Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quan Trí Vương (1)

Phiên bản Dịch · 1512 chữ

Nơi này là nơi ngươi có thể hành hung sao?

Lô Hầu sầm mặt lại, chắn ở trước mặt Lý Thất Dạ, nói ra:

- Tấn huynh, mặc dù ta là khách nhân của Quan Trí Vương phủ, nhưng, loại hung nhân này, chúng ta xuất thủ giáo huấn hắn một chút, Quan Trí Vương phủ sẽ không trách tội a?

Lúc này, một thanh niên khí thế cường hãn suất lĩnh lấy một đám cường giả đi đến, lập tức tách rời bọn người Lý Thất Dạ cùng Lô Hầu ra, thanh niên khí thế cường hãn này liền là Tấn huynh trong miệng Lô Hầu, cũng là đệ tử của Quan Trí Vương.

Mặc dù Quan Trí Vương phủ hoan nghênh tất cả dược sư đến đây làm khách, nhưng mà, Vương phủ vì để tránh có người nháo sự, tùy thời đều có cường giả chăm sóc, không cho phép bất luận kẻ nào nháo sự.

Cho nên, lúc này vị thanh niên kia ngăn cản Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:

- Xin các hạ về đi! Vương phủ chúng ta không chào đón các hạ ở đây làm khách!

Lý Thất Dạ nhìn nhìn hắn, ung dung nói ra:

- Thế nào, Quan Trí Vương phủ các ngươi không phải rất hiếu khách sao? Các ngươi không phải mở đại môn nghênh đón dược sư sao?

- Đây cũng là muốn nhìn người!

Quan Trí Vương đệ tử này cùng Lô Hầu giao tình không tệ, hắn không chỉ là không cho phép Lý Thất Dạ ở chỗ này nháo sự, hắn còn muốn đem Lý Thất Dạ trục xuất Vương phủ, vì Lô Hầu giành lại chút mặt mũi, hắn lạnh lùng nói ra: - Chúng ta là hoan nghênh dược sư, nhưng, các hạ không ở trong đám này!

- Đúng đấy, nếu như tùy tiện một a miêu a cẩu cũng có thể đến Vương phủ, vậy thanh danh Vương phủ là cái gì?

Dược sư cơ linh kia tránh sau lưng Lô Hầu nói.

Hiện tại có Lô Hầu che chở, lại có Vương phủ làm chỗ dựa, lá gan hắn lớn hơn, nói ra:

- Chỉ bằng Lý Thất Dạ ngươi loại tiểu bối cáo mượn oai hùm này, còn không có tư cách đến Vương phủ làm khách! Thức thời, liền cút đi!

- Ồn ào…

Lý Thất Dạ còn chưa mở lời, Tử Yên phu nhân quát khẽ một tiếng, tiếp lấy "Ba" một tiếng, vị dược sư cơ linh này bị Tử Yên phu nhân tay bay, máu tươi tung tóe, cả người hắn bị quất bay ra Vương phủ, không biết sống chết.

Tử Yên phu nhân một tay tát bay vị dược sư cơ linh này, rất nhiều dược sư ở đây cũng không khỏi biến sắc, trong nội tâm không ít người run rẩy, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, một Thánh Hoàng tức giận, những dược sư giống như bọn hắn nhất định là nơm nớp lo sợ.

Bất luận là Lô Hầu hay Quỷ Thủ Thánh Y, lại hoặc là đệ tử Quan Trí Vương, cũng không khỏi biến sắc, mặc dù bọn hắn rất mạnh, uy danh cũng truyền xa, nhưng mà, giống Lô Hầu bọn người Lô Hầu, Quỷ Thủ Thánh Y càng nhiều là nổi danh từ dược đạo, luận đạo hạnh, bọn họ cùng Tử Yên phu nhân so sánh, đó thật là kém xa. - Tử Yên bệ hạ, Quan Trí phủ chúng ta, không phải là nơi các ngươi có thể hành hung!

Vị thanh niên kia biến sắc, mặc dù hắn so ra kém Tử Yên phu nhân, nhưng mà, nghĩ đến sư tôn mình chính là Quan Trí Vương, mình chính là đệ tử Dược quốc, dũng khí không khỏi tăng lên rất nhiều, trịnh trọng nói với Tử Yên phu nhân.

Tử Yên phu nhân nhìn nhìn vị thanh niên này, chậm rãi nói ra:

- Nếu như ngươi còn coi mình là đệ tử của Quan Trí Vương, nên có phong phạm của đệ tử chư vương.

Tử Yên phu nhân chung quy là một Đại Yêu Hoàng, nhất quốc chi quân, khí thế kia của nàng để trong nội tâm vị thanh niên này trầm xuống, quản chi Tử Yên phu nhân không phát uy, Hoàng giả chi khí, y nguyên ép tới người khó mà thở nổi.

