Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có MA

Tiểu thuyết gốc · 2426 chữ

Hôm nay tôi sẽ kể lại cho các bạn nghe một câu truyện có thật sảy ra trong chính quộc đời của tôi .

Câu truyện bắt đầu vào một buổi tối mùa hè , khi tôi và đứa em họ cùng thằng bạn thân tụ tập tại gia sau một ngày chơi bời ,quậy phá tung giời. Sau bữa tối thì bọn tôi lên phòng chơi game và buôn truyện , tấu hài . Đến tầm 22h00 thay vì ra về thì chúng nó nổi hứng rủ đi dạo phố . Vì là một thằng nghịch ngợm nên tôi cũng không ngần ngại , điều làm tôi lo ngại đó là bọn tôi chỉ có một chiếc xe máy , mà kẹp ba thì sợ bị mấy anh cơ động tóm , thế nên tôi ra rủ thêm một người bạn với ý đồ bảo cậu ta mang xe đến rồi cùng đi , nhưng rồi cậu ta từ trối . Hết cách nên tôi cũng định không đi , nhưng rồi đột nhiên thằng bạn tôi nó bảo :

-Thôi ông với K cứ đi xe máy tôi vác xe đạp theo các ông kéo cũng được .

Nghe vậy tôi đáp lại :

-Thôi ống thích thì cứ đi với K đi tôi đang buồn ngủ lắm rồi .

Nhưng chúng nó cứ mốn lôi tôi đi bằng được. và rồi chúng tôi xuất phát vào núc 22h15.

Đi dạo vòng quanh con phố quen một vòng thì cảm thấy đã khuya , tôi lôi chiếc phone của mình ra check giờ , núc này đồng hồ đã điểm 23h37 .

Thế là chúng tôi quay xe đi về . trên đường về đi qua một chiếc cầu , thì tình cờ tôi gặp một người em gái chơi cùng trong nhóm đang đứng ở đầu cầu bên kia . Bọn tôi dừng xe lại và hỏi chuyện thì đc biết được em nó vừa đi làm mới về (làm pha chế quán cafe) và đang đợi người nhà đến đón . đứng nói truyện một lát thì nó kể :

-Lúc lãy có ông taxi đi ngang qua , em chả làm gì tự dưng nói em nhìn

đểu ông ấy , rồi định dở trò với em thì may có anh grap ở gần đó ,vì thấy bất bình nên anh ấy đứng ra bảo vệ em , rồi tí thì choảng nhau.

Nghe vậy tôi bảo với hai đứa kia :

-Đêm muộn mà để em nó đứng đây một mình thì không yên tâm , thôi

thì mình cứ ở đây với nó khi nào bạn nó đón thì mình về sau cũng được.

Đang đứng nói chuyện với nhau thì thằng bạn tôi bỗng nói to:

-Ớ tiền này!

Rồi nó lôi từ trong bụi cỏ ven đường ra tờ một nghì đồng . thấy thế tôi nghiêm mặt

` - Để lại chỗ cũ ngay .

Nó như vẫn còn ngu ngơ tỏ vẻ không hiểu :

-Ơ vẫn mới bỏ đi phí , chê tiền sau này không có tiền để tiêu đâu , mai đi làm con đề.

Nghe vậy tôi nghiến răng quát:

-Để lại ngay bằng không sẻ đắc tội với những người khuất mặt đấy .

Nó bắt đầu hiểu chuyện và quăng tờ tiền lại chỗ cũ như thể nó vừa cầm một vật gì kinh tởm vậy . Thường thì ở Việt Nam khi người ta đi đường mà vô tình gặp những vụ tai nạn chết người trên đường thì đều có thói quen vứt tiền lẻ trong người ra cạnh xác chết , họ tin rằng làm như vậy là vứt bỏ đi những điều sui sẻo , cho nên nếu thấy tiền lẻ trên đường thì đừng tham nhặt nhé .

Mọi sự căng thẳng đều giảm đi khi từ đâu một thanh niê n idol phi đến với chiếc xe mang nhã hiệu dream ( không yếm ) phi tới với tốc độ ánh sáng và dừng lại ở chỗ chúng tôi , thì ra đó là bạn của cô em gái kia .

Sau khi hai người lên xe và phi đi mất , thì chúng tôi cũng bắt đầu lên xe và về nhà . Núc đó đồng hồ đã điểm 12h đêm . Đi được một đoạn thì cả ba thằng đều muốn đi vệ sinh nên bàn nhau dừng lại ở ngã rẽ tối tăm phía trước , đó là con đường dẫn vào ngôi trường cũ mà ngày trước tôi học , bọn tôi chỉ dám đứng ở đầu đường không dám vào sâu vì ngay gần đó là nghĩa trang . Song suôi vị sợ lên bạn tôi nhảy lên xe đap phi ra đường trước và đứng đợi , sau đó khi tôi và đứa em leo lên xe để đi thì tự dưng xe tôi bị mất đèn , tôi quay qua đùa với đứa em tôi :

-Chết rồi có điềm , có điềm mày ơi.

