Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vườn Thánh Quả (2)

Phiên bản Dịch · 1390 chữ

Triệu Thu Thực mừng rỡ hét to:

- Ta thành công!

Các học sinh Tẩy Tội viện bắt chước.

Một lát sau có học sinh quát to:

- Ta cũng hái được một trái!

Mấy học sinh hái được thánh quả, nhưng cũng có học sinh không hái được trái nào.

Lại có học sinh phát hiện thánh quả thụ khác:

- Chỗ này còn có một cây!

Thánh quả thụ này càng cao lớn kết đầy thánh quả, trái thánh quả có hình dạng khác, trông như quả táo nhưng màu giống ngọc thạch.

Thánh quả thụ này kết đầy thánh quả nặng trĩu, học sinh lao qua kinh thán:

- Thật nhiều thánh quả!

Có học sinh bò lên gõ từng trái thánh quả chín:

- Chúng ta hái mau lên!

Một số học sinh không hái được trái thánh quả nào, không kiềm được hét to đụng mạnh vào thánh quả thụ như gió cuốn mây tán. Một chuỗi tiếng rầm rầm, học sinh đụng vào thánh quả thụ nhưng cây không nhúc nhích, không một trái thánh quả rớt xuống.

Đỗ Văn Nhụy không hái thánh quả, vừa đi vừa chờ. Lý Thất Dạ cũng không hái, bước chậm.

Lý Thất Dạ bật cười liếc Đỗ Văn Nhụy:

- Lòng thành thì linh? Ngươi bớt lừa người đi, trực tiếp nói cho họ biết đạo tâm kiên thì có thể phá, gì mà lòng thành thì linh.

Đỗ Văn Nhụy cười nói:

- Bọn họ còn nhỏ chưa lĩnh ngộ thấu, nếu nói tín ngưỡng quang minh lòng thành thì linh bọn họ càng dễ tiến vào trạng thái hơn.

Lý Thất Dạ cười không nói gì. Hắn có thể nhìn thấu ảo diệu của Thánh sơn, cái gọi là thánh quả thật ra là tạo hóa thiên địa của mảnh thiên địa này và kết tinh lực lượng quang minh. Vì lòng đất Thánh sơn có lực lượng quang minh quá mạnh, nó uẩn dưỡng thiên địa này vô số năm tháng, với tạo hóa của thiên địa đã hoàn toàn thay đổi chỗ này, khiến nó kết ra thánh quả.

Khi Lý Thất Dạ và Đỗ Văn Nhụy đi xa, có học sinh đuổi theo kích động nói:

- Lão sư, chúng ta hái được nhiều thánh quả!

Có học sinh hái đầy túi, đủ các loại thánh quả, có như lê, như táo, như trái ma.

Đỗ Văn Nhụy gật đầu cười:

- Ừm, giỏi lắm.

Bọn họ trò qua ngọn đồi, các học sinh đi theo.

Thấy Lý Thất Dạ hai tay trống không, Triệu Thu Thực lấy thánh quả của mình ra đưa cho hắn:

- Sư đệ không hái sao?

Triệu Thu Thực là người thành thật, gã không dám hỏi tại sao Lý Thất Dạ không hái thánh quả, gã cho rằng vì hắn là Tội tộc, có lẽ không hái thánh quả được nên dứt khoát không đụng vào tránh cho mất mặt.

Lý Thất Dạ cười, lắc đầu nói:

- Ta không thích ăn trái cây.

Đỗ Văn Nhụy thấy Lý Thất Dạ không cần thì cười, gã biết không phải hắn không thích ăn trái cây mà loại thánh quả này không lọt vào mắt hắn.

Thấy học sinh tìm kiếm thánh quả trong khe núi rừng cây, Đỗ Văn Nhụy nhắc nhở:

- Càng đi vào trong thánh quả càng tốt, thánh quả có cửu phẩm, thánh quả sinh trưởng sâu trong vườn thánh quả thì phẩm cấp trái cây càng cao, cao nhất là cửu phẩm.

Đỗ Văn Nhụy cười nhìn thiếu niên:

- Cách một phẩm là cách biệt rất xa. Hai loại thánh quả cách một phẩm chênh lệch lớn. Ví dụ thánh quả nhị phẩm bằng mấy trăm thánh quả nhất phẩm hay càng nhiều hơn.

Nghe Đỗ Văn Nhụy nói, nhóm Triệu Thu Thực giật mình kêu lên:

- Chênh lệch lớn vậy?

Đỗ Văn Nhụy cười nói:

- Đúng rồi, đừng tham nhiều, một trái cửu phẩm bằng tất cả thánh quả mà ngươi có. Đương nhiên lượng sức mà làm, không hái được thánh quả cao phẩm có thể hái thêm chút thánh quả phẩm cấp thấp, mỗi người tự lường sức mình.

