Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đắc bảo trong hiểm cảnh.

Phiên bản Dịch · 3875 chữ

Khiếu Đường và ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa du đấu đã ra ngoài tầm quan sát của mọi người. Lấy địa huyệt làm trung tâm, phương viên trăm trượng xung quanh, lúc này có thể coi như ám thiên vô nhật (đen tối không có ánh mặt trời), toàn bộ đều là các loại quỷ linh, tất cả đang điên cuồng hung mãnh hướng về phía Quỷ Võ Điện.

Ba con ám ảnh quỷ dạ xoa chia làm ba hướng, một trái, một phải, một giữa tiến hành triển khai công kích, tốc độ cực nhanh, mỗi một lần công kích đều trong nháy mắt đã hoàn thành.

May là Lâm Khiếu Đường vốn là đạo võ song tu, vô luận là cận chiến hay viễn chiến đều am hiểu mới có thể cầm cự cho đến lúc này vẫn không rơi vào hạ phong, thêm vào đó thân thể của hắn cường hãn hơn rất nhiều so với tu luyện giả khác nên coi như đánh ngang tay với ba con ám ảnh quỷ dạ xoa.

Nếu không có như vậy, chỉ đơn thuần võ tu hay là đạo tu, đối chiến với ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa này, chỉ sợ là ăn phải thiệt thòi lớn.

Lâm Khiếu Đường đã vài lần muốn lấy ra tử kim thương tạo thành trận hình kết hợp với Dung hồn yêu hỏa, lúc đó mới có khả năng chém giết ba con ám ảnh quỷ dạ xoa này, thế nhưng tốc độ của đám quỷ vật thực sự quá nhanh, thủ đoạn công kích lại đa dạng, căn bản không cho Lâm Khiếu Đường nhiều thời gian nên không thể xuất ra bất kỳ một chiêu sát thủ nào.

Trong lúc nhất thời ba đại quỷ vật và Lâm Khiếu Đường không ai làm gì được ai, thế nhưng theo thời gian trôi qua ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa rõ ràng có chút không kiên nhẫn được, công kích phát ra càng ngày càng sắc bén, thậm chí không tiếc dùng đến phương thức tổn hại bản thân tiến hành công kích.

Bản tính Lâm Khiếu Đường từ trước đến nay vốn cẩn thận, bởi vậy cho dù xuất hiện vài lần cơ hội tốt nhưng vẫn chưa ra đòn sát thủ, thầm nghĩ mấy đầu quỷ dạ xoa kia vốn là vật hư vô mờ ảo, một khi không thể một kích tiêu diệt mà chỉ đánh bị thương có khi ngược lại chính mình tự để lỗ hổng.

Ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa quanh năm bị phong ấn tại vực sâu vạn trượng, thật vất vả mới có ngày thấy lại được mặt trời, đang muốn hút một lượng lớn dương hồn đại bổ làm cho tu vi nhanh tiến thêm một bước, nhưng không nghĩ đến vừa mới thoát ra khỏi vòng lao lung liền gặp phải một đối thủ khó chơi đến như vậy.

Ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa càng lúc càng điên cuồng, Ảnh chi nhận trong tay như cộng hưởng liên tục, phát sinh ra những tiếng vang ong…ong…ong.

Bỗng nhiên ba đạo quang mang màu đen chợt lóe, ba Ảnh chi nhận dường như cùng lúc được phóng ra, tất cả đều hướng về phía Lâm Khiếu Đường làm cho hắn hơi kinh hãi, lập tức thôi động nguyên lực, hai tử kim thủ trong nháy mắt bắn ra đụng độ với ba thanh Ảnh chi nhận trên hư không.

Hai tử kim thủ phóng lồng khí màu tím, ba thanh Ảnh chi nhận thì phóng qua lồng khí màu đen, hai đại bảo vật giao đấu với nhau trong không trung.

Lâm Khiếu Đường phải phóng ra rất nhiều nguyên lực mới có thể khống chế được tử kim thủ cùng với đối phương kìm giữ lẫn nhau, nguyên lực đương nhiên tổn hao rất lớn, bất quá ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa kia tựa hồ cũng rất cật lực.

