Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tứ Tượng Thần Sát (2)

Phiên bản Dịch · 1373 chữ

Có cường giả nhìn cảnh này, thì thào:

- Trung Vực Thánh Nữ sẽ dùng đòn thế nào đối kháng?

Trước đó bao nhiêu người cho rằng Trung Vực Thánh Nữ liều lĩnh một phen là sư tổ Hộ Sơn tông tuyệt đối không thể sống rời đi. Giờ mọi người thay đổi cái nhìn, người mạnh như sư tổ Hộ Sơn tông chắc chắn Trung Vực Thánh Nữ không đánh lại.

Bất Hủ Chân Thần biểu tình nghiêm túc nói:

- Chỉ có nước mời lão tổ. Theo ta biết Trung Vực Thánh Địa có các vị lão tổ cực kỳ mạnh, bao gồm Ngàn Vạn Kiếp Bất Hủ, Kỷ Nguyên Bất Hủ, thực lực siêu mạnh.

Nghe thế nhiều người tim đập nhanh:

- Đúng là mạnh thật.

Đối với Trung Vực Thánh Địa thì các lão tổ này mới là rường cột trong truyền thừa.

Có lão tổ hiểu biết Trung Vực Thánh Địa vẻ mặt trịnh trọng nói:

- Một lão tổ có lẽ không đánh bại sư tổ Hộ Sơn tông được, nhưng các lão tổ hợp sức lại thì chưa chắc. Vì mạnh như Trung Vực Thánh Địa tất nhiên có thuật tuyệt sát.

Nhiều người ôm thái độ xem náo nhiệt, hưng phấn náo nức:

- Sắp bắt đầu trận long tranh hổ đấu, mặc kệ ai thắng ai thau đều rất đặc sắc.

Xe lăn chậm rãi đẩy sâu vào hành cung. Một nữ nhân ngồi trên ngai báu trên bệ hành cung. Nữ nhân này là Trung Vực Thánh Nữ, nàng trên cao nhìn xuống, khí thế khiếp người, tư thái phượng nghi thiên hạ.

Khuôn mặt Trung Vực Thánh Nữ lạnh lùng nhưng không sợ chút nào, chỉ bằng vào điểm này đã khiến người thầm khâm phục. Đổi lại là họ đối diện sát thần khủng bố như Đệ Nhất Hung Nhân, tưởng tượng mình sắp đấu sống chết với hắn thì họ đã sợ nhũn chân.

Trong sân lớn hành cung bên trái treo sáu người Lý Kiến Khôn lên cao, người họ loang lổ vết máu nhưng ít nhất còn khỏe mạnh.

Sáu nam nhân đứng cạnh nhóm Lý Kiến Khôn, bọn họ ôm chân hỏa lô, Trung Vực Thánh Nữ ra lệnh một tiếng là chân hỏa trong lò sẽ đổ lên người nhóm Lý Kiến Khôn đốt họ thành tro.

Trung Vực Thánh Nữ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, khuôn mặt lạnh băng, nói chuyện lộ ra sát khí, sát phạt lạnh lẽo:

- Ta đã đánh giá thấp ngươi.

Lý Thất Dạ cười tùy ý nói:

- Nhiều người luôn đánh giá thấp ta. Nên kết thúc, ngươi muốn chết kiểu gì?

Mặt Trung Vực Thánh Nữ lạnh lùng, ánh mắt sắc bén:

- Bây giờ ngươi buông binh khí xuống còn kịp, không thì chúng ta sẽ đốt chết họ ngay!

Nói xong Trung Vực Thánh Nữ liếc hướng sáu nam nhân, nàng gật đầu một cái là sáu nam nhân này sẽ đốt chết nhóm Lý Kiến Khôn.

Phập!

Máu phun ra, Trung Vực Thánh Nữ vừa dứt lời Lý Thất Dạ quét kiếm một cái, sáu cái đầu bay lên cao, máu phun ra. Sáu nam nhân ôm chân hỏa lô bị một kiếm chém chết.

Lý Thất Dạ thuận tay chém nam nhân ôm chân hỏa lô, nhàm chán nói:

- Chán chết, thủ đoạn uy hiếp ấu trĩ thế này ta nhìn còn thấy nhàm.

Chợt có Bất Hủ Chân Thần lao ra, xòe bàn tay to:

- Mở!

Bùm!

Chân hỏa đổ ập hướng sáu sáu người Lý Kiến Khôn, muốn đốt bọn họ.

Xoẹt!

Chân hỏa như đốt đến gần sáu người Lý Kiến Khôn thì máu tuôn như suối, một cái đầu bay lên cao. Rầm một tiếng, xác không đầu nặng nề rớt xuống đất.

