Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phật Pháp Vô Địch

Phiên bản Dịch · 1479 chữ

Nhưng mà, hôm nay ở trên biện phật Bát Diện Quang Minh Bồ Tát vậy mà bại bởi một người vô danh, một người mang tóc tu hành. Một màn dạng này, để rất nhiều tăng nhân trên Táng Phật cao nguyên nhìn cũng khó mà tin tưởng.

Đối với tăng nhân trên Táng Phật cao nguyên, hoặc là tu sĩ tinh thông Phật pháp mà nói, nếu như nói, so công pháp, luận võ lực, Bát Diện Quang Minh Bồ Tát bại bởi cường giả, cái này còn nói qua được, dù sao, Bát Diện Quang Minh Bồ Tát từ nhỏ chỉ tu Phật pháp.

Nhưng mà biện phật, đây là cường hạng của tăng nhân, đặc biệt là loại tồn tại như Bát Diện Quang Minh Bồ Tát này, có thể nói, phương diện biện phật là không ai bằng. Nhưng mà hôm nay, Bát Diện Quang Minh Bồ Tát lại ở lĩnh vực mạnh nhất bại bởi người khác, cái này thật là làm cho người ta khó tin tưởng.

Tu sĩ ở chân trời đứng xa nhìn, coi như không biết ý nghĩa Bát Diện Quang Minh Bồ Tát bị đánh bại, nhưng mà cũng rùng mình, có thể ở trên Phật pháp đánh bại Tứ Phật tự Bồ Tát, cái này quá nghịch thiên. - Hắn là được bảo vật gì đây?

Có người rất muốn biết đáp án này, nghĩ đến việc này, thậm chí có tu sĩ nhìn về phía Chiến Sư.

Chiến Sư ở Tứ Phật tự thắng được nghe kinh, cũng có rất nhiều người muốn biết Chiến Sư tại Tứ Phật tự được đồ vật gì.

Trong nội tâm mọi người đều rõ ràng, Tứ Phật tự chính là đứng đầu Linh Sơn thập bát tự, tại Tứ Phật tự có được đồ vật, đây tuyệt đối là cử thế vô song.

Lúc này, Lý Thất Dạ chậm rãi đi xuống Linh Sơn, tín đồ trong ngoài Linh Sơn phục bái ở nơi đó, đầu rạp xuống đất, thật lâu không đứng lên, những tín đồ này đã chìm vào phật hải, rốt cuộc không thể quay đầu.

Nhìn lấy Lý Thất Dạ từng bước một rời đi Linh Sơn, tu sĩ ở chân trời quan sát không khỏi trầm mặc, hắn rời đi Linh Sơn, cái này ý nghĩa hắn cũng không có ý định lưu lại Linh Sơn tu hành. - Nếu như người Phật pháp vô biên này nhập thế, sẽ như thế nào? Nếu như hắn nhập thế tranh giành thiên mệnh, này lại như thế nào đây?

Có một thanh niên nhìn lấy Lý Thất Dạ từng bước một rời đi Linh Sơn, liền không nhịn được tò mò hỏi.

Một vấn đề dạng này, để vô số người trầm mặc, có thế hệ trước nói ra:

- Cái này, cái này chỉ sợ không có tiền lệ.

Tranh giành thiên mệnh, đây là sự tình của tu sĩ, nếu như nói, một hòa thượng, lại là hòa thượng chỉ tu Phật pháp, chạy đến tranh giành thiên mệnh, này sẽ là kết quả thế nào, một người như vậy, sẽ được thiên mệnh tán đồng sao?

Cái này tựa hồ là vấn đề không có câu trả lời, trong lúc nhất thời, là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mặc dù không có đáp án, nhưng, hạng người như Cơ Không Vô Địch, Lâm Thiên Đế… sắc mặt lại nghiêm túc. - Có thể tranh giành thiên mệnh sao? Hắn không phải tu sĩ, là tăng nhân, hắn tu luyện Phật pháp làm sao cùng tu sĩ tranh giành thiên mệnh, nói không chừng hắn sẽ bị cường giả một tay đánh chết. Tranh giành thiên mệnh, vô cùng tàn khốc, ngươi không chết thì ta vong, đây cũng không phải là sự tình lòng dạ từ bi, cũng không phải nói niệm kinh, xướng phật liền có thể.

Có tu sĩ tuổi trẻ xem thường.

Ở trong suy nghĩ của rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi, người tu luyện Phật pháp, căn bản không có thể cùng tu sĩ tranh giành thiên mệnh, đặc biệt là cùng loại người kinh tài tuyệt diễm kia tranh giành thiên mệnh. - Không nhất định.