Em tôi có vẻ sợ nó hối :-Chay, chạy nhanh . và rồi đột nhiên tay ga của tôi bị mất kiểm soát lao ra đường và va một cái gốc cây đã được chặt nhưng vẫn trồi lên khỏi mặt đất tầm 10-15cm khiến cho phanh chân xe bị cong , phải đi đến đoạn đường có ánh đèn sang sủa thì chúng tôi mới dám dừng lại để uốn lại nó , tôi phải dùng hết sức lực mới kéo được nó về vị trí cũ , sau đó mới dám đi tiếp , vì nếu cứ để thế mà về nhà thì tôi sẽ bị bố mẹ cấm đi xe lần sau . Đi đến ngã tư , thay vì đi thẳng về nhà thì bọn tôi lại rẽ trái để đi tìm quán ăn khuya vì đói , nhưng vì đã muộn nên không còn quán nào mở cửa cả , thế là ba thằng đi về thẳng nhà nuôn . Mọi chuyện vẫn rất bình thường cho đến khi ra đến đoạn đường lớn (đường 32) , khi đó tôi đang kéo chiếc xe đạp của thằng bạn bằng chiếc xe wave của tôi , hai xe đang đi ngang hàng thì đột nhiên do mải nói chuyện không để ý nên chiếc xe đạp của bạn tôi tông chúng cục đá trên đường , mất lái nó ngã mà đầu nó chúi vào bánh xe tôi , nhưng do có kinh nghiệm và sự nhanh nhẹn lên tôi đã kịp né cái đầu của nó ra . Tôi không thể tưởng tượng được pha đó mà tôi không né kịp thì cái đầu nó sẽ trông như nào nữa . Nhìn nó ngã mà thấy thương lắm , lưng thì trầy , vết trầy phải to như cái bắt ăn cơm nhà tôi , đầu thì đập mạnh xuống đất . dìu nó vào vệ đường ngồi nghỉ cho đỡ choáng khoảng 2-3 phút rồi mới bắt đầu đi tiếp .

Chúng tôi thẳng tiến tới đường VTD để trả cho em tôi về nhà . Khi đến cái ngã ba vào làng thì tôi nói với bạn tôi là đợi tôi ở đầu đường tôi đưa em tôi vào cửa nhà song ran gay để cùng về , tuyệt đối không đi trước một mình nhé . Nghe song nó gật đầu đồng ý , thấy vậy tôi tỏ vẻ an tâm rồi đưa cu em vào nhà . Song nghiệm vụ tôi quay trở lại cái ngã ba thì không thấy bạn tôi đâu , nghĩ nó đi trước tôi phóng hết tốc lực đuổi theo , đi hết đoạn đường vẫn không thấy nó . Tôi vì sợ nó đi nhầm sang con đường dẫn vào nghĩa trang nên tôi quay ra đường đó tìm với tất cả tốc độ tôi đang có , ra đến nơi vẫn không thấy nó đâu , một cảm giác lo lắng , bất an bắt đầu đến với tôi khi nghĩ đến trường hợp nó bị ma dấu . Bất lực , tôi quay lại đoạn đường làng để tìm một lần nữa , lần này khi đi được nửa đường thì tôi bỗng thấy xa xa một cái bóng người đang đạp xe , nghĩ là nó tôi vui mừng phóng theo , khi gần đuổi kịp thì tôi nghe tiếng nó gọi bên lề đường , thì ra cái bóng đen đi xe đạp kia không phải nó . Vì đau quá nên dừng ở mấy cái ghế đá trên lề đường ngồi đợi tôi đợi tôi . nhưng rõ dàng núc nãy tôi đã đi qua đoạn này hai lần nhưng không hề thấy nó , còn nữa núc gặp nó vì mừng quá nên tôi cũng không để ý , sau khi tôi tìm được người bạn của mình thì cũng là núc cái bóng đen đạp xe lúc lãy cũng biến đâu mất . Núc này vì đã thấm mệt nên cả hai nhanh chóng trở về nhà . Khi chúng tôi đi qua cái đình làng , thì tôi nói vơi bạn mình :

-Thôi bám vào đây tôi kéo về cho nhanh.

Nhưng vì dư chấn của vụ tai nạn núc nãy vẫn làm nó sợ nên nó khôm dám bám nữa . Đang đi thì nó chợt quay sang nói với tôi :

-H ơi , sao tự dưng xe tôi nó nặng nặng kiểu gì ý , cảm giác như có ai ngồi sau ấy.

