Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cực tây tề tụ (Thượng)

Phiên bản Dịch · 2583 chữ

Nạp Lan U vội vàng nói:

- Sư phụ nói Lâm công tử có thể chất đặc thù. Công pháp càng là nhất tuyệt đương đại, lại có thân thể phệ độc dương hồn, trên người lại có hai ba mươi viên linh vương đan và năm gốc Cổ Độc thi thảo, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì trong vòng trăm năm có thể tiến vào địa vương đại đạo. Sư phụ còn nói, sâu trong nguyên hồn Lâm công tử trong còn có một loại ấn ký giống với sư phụ, rất có khả năng cũng là một vị tu luyện giả thượng giới xuyên qua lục đạo luân hồi, thần thông so với người chỉ có hơn chứ không kém. Sư phụ cũng tiết lộ cho thiếp thân một tin tức quan trọng, hạ giới có tám kiện bảo vật có nguồn gốc từ một vị đại sư luyện bảo tại thượng giới, trải qua phong ấn vạn năm, chứa đựng tị kiếp lực cực mạnh, nếu Lâm công tử có thể thu thập đầy đủ tám kiện này, đợi đến lúc phi thăng lấy ra làm cơ sở, xếp thành bát bộ thiên long trận, tối đa có thể mang theo tám người cùng phi thăng.

“Nhất nhân đắc đạo, kê khuyển thăng thiên”?(*)

Trong đầu Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên hiện ra tám chữ, bất quá đối với lời nói của Nạp Lan U cơ bản đã tin tưởng. Hoa Tiên Tử dù sao cùng với chính mình đã từng có duyên phu thê, cảm ứng được sâu trong nguyên hồn ấn ký cũng không có là kỳ quái, mà chính mình xác thực cùng với kinh lịch của Hoa Tiên Tử có vài phần tương tự, dù không phải là xuyên qua cái gì là lục đạo luân hồi, nhưng sống hai kiếp người là chuyện thực, điểm này tuyệt đối không thể nghi ngờ.

(*) Một người đắc đạo. Gà chó lên trời

Ánh mắt sắc bén của Lâm Khiếu Đường đã dần hòa hoãn, rồi nói:

- Sư phụ ngươi chỉ nói những lời này, không còn gì khác sao?

Trên mặt Nạp Lan U đột nhiên nổi lên một mảng đỏ ửng, lấy ra một khối lam ma thạch giao cho Lâm Khiếu Đường nói:

- Sư phụ lưu lại một đoạn ghi âm, Lâm công tử tự mình nghe đi!

Nạp Lan U nói xong liền như sợ tránh không kịp, vội vã đi ra chỗ khác, cấp tốc ngồi xếp bằng tiến vào trạng thái tĩnh tọa. Tuy là đang nhắm mắt nhưng thần sắc có chút không được tự nhiên, tựa hồ đang có sự tình nào đó trong lòng.

Lâm Khiếu Đường cảm giác có chút cổ quái, nhìn lam ma thạch trong tay, phát ra nguyên thức thâm nhập vào bên trong. Vừa mới tiếp xúc với âm nguyên bên trong, lập tức nghe được thanh âm êm dịu của Hoa Tiên Tử. Thanh âm nghe có vẻ êm tai nhưng lại cực kỳ bạo ngược và mạnh mẽ.

- Dâm tặc, lão nương chờ ngươi tại thượng giới, nếu ngươi không dám đến, lão nương coi như là lại một lần nữa dấn thân qua lục đạo luân hồi, cũng muốn tới thu thập ngươi, chiếm được thân thể lão nương còn không chịu trách nhiệm, nằm mơ đi!

Vẻ mặt Lâm Khiếu Đường đờ đẫn, đang muốn thu hồi nguyên thức thì bên trong lại truyền đến một đoạn âm thanh không giống, so với trước nhu hòa hơn rất nhiều, lại càng mang theo vẻ như đang làm nũng.

- Dâm tặc, sớm tới giúp ta một chút, ta chờ ngươi!

