài đi. Để hai bọn họ ở lại thôi.” Pink cáo già dụ dỗ. Cậu ta đang muốn có cô ngốc ham chơi này.

“ Ừh nhỉ? Chắc là Violet tức giận vì xấu hổ mà thôi. Dù sao cũng là trước mặt chị Lyna, anh ấy bị đánh cho thảm hại …” Cooper chưa kịp nói hết câu đã bị một chiếc gối bay thẳng mặt. Mà thủ phạm chính là cái tên đang nằm trên giường kia.

“ Hahaha … Em đoán đúng kia … Ơh! Sao lại kéo em đi. Em muốn ở … lại.” Nếu Pink không nhanh tay kéo cô nhóc đi thì hậu quả đằng sau sẽ không ai ngờ tới được. Vẻ mặt muốn giết người của Violet thật đáng sợ, mà đã vậy cô ngốc kia còn đụng đến nỗi đau của anh.

“ Em … em đi tìm thuốc … cho anh!” Lyna ngượng ngùng lấy cớ trốn ra ngoài. Hiện giờ trong phòng này chỉ còn hai người mà không khí lại rất mờ ám.

“ Không được đi. Lại đây!” Dương Triệt bá đạo ra lệnh. Anh không tin rằng người con gái trước mặt mình đây lại biến hóa nhanh đến vậy. Mới chỉ lúc trước, khi cô nổi điên đập cho 10 tên Thiên Phong hội một trận thảm hại mà giờ lại khóc lóc như một hài tử.

Vào cái thời khắc anh đỡ hộ một gậy cho Lyna, Triệt đã hiểu rõ tâm tư của mình. Nỗi sợ hãi mất cô đã khiến anh không màng tính mạng mà bảo vệ người con gái ngốc nghếch này. Chỉ một thân ảnh mảnh mai như vậy mà vẫn cố chấp đấu lại với đám người của Thiên Phong hội, thật làm anh tức muốn chết.

Violet kéo Lyna lên giường nằm cạnh mình, mặc dù cô rất muốn phản kháng nhưng lại sợ động vào vểt thương của anh.

“ Không cho phép em đấu lại với bọn chúng như vậy nữa. Rất nguy hiểm em biết không. Một thân là con gái tại sao lại cứ cố chấp với chúng như vậy chứ! Thật ngang bướng mà.” Những lời anh nói đều là sự quan tâm sâu sắc của anh dành cho cô.

“ Nhưng mà … bọn chúng đánh anh như vậy. Nếu em không ra tay mà bỏ chạy như lời anh nói thì …” Cô không dám nói vế sau là anh sẽ bị bọn chúng đập tơi tả vì biết anh có tính tự tôn cao. Không thích người khác động vào nỗi nhục của mình.

“ Được rồi! Đây là lần cuối cùng, hiểu chứ? Còn về sau có chuyện gì thì phải trực tiếp liên lạc với anh.” Nhìn vẻ quật cường với khuân mặt rưng rức như sắp khóc của Lyna khiến anh không đành lòng mà mắc mỏ cô nữa.

“ Em hiểu!” Cô nhẹ nhàng đáp lại. Dù sao bây giờ, lời nói của anh tất cả đều có giá trị.

“ Như vậy mới ngoan.” Violet một tay xoa xoa mái tóc mềm mượt của cô, tham lam hít ngửi mùi thơm lên đó. Một tay thì lần lần xuống phía dưới, đụng chạm vào phần nhạy cảm của cô.

“Cái kia …Ách … Đau … Mau dừng lại.” Hành động mờ ám của Dương Triệt khiến Lyna mặt đỏ bừng bừng. Bàn tay không an phận của anh cứ vuốt ve, xoa nắn từ phần eo thon gọn của cô tới cặp mông xinh đẹp, dù có cách một lớp quần áo cô cũng cảm nhận được dục hỏa từ tay anh. Dù sao cũng có nhiều người đang ở bên ngoài kia họ không thể tùy tiện làm bừa được.

“ Nằm yên, chỉ một chút thôi.” Violet không biết xấu hổ mà nài nỉ cô. Anh hiểu dù sao bọn họ mới tiếp nhận tình cảm của nhau nên dù rất muốn cùng cô hưởng lạc nhưng vẫn phải kìm nén dục vọng của bản thân.

Bên ngoài cửa phòng vang vọng giọng giọng nói của Cooper và tiếng cười man rợ của đám thành viên trong HELL.

“ Em đã nói mà. Anh ấy là họ nhà dê. Nên đổi tên là Dê Triệt thì đúng hơn … Lần này thì chị Lyna xong rồi.”

Nhưng cô nhóc không nghĩ rằng, người xong rồi phải là mình thì đúng hơn. Violet thề khi nào túm được Cooper sẽ chỉnh cho một trận vì tội hai lần làm mất mặt anh ngày hôm nay.

Bạn đang đọc Devil Or Angel của Marry
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.