Một Bất Hủ Chân Thần chớp mắt bị kiếm chém chết, đầu lăn thật xa. Dù Bất Hủ Chân Thần đã đề phòng nhưng vẫn không cản nổi một kiếm của Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên xe lăn, mỉm cười nói:

- Chúng ta chơi trò một trò chơi đi. Ta cho nha đầu này đi cởi dây thừng, nếu trong quá trình các ngươi bị thương hoặc đốt chết được bảy người thì ta cho các ngươi sống rời khỏi. Nếu các ngươi không giết được, để nha đầu này giải cứu người thành công thì ngại quá, các ngươi đều phải chết!

Nói đến đây Lý Thất Dạ cười thật tươi:

- Đây xem như tăng thêm chút vui vẻ cho cuộc giết chóc nhàm chán này.

Lý Thất Dạ dứt lời mọi người nín thở, nhìn hướng Trung Vực Thánh Nữ.

Trung Vực Thánh Nữ hừ lạnh, ánh mắt sắc bén há miệng muốn nói:

- Hừ!

Trung Vực Thánh Nữ chưa nói chuyện thì một thanh âm lạnh lùng âm trầm vang lên:

- Cược!

Thanh âm lạnh lẽo âm trầm mờ ảo, không ai đoán được nó phát ra từ đâu, người nào nói.

Có Bất Hủ Chân Thần lắng nghe kỹ nhưng vẫn không thể xác định lão tổ nói chuyện ở hướng nào:

- Có lão tổ cực kỳ ghê gớm trong Trung Vực Thánh Địa đến.

Làm Bất Hủ Chân Thần lập tức hiểu lão tổ này của Trung Vực Thánh Địa mạnh hơn mình nhiều, nên cho ra kết luận đó.

Dù mọi người không rõ lão tổ đến từ Trung Vực Thánh Địa cụ thể là ai, nhưng chắc chắn rằng lão tổ này tuyệt đối đứn trên đỉnh Trung Vực Thánh Địa.

Lão tổ nói xong Trung Vực Thánh Nữ hít sâu, lạnh lùng nói:

- Được, cược với ngươi có ngại gì.

Lý Thất Dạ cười:

- Vậy thì tốt, ta nói chuyện giữ lời, miễn các ngươi làm được ta sẽ cho các ngươi sống rời đi.

Lý Thất Dạ ra lệnh cho Quách Giai Tuệ:

- Đi đi nha đầu, đừng sốt ruột, cứ gỡ dây, đừng quá khó xử người ta.

Quách Giai Tuệ hít sâu, gật mạnh đầu. Nàng vô cùng tin tưởng Lý Thất Dạ, dù ở lúc nào Quách Giai Tuệ đều sẵn sàng giao mạng sống cho Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ đặt trường kiếm trên đùi, rũ mi mắt xuống như đang ngủ:

- Bắt đầu đi.

Quách Giai Tuệ gật đầu với nhóm Lý Kiến Khôn ra hiệu nàng sẽ đi cứu họ, sau đó bước ra một bước. Quách Giai Tuệ không chạy nhanh qua, nàng nghe theo Lý Thất Dạ dặn dò đi từng bước tới gần nhóm Lý Kiến Khôn.

Vù vù vù vù vù!

Trong khoảnh khắc thác nước màu bạc từ trên trời đổ xuống, sao giăng đầy trời rơi xuống. Dường như có ức vạn vạn tinh thần ở trên trời, các vì sao đổ xuống ánh sao cuồn cuộn không dứt, không chỗ không ở, cực kỳ sắc bén. Khi chúng nó bắn xuống có thể đốt mặt đất thủng lỗ chỗ.

Các ánh sao nháy mắt bắn xuyên hết thảy bao trùm bảy người Quách Giai Tuệ. Ánh sao cực kỳ sắc bén bắn tới, chỉ một lũ ánh sao lọt qua cản trở là có thể bắn chết nhóm Quách Giai Tuệ.

Phụp!

Kiếm giơ lên, kiếm đâm ngân hà. Kiếm hoa vạch qua cuốn lấy tất cả ánh sáng bạc bắn tới, trong tiếng phụp các ánh sao nát bấy.

Đinh!

Kiếm hoa thu về, tựa sao băng bắn vào vũ trụ.

Kiếm vung lên, kiếm hao rực rỡ rồi điêu linh, cuối cùng kiếm hóa thành sao băng bắn vào vũ trụ, hàng loạt liền mạch.

Kiếm hoa biến mất trong vũ trụ, xoẹt một tiếng máu phun ra như đóa hoa loang lổ nở rộ trên bầu trời.

Rầm!

Trên trời có người rớt mạch xuống đất, là một nam nhân mặc áo bạc, hai tay đeo bao tay màu bạc, giữa trán trúng kiếm đổ máu ồ ạt. Khi nam nhân té xuống đất thì đã chết.

Nhìn nam nhân trung niên chết thảm dưới đất, có cường giả kinh kêu:

- Mãn Thiên Tinh, đại hộ pháp của Trung Vực Thánh Địa!

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Cẩuca
Lượt thích 15
Lượt đọc 1832

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.