Lâm Khiếu Đường vô ý thức cầm lam ma thạch thu lại trong lòng, mặc kệ Hoa Tiên Tử xuất phát từ loại mục đích nào nhưng trong đó cũng bao hàm một tia tình cảm tuyệt không phải giả.

Bất quá Lâm Khiếu Đường cũng rõ ràng, nữ tu thượng giới này đã sống không biết bao nhiêu năm, trải qua sự thống khổ của lục đạo luân hồi, ngoài tâm trí đã thành tinh từ lâu thì tuyệt đối không đơn giản chỉ là một lần ngoài ý muốn thân cận giao hợp mà đối với chính mình sản sinh ra cái gọi là tình ái thề non hẹn biển, phần nhiều là nàng cho rằng mình đối với nàng sẽ có nhiều tác dụng mà thôi.

Tại tu luyện giới lăn lộn lâu như vậy, Lâm Khiếu Đường đối với loại quan hệ này ngược lại không hề cự tuyệt, cũng không hề có ý bài xích.

Cho dù không có Hoa Tiên Tử, Lâm Khiếu Đường cũng quyết tâm phi thăng thượng giới, không vì cái gì khác mà là chỉ cầu nắm giữ số mệnh trong tay chính mình. Cũng là muốn đánh bạc một phen. Huống hồ Lâm Khiếu Đường thủy chung không buông bỏ lý do chính mình vì sao lại chuyển kiếp tới đây, rất muốn hiểu rõ trong đó rốt cuộc là vì nguyên nhân gì? Đến tột cùng là ngẫu nhiên hay là trong đó có cất dấu một bí mật nào đó?

- Tiểu tử, bản lĩnh không nhỏ a, ngay cả nữ tu thượng giới cũng đều có thể “đè lên”, diễm phúc đúng là không cạn. Lão phu ở thượng giới tốt xấu cũng coi như là một nhân vật lớn, ngày đó lăn lộn thời gian dài như vậy mà không có ai ngó ngàng tới!

Kỳ Áo nói có điểm ý tứ không rõ ràng.

Bởi vì Lâm Khiếu Đường và Kỳ Áo có liên hệ nguyên thức tầng sâu, nếu hắn không tận lực ngăn trở thì Kỳ Áo rất dễ dàng có thể nhận thức được nguyên thức của Lâm Khiếu Đường đang dò xét cái gì.

- Tiền bối một long truy cầu đại đạo, tự nhiên không có tâm lo lắng tư tình nhi nữ, vãn bối đã làm tiền bối chê cười rồi!

Lâm Khiếu Đường ha hả cười, trong lòng cũng thầm kêu sơ ý, nhất thời không nghĩ tới lời nhắn của Hoa Tiên Tử, chuyện riêng tư như thế này mà lại để cho lão gia hỏa kia nghe được.

- Năm tháng dưới hạ giới trôi qua rất nhanh, thọ mệnh cho dù có dài thì cũng chỉ một nghìn năm trăm năm, tài nguyên tu luyện lại rất thiếu thốn, nếu không chuyên tâm tu luyện rất khó có thể đại thành. Nhưng ở trên thượng giới lại không giống như vậy, tài nguyên tu luyện không chỉ phong phú, hơn nữa nguyên khí thiên địa lại nồng đậm phi thường, khí nguyên ngưng tụ thành thánh nguyên, tu luyện dễ dàng hơn hạ giới rất nhiều, hơn nữa thượng giới thiên cát địa linh, người tu thánh chỉ cần hơi có chút sở thành đã có thọ nguyên phi thường lâu dài, sống tới mấy ngàn năm là chuyện rất đỗi bình thường. Ở thượng giới, bên người nam tu từ đế giai chí ít cũng có ba bốn nữ tu sĩ song tu làm bạn. Như hoàng giai cơ bản là tam cung lục viện thất thập nhị phi. Tóm lại, nam tu chỉ cần có thực lực thì nữ tu đều nguyện ý dựa vào, điểm này so với hạ giới có điểm khác nhau rất lớn.

Kỳ Áo mê hoặc nói.

