Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phược Tiên Tác

Phiên bản Dịch · 1396 chữ

Nhìn mười hai mệnh cung của Trung Vực Tổ Vương trải ra đại đạo như có thể vượt qua ngàn vạn đời, một số người cùng là Bất Hủ Chân Thần kinh thán, hâm mộ nói:

- Bất hủ ngàn vạn kiếp đúng là mạnh thật.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Ngươi không đỡ nổi một kiếm của ta.

Lý Thất Dạ dửng dưng nói khiến Trung Vực Tổ Vương nín thở, lúc này lão thật sự cảm thấy mình có lẽ không đỡ nổi nhát kiếm của hắn.

Trung Vực Thánh Nữ trầm giọng nói:

- Tổ Vương hãy để ta đỡ kiếm của hắn trước.

Trung Vực Tổ Vương biết ý định của Trung Vực Thánh Nữ, nhẹ lắc đầu nói:

- Không, hài tử, ngươi không đánh lại hắn, ngươi không đỡ được nhát kiếm đó, không làm nên chuyện gì.

Trung Vực Thánh Nữ bước ra đứng ở trước mặt Trung Vực Tổ Vương, biểu tình nghiêm túc nói:

- Tổ Vương, đệ tử biết, nhưng đây là trách nhiệm cũng là nghĩa vụ của đệ tử. Đệ tử là Thánh Nữ của Trung Vực Thánh Địa, được các tổ tông môn dày yêu, nhận bao sự ủng hộ của đồng môn. Nay tông môn gặp nạn lớn, đệ tử càng nên gánh vác trách nhiệm nặng nề này!

Nói đến đây biểu tình Trung Vực Thánh Nữ kiên quyết từ tốn nói:

- Dù có chết ta cũng không thể làm nhục danh tiếng Trung Vực Thánh Địa, dù chiến chết tại đây ta không thể chạy trốn sống tạm! Đây là trách nhiệm của Thánh Nữ, dù ở lúc nào, chỗ nào đều phải bảo vệ vinh dự, tôn nghiêm của tông môn!

Nghe Trung Vực Thánh Nữ nói hàng loạt, nhiều người trở nên túc mục, cúi đầu chào nàng.

Mặc kệ cá tính của Trung Vực Thánh Nữ thế nào nhưng một điểm này đáng làm người ta tôn kính. Tai vạ đến nơi nàng không chạy trốn, dù biết rõ khó thoát khỏi cái chết vẫn đối mặt kẻ thù, gánh vác trách nhiệm của mình, thực hiện nghĩa vụ của bản thân.

Trung Vực Tổ Vương khẽ thở dài, biểu tình nghiêm nghị:

- Thôi được, hài tử, ngươi là niềm kiêu hãnh của Trung Vực Thánh Địa, là tấm gương của từng đệ tử. Ngươi không uổng với thân phận, vinh diệu Thánh Nữ.

Trung Vực Tổ Vương chậm rãi lùi về, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.

Trung Vực Thánh Nữ đứng trước mặt Lý Thất Dạ, biểu tình nghiêm túc nói:

- Dù chết ta cũng sẽ đỡ một nhát kiếm của ngươi!

Lý Thất Dạ nhìn Trung Vực Thánh Nữ:

- Thú vị, ta biết ngươi kéo dài thời gian cho Tổ Vương của mình, nhưng không sao hết, dù gì đều chết, chỉ khác sớm hay muộn.

Lý Thất Dạ nói nhẹ nhàng làm người nghẹt thở, dường như ở trong mắt hắn thì Trung Vực Thánh Nữ hay Trung Vực Tổ Vương đều không khác gì người chết.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nhưng ta hơi thưởng thức cốt khí của ngươi, vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội, ngươi ra tay trước, nhường ngươi một chiêu, ta ngồi im không nhúc nhích. Nếu ngươi có thể bị thương ta được thì sẽ tha mạng cho ngươi, để ngươi sống rời đi.

Mọi người rung động, ngồi không nhúc nhích nhường Trung Vực Thánh Nữ một chiêu, quá sơ sẩy, người mạnh đến đâu cũng không dám nói mình hoàn toàn kim cương bất hoại. Vì Trung Vực Thánh Nữ là người có tổ khí, muốn không bị nàng một chiêu tổn thương thì xác suất rất thấp.

Trung Vực Thánh Nữ trợn to mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm:

- Ngươi nói có thật không?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Yên tâm, ta nói là làm, nhất ngôn cửu đỉnh. Nhường ngươi một chiêu, nếu ngươi tổn thương ta được tức là đám người bản lĩnh hơn người. Hãy trân trọng cơ hội này, đây là cơ hội duy nhất cho ngươi sống rời khỏi đây.

