Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chuyến xe buýt ma (1)

Tiểu thuyết gốc · 700 chữ

Câu chuyện xảy ra sau khi tôi và thằng Sâm em tôi đi xuống ủy ban nhân dân Tuy Phong, Bình Thuận để bắt ma nữ trong căn tin của ủy ban này giúp bạn tôi. Sau khi giải quyết ma nữ xong, linh lực tôi bị giảm đáng kể, mắt trái bị va đập trúng cửa khi bắt ma ở căn tin.

Thằng em tôi có việc phải về Sài Gòn gấp trong đêm, lúc này gần 12h đêm. Bạn tôi bắt xe buýt đường dài cho tôi và thằng em tôi về. Tối hôm đó trời âm u, lạnh lẽo. Bến xe chỉ còn có 1 chiếc xe buýt duy nhất.

Tôi từ biệt bạn tôi lên xe trở về Sài Gòn. Lên xe chỉ thấy duy nhất bác tài và 2 mẹ con cô gái kia, đứa nhỏ hình như ôm trái bóng trong tay. Mắt trái tôi đau quá nhìn ko rõ được xung quanh. Thằng em đỡ tôi vào ghế ngồi. Nó lấy dt ra bấm game tiếp.

Tôi mệt quá ngồi yên bỗng nghe 1 tiếng động. Hình như là tiếng bóng lăn, thằng bé đi với mẹ nó ngồi ghế dưới đá trái bóng lên trúng chân thằng em tôi.

Tôi nói: Sâm à, e cầm trái bóng lên trả cho thằng bé đi. Thằng em tôi vẫn mãi mê chơi game cuối cùng tôi phải với ra cầm trái bóng.

Ko biết phải bị đau mắt nên nhìn lầm ko nhưng khi cầm lên tôi cảm thấy như mình đang cầm cái đầu người đàn ông trên tay. Giật mình tôi buông xuống thì ko thấy trái bóng đâu nữa. Quái lạ thật, chắc trái bóng lăn đi đâu rồi.

Đi được 1 đoạn đường tư nhiên bác tài dừng xe lại và la lên: 2 mẹ con bước xuống xe.

Tôi hỏi em tôi: đến đâu rồi Sâm, nó nhìn ra ngoài rồi nói hình như bên ngoài là nghĩa địa đó a.

Tôi nói: mày ko thấy lạ hả, sao 2 mẹ con họ lại ở nghĩa địa.

Thằng em tôi vẫn bình tĩnh chơi game nói: chắc nhà họ gần đó thôi. Bó tay thằng em tôi.

Xe cứ chạy trong đêm hoang vắng, trên xe chỉ có 2 anh em tôi. Linh cảm báo có gì ko lành rồi. Đau mắt quá muốn ngủ chút nhưng ko dám, quay sang thì thằng em tôi đã ngủ rồi. Nó để dt auto game cho nó.

Bỗng xe thắng gấp dừng lại. Thằng em tôi tỉnh lại. Tôi hỏi nó sao vay Sâm.

Nó nói xe đón khách nữa, có 2 người đàn ông mặc đồ dân tộc đứng đón xe trong đêm thanh vắng.

Sau đó họ bước lên xe và ngồi ở hàng ghế cuối cùng. Tôi nói bác tài là mắt tôi đau quá, cho tôi xuống xe rửa mặt chút. Tôi đi xuống xe cầm chai nước suối bạn tôi mua cho tôi để rửa mặt. Rửa xong thấy đỡ được chút. Lên xe thì thấy thằng em xích vào ghế trong ngồi bấm game rồi. Tôi ngồi ghế ngoài, trong lòng bất an lắm, ko hiểu sao âm khí xung quanh nặng nề quá.

Xe đi được 1 đoạn nữa. Quay sang nhìn thằng em thì nó nói, ngủ đi anh. Ko co gì đâu, e chơi game tiếp...bó tay thằng em luôn.

Bất chợt nhớ đến 2 người đàn ông mặc đồ dân tộc ngồi ghế cuối. Mắt tôi đỡ đau rồi, tôi quay xuống nhìn thì trời ơi, họ ko có chân. Thầm nghĩ đây là chuyến xe ma chỉ chuyên chở vong hồn về âm giới rồi.

Quay sang nói nhỏ thằng em: chết m rồi mày ơi, anh em mình lên nhằm xe buýt ma rồi. Thằng em tôi la lên: ma đâu mà ma. Bác tài là người mà anh.

Tôi nói mày có gan thì lên nhìn mặt ổng đi. Xe đang chạy nó rón rén đi lên, khi nhìn mặt bác tài xong nó trở lại chỗ tôi ngồi vừa run vừa nói nhỏ: ổng ko có mắt, mũi, miệng anh ơi.

Tiêu đời anh em tôi rồi.....

Bạn đang đọc Đêm Khuya sáng tác bởi phucv33
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phucv33
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.