Cứ kìm chế lẫn nhau như vậy hồi lâu, cuối cùng ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa bỗng nhiên biến mất hư không, chỉ trong sát na hai thanh tử kim thương liền mạnh mẽ đánh bay ba thanh Ảnh chi nhận ra xa.

Dễ dàng hóa giải hợp kích của ba đại quỷ vật làm cho Lâm Khiếu Đường có chút ngoài dụ liệu, nhưng vào lúc này ba đạo hắc ảnh bỗng nhiên huyễn hóa xuất hiện tại ngay trước mặt Lâm Khiếu Đường.

Vô cùng kinh hãi, trong nháy mắt Lâm Khiếu Đường phóng ra nguyên khí hộ thể, tất nhiên là muốn chống đỡ ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa đột nhiên xuất hiện trước mặt tấn công.

Thế nhưng Ám Ảnh quỷ dạ xoa kia căn bản là mặc kệ hộ nguyên khí hộ thể, đến ngay cả Dung hồn yêu hỏa cũng không thể ngăn cản ba con ám ảnh quỷ dạ xoa, chúng kêu to một tiếng sắc bén như muốn tiến vào trong cơ thể Lâm Khiếu Đường.

Tiếp theo, nhãn thần Lâm Khiếu Đường mờ dần rồi như bị thúc ép nhập định tiến nhập vào trạng thái vô ngã.

Chiến đấu kịch liệt phát ra sóng khí cường đại cũng theo đó biến mất, bốn phía thoáng chốc đã yên tĩnh lại, Lâm Khiếu Đường nguyên bản vẫn huyền phù trên hư không lúc này như không có lực khống chế, thân thể nhanh chóng rơi xuống dưới đất.

Một đám mây màu xám bạc đúng lúc xuất hiện nâng Lâm Khiếu Đường đã mất tri giác rồi chậm rãi hạ xuống mặt đất, tất nhiên đám mây màu xám bạc này do Lâm Khiếu Đường dự cảm được điều gì đó, trong lúc nhất thời gọi ra, chính là đàn Tham thị thú.

Lúc ba con ám ảnh quỷ dạ xoa tiến vào cơ thể Lâm Khiếu Đường làm hắn như mất đi ý thức dẫn đến toàn thân thể không thể động đậy. Vốn vẫn đang trong hiểm cảnh lại không hề có chút ý thức phòng vệ, lúc này chỉ cần tùy tiện xuất hiện đầu quỷ vật nào đó cũng có thể hoàn toàn hủy diệt thân thể của hắn.

Cũng may hàng vạn con Tham thị thú được gọi ra đúng lúc, kịp thời hóa giải nguy cơ rơi tự do từ trên cao xuống mặt đất, càng thêm thủ hộ từng tấc bốn phía xung quanh không rời, làm cho một ít quỷ linh lai vãng qua nơi này vừa nhìn thấy thượng cổ dị thú Tham thị thú tựa như chuột thấy mèo đều hoảng hốt chạy trốn. Chúng không dám làm khác, tuy dục vọng đối với thân thể đang bất động kia rất lớn, nhưng có một hai tên gan lớn lại gần, kết quả không khác gì ngoài việc bị Tham thị thú vây quanh thôn phệ ngược trở lại biến thành thức ăn ngon lành.

Cũng phải nói Lâm Khiếu Đường trong nháy mắt tiến vào trạng thái nhập định cũng là bị cưỡng ép, ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa cấp quỷ vương cùng tiến vào cơ thể hắn nên dù có thần thông có lớn cỡ nào đi nữa cũng không dám khinh thường. Cho dù bản thân có song nguyên linh, hơn nữa lại thêm bổn nguyên chi hỏa cũng tuyệt đối không dám cho ba con ám ảnh quỷ dạ xoa kia làm loạn trong chính cơ thể, bởi xảy ra trong nháy mắt nên hầu như không kịp thi thố biện pháp nào, chỉ đành ngưng tụ nguyên thức lại, ngay cả ý thức chính mình cũng thu liễm toàn bộ.