Biểu tình Trung Vực Thánh Nữ phấn chấn, hít sâu, mở mắt thanh tú ra, anh tư hiên ngang:

- Được!

Khoảnh khắc này nàng lấy lại dáng vẻ hùng hổ dọa người, Trung Vực Thánh Nữ vẫn là Trung Vực Thánh Nữ, nàng vẫn là truyền nhân cao cao tại thượng của Trung Vực Thánh Địa, là hoàng hộc tương lai của vị quý tộc vô song trong Bát Quái Cổ quốc.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Ra tay đi.

Lý Thất Dạ rũ mí mắt xuống, thật sự ngồi yên như đang ngủ, hắn ngồi không nhúc nhích, dùng thân thể chịu đựng một chiêu của Trung Vực Thánh Nữ.

Biểu tình Trung Vực Thánh Nữ trang trọng chắp tay hướng Lý Thất Dạ:

- Xin chỉ giáo!

Trung Vực Thánh Nữ gác ân oán riêng sang bên, một kẻ thù cường đại không gì sánh bằng đáng để nàng tôn kính.

Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, nhắm mắt dưỡng thần, giống như ngủ quên.

Ong ong ong ong ong!

Trung Vực Thánh Nữ lấy một món binh khí ra, là sợi dây thừng dài.

Giống sợi gân, dường như là gân rồng rút ra từ người chân long. Gân rồng như nắn bằng thần kim thải thiết, dây thừng dài lấp lánh ánh sáng kim loại, long tức phun ra nuốt vào.

Cầm dây thừng dài trong tay như có chân long vảy giáp lấp lánh sáng quấn tay mình, long tức phun ra nuốt vào, cảm giác như lướt gió cưỡi mây.

Có Bất Hủ Chân Thần kinh ngạc kêu lên:

- Phược Tiên Tác! Đây là Phược Tiên Tác mà Thủy Tổ để lại, từng là một trong các báu vật mạnh nhất của Trung Vực Thánh Địa, không ngờ truyền cho Trung Vực Thánh Nữ.

Chân Thần, lão tổ khác thấy dây thừng dài trong tay Trung Vực Thánh Nữ đều kinh thán:

- Phược Tiên Tác, tổ khí. Tin đồn đúng thật, Trung Vực Thánh Nữ thật sự có binh khí của Thủy Tổ.

Cường giả biết về Phược Tiên Tác đều lòng rung động:

- Phược Tiên Tác, nghe đồn là Thủy Tổ rút gân rồng chế tạo ra, có lẫn vào tiên kim. Dây thừng không gì sánh được, không thứ gì cắt đứt được. Nếu bị dây thừng trói thì không ai có thể tránh thoát.

Một Bất Hủ Chân Thần biểu tình nghiêm túc nói:

- Không chỉ thế, năm xưa Thủy Tổ sáng tạo một bộ thừng pháp tên là Truy Tiên Khấu. Thừng pháp phối hợp với Phược Tiên Tác khi thi triển ra không ai trốn được, sẽ bị trói lại, không thể giãy ra.

Lão tổ nhìn Phược Tiên Tác trong tay Trung Vực Thánh Nữ, biểu tình sợ hãi nói:

- Dây thừng này cực kỳ nghịch thiên, nếu bị Phược Tiên Tác siết lại sẽ cả người mềm nhũn, mặc cho ngươi có công lực cao sâu đến đâu cũng không thi triển ra được, mặc người làm thịt.

Phược Tiên Tác là binh khí Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân để lại, cực kỳ cường đại đáng sợ. Bị Phược Tiên Tác trói thì mặc kệ ngươi có bản lĩnh thông thiên chỉ có nước bó tay chịu trói cho người làm thịt.

Ong ong ong ong ong!

Khi Trung Vực Thánh Nữ lấy Phược Tiên Tác ra thì Trung Vực Tổ Vương lùi ra sau cũng lấy một bảo đỉnh ra. Bảo đỉnh rơi xuống đất lấp lánh ánh sáng.

Huyền ảo hơn là bảo đỉnh rũ xuống vô số Thủy Tổ pháp tắc, mỗi Thủy Tổ pháp tắc chui xuống lòng đất, dường như trong khoảnh khắc đó bảo đỉnh dung nhập vào đạo thổ vô cùng tận của Tiên Ma đạo thống, mượn lực lượng bàng bạc trong đạo thống.

Bảo đỉnh thần thánh vô song, ra ánh sáng thánh khiết. Ánh sáng thần thánh, cái chết cũng không có gì khủng bố, chẳng qua là siêu độ thoát khỏi thế giới này. Ánh sáng thần thánh bao phủ dường như sau khi ngươi chết sẽ siêu độ đến thiên quốc thần thánh.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 2023

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.