Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

MẤT KIỂM SOÁT (H)

Tiểu thuyết gốc · 2091 chữ

Trận đấu kế tiếp cũng đã diễn ra Thiên hắn lại 1 lần nữa bóc thăm và không biết là may mắn hay xui xẻo mà hắn bốc trúng ngay ván đầu thậm chí là người đấu với hắn lại là Hoài Nhân người điểm thấp nhất trong 6 người nhưng điểm số là tròn trĩnh 70 điểm

Nhưng đi đầu không có lợi gì sẽ bị lộ tẩy trình độ nếu gặp phải người gần bằng trình độ, nhưng Thiên hắn biết rõ người mà hắn nhìn không thấu nhất lại là người thần bí khoác áo choàng khiến cho hắn cảm nhận được nhiều sự quen thuộc

"Sẽ không phải là cô ấy chứ ?" Thiên hắn nghĩ vẫn ngay cả khi đã bắt đầu thi đấu

"Ehem cuộc thi đấu lần này có chút đặc biệt sẽ không còn do ban tổ mà sẽ kà do thí sinh tự đưa ra đề tài và phân định thắng thua" Người dẫn hội hào hứng nói

"Mời thí sinh Hoài Nhân và sau khi xác nhận thân phận thì hắn lại chính là tài năng trẻ của Đan Cốc!!!" Người dẫn hội tập trung mọi ánh nhìn về tài năng trẻ

Hắn là 1 tên điềm tĩnh luôn mang 1 nỗi đợm buồn, cử chỉ nhẹ nhàng, bước từng bước đi lên đứng đối diện với thiên nhẹ nhàng chào hỏi:

"Ta là Hoài Nhân tính cách ta có chút trầm không tiện nói"

"Được! Nhân huynh mời ra đề tài" Thiên hắn lui 1 bước để xem vị chân truyền của Đan Cốc này có gì ghê gớm

"Ta sẽ chọn là Khống Hỏa, chắc Thiên huynh cũng biết lựa chọn nhiệt độ hợp lí là điều cần thiết nhất của 1 đan sư, có thể dùng để tự vệ nếu cần nên trận này chúng ta sẽ so tài về nó" Hoài nhân dường có vẻ rất tự tin về phương diện này

"Được cứ theo Nhân huynh" Thiên hắn cũng muốn thử nghiệm lại trình độ khống hỏa của bản thân mình

Nói rồi cả 2 bên nổi lửa lập tức thi triển những kĩ thuật lửa không thể không nói lửa của Hoài Nhân rất đẹp và hoa mỹ

Của thiên hắn đơn giản hơn không cầu kì nhưng vẫn khiến người ta không thể rời mắt

Trong khi cả 2 đan chơi lửa thì 2 cặp đấu kia đã quyết tới sinh tử Người thần bí đấu với Vô Ưu gọi là tử chiến cũng không đúng vì chỉ có hắn mới là người ở thế hạ phong

Cũng như Thiên Người thần bí đã cho hắn tự chọn phần so tài của mình và hắn chọn là hòa tan các vật liệu sao cho chuẩn chỉ nhất

Những động tác lúc đầu thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng hắn đã bắt đầu chảy mồ hôi khi hắn đang dần bị bỏ xa thậm chí là đã luyện hóa luôn phần dược liệu của hắn

Phía bên còn lại An Nhiên đã không thể cầm cự trước Vân nha và bị thua triệt để vì đối phương quá mạnh so với cô

Thế trận của cả 3 đều nghiên về 1 kèo khiến các vị giám khảo dần đau đầu duy chỉ có truyền nhân của Luyện Đan Đường là còn trụ vững

"Này các ngươi có nhận ra là thủ pháp của Chí Thiên hắn lại khá giống của Người thần bí đó không ?" Nguyệt phu nhân đặt ra câu hỏi

"Giống hay không cũng không quan trọng đế Quốc ta đã tìm được những hạt giống tốt rồi" Thiệu lão nhân cười trừ

"Rõ là vậy" Lý Sơn Chủ

Và sau tiếng gõ chuông kết thúc cả 3 cặp đều phân thắng bại

Cặp 2 và 3 đều như nhau mà nghiền về phái của Người Thần bí và Vân Nha duy chỉ có trận của Hoài Nhân và thiên bọn hắn đã chơi lửa tới cực hạn

Nhưng do đây chỉ là khống hỏa nên không gây nguy hiểm nhưng 2 kẻ đứng gần đang lãnh đủ sức nóng của đối phương

"Ai cho 2 người họ đều đã tới cực hạn rồi người chiến thắng sẽ là!!!!!" dẫn hội hô vang lớn tiếng

"Hừ tên Chí Thiên đó là ai chứ ?"