Học sinh sốt ruột hỏi:

- Làm sao phân biệt phẩm cấp cao và thấp?

Đỗ Văn Nhụy cười nói:

- Ngươi thấy dưới gốc cây có nhiều người thì trái cây đó phẩm cấp càng cao. Chỗ này có ngàn vạn thánh quả thụ, loại Lang Gia, Ngọc Hộc, Bảo Ba... đây là một môn học vấn, các ngươi không thể nhớ hết, cách đơn giản nhất là thánh quả thụ có đông người chờ thì chắc chắn càng tốt, không có ai tức là phẩm cấp thấp.

Đám học sinh nghe xong nhìn nhau. Hèn gì bọn họ mới vào vườn thánh quả gặp nhiều thánh quả thụ, học sinh khác không thèm ngừng lại đều đi xa, hóa ra vì thánh quả thụ chỗ này cấp bậc rất thấp.

Đỗ Văn Nhụy dặn dò:

- Không nhất định phải là phẩm cấp cao, các ngươi tự lượng sức làm, xem năng lực của mình. Nếu phẩm cấp cao không hái được thì lùi xuống phẩm cấp thấp, đừng để tay không trở về. Tóm lại phẩm cấp cao thì càng khó.

Có học sinh tò mò hỏi:

- Viện trưởng đại nhân, thánh quả tốt nhất vườn thánh quả là cái gì?

Đỗ Văn Nhụy nhìn sâu trong vườn thánh quả:

- Nằm ở chỗ sâu nhất vườn thánh quả, một gốc Chí Tôn.

Nghe lời Đỗ Văn Nhụy nói, học sinh khác nhìn hướng gã.

Học sinh không kiềm được hỏi:

- Chí Tôn quả mạnh cỡ nào?

Đỗ Văn Nhụy liếc học sinh đó, cười nói:

- Dư sức trợ giúp ngươi lên Chân Thần, nếu ngươi có đạo căn sâu thì có cơ hội Đăng Thiên. Vì ngươi sinh ra ở đây, lớn lên ở đây, có căn cơ quang minh.

- Một bước lên thần!

Đám học sinh lòng rung động, quay sang nhìn nhau.

Với nhiều học sinh thì đời này bọn họ có thể trở thành Chân Thần đã là thành tựu rất ghê gớm, nếu như có thể trở thành Đăng Thiên Chân Thần thì càng giỏi, chỉ e đời này bọn họ dừng bước tại đây.

Bây giờ một Chí Tôn quả cho bọn họ một bước lên thần, thần thoại biết bao, đúng là tiên quả tuyệt thế vô song. Tu luyện là việc vững vàng từng bước, tiên quả khiến người một bước lên thần rất hiếm hoi.

Đương nhiên với Quang Minh Thánh Viện là chuyện khác, vì học sinh lớn lên tại đây tẩm trong quang minh, thánh quả như Chí Tôn quả cho bọn họ suốt đời được ích lợi vô cùng, thậm chí khiến họ một bước lên thần.

Có học sinh cắn thánh quả mới hái, lẩm bẩm:

- Tiên quả sao.

Thánh quả vào miệng nước phun ra như nổ tung trên đầu lưỡi, mùi vị quang minh quanh quẩn. Với học sinh tu luyện công pháp quang minh thì nó có sức hấp dẫn trí mạng, học sinh không nhịn được lại cắn một miếng.

Nghĩ đến Chí Tôn quả có thể cho người phong thần, thậm chí Đăng Thiên, làm học sinh Tẩy Tội viện hướng tới.

Đỗ Văn Nhụy cười lắc đầu nói:

- Được rồi, tạm gác mơ giữa ban ngày lại đi, Chí Tôn quả không dễ hái. Nói chung nếu lấy được Chí Tôn quả đều là là Chân Đế hoặc cùng đẳng cấp đó, chỉ có số ít trường hợp đặc biệt mới lấy được Chí Tôn quả.

Đỗ Văn Nhụy vừa nói vừa cố ý vô tình liếc qua Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ ung dung như không nghe thấy. không hứng thú gì với Chí Tôn quả.

Đỗ Văn Nhụy nói vậy nhưng vẫn có học sinh thèm thuồng:

- Chí Tôn quả.

Đỗ Văn Nhụy cười nói:

- Tiếp tục hái đi, vừa đi vừa hái. Chí Tôn quả thì đừng mơ, dù các ngươi có được một trái cũng mất thời gian rất dài để tiêu hóa, nếu một hơi nuốt vào thì lực lượng quang minh cường đại sẽ nổ chết các ngươi.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 24
Lượt đọc 2314

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.