Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 40

Phiên bản Dịch · 605 chữ

....Hắn sửng sốt:

-Thật sao? Không muốn đi??

Nguỵ Danh nói nhỏ:

-Đúng vậy.

Hắn bật cười chua chát:

-Nói không muốn là ko muốn được ư?

Nguỵ Danh tiếp tục nói nhưng cảm tưởng tựa như có gần một quả cam to đang chèn họng :

-Quý phi rằng là nếu hoàng thượng muốn cứu quý phi thì chắc chắn quý phi k phải chạy trốn. Quý phi kết luận là vì Ngừoi không muốn cứu….

Hắn không nói gì phất tay cho tên cận vệ lui xuống.

Hắn tự cười chính mình. Nàng ta vốn dĩ là một nội gián tài ba thế sao?

Hắn khoác long bào lên triều nghị sự.

…..

Nàng thay y phục cùng Lan nhi nhẹ nhàng bước đến Chúc Dung cung.

Vẫn là cái nhìn không mấy thiện cảm ấy, nàng không lạ gì. Nhưng hôm nay cả Thái hậu cũng rất dè chừng với nàng. Không sao. Tốt thôi.

-Huân Y, con nên bỏ thiết lông trên người con. Trời đâu lạnh đến mức đó….

Nàng liếc khẽ xung quanh. Hừ. Không lạnh quá mà sao ai cũng mặc thiết lông? Dạo này hình như thái hậu già rồi.

Nàng cam chịu cởi áo lông ra nhưng miệng lẩm bẩm cạnh thái hậu đủ để bà nghe:

-Cái này, có lẽ phải nhờ hắn đi săn thêm vài con mãnh hổ. Cái áo lông gấu này cũ quá rồi.

Thái hậu đương nhiên hiểu ý nàng ám chỉ hoàng thượng. Bà khựng người lại, thái độ mất tự nhiên hẳn.

Minh Dung công chúa bỗng nhìn nàng bằng ánh mắt thoáng buồn ẩn sau hàng mi dài, khi bị nàng phát hiện thì thảng thốt quay đi.

Nàng toan ngồi xuống thì thái hậu đứng dậy gọi nàng theo vào phòng trong.

…..

-Ta muốn biết con là ai?

-Là quý phi của bổn quốc.

Thái hậu nhíu mày:

-Thực ư? Ta không nghĩ vậy.

-Tuỳ người, thưa thái hậu. - Một nụ cười lạnh lùng xuất hiện trên môi nàng thoáng qua rồi tắt hẳn.

Thái hậu thở dài rất kịch, bộ dạng như bỏ cuộc nhưng thực chất lại ánh lên một nỗi khác trong đôi mắt già đời của bà.

-Được rồi. Cứ cho là vậy. Ta sẽ tạm gác chuyện này lại. Vài ngày nữa, công chúa nước Mạc Hiên sẽ đến đây. Ta e rằng mục đích của họ là cài một mỹ nhân vào đây….

Nàg gật đầu:

-Người nói tiếp đi.

-Ắt hẳn đó fải là một mỹ nhân tuyệt sắc…. Cho dù hoàng nhi k thích hay sao thì nhất quyết họ cũng sẽ ép hoàng nhi nạp công chúa ấy làm thiếp.

Nhưng ta không thích điều đó xảy ra. Ta muốn con hãy làm sao đó mà có thể khiến hoàng nhi không cần nạp thiếp mà vẫn giữ hoà khí cho 2 nước….

Nàng bật cười:

-Nhất thiết phải làm vậy?

Thái hậu nghiêng đầu ngạc nhiên.

Nàng nói tiếp:

-Nạp thiếp và trả nàng ta lại thì mới là nỗi nhục của Mạc Hiên quốc chứ?

-Không. Chúng ta phải giữ hoà khí. – Thái hậu nói lại nhưng có chút k kiên định nữa.

Nàng mỉm cười dịu dàng:

-Theo ta biết 2 nước vốn thích hạ bệ nhau lắm mà?

-Ân…. – Thái hậu suy nghĩ một chút rồi đáp - Việc này ta giao cho con. Hãy làm cho tốt. Thì thân phận của con sẽ tạm thời sẽ không bị đào bới cho dù ta đang hết sức tò mò.

Nàg gật đầu lần nữa.

Đây sẽ là một thời cơ tốt

Bạn đang đọc Đế Vương Tàn Bạo Và Hoàng Tỳ Của Thiên Gia của Songnhi_09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.