Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối Chọi Gay Gắt (2)

Phiên bản Dịch · 1495 chữ

Bớt ở chỗ này cùng ta giả mù sa mưa.

Trần Bảo Kiều căn bản không bán thể diện cho Bảo Trụ Nhân Hoàng, đánh gãy Bảo Trụ Nhân Hoàng, lạnh giọng nói ra:

- Ngươi cũng không cần ở trước mặt ta cậy già lên mặt, ta cùng với Bảo Trụ Thánh Tông không có quan hệ gì, ngươi không cần phải ở trước mặt ta làm dáng.

- Nhân Hoàng, phản nghịch chi đồ bực này, hẳn là tru diệt!

Thừa dịp Bảo Trụ Nhân Hoàng cùng Trần Bảo Kiều trở mặt, Phi Thiên Thánh Nữ cười lạnh một tiếng, châm ngòi thổi gió, bàn lộng thị phi.

- Tiểu tiện nhân, đi ra, ta ba chiêu trảm ngươi!

Trần Bảo Kiều cá tính vốn là nóng bỏng xúc động, nàng ghét nhất người khác nói việc phản nghịch này, năm đó nàng rời đi Bảo Trụ Thánh Tông là trả giá nặng nề, ly biệt quê hương, thân nhân vĩnh biệt, hiện tại Phi Thiên Thánh Nữ bàn lộng thị phi như thế, nàng lập tức bão nổi. - Đủ rồi!

Lúc này, sứ giả Phi Tiên giáo quát khẽ một tiếng, quát Trần Bảo Kiều lên nói ra:

- Nơi này không phải địa phương các ngươi có thể giương oai!

- Thật sao?

Trần Bảo Kiều lạnh lẽo nhìn sứ giả Phi Tiên giáo, lạnh giọng nói ra:

- Muốn ta tôn trọng Phi Tiên giáo ngươi cũng không khó, trước quản tốt chó săn bên cạnh ngươi!

- Quá mức tùy tiện.

Lúc này, Cơ Không Vô Địch cũng chậm rãi nói:

- Người trong thiên hạ chung dự thịnh hội, cái này không thể bởi vì ngươi một người mà phá hư, mặc kệ chủ tử của ngươi là người phương nào, giờ khắc này, ngươi nên cúi đầu nhận sai. - Thật sao?

Trần Bảo Kiều còn chưa mở miệng, Lý Sương Nhan chậm rãi đứng lên, tú mục quét ngang, chậm rãi nói ra:

- Nếu có người thả chó muốn cắn chúng ta, Thánh Thiên Giáo cũng tốt, Phi Tiên giáo cũng được, chúng ta sẽ ra sức đánh chó dại, quyết không nhìn chủ nhân!

Mặc kệ đối mặt địch nhân như thế nào, Lý Sương Nhan đều sẽ cùng Trần Bảo Kiều đứng cùng một trận tuyến, nàng tuyệt đối sẽ không để cho người khác khi dễ tỷ muội của mình! - Đủ cuồng, không hổ là người của đệ nhất hung nhân, hoàn toàn chính xác giống đệ nhất hung nhân.

Có người gặp Trần Bảo Kiều cùng Lý Sương Nhan có khí thế độc chiến thiên hạ, không khỏi thấp giọng thì thào nói ra. Nhìn thấy tư thái của Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều, cái này để cho người ta nghĩ đến đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ.

Đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ liền là như thế, mặc kệ đối mặt bất cứ địch nhân nào, đều là phách lối vô cùng.

- Nhân Hoàng, nếu là người trong tông môn ngươi, Bảo Trụ Thánh Tông các ngươi hẳn là nên quản giáo, nếu không, Thánh Thiên Giáo ta thay Bảo Trụ Thánh Tông các ngươi xuất thủ quản giáo, sẽ không có dễ dàng như vậy.

Lúc này, ánh mắt sứ giả Phi Tiên giáo lạnh lẽo, trầm giọng nói.

Bảo Trụ Nhân Hoàng nhìn lấy Trần Bảo Kiều, lộ ra tiếu dung, cuối cùng đứng lên, chậm rãi nói ra:

- Sư muội, ngươi chẳng qua là bị người mê hoặc mà thôi, hiện tại theo ta trở về còn kịp, không nên ép ta xuất thủ.

- Thật sao?

Trần Bảo Kiều còn chưa mở miệng, Lý Sương Nhan lãnh ngạo cười một tiếng, lạnh lùng nhìn lấy Bảo Trụ Nhân Hoàng, nói ra:

- Bảo Trụ Nhân Hoàng đã tự tin như vậy, vậy cứ việc phóng ngựa tới, hôm nay chúng ta tất trấn áp Trấn Ngục Thần Thể của ngươi, làm ngươi vĩnh viễn lật người không nổi!

Lý Sương Nhan lời này mười phần bá khí, khí thế trùng thiên, coi như Bảo Trụ Nhân Hoàng là thiên tài Trấn Ngục Thần Thể trung thành, nàng cũng không để trong lòng!