Tôi quay qua nhìn thì thấy cái dáng đạp xe của nó rất giống đang trở ai phía sau . Vì là một thằng có tính hiếu kì nên khi nghe vậy , tôi móc chiếc phone của mình ra bật cam lên rồi quay qua phía sau xe bạn tôi thì thấy có thứ gì đó trắng trắng mờ mờ ngay sau lưng nó , rồi đột nhiên biến mất trong khoảnh khác , khi thứ đó biến mất thì thằng bạn tôi noi :

-Ơ bình thường rồi này , đạp nhẹ rồi này H ơi.

Cùng núc đó tôi cảm thấy sống lưng mình lạnh toát , cảm giác rất bất bình thường khi cơn lạnh không phải đến một lần mà nó đến rất nhiều lần khiến tôi nổi da gà , vì thấy ghê ghê nên tôi check gương chiếu hậu thì thấy cái thứ vừa lãy sau lưng bạn tôi giờ nó đang ở phía sau tôi . Do cái bản tính nghịch ngợm và bố đời nên thay vì sợ hãi tôi bình tĩnh nhấc mông ngồi hết yên sau với cái ý nghĩ (không còn yên sau thì sẽ không còn chỗ để thứ đó leo lên). Từ đó cảm giác lạnh sống lưng cũng không còn và bọn tôi bình yên trở về nhà .

Khi về đến nhà tưởng rằng đã an toàn nhưng không . Khi vào đến nhà tôi thấy con mèo của mình đang nằm cạnh cái tivi , nhưng thay vì chạy ra quấn lấy chân tôi như mọi khi thì nó lại xù lông , gầm gừ nhìn tôi ,khi bị tôi tiếp cận nó liền chui xuống gầm tủ gọi thế nào cũng không ra , khi tôi lôi được nó ra thì nó như hoảng loạn vung tứ chi của nó cào lung tung khiến tay tôi bị thương . Mặc kệ nó tôi và bạn tôi di chuyển lên trên phòng để nghỉ ngơi ,về phần thằng bạn tôi sau khi tắm rửa và được tôi bôi thuốc cho thì nó ngủ một mạch tới sáng nuôn , còn về phần tôi thì chằn trọc mãi mới ngủ được . Trong cơn mơ cảnh tượng núc nãy lại lại ùa về mang theo sự kinh hãi và nó làm tôi giật mình thức giấc , và rồi cái cảm giác khó chịu ấy lại đến với tôi , toàn thân tê cứng , chân tay thì không cử động được , toàn bộ cơ thể tôi dường như không nghe theo mệnh lện của tôi nữa . Trong núc mơ màng tôi chợt thấy có thứ gì đó mờ mờ đang ở trên người tôi . Là nó, chính là nó cái thứ mà núc nãy ở sau lưng chúng tôi . Núc này tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi và khó thở . Không thể làm gì được tôi cố gắng gọi bạn tôi dậy để có thế giúp tôi nhưng có cố đến mấy cũng không nói được . Mọi chuyện chỉ kết thúc khi bạn tôi nó mớ và nó đạp tôi một cái .Như bình thường là tôi nhảy vào gõ cho nó một trận rồi , nhưng lần này phải cảm ơn nó nếu không có nó thì không biết tôi sẽ bị cái gì tiếp theo nữa . Khi đã bình tĩnh lại , tôi chạy xuống dưới nhà cầm một con dao nhọ và một củ tỏi mang lên để đầu giường , và từ đó tôi ngủ bình thường tới sáng .

Sáng hôm sau khi đưa bạn tôi về nhà tôi qua nhà một người bạn khác cũng gần đó , với mục đích là tìm gặp bố nó để giải quyết những nghi vấn trong đầu tôi núc này về chuyện tối qua . Bố nó là một thầy cúng nổi tiếng ở làng , cái gì ông cũng biết . Cầm kỳ thi họa , văn võ song toàn , ông đều biết , ông còn biết cả ý học nữa . Vào ngồi chơi một lát thì bố ổng xuất hiện , tôi đang định trình bày thì ông khua tay :

-Ta biết cả rồi , ta thấy nó từ khi con bước vào nhà rồi .

Tôi đần mặt ra hỏi :

-Thế có vấn đề gì không vậy bác.

Bác cười và vỗ vai tôi nói:

-Không sao đâu con đã đặt chân vào nhà ta thì có cho mời nó cũng không dám vào đâu bởi vì đây là đất thiêng , nhà bác còn có đền thờ trên lầu nữa nên con không phải no đâu .

-Lần sau nhớ đừng đi chơi đem nữa nha con đặc biệt không đi qua đoạn đường đó vào buổi tối nhé.

-Còn nữa lát mà về thì đừng đi đường cũ núc vào nhà ta nữa nghe chưa , kiếm đừng vòng mà đi nó vẫn đang đợi con ở đầu đường đó .

Nghe vậy tôi làm đúng theo lời bác bảo tôi đi về theo đường vòng , và từ đó tất cả trở lại với quỹ đạo của nó . Về đến nhà con mèo cũng không còn xù lông gầm gừ nữa .

Bạn đang đọc Đêm Khuya sáng tác bởi phucv33
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phucv33
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.