Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giằng Co (1)

Phiên bản Dịch · 1482 chữ

Đối với Thác Thế Vương Tiên Miểu, Lý Thất Dạ không có cho thể diện chút nào, nói ra:

- Chờ các ngươi giao ra Tào Quốc Dược, lại đến cùng ta xưng huynh gọi đệ cũng không muộn . Còn cái gì giết người bất quá là đầu chạm đất, đối với ta mà nói, đó là nói nhảm. Hắn đã thua, dựa theo đổ ước, hắn liền đem mạng của mình giao ra, nếu không, đừng trách ta vô tình!

Lý Thất Dạ không cho thể diện như thế, cái này lập tức để sắc mặt Thác Thế Vương Tiên Miểu rất khó nhìn, tại Thạch Dược giới không nói, tại Dược Vực không nói, chí ít, tại Dược thành, ai không cho Tiên gia hắn ba phần thể diện.

Hiện tại Lý Thất Dạ một cái nhân tộc tiểu bối, vậy mà hung hăng càn quấy như thế, cái này khiến mặt mũi Tiên gia hắn nhịn không được rồi.

- Lý huynh, Tiên mỗ ta là thành tâm đến hòa giải.

Thác Thế Vương Tiên Miểu trầm giọng nói:

- Nếu như Lý huynh ngươi nguyện ý, đại môn của Tiên gia chúng ta tùy thời mở rộng, tùy thời hoan nghênh Lý huynh ngươi đến thương lượng sự tình của Tào huynh. . .

Mặc dù là cách không gọi hàng, nhưng mà, Lý Thất Dạ đánh gãy Thác Thế Vương, nói ra:

- Cái này không có cái gì đáng thương lượng, có chơi có chịu, để Tào Quốc Dược đem tính mạng hắn giao ra, ta coi như sự tình gì cũng không có phát sinh!

- Lý Thất Dạ, ngươi chớ ép người quá đáng!

Rốt cục, Thác Thế Vương Tiên Miểu biến sắc mặt, lạnh giọng nói ra:

- Dược thành không phải địa phương coi trời bằng vung, không phải để ngươi làm loạn.

- Dược thành thì thế nào?

Lý Thất Dạ vẩy mí mắt một cái, nói ra:

- Coi như là Tiên giới, ta cũng thích làm gì liền làm cái đó, đừng bảo là Dược thành.

- Tiên gia các ngươi đã muốn thể diện, tốt, ta cho Tiên gia các ngươi thể diện.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

- Giao ra Tào Quốc Dược, ta không đi Tiên gia ngươi nháo sự!

- Nếu không thì sao?

Thác Thế Vương Tiên Miểu lạnh lùng nói.

Lý Thất Dạ cách không cười tủm tỉm nhìn lấy Thác Thế Vương Tiên Miểu, nói ra:

- Bằng không mà nói, ta san bằng Tiên gia các ngươi. Đương nhiên, con người của ta có đức hiếu sinh, ta cho Tiên gia các ngươi ba ngày cân nhắc. Trong vòng ba ngày này, các ngươi chuyển lão ấu cũng tốt, phân phát môn hạ đệ tử cũng được. Tóm lại, ba ngày sau, ta tự mình giết đến tận Tiên gia các ngươi!

Thác Thế Vương Tiên Miểu cùng Lý Thất Dạ cách không gọi hàng, những người khác vốn là chen miệng vào không lọt, nhưng mà, nghe Lý Thất Dạ nói san bằng Tiên gia, cái này để rất nhiều người trong lòng run lên!

San bằng Tiên gia, lời này đối với bất luận truyền thừa nào, thậm chí là đế thống tiên môn mà nói, đều là quá kiêu ngạo! Tiên gia bị san bằng, Dược quốc tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến.

Nói như vậy nghe vào trong tai rất nhiều người, không thua gì kinh lôi, có người nhịn không được lầm bầm nói ra:

- Cái này, cái này không khỏi quá kiêu ngạo đi, thật là xem Dược quốc không người sao?

Thác Thế Vương Tiên Miểu càng là sắc mặt khó coi tới cực điểm, từ khi Tiên gia hắn từ chi nhánh hoàng thất tách ra xây tộc, liền không có ai dám nói san bằng Tiên gia bọn hắn! - Tốt, họ Lý, Tiên gia ta cũng muốn xem thử ngươi có bản lãnh gì.

Thác Thế Vương Tiên Miểu cũng gác lại ngoan thoại, lạnh lẽo âm u nói:

- Tào huynh, Tiên gia chúng ta là chắc chắn bảo vệ! Nếu như ngươi không phục, cứ việc phóng ngựa tới, có thủ đoạn gì, Tiên gia ta đều tiếp nhận.