Mặc dù Trấn Ngục Thần Thể của Bảo Trụ Nhân Hoàng khó lường, nhưng cùng Vô Cấu thể xuất từ 《 Thể Thư 》so sánh, vậy liền có khoảng cách nhất định. Nếu như Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều đồng thời xuất thủ, vậy tuyệt đối có thể giết đến Bảo Trụ Nhân Hoàng. - Hai đại Tiên thể trấn áp một đại Tiên thể!

Nghe được lời như vậy, trong lòng mọi người đều nhảy một cái, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều đều là Tiên thể trung thành, là sự tình thiên hạ đều biết, nếu như nói, Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều liên thủ, hai đại Tiên thể vừa ra, vậy chỉ sợ là tuyệt đối trấn áp Bảo Trụ Nhân Hoàng.

Ánh mắt của Bảo Trụ Nhân Hoàng cũng không khỏi phát lạnh, lông mày nhíu một cái.

- Nếu Lý cô nương muốn tìm người đọ sức, bản tọa bất tài, nguyện ý bồi Lý cô nương đi mấy chiêu.

Lúc này Cơ Không Vô Địch chậm rãi nói ra.

Cơ Không Vô Địch từng cùng Lý Thất Dạ kết thù, không hề nghi ngờ, hắn là tuyệt đối ủng hộ Bảo Trụ Nhân Hoàng.

- Nếu như Cơ Không Vô Địch ngươi muốn tìm người quyết đấu, ta với ngươi qua mấy chiêu!

Cơ Không Vô Địch vừa nói xong, một thanh âm thanh thúy khác vang lên.

Nói chuyện chính là Băng Ngữ Hạ nữ giả nam trang, lúc này, Băng Ngữ Hạ nắm lấy tay mỹ nữ, khinh thường nhìn Cơ Không Vô Địch. Bất luận thời điểm gì, Băng Ngữ Hạ đều là vô điều kiện đứng ở bên Lý Thất Dạ, nàng cùng Lý Thất Dạ quan hệ là mười phần dính kết.

Đột nhiên, mấy tuyệt thế thiên tài cuốn vào bên trong dạng phong ba này, cái này khiến rất nhiều người đều hai mặt nhìn nhau, mọi người ẩn ẩn cảm thấy, tuyệt thế thiên tài đương thời đã bắt đầu kết thành trận doanh, lẫn nhau đều đang vì tranh đoạt thiên mệnh mà lôi kéo minh hữu.

Lúc này, Chiến Sư như là bàn thạch ngồi ở chỗ đó, mà Lâm Thiên Đế thì mỉm cười không nói, Mai Tố Dao nhẹ nhàng lắc đầu, nàng minh bạch sứ giả Phi Tiên giáo hoặc nhiều hoặc ít có ý tứ này, nếu tuyệt thế thiên tài của Nhân Hoàng giới tương hỗ tàn sát, đối với Phi Tiên giáo bọn hắn mà nói, cái kia chính là việc tốt nhất, bọn hắn có thể ngư ông đắc lợi.

Lúc này, bầu không khí khẩn trương tới cực điểm, song phương là hết sức căng thẳng, rất nhiều đại giáo cương quốc ở dưới đài cũng không khỏi nín thở, không người nào dám lên tiếng.

Đối với rất nhiều đại giáo cương quốc mà nói, bất luận là Phi Tiên giáo, Bảo Trụ Nhân Hoàng hoặc là các nàng Băng Ngữ Hạ, đây đều là bọn hắn không thể chọc nổi, rất nhiều đại giáo cương quốc chỉ có thể đứng ngoài quan sát, ai cũng không dám đi nhúng tay hoặc khuyên can.

Oanh…

Ngay thời điểm bầu không khí khẩn trương tới cực điểm, đột nhiên, toàn bộ thiên địa đều lay động, tựa như là có cái gì nặng nề đập vào trên đại địa.

- A…

Tiếp theo, bên ngoài vang lên một trận tiếng kêu thảm thiết, bên ngoài Vũ Hoa Đài hỗn loạn lung tung, tiếng kêu thảm thiết chập trùng không thôi.

Nghe thanh âm hỗn loạn phía bên ngoài, đông đảo cường giả ở đây cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau, bên ngoài là thần thánh phương nào nháo sự, hiện tại thiên tài đều tụ tập ở chỗ này, lại có sứ giả Phi Tiên giáo tự mình chủ trì đại cục, ai dám đến quấy rối, đây quả thực là không biết sống chết! - Yêu Hoàng, đi ra xem một chút là ai ở chỗ này gây sự, bắt lại cho ta.

Cơ Không Vô Địch nhíu mày một cái, phân phó nói.

Phi Tiên giáo cử hành thịnh hội ở đây, mặc dù nói trận thịnh hội này do sứ giả Phi Tiên giáo chủ trì, nhưng mà, duy trì trật tự trận thịnh hội này là do Đạp Không Sơn phụ trách.

Trên thực tế, Đạp Không Sơn cũng có đủ thực lực, tất cả mọi người biết, có Cơ Không Vô Địch ở đây, mà Cửu Kiếm lão nhân lại ở Phật thành, Đạp Không Sơn phụ trách giữ trật tự, ai dám đến quấy rối, đây quả thực là chán sống.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 39
Lượt đọc 3196

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.