Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Mắt Đó (hạ)

Phiên bản Dịch · 1386 chữ

Khi Lý Thất Dạ đi vào cầu thang hắc ám thì ở Vạn Thống Giới, ở Chu Tương võ đình, "đùng" một cái thật là lớn, trong nháy mắt, từng luồng thần quang bay lên ngút trời, thần mang vô cùng vô tận lan khắp đạo thống. Thậm chí còn có thần quang vô cùng vô tận chiếu khắp thiên địa, chiếu sáng vũ trụ mênh mông của Vạn Thống Giới.

Khi thần quang chiếu sáng, một luồng khí tức vô địch phóng lên trời. Trong nháy mắt này, một bóng người đạp không mà đi. Bóng người này vừa xuất hiện, ngàn tỉ sinh linh ở đạo thống Chu Tương võ đình lập tức bị trấn áp, vô số tu sĩ cường giả quỳ bái trên mặt đất. - Long Tượng Võ Thần...

Khi này, vô số người chấn động, bị khí tức vô địch thế gian này làm hoảng sợ.

- Long Tượng Võ Thần xuất thế...

Lúc này, một tin tức kinh thiên quét khắp Vạn Thống Giới như bão tố.

- Long Tượng Võ Thần xuất thế!

Nghe được tin này, bất luận là đạo thống nào thì cũng cảm thấy khiếp sợ. Chỉ trong thời gian ngắn, vô số lão tổ mạnh nhất của đạo thống bị kinh động.

Long Tượng Võ Thần là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới, thế gian này không ai sánh bằng. Hắn là lão tổ trấn thủ Chu Tương võ đình, là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới, rất lâu rồi hắn chưa xuất hiện, hắn đã biến mất trong con mắt của thế nhân lâu rồi. Hắn như câu truyện thần thoại, thỉnh thoảng mới có người nhắc tới nhân vật như hắn.

Hôm nay Long Tượng Võ Thần bất ngờ xuất thế khiến cho vô số lão tổ Vạn Thống Giới giật mình.

- Có chuyện lớn rồi.

Có lão tổ thì thào:

- Vạn Thống Giới sắp biến thiên rồi. Thế gian này có mấy người, có mấy việc đáng để Long Tượng Võ Thần xuất thế chứ.

"Đùng..." Ngay lúc này, trong Kim Tiễn Lạc Địa như có người đánh vỡ hư không, thiên địa lung lay. Trong nháy mắt, có người đi xuyên qua thiên địa, rung chuyển vạn vực.

Lúc này, một luồng khí tức cuồn cuộn tràn khắp thiên địa Kim Tiễn Lạc Địa.

Tất cả mọi người bị luồng khí tức này chấn động. Vân Độ Ưng Thần đã từng xuất hiện ở nơi này, hắn cũng là bất hủ, thế nhưng khi hắn xuất hiện còn lâu mới có khí thế như thế này.

Lúc này, mọi người ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy có một ông lão đạp không mà đi.

Chỉ thấy ông lão này mặc quần áo màu xám, trên người không có ánh sáng soi chiếu thiên địa, cũng không có khí thế uy hiếp vạn thế. Thế nhưng khi hắn đi ra từng bước một thì thiên địa như thể nằm dưới bàn chân của hắn, đại thế như thể chuyển động vì hắn.

Hắn mặc một bộ áo xám, có vẻ rất già giặn. Nhưng dù hắn rất lớn tuổi, thế nhưng vẫn có khí tức cuồn cuộn, như thể ngay cả năm tháng cũng không thể khiến hắn già nua.

Hắn đi từng bước một, ấn tượng đầu tiên đó là... võ giả, một người luyện võ không thể bị ma diệt, lão luyện lạnh nghiêm, cơ thể như một pho tượng hoàn chỉnh.

Đường nét trên người ông lão này rất vừa vặn, không dư thừa tí nào, tất cả đều rất vừa vặn.

- Long Tượng Võ Thần...

Nhìn ông lão này khoan thai đi tới, có lão tổ đạo thống nhận ra lai lịch của hắn, ngơ ngác hét lên.

- Long Tượng Võ Thần, là Long Tượng Võ Thần, Long Tượng Võ Thần tới rồi!

Trong nhất thời, vô số người ở Kim Tiễn Lạc Địa trợn mắt ngoác mồm, đứng nhìn ông lão này từ xa.