Tiến vào trạng thái này đương nhiên là cực kỳ nguy hiểm, toàn bộ thân thể hầu như vô thức để mặc người khác xâm phạm, có thể nói không nhau nhiều so với một thi thể. Cũng may Lâm Khiếu Đường phản ứng rất nhanh, vẫn kịp triệu hồi toàn bộ Tham thị thú đã tiến hóa lần thứ ba để phòng hộ bản thân trước đám quỷ linh kia, chỉ cần không phải là lão quái vật địa vương giai trung kỳ, cho dù là linh hồn giai nhân tu, yêu tu hay quỷ tu muốn đối phó với đám tiểu tử này cũng chẳng phải việc dễ dàng gì.

Giờ khắc này, nguyên thức Lâm Khiếu Đường đang ở trong cơ thể tranh đấu kịnh liệt với ba con ám ảnh quỷ dạ xoa, nếu có chút sai lầm nào đó thì rất có thể lập tức mất đi quyền khống chế thân thể, nhẹ thì nguyên linh bị đẩy ra khỏi cơ thể, nếu là nặng thì có thể bị ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa kia thôn phệ thành đại bổ đan.

Hình thức chiến đấu của Nguyên linh trong cơ thể tương đối đơn giản hơn nhiều, thức hải linh hồn trong cơ thể cũng chính là một không gian tương tự như cấm chế hay kết trận đặc thù, nguyên linh chiến đấu tại nơi này tự nhiên là không thể sử dụng pháp bảo, chỉ có thể thuần túy dùng nguyên lực tiến hành công kích với nguyên lực.

Nguyên lực tinh thuần lớn mạnh, nguyên thức lại thêm hùng hậu thì nguyên linh chiến đấu trong sẽ giành được lợi thế, cái này cũng chính là nguyên nhân của việc đoạt xá người có tu vi yếu hơn so với chính mình, thêm nữa nếu càng chênh lệnh thì khả năng thành công lại càng cao, nhưng nếu ngược lại rất có thể bị thôn phệ ngược lại.

Do Lâm Khiếu Đường có song nguyên linh nên nguyên lực và nguyên thức cường đại hơn rất nhiều so với kẻ cùng giai vị, thậm chí có thể so sánh với tu vi địa vương giai trung kì, thế nhưng đối chiến với ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa vẫn có phần ăn không tiêu.

Bất quá dưới sự trợ giúp của Dung hồn yêu hỏa, Lâm Khiếu Đường cũng không cam tâm bại bởi ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa này, song phương sau một hồi đấu pháp, tình thế đã tiến vào trạng thái giằng co.

Thế nhưng loại tình thế giằng co này đối với Lâm Khiếu Đường mà nói lại là bất lợi rất lớn, bởi vì nếu là dưới trạng thái giằng co bình thường vốn rất có lợi vì vô luận nguyên lực có tổn hao bao nhiêu thì đều có thể dùng Vạn Niên Kim Dương Dịch để phục hồi, tuy là có chút xa xỉ, nhưng xa xỉ một chút để giữ lại được cái mạng nhỏ thì vẫn rất đáng dùng.

Hiện tại đang trong trạng thái nguyên linh, ngay cả quyền khống chế thân thể Lâm Khiếu Đường cũng đều phải tạm thời buông tha, tự nhiên việc dùng ‘vạn niên kim dương dịch’ là không thể, trong trạng thái giằng co, nguyên lực dùng một điểm là tiêu hao một điểm, không có khả năng phục hồi.

Bên phía ba con ám ảnh quỷ dạ xoa không biết là vì sao, âm nguyên của bọn chúng tiêu hao cực kỳ chậm, không biết có phải là bị chôn sâu trong vực sâu vạn trượng nhiều năm nên âm nguyên tích lũy được cực lớn hay là bản thân chúng có loại bí pháp nào đó, chung quy bảo trì được như trạng thái ban đầu.

Lâm Khiếu Đường dần dần bị ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa lấn lướt, rơi vào hạ phong bởi âm nguyên không ngừng công kích, Lâm Khiếu Đường thống khổ không thể chịu nổi, phảng phất như nguyên linh đang nóng rực vô cùng, lúc nào cũng có thể bị tan vỡ.

