Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Đường (thượng)

Phiên bản Dịch · 1495 chữ

Trong thế giới này không thể không nói tới tồn tại đó, chỉ cần có âm nha tồn tại thì mọi thứ sẽ tốt đẹp, chỉ cần ngươi đi theo bước chân của hắn thì không cần quan tâm mưa gió.

Dường như ánh mắt hắn nhìn tới nơi nào, nơi đó sẽ có nhân tâm hướng tới, bất cứ kẻ nào cũng phải nhìn theo ánh mắt này.

Ngón tay Lý Thất Dạ vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Vũ Băng Ngưng, trên gương mặt trắng tuyết trơn mềm mê người.

Ngón tay Lý Thất Dạ đang vuốt ve, Vũ Băng Ngưng cảm giác có dòng nước ấm chảy vào trong người mình, toàn thân nàng vô cùng thoải mái, nàng có cảm giác dục tiên dục tửu như bay trên mây.

Đặc biệt lúc ngón tay Lý Thất Dạ vuốt ve như soạn ra khúc nhạc thần thoại, toàn thân nàng mê đắm trong đó, nàng có thể nhìn thấy tương lai đẹp tươi.

Trong tương lai đó có nàng xinh đẹp, có nàng mỹ lệ, cũng có hắn làm bạn đi về phía trước, nơi nơi tràn ngập ôn hòa và làm nàng đắm chìm trong đó.

Đôi mắt Vũ Băng Ngưng dán vào bàn tay Lý Thất Dạ, nàng cầm bàn tay Lý Thất Dạ dán lên gương mặt mình, thời điểm vết chai trên đôi tay này chạm vào má nàng, nàng thoải mái không nói thành lời.

Thiên địa yên lặng, dường như thời gian dừng lại, tất cả mọi thứ quá mỹ hảo, qua không biết bao lâu Vũ Băng Ngưng mới phục hồi tinh thần.

Lúc nàng mở mắt ra, ánh mắt nhìn thấy gương mặt bình thường của Lý Thất Dạ, nội tâm của nàng cảm thấy gương mặt bình thường này mang theo tư vị khác thường. - Ngươi, ngươi tẩy não ta sao?

Cuối cùng Vũ Băng Ngưng vẫn còn kiêu ngạo nho nhỏ, lườm Lý Thất Dạ, có ba phần hờn dỗi, bảy phần não khí, phần xinh đẹp này làm người ta mê muội và muốn ôm nàng vào lòng. - Nếu như ta thật sự tẩy não ngươi, chỉ sợ ngươi bây giờ không biết mình là ai; nếu như ta thật sự tẩy não ngươi, chỉ sợ ngươi đã là nữ nô của ta, nhưng ngươi không phải.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Ta chỉ mở ra một thế giới mới cho ngươi mà thôi, ta mở ra một thế giới rộng rãi trong sáng để ngươi thường thức.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Vũ Băng Ngưng trầm mặc một lát, ngẩng đầu lên nói:

- Đây cũng là tẩy não!

Lời này nghe thế nào cũng có vài phần hờn dỗi.

- Tẩy não thì tẩy não!

Lý Thất Dạ cười nói:

- Cho dù tẩy não nhưng ngươi rất ưa thích nha.

- Hừ!

Vũ Băng Ngưng hừ một tiếng, tâm hồn thiếu nữ kiêu ngạo lại lúc này sinh ra một chút ấm áp, đây là cảm giác ấm áp khiến nội tâm người khác phải sinh ra ý muốn dựa vào. - Đại thế nhiều gian khó, con đường ngươi phải đi còn rất dài, ta tin tưởng ngươi có thể đi ra ngoài.

Lý Thất Dạ vuốt đầu của nàng.

Vũ Băng Ngưng gật đầu, trong nháy mắt nội tâm của nàng đã rộng mở hơn rất nhiều, những chuyện làm nàng ưu sầu lúc trước đã biến mất sạch sẽ, những gì còn lại không đáng nhắc tới. - Ta nguyện ý làm, cũng nguyện ý cố gắng.

Vũ Băng Ngưng xiết chặc nắm tay, ý niệm trong đầu càng kiên định hơn trước, vào lúc này nàng đã có cảm giác đại triệt đại ngộ.

Bởi vì hiện tại nàng biết mình muốn làm gì, cũng hiểu mình sẽ có những gì, cho những áp lực trong tương lai đã biến mất, nàng cũng rất tin tưởng vào nam nhân trước mặt. - Vạn Thống Giới cũng tốt, Đế Thống Giới cũng vậy, ngay cả Tiên Thống Giới làm người ta sợ sệt cũng thế, chỉ cần ngươi có thể đi tới những vùng đất, đó là lúc trời cao mặc chim bay. Có ta ở đây, cái gì chỉ định, cái gì ý chí đều không đáng nhắc tới.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

- Ta biết rõ.

Vũ Băng Ngưng kiên định hơn trước, ánh mắt của nàng sinh ra quyết tâm lớn chưa từng có.

- Công tử!

