Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Thứ Ba (2)

Phiên bản Dịch · 1375 chữ

Tôn Lãnh Ảnh cười khổ một tiếng, cái gì cũng không nói nữa.

Tại thạch vận đạo thống, trong đồng điện, Lý Thất Dạ đã tróc bong hắc thạch. Nhưng lúc này hắn lại không thể ngược dòng tìm hiểu đến bốn nguyên, tất cả chỉ có một đạo pháp tắc, một đạo pháp tắc đen kịt.

Đạo pháp tắc đen kịt này ngay cả quang minh cũng không thể chiếu rọi đến. Một đạo pháp tắc không có bất kì sơ hỏ gì, tựa hồ nó có khả năng lưu lại vô hạn. Đạo pháp tắc này hoàn mỹ tuyệt luân, làm cho hắn không thể phá giải. Có thể nói ảo diệu vô song.

Nhìn đạo pháp tắc đen kịt này, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười, nhàn nhạt nói:

- Xem ra thật sự rất hoàn mỹ. Nhưng gặp phải ta thì ngươi chỉ có thể tự chui đầu vào lưới.

Vào lúc đó, Lý Thất Dạ khóa đạo pháp tắc này lại, dùng Thái Sơ nguyên mệnh khóa lại.

Có thể nói, Lý Thất Dạ đang dùng một đạo pháp tắc này làm mồi nhử, chờ đối phương mắc câu.

- Đúng là khó mà tin được.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, hắn nhìn lên bầu trời từ từ nói:

- Xem ra, thật sự có người lẻn vào Tam Tiên giới. Sự tình này vô cùng khủng bố, đại nạn sắp buông xuống.

Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn đến chỗ sâu nhất trên bầu trời, ánh mắt thâm thúy, thế gian không có ai biết được có sự tình vô cùng khủng bố sắp bộc phát, đại tai nạn tùy thời có thể hàng lâm.

Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt cười nói:

- Cũng tốt, đây cũng là một cơ hội, ta nên đi nghiên cứu thảo luận thời cơ.

- Không nên bị ta bắt được, một khi bị ta bắt được không đem ngươi ép khô thề không bỏ qua.

Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ mãnh liệt, trong mắt lộ ra hào quang rét lạnh.

Ánh mắt Lý Thất Dạ lộ ra hào quang vô cùng đáng sợ. Bất kể tồn tại nào nếu nhìn thấy đôi mắt của hắn lúc này tất sẽ rét run, có thể sẽ bỏ trốn đi thật xa. Nếu không chỉ còn đường chết.

Lý Thất Dạ khóa một đạo pháp tắc hắc ám này lại, đặt vào trong đạo tâm, tựa như đang câu cá, chờ đợi con cá lớn mắc câu.

Mang loại pháp tắc hắc ám này phóng sinh trong đạo tâm của chính mình là chuyện vô cùng nguy hiểm. Bất kì tu sĩ cường đại đến mức nào, nếu có lý trí đều không làm chuyện như vậy, bởi vì không cẩn thận sẽ khiến bản thân tổn thương, thậm chí đạo tâm sẽ bị hắc ám thôn phệ.

Nhưng Lý Thất Dạ đã có lực lượng như vậy, hắn đối với đạo tâm của mình vô cùng tin tưởng.

Lý Thất Dạ biết mình đang phải đối mặt với loại địch nhân khủng bố tới mức nào. Loại tồn tại này, muốn bắt được hắn thì một chiêu nửa thức khó lòng hữu dụng. Chỉ sợ bất luận công pháp, đại đạo gì cũng khó mà áp chế được hắn.

Muốn chính thức bắt sống được tồn tại này, trước tiên phải áp chế hắn, phương pháp tốt nhất là dùng đạo tâm quyết đấu. Một khi đạo tâm của Lý Thất Dạ chiếm thượng phong là có thể áp chế đối phương rồi bắt sống.

Dù sao, đối phương là một tồn tại khủng bố như vậy, hoàn toàn có thể không dùng hình thức thật thể tồn tại, hắn hoàn toàn có thể thiên biến vạn hóa.

Lý Thất Dạ dùng hắc ám pháp tắc làm mồi nhử, chỉ cần dẫn đối phương vào trong đạo tâm, hắn có đầy đủ tự tin bắt sống đối phương. Chỉ cần bị bắt sống, Lý Thất Dạ có thể từ từ làm đối phương bị phai mờ rồi ép khô đến chết, từ đó hắn có thể có được những tin tức hữu dụng, những đồ vật hữu dụng.