"Kya~~ Hoài Nhân đẹp trai quá!"

Hoài Nhân hắn dần không chịu được và khi hắn cố nhìn về Thiên hắn đã biết mình phải làm gì

"Ta nhận thua" Hoài Nhân

"Ai chô!!!! Thí Sinh Hoài Nhân chủ động nhận thua chuyện này là có ý gì đây!!?" Người Dẫn hội như muốn bùng nổ

Khoảnh khắc đó hắn đã thấy Thiên không tập trung khống hỏa mà đã liếc sang nơi khác nhưng ngọn lửa vẫn như vậy thì hắn đã biết

"Thật không thể tin nổi hắn sử dụng bùa mê sao ?"

"Hoài Nhân thua rồi sao ?"

"Thật khó tin"

Mọi người xem đều phát ra những tiếng kinh hô Thiên hắn cũng không biết mình vừa làm gì

"Được rồi các vị thí sinh hôm nay đến đây là đủ rồi hãy trở về nghỉ ngơi 3 ngày sau ta sẽ công bố toàn Đế Quốc!" Người Dẫn hội nói lớn

Đám đông không muốn cũng phải tản đi Thiên hắn khi nghe xong là minhg thắng cũng có chút bất ngờ

"Cứ như vậy là xong ? Cũng thật nhẹ nhàng và... Hửm? Kia là..." Thiên hắn lẩm bẩm trên đường về thế nào lại gặp Người thần bí kia hắn định đi lại chào hỏi thì hắn cũng không ngờ là người đó cũng ở chung nhà trọ với mình

Hắn trở về khu trọ và nhận ra lầu của mình chỉ có 2 phòng hắn định đi qua Bắt Quàng Làm Họ vào thi đấu cũng đỡ phải tốn sức

Nhưng hắn hơi đờ khi cửa không khóa 1 mùi hương sộc vào mũi hắn đây là ở trên tầng cao nhất dù khó có khả nàng người lui tới

Hắn hơi hưng phấn khi bước vào cũng 1 phần là vì mùi hương vừa vào đã nhìn thấy áo khoác đã bị ném lên ghế và hắn không thấy ai ở nhà tốt bụng đóng giùm cái cửa thì bước vào

Đập vào mắt hắn là 1 căn phòng rộng rãi đi vào bên trong thì cũng không có ai chỉ có cái áo

"Hừm.. Người đó chắc là nữ ta nên rời đi trước" Nhưng người tính không bằng trời tính hắn vừa quay mặt lại thì khung cảnh xuân sắc hiện ra cửa sau không khóa và đang có 1 mỹ nữ với 2 quả đại hung vật ở ngực, 2 tai cụp xuống đang nhâm nhi rượu

"Ahhhh~ rượu này đỉnh thiệt cứ làm mình muốn uống thêm" Anh Nhi cô ấy sao lại xuất hiện ở đây hắn không thể hiểu những hắn đã hết ức chế bản thân nổi rồi

"Hưm~ hửm?" Anh Nhi cô ấy vừa nhăm nhi xong nhìn sang trái

"............." Thiên

"............." Anh Nhi

Bỗng cô ấy đứng lên và lần này Thiên hắn đã đối mặt 1 thân hình nóng bỏng gợi cảm không được che chắn gì xuất hiện trước mặt hắn

"Ngươi nhìn cái gì a ? Chưa gặp gái xinh bao giờ sao ?" Anh Nhi cô ấy đi lên kệ thứ gọi là đồ cô đi lại gần hắn

"Sao ? Nhìn đủ chưa ? Hôm nay ta vui tha cho ngươi 1 mạng" Anh Nhi cô ấy lập tức đe dọa xong định phủi đít rời đi

"Hah cô đứng lại, tại sao cô lại ở chỗ này ?" Thiên hắn hỏi cô nhưng phải cúi đầu xuống chỉ là cặp ngực như hung khí muốn xử gọn hắn 2 hạt hồ đào thụt vào trong như e thẹn

"Tại sao ta lại không thể ở đây a ngươi mở ra khu này sao ? Này nãy giờ ngươi nhìn đủ lâu rồi mau rời đi đi" Anh nhi cô ấy vừa xoay người rời đi thì bỗng 1 lực đạo nhấc cô lên rồi đè cô xuống sàn

"Ta sẽ bắt cô mở miệng bằng cách khác" Thiên hắn nghiêm túc

"Ahhhh!!! Ngươi làm cái quái gì mau thả ta ra" Anh Nhi cô ấy giãy dụa khi bị ép xuống nền đất

"Cô có nói hay không hoặc ngay tại đây cô sẽ biết thế nào là địa ngục" Thiên hắn đe dọa nhưng sự thật rằng hắn cũng đã không thể nhịn được nữa