Ngay thời điểm Lý Thất Dạ đi vào Quan Trí phủ, Quan Trí Vương còn ở trong phòng khách của mình đi tới đi lui, trong lòng của hắn sốt ruột, chờ đợi tin tức của Viên Thải Hà, hắn lo lắng cho thần dược của mình không cứu sống nổi.

Ngay thời điểm Quan Trí Vương lo lắng chờ đợi tin tức, đột nhiên, một lão ẩu không biết từ nơi nào xông ra, đột nhiên toát ra một lão ẩu đến, cái này khiến Quan Trí Vương cũng giật mình kêu lên. - Bạch ma ma, lão nhân gia người làm sao giá lâm hàn xá?

Đối với lão ẩu đột nhiên xuất hiện này, Quan Trí Vương còn chưa tỉnh hồn, lấy lại tinh thần, lập tức tiến lên chắp tay ân cần thăm hỏi.

Lão ẩu trước mắt này chính là lão ẩu bên người Minh Dạ Tuyết kia. Nàng là đại nhân vật của Dược quốc hoàng thất, một Đại Hiền khó lường, coi như Quan Trí Vương là Vương Hầu, ở trước mặt nàng cũng chỉ bất quá là một vãn bối mà thôi. - Hàn huyên liền miễn đi, trong phủ ngươi tới một quý khách! Hắn gọi Lý Thất Dạ.

Lão ẩu nói cũng không nhiều, lạnh lùng nói ra:

- Tiểu thư phân phó, ngươi phải chiêu đãi thật tốt, nếu xảy ra chuyện gì, chỉ sợ tiểu thư sẽ không bảo vệ ngươi!

Vừa dứt lời, nàng liền biến mất không thấy.

Đột nhiên nghe được lời như vậy, cái này khiến Quan Trí Vương bị dọa đến sắc mặt đại biến, lập tức bay ra ngoài, trong lúc nhất thời, hắn cũng không khỏi hãi hùng khiếp vía!

Ở trong đình viện, lúc này đệ tử Quan Trí Vương hít thở một cái thật sâu, thật sự hắn là kiêng kị đối với Thánh Hoàng như Tử Yên phu nhân, nhưng mà, hắn là đệ tử Dược quốc a! Nghĩ đến sau lưng mình có quái vật khổng lồ như Dược quốc, lực lượng hắn liền mạnh không ít.

Vị đệ tử này y nguyên thái độ cường ngạnh, nói ra:

- Tử Yên bệ hạ, lấy thân phận của ngươi, Quan Trí phủ chúng ta, tùy thời hoan nghênh ngươi đến làm khách, ngươi tùy thời đều là quý khách của Quan Trí phủ chúng ta, nhưng mà, có một ít người, Quan Trí phủ chúng ta không chào đón, tốt nhất liền lập tức cút đi! - Tử Yên a, ngươi bản ý là tốt, đáng tiếc, có chút người ngu là xem không hiểu.

Lý Thất Dạ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Quan Trí phủ, ta còn không có thèm làm khách, ta chỉ là đến xem Thải Hà.

Tử Yên phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu, không nói gì, trong nội tâm nàng còn không rõ ràng sao? Thiếu gia nàng không đánh người ta, cái kia đã phải cám ơn trời đất, người khác vậy mà chọc tới trên đầu thiếu gia nàng.

Tử Yên phu nhân không phải người hiếu chiến, nàng một tay quất bay dược sư vừa rồi kia, là để thiếu gia bớt lửa giận, không nghĩ tới đệ tử Quan Trí Vương không biết tiến thối, đây là đưa tới tai hoạ ngập đầu cho Quan Trí phủ! - Viên tiên tử chính là vô thượng khách quý của Quan Trí phủ chúng ta, không phải tùy tiện tới một a miêu a cẩu liền có thể thấy.

Đệ tử Quan Trí Vương lạnh lùng nói ra:

- Ngươi vẫn là lập tức rời đi, nếu không, chúng ta liền không khách khí.

Đối với đệ tử Quan Trí Vương nói lời này, Lý Thất Dạ cũng không có tức giận, y nguyên nhàn định thong dong, thậm chí trên mặt còn mang theo tiếu dung, hắn chỉ là híp híp hai mắt.

Gặp thiếu gia híp híp hai mắt, trong lòng Tử Yên phu nhân nhẹ nhàng thở dài một tiếng, trong nội tâm nàng minh bạch, có người muốn xui xẻo, trời gây nghiệt, còn có thể sống, tự gây nghiệt, không thể sống! - Làm càn…

Ngay một khắc này, một tiếng lệ gầm vang lên, một lão giả chạy như bay đến.

Thấy lão giả này, thanh niên không khỏi vui vẻ, cho rằng núi dựa lớn tới, hắn lập tức nói ra:

- Sư tôn, ngươi đến vừa vặn, người này ở trong Vương phủ của chúng ta giương oai, muốn hành hung sát hại dược sư làm khách ở đây. . .

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 43
Lượt đọc 3140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.