Lý Thất Dạ chưa bao giờ đánh mà không nắm chắc trận chiến, hắn biết rõ tương lai mình phải đối mặt với tồn tại khủng bố đến mức nào. Cho nên hắn phải biết được càng nhiều tin tức càng tốt, với những gì hắn có bây giờ hoàn toàn không đủ.

Trong tương lai, hắn muốn chính thức chiến một trận đến cùng, chính thức đồ diệt hết thảy thì phải biết mình biết người!

Lý Thất Dạ lặng yên chờ đợi, chờ đợi con cá mắc câu. Nhưng hắn lại không thể đợi đến lúc con cá mắc câu. Hôm nay, Lý Thất Dạ tâm thần khẽ động, vốn hắn định nhập định thần du thì bị kinh động, từ trong kinh động giật mình tỉnh lại.

Trong chớp mắt, sắc mặt Lý Thất Dạ trầm xuống, ánh mắt mãnh liệt lộ ra sát cơ.

- Không bết sống chết, lại dám đánh chủ ý lên người ta. Xem ra không giết đến máu chảy thành sông, thiên địa run rẩy thì bọn hắn không biết được sự khủng bố của ta.

Trong chớp mắt, hai mắt Lý Thất Dạ lộ ra sát ý khủng bố vô cùng, bất luận tồn tại nào chứng kiện đều run sợ.

Thân ảnh Lý Thất Dạ lóe lên, lập tức biến mất, vượt qua vạn vực.

Lý Thất Dạ đi qua nơi nào, nơi đó phát ra điện quang. Qua vô số tinh không, tốc độ cực nhanh đã không cách nào tưởng tượng. Dưới chân hắn thời gian chậm lại giống như ốc sên vậy.

Ông!

Một thanh âm vang lên, nơi nào phát ra điện quang nơi đó không gian chấn động giống như sóng nước. Sải bước vượt qua vô số tinh không, Lý Thất Dạ dừng bước.

Trong chớp mắt khi hắn dừng bước, cảnh tượng biến đổi. Ở trong chớp mắt này, Lý Thất Dạ đã đứng trước cửa hoàng cung cửu bí đạo thống.

Từ Minh Lạc thành thạch vận đạo thông đến hoàng cung cửu bí đạo thống đối với Lý Thất Dạ chỉ là một bước ngắn, hàng ức tỉ tinh không người khác cần một khoảng thời gian rất dài nhưng Lý Thất Dạ chỉ cần một bước là đủ.

Đương nhiên, nếu không phải phát sinh chuyện lớn, Lý Thất Dạ cũng sẽ không vận dụng vô thượng thần công như vậy, cũng sẽ không dễ dang vận dụng loại vận tốc vô thượng như này.

Vào lúc đó, trong hoàng cung là một mảnh bừa bãi, vết tích đánh nhau còn hết sức rõ ràng, có vài tòa lâu, cổ điện đã sụp đổ trong lúc đánh nhau.

Từ những tòa lâu sụp đổ này khói bụi vẫn còn đang bay lên, rõ ràng cuộc chiến cũng chỉ vừa mới diễn ra.

Ông!

Trong chớp mắt có vài người xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ.

- Công tử!

Thấy Lý Thất Dạ, mấy người kia kinh hô một tiếng, vô cùng kinh hỉ, như nhìn thấy cứu tinh vậy.

Mấy người này chính là bệnh quân, ngoài ra còn có Cửu Liên sơn Nam Sơn tiều tử.

- Sơ Tình đâu?

Ánh mắt Lý Thất Dạ quét qua, ngưng tụ, lộ ra sát ý. Sát ý vừa ra, thiên địa rét lạnh, chư thần run rẩy, coi ngươi đám người bệnh quân cũng sởn hết giai ốc. - Lão nô vô năng, không thể ngăn được cường địch, đã bị địch nhân cướp đi.

Năm người bệnh quân không khỏi xấu hổ, liên tục cúi đầu không dám ngẩng lên.

- Cũng khó trách được bọn hắn, địch nhân có chuẩn bị mà đến. Bọn chúng ẩn núp trong hoàng cung chờ thời cơ thích hợp ra tay bất ngờ cướp đi hoàng hậu nương nương.

Nam Sơn tiểu tử cười khổ một tiếng nói:

- Ta cũng đến chậm một bước, không thể ngăn địch nhân lại được.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 2181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.