Có một vị Đại Hiền nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Chớ có khinh thường người trong phật đạo, nếu không, Táng Phật cao nguyên liền sẽ không sừng sững vạn cổ mà không ngã. Vạn cổ đến nay, ra nhiều ít Tiên Đế, ra nhiều ít đế thống tiên môn, có thể nói, đế thống tiên môn đổi một lứa lại một lứa, ở trong thời gian trường hà, nhiều ít đế thống tiên môn hôi phi yên diệt, nhưng mà, Táng Phật cao nguyên lại một mực không ngã.

Vị Đại Hiền này nói để trong nội tâm mọi người vì đó run lên, mặc kệ là thế hệ trước, hay là thế hệ trẻ tuổi, trong lòng cũng phát lạnh.

Mọi người đều biết, Táng Phật cao nguyên, đặc biệt là Linh Sơn, có được bảo tàng nói không rõ, nhiều ít hạng người vô địch tới qua nơi này, nhiều ít Tiên Đế tới qua nơi này, nhưng mà, Táng Phật cao nguyên y nguyên sừng sững trường tồn, nếu như Táng Phật cao nguyên không đủ đáng sợ, không đủ cường đại, chỉ sợ sớm đã bị người diệt mất. - Nếu như hắn xuất thế, có thể địch chư vị thiên tài sao?

Có người nhìn lấy Lý Thất Dạ đã đi ra Linh Sơn, thì thào nói.

Vấn đề này, tất cả mọi người trầm mặc, ai cũng không tốt lên tiếng, bởi vì đương thời, thiên tài có hi vọng tranh giành thiên mệnh nhất đều ở nơi này, Chiến Sư, Cơ Không Vô Địch, Lâm Thiên Đế, Bảo Trụ Nhân Hoàng. . . - Ta cũng muốn lĩnh giáo Phật pháp vô song một chút.

Lúc này, một người mở miệng, thanh âm hắn hùng hậu, coi như hắn không lấy thần uy bức người, nhưng nghe được thanh âm của hắn, trong lòng cũng không khỏi nhảy một cái.

Mọi người xem xét, nói lời này chính là Bảo Trụ Nhân Hoàng, lúc này, hai mắt của Bảo Trụ Nhân Hoàng vô cùng thâm thúy, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ đang hành tẩu ở trên mặt đất.

Gặp Bảo Trụ Nhân Hoàng thần thái như vậy, lập tức để mọi người hưng phấn lên, Bảo Trụ Nhân Hoàng người xưng Chiến Thần, lại xưng Chiến Cuồng, hắn hiếu chiến là sự tình mọi người đều biết, nếu như nói hiện tại Bảo Trụ Nhân Hoàng muốn khiêu chiến thanh niên Phật pháp vô biên kia, như vậy, đối với mọi người mà nói, không thể nghi ngờ là một trò hay.

Rời đi Linh Sơn, Lý Thất Dạ đi chậm rãi, lúc này, hắn phật quang không hiện, phật tức không lộ, cả người là phiêu nhiên tự tại, hắn không phải là một tôn phật, cũng không phải Lý Thất Dạ, mà là Sở Vân Thiên.

Lý Thất Dạ đi chậm rãi, thần thái tự nhiên, lần này chiến Bát Diện Quang Minh Bồ Tát, đối với hắn mà nói, cái kia bất quá là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi, mục tiêu của hắn không phải Linh Sơn thập bát tự, cũng không phải Lạn Đà tự, mà là Lão Vô tự!

Bất kể nói như thế nào, một thế này, hắn nhất định phải cầm tới món đồ trong Lão Vô tự kia . Bất quá, đám lão hòa thượng trong Lão Vô tự kia cũng không phải dễ trêu như vậy, nhưng mà, một thế này, Lý Thất Dạ có đầy đủ lòng tin, liền lấy biện phật đánh bại đám hòa thượng của Lão Vô tự kia.

Đi ra Linh Sơn, Lý Thất Dạ hướng phật thành mà đi, mà Ngọa Long Tuyền bỏ chạy ra chân trời cũng chạy tới nghênh đón Lý Thất Dạ.

Bất quá, Ngọa Long Tuyền còn không có cùng Lý Thất Dạ gặp mặt, liền bị một đám người cản lại, đám người này ăn mặc thống nhất, huyết khí cường thịnh, tuổi lại không lớn lắm, vừa nhìn liền biết bọn hắn xuất thân từ cùng một môn phái. - Cản đường cướp bóc sao? Nơi này chính là Phật gia thánh địa.

Nhìn thấy một đám người kia ngăn cản đường đi, Ngọa Long Tuyền cũng không sợ hãi, cười tủm tỉm nói ra.

- Cô nương, gỡ xuống mạng che mặt, chúng ta muốn thông lệ kiểm tra.

Trong nhóm người này có một cường giả chậm rãi nói ra.

Ngọa Long Tuyền nháy con mắt một cái, nhàn nhã nói ra:

- Thông lệ kiểm tra? Kiểm tra cái gì?

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 40
Lượt đọc 3188

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.