Lẽ nào cứ với phương thức như vậy mà chết đi? Lâm Khiếu Đường quả thật rất không cam lòng, bỗng nhiên lúc này không gian giữa thực dương và chân linh lại xuất hiện một vòng xoáy càng ngày càng nhanh.

Đấu luyện, chính là đấu luyện!

Lâm Khiếu Đường âm thầm kinh hô, từ sau khi tiến vào giai đoạn thứ hai, công pháp thần bí này liền lâm vào trạng thái ngủ say, khi tu vi chính mình không ngừng tăng cường, pháp bảo cũng càng ngày càng nhiều, rất nhiều lúc không phải cần đến đấu luyện, huống hồ bản thân đấu luyện cũng không hề có tính công kích, chính xác mà nói nó chỉ là một loại phân tích và dung hợp tạo thành một thể loại năng lực đặc thù nào đó.

Trong khoảng thời gian vừa rồi, Lâm Khiếu Đường chỉ trong thời điểm sử dụng kim mang tuệ nhãn mới hơi chút vận chuyển đấu luyện dùng loại công pháp này.

Đấu luyện tiến n giai đoạn thứ hai liền không hề thuận theo Lâm Khiếu Đường tận lực tu luyện, theo tu vi nguyên lực bản thân tăng trưởng, đấu luyện sẽ tự động tu luyện, khi đạt tới linh hồn giai hậu kỳ, đấu luyện cũng tự nhiên tiến vào tầng thứ ba giai đoạn thứ hai, thuần túy chỉ là một loại công pháp bản mạng củng cố nguyên lực và mở rộng nguyên thức, có công hiệu như vậy ngoài ra không thể phóng ra bên ngoài được.

Lúc này đấu luyện tự động vận chuyển, nhất thời làm cho nguyên lực tiêu hao quá nhanh khiến Lâm Khiếu Đường rơi vào cảnh họa vô đơn chí, lúc còn ở giai đoạn đầu tiên, đấu luyện vẫn thường xuyên như vậy. Mỗi khi đấu luyện đều đem hai hay nhiều loại công pháp tiến hành phân tích nguyên lý rồi sinh ra một công pháp mới, nhưng tới giai đoạn thứ hai công năng này tựa hồ bị dừng lại, trừ phi Lâm Khiếu Đường có ý định mới có thể hơi vận chuyển.

Tu vi Lâm Khiếu Đường đã tới giai đoạn cao cấp, thầm nghĩ không muốn tu luyện tạp nham nhiều loại công pháp mà nên tu tập loại công pháp trọng yếu. Tinh thông một loại công pháp khác xa so với lý giải hơn mười loại công pháp nhưng không cách nào hoàn toàn nắm giữ, trừ phi gặp phải một loại công pháp thích hợp có lẽ còn trọng dụng, bằng không Lâm Khiếu Đường không sử dụng tới đấu luyện cũng không được.

Đấu luyện lúc này vận chuyển càng lúc càng nhanh, hai đại nguyên linh của Lâm Khiếu Đường là chân linh và thực dương cũng bị tiêu hao quá nhiều mà trở nên mờ nhạt hơn.

Ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa tựa hồ cảm giác được đối thủ đang suy yếu, nhất thời thế tiến công lại càng thêm mạnh mẽ, như hận không thể ăn tươi nuốt sống đối phương.

Trong tuyệt cảnh, Lâm Khiếu Đường bắt đầu lỗ lực dùng chân dương Phệ Độc Dương Hồn, dùng tiên thiên lực tiến hành chống lại bước cuối cùng, muốn thôn phệ ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa.

Đáng tiếc Ám Ảnh quỷ dạ xoa là thuần âm chi linh chứ không phải là độc vật, mặc dù đối với dương hồn vẫn là có chút sợ hãi, nhưng dù sao thân thể âm phách đối với dương hồn cũng có tác dụng tổn thương, cả hai đối lập lẫn nhau. Lúc này chỉ cần nhìn cũng có thể thấy được ai mạnh ai yếu, ai đang cam bái hạ phong.

Lâm Khiếu Đường từ lúc bước vào cánh cửa linh hồn giai lúc này mới được trải nghiệm cái cảm giác vô lực như vậy, phảng phất nhớ đến trước kia khi còn là một phế vật, so ra cũng có phần giống nhau.