Lâm Khiếu Đường lại có chút kỳ quái:

- Cho dù thượng giới thiên cát địa linh, chỉ sợ đạt tới linh hồn tu luyện vẫn là khó khăn tầng tầng, cho dù thọ nguyên rất dài cũng không đến mức phung phí như vậy chứ?

Kỳ Áo hừ một tiếng nói:

- Khổ tu ở thượng giới cơ bản là không thể thực hiện được, chỉ có cướp đoạt mới là chính đồ, thượng giới đối với tranh đoạt tài nguyên tu luyện kịch liệt hơn so với hạ giới nhiều lắm, tuy rằng địa vực mở mang vô biên vô hạn, nhưng đại dương thực sự quá mức rộng lớn, rất có nhiều địa phương đến ngay cả tu luyện giả chí tôn giai cũng không thể đi tới, đa phần chúng tu luyện giả đều tụ tạp quanh một khu vực rộng lớn rồi từ đó lập thành phạm vi thế lực như một quốc gia, thực lực cá thể ở trên thượng giới phải nói là cực kỳ nhỏ bé. Cho dù là cường giả chí tôn giai, chỉ cần vài trăm tu luyện giả đế giai cũng đủ để cho hắn ngoan ngoãn như một hài tử rồi, ngươi ngàn vạn lần đừng tưởng rằng thượng giới so với hạ giới giống nhau, chỉ hơi có chút danh tiếng là đã có thể tiêu dao tứ phương, dựng núi phong vương lại càng là người si nói mộng, đến ngay cả lực lượng một môn phái cũng chỉ là nhỏ bé mà thôi. Hơn nữa thượng giới còn có những kết trận công kích như Hạch tâm trận, trận này có thể ngưng tụ ra hạch nguyên kinh khủng là “Thần diệt cầu”, chỉ cần một viên này phóng xuất ra thì tất cả mọi thứ trong phạm vi ngàn dặm đều hóa thành tro bụi, coi như là tu luyện giả chí tôn giai cũng không dám đụng tới thứ cầu này, trên thượng giới muốn an nhàn, nhất định phải tụ tập thành một tập thể. Một người khổ tu thì vĩnh viễn không có ngày phong quang, tu luyện giả thượng giới truy cầu quyền lực so với tu luyện giả hạ giới cuồng nhiệt hơn nhiều lắm, tu luyện ngược lại chỉ là thứ yếu mà thôi, tranh đoạt địa bàn tài nguyên mới là chủ đề chính, chỉ cần có tài nguyên thì tu vi há có thể không tăng, cho dù một người có khổ tu cả vạn năm nhưng không có tài nguyên chống đỡ thì dưới tình huống đó nghĩ muốn đến hoàng giai thực là gian nan, cho dù có tới hoàng giai rồi mà không có quốc gia bối cảnh thì cũng chỉ là phận bị người khi dễ mà thôi.

Lâm Khiếu Đường nghe Kỳ Áo nói như vậy cũng cảm giác được bố cục thượng giới có phần tương tự so với thế giới mà kiếp trước mình đã sống, chí ít là phần hình thức có điểm tưởng tượng như vậy.

- Vãn bối có thể phi thăng hay không cũng là điều không thể nói trước được, hiện tại tốt nhất hãy thu thập đầy đủ bảy khối mảnh toái phiến còn lại mới điều là quan trọng nhất.

Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói, xác định rõ ràng từng bước từng bước tiến tới, đối với chuyện tình nơi thượng giới có được một chút lý giải cũng là đủ rồi, miệt mài theo đuổi ngược lại không cần thiết.

Mấy tháng sau, nơi cực tây Đại Lục Kỳ Đông, trên Tây Hoang sơn mạch, vô số tu luyện giả tập hợp nơi đây, mấy đại tu luyện giới cũng đều có người đến tham dự.

Một tòa Tây Sơn trấn đã nhiều ngày nay trở thành nơi tụ tập của chúng tiên nhân, chí ít trong con mắt của những phàm nhân thì những người bay trên bầu trời kia cũng không khác so với tiên nhân trong tưởng tượng của bọn họ.

