Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh Lén

Phiên bản Dịch · 1502 chữ

Mặc dù nói hiện tại đánh lén giết chết Lý Thất Dạ cũng không hào quang, nhưng mà, cái này dù sao cũng so với lưu lại một họa lớn trong lòng Huyết tộc tốt hơn rất nhiều. - Thật là đã chết rồi sao?

Có chút Nhân tộc khó mà tiếp nhận chuyện như vậy, biến hóa như thế thật sự là tới quá đột nhiên, tất cả mọi người xem trọng Lý Thất Dạ, bây giờ lại bị người ám sát.

Nếu như nói là ở trong quyết đấu chết trong tay địch nhân, cái kia còn có thể tiếp nhận, hết lần này tới lần khác chết thảm ở dưới ám sát, đây đối với một vị thiên tài mà nói, cái này chỉ sợ là kiểu chết biệt khuất nhất! - Chỉ sợ đã chết, một tiễn này, chỉ sợ là tuyệt thế chi nỏ bắn giết ra.

Có một vị đại nhân vật nhìn kỹ một phen, thì thào nói.

Vốn Xích Thiên Vũ là đã đợi chết nhìn thấy một màn dạng này, cũng không khỏi ngây ngốc một chút, hắn cũng có chút không thể tin được.

Rốt cục, ở trước mắt bao người, có một người áo đen chậm rãi leo lên sơn phong, khi hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ đã bị đóng đinh trên mặt đất, lúc này hắn mới thở dài một hơi, chậm rãi lấy xuống nón đen trên đầu. - Thiên Vương huynh!

Thời điểm thấy rõ ràng người này, Xích Thiên Vũ không khỏi vì đó cuồng hỉ, kêu to nói ra:

- Đa tạ Thiên Vương huynh xuất thủ cứu giúp!

Trở về từ cõi chết, đây đối với Xích Thiên Vũ mà nói, không có cái gì so với cái này càng làm cho hắn vui mừng.

- Thừa Thiên Vương!

Thời điểm mọi người thấy rõ ràng chân diện mục của người áo đen này, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, không ít người trong nội tâm vì đó phát lạnh.

- Không biết xấu hổ!

Có thanh niên Nhân tộc không khỏi căm giận bất bình, nói ra:

- Huyết Ma tộc cái gọi là truyền nhân cầm lái, cũng chẳng qua là tiểu nhân đánh lén mà thôi.

- Được làm vua thua làm giặc, trăm ngàn vạn năm đến nay, nhiều ít thiên tài tuyệt thế kinh diễm chết ở bên trong ám sát.

Có thanh niên Huyết tộc lập tức mỉa mai nói ra:

- Nếu như Lý Thất Dạ thật sự cường đại như vậy, sớm đã tránh thoát một tiễn này.

- Thừa Thiên Vương không hổ là Thừa Thiên Vương, không hổ là lãnh tụ tương lai của Huyết Ma tộc, hắn vừa ra tay, liền vì đệ tử Huyết tộc báo đại thù!

Có Huyết tộc cường giả vỗ tay tán thưởng nói.

Huyết tộc cường giả khác cũng nhao nhao phụ họa nói ra:

- Đúng đấy, họ Lý hai tay dính đầy máu tươi của đệ tử Huyết tộc chúng ta, hôm nay Thừa Thiên Vương giết hắn, đó cũng là chết chưa hết tội!

Được làm vua thua làm giặc, một câu nói kia cũng không có nói sai, lúc này, Thừa Thiên Vương giết Lý Thất Dạ, Thừa Thiên Vương liền sẽ trở thành anh hùng của Huyết Ma tộc, về phần Thừa Thiên Vương là lấy thủ đoạn như thế nào giết Lý Thất Dạ, cái này đã không trọng yếu.

Rất nhiều tu sĩ Nhân tộc mặc dù không cam lòng, nhưng cũng bất lực, cũng không ít Nhân tộc cường giả là nhìn nhau một chút, trong nội tâm phát lạnh, bởi vì Huyết tộc quá đoàn kết, đặc biệt là Huyết Ma tộc, bọn hắn mặc kệ là lúc nào đều đứng ở cùng một chiến tuyến, tề tâm hợp lực, nhất trí đối kháng ngoại nhân! - Người giết đệ tử Huyết tộc ta, xa đâu cũng giết!

Lúc này, Thừa Thiên Vương nhìn lấy thi thể của Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói, thanh âm của hắn để rất nhiều người trên Thần Chiến Sơn đều có thể nghe được.

Trên thực tế, thời điểm Thừa Thiên Vương nói ra lời như vậy, trong nội tâm cũng âm thầm thở dài một hơi, hắn cuối cùng thành công, hắn rốt cục ám sát Lý Thất Dạ, nếu không, Lý Thất Dạ còn sống, liền là một cây gai trong lòng của hắn! - Người giết ta đệ Huyết tộc tử, xa đâu cũng giết!