Ngay lúc Lâm Khiếu Đường cho rằng tất cả đều đã kết thúc, vòng xoáy do đấu luyện vận dụng bỗng nhiên tụ tập thành một đám hắc châu thật nhỏ dung nhập vào bên trong chân linh thực dương.

Trong nháy mắt lúc đám hắc châu dung nhập vào chân linh thực dương, hai đại nguyên linh phảng phất như ăn phải thuốc kích thích (Viagra J), một tiếng ngân vang, Lâm Khiếu Đường trong nháy mắt lĩnh ngộ.

Nguyên lai không gian nguyên linh không ngừng bị áp súc, nguyên lực không ngừng bị đè ép, đấu luyện chính là dung nhập nguyên linh bản mạng công pháp của Lâm Khiếu Đường, dưới nguy cơ đúng là tự động vận chuyển tìm kiếm phương pháp giả quyết. Ngay lúc trước Lâm Khiếu Đường vừa mới tiêu hóa xong hồn lực của Thôn Quỷ Lão Ma, tuy rằng xóa đi phần lớn nguyên thức, khiến cho hôi phi yên diệt, thế nhưng trong hồn lực vẫn mang theo một ít công pháp và bí thuật, bởi vì vô hại nên Lâm Khiếu Đường cũng không xóa đi bộ phận ký ức này mà là tạm thời đặt một bên, chờ sau đó có thời gian sẽ nghiên cứu lại, nếu là hữu dụng tự nhiên là hay nhất, mà cho dù vô dụng cũng không có sao, cùng lắm là mất chút công sức mà thôi.

Vừa rồi đấu luyện luyện hóa vu thuật của Thôn Quỷ Lão Ma, lại càng ngưng tụ ra vật mà Thôn Quỷ Lão Ma suốt đời truy cầu nhưng vẫn không ngưng tụ thành công, chính là Diệt hồn châu.

Ngưng tụ được diệt hồn châu cần rất nhiều nguyên lực chống đỡ, mới có thể khiến cho Lâm Khiếu Đường đang trong cảnh hai mặt thụ địch có cảm giác ăn không tiêu.

Tuyệt đại đa số quỷ đạo vu thuật của Thôn Quỷ Lão Ma đều là luyện hồn cấm quỷ thuật, về phương diện này Thôn Quỷ Lão Ma có thành tựu cực kỳ cao, vì vậy nói hắn là một đại sư cũng không quá đáng. Suốt đời truy cầu mong muốn đại thành, cái này cũng khiến cho Thôn Quỷ Lão Ma trên phương diện tu luyện mất đi không ít thời gian, khiến cho tu vi tăng trưởng quá chậm, tu vi khiếm khuyết cũng là nguyên nhân chính khiến cho Thôn Quỷ Lão Ma nghiên cứu ra không ít bí pháp nhưng lại không thể thi triển được, lại vì thế mà năng lực hạn chế rất nhiều, nếu không có kỳ ngộ cũng chỉ có thể bảo trì trạng thái bình cảnh mà không thể tiến tiếp, thế nên lúc này đây lại cho Lâm Khiếu Đường tiện nghi thật lớn.

Ba con ám ảnh quỷ dạ xoa tự nhiên không hề biết Diệt hồn châu có thể luyện hóa chúng, nên thế tiến công vẫn điên cuồng không hề giảm, như muốn giết chết Lâm Khiếu Đường ngay tại bên trong cơ thể, làm cho hắn có chút không kịp xoay sở.

Trong lòng Lâm Khiếu Đường biết không thể tiếp tục để cho tình thế xấu đi, cũng không suy nghĩ nhiều liền trực tiếp đem số nguyên lực cuối cùng rót vào trong Diệt hồn châu.

Nguyên lực hắc ám do ba con quỷ dạ xoa phát ra trực tiếp bị diệt hồn châu biến thành cực ám nguyên lực rồi nuốt hết, ý thức của cả ba trong nháy mắt bị tiêu diệt, chỉ còn lại có ba thân thể hư ảnh lơ lửng trong không gian nội thị của Lâm Khiếu Đường.