Lúc này Vương Hàm lột vỏ một quả trái cây đưa vào miệng Lý Thất Dạ, hờn dỗi nói:

- Thanh Lăng muội tử cũng có tiềm lực, công tử cũng có thể bồi dưỡng Thanh Lăng một chút.

Vương Hàm nói chuyện Sở Thanh Lăng, lúc này Vương Hàm các nàng cũng nhìn ra Lý Thất Dạ cố ý bồi dưỡng Vũ Băng Ngưng, Vương Hàm cũng muốn giúp Cuống Đình đạo thống một ít.

Dù sao Sở Thanh Lăng cũng có tiềm lực, nàng là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Cuồng Đình đạo thống, thiên phú Sở Thanh Lăng không có gì bắt bẻ cả, quan trọng hơn Sở THanh Lăng có giao tình với Vương Hàm quá sâu, cho dù Sở Thanh Lăng có xuất thân từ Sở doanh nhưng nhiều lúc Sở Thanh Lăng nguyện ý đứng bên Vương Hàm đấy, cho nên trong nhiều việc của Cuồng Đình đạo thống, hai nàng đều có quan điểm nhất trí với nhau.

Hiện tại Vương Hàm cũng tranh thủ cho Sở Thanh Lăng một chút, dù sao Sở Thanh Lăng còn có con đường rất dài để đi, đặc biệt nếu Sở Thanh Lăng muốn vấn đỉnh thủy tổ, vậy thì nàng cần tổ tiên như Lý Thất Dạ giúp một tay.

Đối với Vương Hàm mà nói, Sở Thanh Lăng càng cường đại thì tương lai sẽ là trợ thủ của nàng, lại có thể trung hưng Cuồng Đình đạo thống.

Sở Thanh Lăng cũng là người tâm cao khí ngạo, biết rõ Lý Thất Dạ cố tình bồi dưỡng nàng nhưng nội tâm luôn rụt rè, không muốn mở miệng mà thôi.

Chính vì như thế Vương Hàm mới tranh thủ cho Sở Thanh Lăng.

Vương Hàm nói câu này gương mặt Sở Thanh Lăng đỏ lên, nang cúi đầu và hai tay xoắn vào nhau.

Lý Thất Dạ cười cười nhìn Sở Thanh Lăng, nói:

- Cũng không phải ta bất công, tương lai Thanh Lăng tiền đồ vô lượng, chỉ có điều nàng khác với Băng Ngưng. Thanh Lăng đã đi con đường Cuồng tổ, cho dù không thể vượt qua Cuồng tổ nhưng cũng có thể đạt tới đỉnh phong. - Băng Ngưng không giống, tương lai nàng sẽ đi nhanh hơn, dù sao có rất nhiều chuyện thường thường nàng ta không làm được.

Lý Thất Dạ nhìn Vương Hàm, nói:

- Nhưng Thanh Lăng có ngươi giúp đỡ, ta tin tưởng tương lai hai người các ngươi kết hợp nhất định có thể sáng tạo huy hoàng cho Cuồng Đình đạo thống.

- Nếu thật sự có ngày như vậy, Thanh Lăng có thể đạt tới đỉnh phong, hoặc nàng nhìn thấy con đường ta đã chỉ, ta sẽ chờ tới ngày đó. Hôm nay Thanh Lăng đang đi con đường của Cuồng tổ, nàng cứ kiên định đi tiếp là được.

Nói xong Lý Thất Dạ nhìn Sở Thanh Lăng.

Sở Thanh Lăng nói:

- Ta sẽ không cô phụ công tử kỳ vọng, ta nhất định sẽ cố gắng hơn.

Nói xong ánh mắt nàng vô cùng kiên định.

- Ta tin tưởng.

Lý Thất Dạ tươi cười.

- Đi thôi, chuẩn bị một chút, là thời điểm chúng ta rời khỏi Cuồng Đình đạo thống.

Cuối cùng Lý Thất Dạ phân phó Vũ Băng Ngưng.

Vũ Băng Ngưng ứng một tiếng, bước nhanh rời đi, bước chân đã nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều, những u sầu trong lòng bị quét sạch.

Lý Thất Dạ mang theo Vũ Băng Ngưng rời đi, người Cuồng Đình đạo thống không nỡ, dù là đám người Lý Khiêm hay Vương Hàm cũng có phần không nhỏ.

Nhưng bọn họ cũng biết, Cuồng Đình đạo thống không thể lưu Lý Thất Dạ, dù sao Lý Thất Dạ là chân long trên trời, miếu của Cuồng Đình đạo thống quá nhỏ cho nên không thể giữ hắn được. - Công tử, còn có thể gặp lại ngươi không?

Thời điểm chia tay người buồn nhất là Chu Tư Tĩnh, nàng chạy tới ôm lấy Lý Thất Dạ.

Trong các nàng người cải biến lớn nhất là Chu Tư Tĩnh, xuất thân từ Mặc Chú tộc, cũng là đệ tử bình thường của Đại Kiếm Môn, có thể nói cả đời này chỉ có thể dừng bước trong Đại Kiếm Môn mà thôi.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 2714

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.