Tất cả mọi người đều mở to mắt, tất cả mọi người nhìn ông lão này không chớp mắt.

Long Tượng Võ Thần là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới. Hắn không thể hiện sức mạnh vô địch của mình, cũng không lan tỏa khí tức cuồng bá của mình. Thế nhưng hắn chỉ cần đi chậm từng bước một như thế này thôi thì cũng đã đủ gây chú ý rồi.

Bất cứ lúc nào, dù Long Tượng Võ Thần không cẩn thề hiện sức mạnh vô địch của mình thì hắn cũng sẽ trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

- Long Tượng Võ Thần, hắn... hắn tới rồi.

Có lão tổ run rẩy, lòng thấy sợ hãi.

- Võ Thần...-

Từ xa nhìn thấy Long Tượng Võ Thần, Vũ Băng Ngưng biết chuyện lớn không ổn, không khỏi run rẩy, biết sắp sửa xảy ra chuyện gì.

Lúc này Vũ Băng Ngưng muốn lui tránh, thế nhưng đã muộn rồi.

Vừa rồi Long Tượng Võ Thần còn ở chân trời, từng bước đi tới nơi này. Thế nhưng khi Vũ Băng Ngưng muốn lui tránh thì Long Tượng Võ Thần đã đi tới trước mặt Vũ Băng Ngưng.

Cứ như dưới bàn chân của Long Tượng Võ Thần thì đây không phải là khoảng cách ngàn vạn dặm, mà chỉ vẻn vẹn là một bước chân mà thôi.

Thoạt nhìn thì Long Tượng Võ Thần không giống một nhân vật vô địch, không có tư thái bề trên, trái lại hắn mang tới một cảm giác mộc mạc đơn giản.

Thế nhưng bất kể hắn đứng ở đâu thì hắn cũng sẽ trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, mọi người sẽ chú ý tới hắn, như thể thiên địa xoay xung quanh hắn vậy.

Long Tượng Võ Thần bước tới một bước, bước tới trước mặt Vũ Băng Ngưng, khiến người khác cảm thấy quá đỗi đột nhiên. Vũ Băng Ngưng lập tức lui về phía sau một bước. - Hài tử, ngươi rời võ đình đủ lâu rồi, giải sầu cũng giải xong rồi, tới lúc phải về rồi.

Long Tượng Võ Thần nhìn Vũ Băng Ngưng, không hề quát mắng, cũng không hề nghiêm khắc, mà trái lại giống như là một vị trưởng bối hiền lành.

Vũ Băng Ngưng hoàn toàn biến sắc, lui về phía sau, nói rằng:

- Lão tổ, ta đã rời khỏi Chu Tương võ đình, sẽ không quay về đâu, đã phiền lão tổ lo lắng.

- Nói mê sảng. Chu Tương võ đình chính là nhà của ngươi, ngươi không trở về thì còn có thể đi đâu chứ?

Long Tượng Võ Thần nhẹ nhàng lắc đầu, nói chậm:

- Nên theo ta trở về thì hơn.

Cách nói chuyện của Long Tượng Võ Thần không giống như là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới. Hắn không hùng hổ dọa người, cũng không có cảm giác bề trên. Trái lại hắn rất giống một vị trưởng bối hiền lành, hòa ái dễ gần, giống như một ông lão hiền hòa, khiến mọi người không dám tin rằng đây chính là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới.

Trong ấn tượng của tất cả mọi người, đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới phải vô địch thế gian, phải bễ nghễ vạn giới, nhìn xuống chúng sinh, lời nói chính là luật, người khác chỉ có thể ngước nhìn.

Thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không có tư thái bề trên của đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới, mà trái lại giống như một vị trưởng bối hiền lành, một ông lão hòa ái dễ gần. - Lão tổ, đệ tử bất hiếu, đệ tử đã quyết định rồi.

Thái độ của Vũ Băng Ngưng rất kiên định, lắc đầu, nói khí phách.

- Ăn nói mê sảng mà thôi, theo ta trở về.

Long Tượng Võ Thần nhẹ nhàng lắc đầu, bàn tay chộp lấy Vũ Băng Ngưng, Vũ Băng Ngưng lập tức bị phong tỏa toàn thân, không thể nhúc nhích, không thể khống chế mình, bị Long Tượng Võ Thần mang tới bên cạnh. - Tiền bối, tội gì khó dễ một vãn bối chứ, để vãn bối tự mình bay đi.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 2165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.