Bên trong Tây Sơn trấn tuy nhỏ nhưng cũng có mấy khách sạn bình dân, mấy ngày nay cực kỳ đông đúc. Kỳ thực đại đa số tu luyện giả đều giống nhau, sẽ không cư trú tại những khách sạn bình dân này, tuy vậy thỉnh thoảng cũng có một số nhỏ còn tham luyến mỹ vị nhân gian nên sẽ ở lại một hai ngày, đương nhiên đa phần chỉ là những tu luyện giả hạ vị mà thôi.

Bất quá cũng có lúc một số tu luyện giả cấp cao gặp phải tình huống nào đó phải ở lại nơi khách sạn bình dân như vậy, nếu chủ quán có vận khí tốt một chút, gặp được những người này đang lúc tâm tình vui vẻ không chừng có thể nhận được chút tiên duyên. Chỉ cần mấy viên linh đan thọ nguyên bình thường đã có thể sống hơn trăm năm, hoặc là một cuốn bí tịch tu luyện thì từ này về sau tại chốn nhân gian một bước lên mây cũng không phải là không thể.

Tại một căn phòng tinh xảo trên lầu hai trong tòa nhà nghỉ Tây Sơn trấn, ngồi bên trong có ba nữ nhân, từ bóng lưng mỗi người đều có thể đoán ra dung mạo tuyệt sắc, tư thái tinh tế, thân mình thon thả, chỉ cần liếc mắt cơ hồ đã làm người ta nói không lên lời.

Bất quá nếu nhìn chính diện, sẽ phát hiện trong đó có một nữ tử dùng một hắc sa che khuôn mặt, mà bên trên hắc sa lại được bố trí một vùng xoáy tụ cực kỳ tinh diệu, bởi vậy nhìn bằng mắt thường rất khó có thể thấy được dung mạo của nữ tử này.

Nhưng nếu là người có tu vi cao thâm một chút, vẫn có thể nhìn xuyên thấu qua màn hắc sa kia, nhưng chỉ sợ ánh mắt coi trọng lúc trước đó đã không còn nữa.

Khuôn mặt nữ tử này toàn là những vết sẹo, dường như là bị bỏng nặng do hỏa thiêu vậy, toàn bộ da mặt đã bị biến mất, thay vào đó là những khối thịt cực kỳ kinh khủng, phải nói là xấu xí đến cực điểm. Nếu là buổi tối, ai đó tâm trí không được vững vàng, liếc mắt nhìn qua một cái chỉ sợ bị dọa chết ngất.

Nữ tử này chỉ còn lại một đôi mắt là còn giữ được vẻ đẹp ngày trước, những bộ phận còn lại căn bản là một quái vật.

Hai nữ tử bên cạnh không mang theo khăn che mặt, dung mạo mỗi người có một vẻ đặc sắc riêng, nhưng đều là dung nhan thượng phẩm, cả hai mặc trường bào mầu lam nhạt.

- Lan đạo hữu, chúng ta lưu tại nơi này đã được chín ngày, ngày mai đã là ngày truyền tống trận mở ra, Lâm đạo hữu sợ là sẽ không tới được, trên đường liệu đã có chuyện gì xảy ra không?

Nữ tử che sa đen u oán nói.

- Sẽ không đâu, Thần tiên tử chớ lo, lão đại nói đến nhất định sẽ đến, không phải là còn thời gian một ngày hay sao! Tới sớm không bằng tới đúng giờ, chờ đến khi sáng sớm đi!

Một trong hai nữ tử mặc trường bào lam nhạt, dáng vẻ có vài phần mỹ thiếu phụ, ý nhị nhìn tới nữ tử che mặt trả lời.

Nữ tử này chính là người lớn lên cùng Lâm Khiếu Đường, thanh mai trúc mã Tiểu Lan, mà nữ tử che mặt kia chính là người hơn bẩy mươi năm trước đã cùng Lâm Khiếu Đường tập kích Đại Hạ, trong quá trình tập kích gặp phải cảnh hủy dung mạo, Thần Lộ Tiên Tử, mà nữ tử còn lại tự nhiên là Tố Tố, đồ đệ của Lâm Khiếu Đường.

Bạn đang đọc Đấu Y của Mộc Thang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.