Nghe được Thừa Thiên Vương nói, có không ít đệ tử Huyết tộc vì đó hô to một tiếng, thậm chí có người hô to tên Thừa Thiên Vương.

Thừa Thiên Vương giết Lý Thất Dạ, cái này lập tức để địa vị của hắn tại Huyết tộc nước lên thì thuyền lên, để hắn được nhiều người ủng hộ, cái này sẽ vì hắn trải bằng con đường cầm lái Huyết Ma tộc trong tương lai. - Hôm nay, bản tọa lấy thủ cấp của Lý Thất Dạ, treo bên ngoài Thánh Thành, để thiên hạ biết hạ tràng khi giết đệ tử Huyết tộc ta.

Thừa Thiên Vương cười lạnh một tiếng, lời này hắn nói đến âm vang hữu lực!

Lời này của Thừa Thiên Vương để rất nhiều người đều nghe được, rất nhiều đệ tử Huyết tộc cũng không khỏi vì đó hoan hô. Vừa rồi Lý Thất Dạ sở tác sở vi để Huyết tộc cảm thấy vô cùng kiềm chế, hiện tại Thừa Thiên Vương giết hắn, có thể nói là để Huyết tộc mở mày mở mặt.

Thừa Thiên Vương nhìn thấy nhiều đệ tử Huyết tộc hoan hô như vậy, không khỏi lộ ra tiếu dung, hắn cử động lần này đủ để hắn danh chấn thiên hạ, đủ để hắn ở trong Huyết tộc có được địa vị không gì sánh kịp.

Thừa Thiên Vương nhìn lấy thi thể của Lý Thất Dạ, đi tới, hắn muốn chém đầu của Lý Thất Dạ, hắn muốn đem đầu Lý Thất Dạ treo ở bên ngoài Thánh Thành, chỉ có dạng này, mới có thể để cho uy danh của hắn truyền đi càng xa, để càng nhiều người biết là Thừa Thiên Vương hắn chém giết Lý Thất Dạ.

Phốc… một tiếng vang lên, máu tươi bắn tung tóe, tất cả mọi người cho rằng Thừa Thiên Vương chém xuống đầu của Lý Thất Dạ, nhưng mà, sau một khắc, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng khó tin.

Thừa Thiên Vương đông đông đông liền lùi lại mấy bước, lồng ngực hắn nứt ra, xuất hiện một lỗ máu vô cùng đáng sợ, trái tim của hắn bị người sống sờ sờ tháo xuống. - Đã xảy ra chuyện gì?

Cái biến hóa đột nhiên này, để rất nhiều người sợ đến nhảy dựng lên, tất cả mọi người nhìn trợn tròn mắt.

Lúc này, mọi người thấy Lý Thất Dạ vốn là bị đinh giết trên mặt đất đứng lên, mà trong tay hắn nắm một khỏa trái tim đang đập, đây chính là trái tim của Thừa Thiên Vương!

Nhìn thấy một màn như thế, tất cả mọi người không khỏi hít một hơi lãnh khí, tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ chết rồi, không nghĩ tới, Lý Thất Dạ ngược lại là hái được trái tim của Thừa Thiên Vương. - Tốt, làm được tốt!

Có rất nhiều tu sĩ Nhân tộc nhìn thấy một màn dạng này, không khỏi vì đó thở ra một hơi, thậm chí là có người hoan hô.

- Không, không, không có khả năng…

Lúc này Thừa Thiên Vương đứng cũng không vững, bất khả tư nghị nhìn lấy Lý Thất Dạ, hắn lầm bầm nói ra:

- Chuyện không thể nào, dưới Thí Thần Nỗ, chưa từng có người sống!

Lúc này, Lý Thất Dạ bóp một cái, trái tim trong tay hóa thành huyết vụ, hắn nở nụ cười, chậm rãi từ trên người rút ra trường tiễn, nói ra:

- Tiễn không tệ, đáng tiếc, dạng tiễn này muốn giết chết ta, còn kém xa lắc.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn lấy Thừa Thiên Vương, nói ra:

- Giờ khắc này, ta chờ rất lâu.

Nói xong, tiện tay ném trường tiễn ra, "Xùy" một tiếng, Thừa Thiên Vương căn bản là không tránh được, bị một tiễn đóng ở trên mặt đất.

Trên thực tế, Lý Thất Dạ còn chưa nhập Thần Chiến Sơn liền biết có người chú ý hắn, vừa rồi hắn giả chết, chẳng qua là dẫn xà xuất động mà thôi, hắn cũng muốn xem thử xem Huyết tộc tới nhiều ít người. - Ha ha, cái gì người cầm lái Huyết Ma tộc, chẳng qua là tiểu nhân mà thôi, hắc, ở trước mặt hung nhân của Nhân tộc chúng ta, không đáng giá được nhắc tới.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 32
Lượt đọc 3166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.