Sau khi bỏ lại ngoan thoại, Thác Thế Vương Tiên Miểu cũng không còn cách không gọi hàng, quay người liền tiến vào trong phủ đệ.

- Ba ngày, ba ngày sau, ta tất giá lâm Tiên gia, không giao Tào Quốc Dược, liền đồ diệt Tiên gia các ngươi.

Đối với Thác Thế Vương nói, Lý Thất Dạ cũng không quan trọng, sau khi thả ra lời nói, cũng rơi vào trong đình viện.

Nghe được song phương thả ra ngoan thoại như thế, cái này khiến tất cả mọi người không khỏi vì đó trợn tròn mắt, tất cả mọi người không nghĩ tới, cái này lại là đến thật, tất cả mọi người cho rằng song phương đều có chỗ trống hòa giải. - Chúng ta tới thật sao?

Sau khi Lý Thất Dạ rơi vào đình viện, Thiết Nghĩ cũng không khỏi cười khổ một cái nói.

Lý Thất Dạ liếc hắn một chút, nói ra:

- Tiên gia có nguyện ý hoà đàm hay không, trong lòng ngươi cũng cần rõ ràng. Tiên gia sẽ thật hòa giải chuyện như vậy sao? Người ta làm cái kia bất quá là lúc lắc bộ dáng mà thôi, bọn hắn đã sớm hận không thể để ta giết đến tận cửa. Tiên gia cách không gọi hàng, chỉ là làm bộ dáng mà thôi. . . - . . . Để thế nhân đều biết, Tiên gia bọn hắn là người giảng đạo lý. Hiện tại liền thành ta không nói đạo lý, vạn nhất ta không nói giết đến tận Tiên gia bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ tìm lý do kích ta, ép ta tới Tiên gia, khi đó bọn hắn bắt sống hay giết chết ta gì đó, vậy cũng là chuyện đương nhiên.

Nói đến đây, hắn không khỏi nở nụ cười.

- Đại ca làm sao không giảng đạo lý một chút đây.

Viên Thải Hà nhẹ giọng nói.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

- Vì cái gì ta phải giảng đạo lý? Muốn giảng đạo lý, cũng là bọn hắn trước cùng ta giảng đạo lý. Nếu như bọn hắn thực có thành ý hoà đàm chuyện này, liền sẽ không cách không gọi hàng. Bọn hắn hẳn là tự mình đến chỗ ta một chuyến, để Tào Quốc Dược chịu đòn nhận tội gì đó, đây mới thật sự là có thành ý hòa giải! - Đương nhiên, bọn hắn không có thành ý, vậy thì càng tốt, ta thích người không nói đạo lý.

Lý Thất Dạ thong dong tự tại nói ra:

- Tục ngữ nói, đưa tay không đánh mặt người tươi cười, nếu người ta quỳ cầu xin tha thứ, ta có lẽ thật đúng là không có ý tứ ra tay giết người. Nhưng mà, người ta hung hăng càn quấy nói với ta, có bản lĩnh liền phóng ngựa tới, vậy ta không phóng ngựa đi qua, liền lộ ra rất không có bản sự! Chỉ có không nói đạo lý, cái kia giết mới là thống khoái!

Viên Thải Hà nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nàng có một khỏa linh lung chi tâm, nàng minh bạch chỉ sợ ở giờ khắc bước vào Dược thành này, Lý Thất Dạ cũng đã làm chuẩn bị một vố lớn, chỉ tiếc, Tiên gia còn không biết mà thôi.

Sau khi tin tức Lý Thất Dạ thả ra phong thanh muốn ba ngày sau san bằng Tiên gia, toàn bộ Dược thành đều xoáy lên phong bạo, lập tức, toàn bộ Dược thành đều xôn xao. - Không thể nào, đây là sự thực sao? Lý Thất Dạ không phải chỉ là ở trên miệng nói một chút mà thôi, đây cũng không phải là ở địa phương khác, nơi này chính là Dược thành, cách Dược quốc tổ địa bất quá là một bước, cũng dám san bằng Tiên gia, đây là điên rồi sao?

Có người nghe được tin tức, phản ứng đầu tiên là không dám tin tưởng.

- Tiểu tử Lý Thất Dạ này, từ khi xuất đạo đến nay, đều là nói được thì làm được, cái này chỉ sợ không phải là ngoan thoại mà thôi.

Có tu sĩ biết một ít sự tích của Lý Thất Dạ nói ra.

Tại cửa ra vào của Dược quốc hoàng thất, nói muốn san bằng Tiên gia, bất luận là ai, đều cảm thấy chuyện như vậy quá điên cuồng.

- Át chủ bài của tiểu tử này là cái gì?

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 41
Lượt đọc 3602

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.