Lâm Khiếu Đường thở dài ra một hơi, thầm hô may mắn, rồi nhanh chóng bức ba thân thể hư ảnh ám ảnh quỷ dạ xoa ra ngoài thân thể rồi khôi phục lại ý thức. Ngay sau khi tỉnh lại nhìn thấy Tham thị thú vây tụ bên người, không khỏi cười nói:

- May mắn là có đám tiểu tử các ngươi hộ pháp cho ta, bằng không cho dù có thể tiêu diệt ba con ám ảnh quỷ dạ xoa thì thân thể này sợ là cũng khó giữ lại được.

Đám Tham thị thú phảng phất như nghe hiểu được, hưng phấn vây sát người Lâm Khiếu Đường, trong miệng càng phát ra những tiếng ô ô rất nhỏ. Dường như nhưng chó nhỏ trung thành đang biểu đạt hưởng thụ khen thưởng của chủ nhân.

Lâm Khiếu Đường tự nhiên không keo kiệt. Lấy ra một ít linh thảo và đan dược cho chúng ăn một lúc rồi mới gọi chúng vào trong đai lưng trữ vật.

Nhìn ba kiện pháp bảo đã không còn chủ nhân vẫn phiêu phù trước mặt, Lâm Khiếu Đường không khỏi cảm thấy kinh ngạc, toàn bộ ý thức của ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa này đã không con một mảnh, thế nhưng một tia hồn lực lại vẫn còn lưu lại trong ba kiện pháp bảo kia.

Ảnh chi nhận lúc này đã trở lại thành ba kiện pháp bảo không chủ, thực lục của chúng không hề yếu đi, chỉ là hiện tại cả ba đều không khác gì một vật chết vì đều không có nhận biết và ý thức, nguyên trí bị tẩy đi toàn bộ, sạch sẽ như một tờ giấy trắng, có cho chủ nhân mới viết vào.

Tâm niệm Lâm Khiếu Đường khẽ động, nghĩ đến một cái gì đó, đầu tiên là nuốt một giọt vạn niên kim dương dịch để khôi phục nguyên lực, tiếp đến vung tay lên phóng ra ba ngọn lửa nhỏ bắn vào ba ảnh chi nhận kia.

Ba ngọn lửa nhỏ tiến vào trong ba kiện pháp bảo, thần sắc ba con Ám Ảnh quỷ dạ xoa đang có vẻ đờ đẫn chậm rãi ngẩng đầu lên, trong nháy mắt liền bị ngọn lửa nhỏ màu lam kia thiêu rụi.

Lâm Khiếu Đường khẽ động nguyên thức, ba ảnh chi nhận đồng thời bay vụt ra ngoài, phá hủy hoàn toàn đỉnh núi phía trước, uy lực như vậy tự nhiên là kinh người, không kém chút nào so với bản thân Ám Ảnh quỷ dạ xoa sử dụng.

Thu được bảo bối ngoài ý muốn như vậy, Lâm Khiếu Đường vô cùng cao hứng, nụ cười tươi rói như ánh mặt trời đã lâu không thấy nay lại xuất hiện trên khuôn mặt tuấn lãng kia.

Có ba vương bài nơi tay, lòng tự tin của Lâm Khiếu Đường lại tăng thêm vài phần, nhìn mây đen và hắc khí lượn lờ nơi bầu trời Quỷ Võ Điện xa xa, tâm niệm khẽ động liền hóa thành một quang mang màu xanh bay đi.

Quỷ Võ Điện lúc này đã trở thành thiên hạ của quỷ vật, trên không trung các loại quỷ linh bay tán loạn, gặp được người có thể đoạt hồn liền đoạt hồn, trên mặt đất ngàn vạn quỷ thú tùy ý tàn sát, gặp người là giết, nuốt sống, hỗn loạn vô cùng.

Hơn vạn môn nhân đệ tử Quỷ Võ Điện anh dũng phản kháng, nhưng hơn phân nửa đều không địch lại, bầu trời Quỷ Võ Điện thỉnh thoảng lại truyền đến thanh âm kêu cứu thảm thiết.

Bạn đang đọc Đấu Y của Mộc Thang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.