"Hư.. Ư ta nói ta chỉ là chán quá thôi" Cô nàng cáo nhỏ này có vẻ cũng rất sợ

"À thế à nhưng xin lỗi cô ta đã hết nổi rồi" Thiên hắn đã tới giới hạn và cả hắn từng là người của thế kỉ 21 hắn đọc quá nhiều thứ vô bổ

"Ahhh!! Bỏ ta ra" Cô nàng còn lắc lư bờ mông mềm khiến hắn muốn bùng nổ ra

"Cái này là do cô thôi" Thiên hắn đã cũng đã móc hung khí của mình ra

"Hí!!!! Đừng cho thứ đó lại gần ta" Cô nàng cáo nhỏ sợ hãi

"A ha ha gần 2 tuần ở chùn lần đầu cô sợ ta đấy nhưng kệ đi" Thiên hắn nói rồi cầm lấy hung khí của mình mà cọ vào giữa khe mông của cô ta

"Hức... Đừng làm vậy mà" Anh Nhi cô ấy bấn loạn rồi 16 năm làm người lần đầu cô chịu ủy khuất nhưng thứ lần này cô trải nghiệm không phải là nhưng món đồ thỏa mãn bé như ngón tay mà nó là 1 thứ Hung Vật to bằng cả bắp tay cô nhưng lại không ngắn 1 chút nào

"Sẽ không vừa..m Agh!!" Cô la lối mà né liên tục chỉ là cô cảm giác Mép âm đạo mình đã chạm vào 1 thứ ấm nóng nước mắt cô chảy ra

"Thí sinh Hồ Nhi có bên trong không ?" 1 giọng nói ngoài cửa

"Thôi chết mẹ" Thiên hắn giật mình làm trượt chân té cái ạch lên người cô nàng nhờ vậy mà Dương Vật hắn chỉ sượt qua khe âm đạo cô nhưng do té lên người cô nên cả 2 như đang làm tình

"Hức...! Có! NHƯNG TÔI ĐANG BẬN VIỆC CÓ GÌ TỐI NÓI ĐI" Anh Nhi cô ấy cố gắng thông báo rằng mình vẫn ổn khi bụng cô ấy đang đè lên 1 vật nóng còn có cả sức nặng của 1 tên nam nhân bụng cô nó ấm từ trên cả rốn cô

"À vâng vậy được rồi tôi xin phép" Người sau cửa vừa rời đi

Hiện trường chỉ còn lại Thiên hắn đang đè lên người Anh Nhi

"Hức... Ngươi xuống được chưa" Anh Nhi cô ấy nỉ non

"Ta xin lỗi cũng tại ta hơi quá khích" Thiên hắn áy náy

"Chà Tiến bộ dữ thật ta còn tưởng 1 2 năm nữa tên nhóc ngươi mới được thì chỉ có 2 tuần" Trong đầu Thiên vang lên giọng của Thiên lão

"Ông tỉnh lại rồi!?" Thiên hắn nghĩ thầm

"Tất nhiên là ta không chết mà còn ngươi gì đây hiếp dâm con gái nhà người ta à" Thiên lão hắn rõ mọi ý định của hắn

Anh Nhi cô ấy và Thiên nhanh chóng tách ra Thiên hắn xin lỗi vài câu rồi bỏ chạy đi mất

Anh Nhi coi ấy bị bỏ lại với Vùng bụng Ấm lên, 2 đầu ti vươn ra khỏi bầu ngực sữa, hơi thở ấm liên tục nhả ra, như bụng cô còn in hình dương vật to lớn ấy, phía dưới cô bé cũng rỉ dịch ra

"Hức... Hi hi hi" Cô nàng từ trạng thái ủy khuất bỗng chyển sang như nghiện mà cười mỉm bụng nhỏ của cô rung lên và cô biết... Mình lại rụng trứng rồi

"2 tuần qua tên này cứ không để ý ta" Cô ấy xoa bụng đã lộ ra bản tính của 1 con dâm hồ thứ thật

"Ahh~ chắc ta không đi nổi nữa mất vài ngày nữa cái thứ kia" Cô lại để tay lên trên rốn mình

"Chết mất.... Thật sự sẽ là SƯỚNG CHẾT MẤT" Máu dâm hồ của cô cũng như Thiên hắn lúc này cả 2 đều MẤT KIỂM SOÁT

--------

P/s: Em xin phép là sẽ dùng các thứ khá thô tục để tăng khoái cảm xin cảm ơn~💕

Bạn đang đọc ĐẾ HOÀNG TA CHỈ LÀ TRUYỀN THUYẾT sáng tác bởi Hufgghhjffbn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hufgghhjffbn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.