Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bĩ tu và nhân yêu. (3)

Phiên bản Dịch · 2247 chữ

Một tiếng kêu trầm trọng yếu ớt vang lên, làm cho tâm trạng của những vị tu luyện giả nơi này đều như chìm sâu xuống vực thẳm, hầu như tất cả tu luyện giả đều không cam lòng tiếc hận nghị luận nho nhỏ.

“Nếu không phải người này vô cùng tự phụ, cơ hội trốn chạy hẳn là vẫn còn có!”

“Tuổi tác không lớn mà đã tiến vào linh hồn giai, thế mà lại ở chỗ này uổng phí tính mệnh, thực sự quá đáng tiếc!”

“Không cần quan tâm đến sống chết của tiểu tử này, hãy ngẫm lại tình cảnh của chúng ta đây này, không biết là đám yêu nhân Đại Hạ Quốc chuẩn bị đối phó với chúng ta như thế nào?”

“Đó là thập bào!”

Đột nhiên có người nói một câu quái lạ, lực chú ý của mọi người nhất thời di dời khỏi lồng giam hướng về hư không bên ngoài.

Bạch trưởng lão tuy là đã thu được mệnh lệnh của chủ nhân, thế nhưng vẫn cẩn thận tiếp tục phun khói một thời gian mới bắt đầu thu hồi lại.

Nhưng mà, sương khói không biết vì sao lại bắt đầu không nghe lời, Bạch trưởng lão vô luận là thôi động khí nguyên như thế nào cũng không thể khống chế, sương khói thủy chung thờ ơ, tựa hồ như không chịu khống chế của hắn vậy.

Bạch trưởng lão trước đó luôn duy trì thần sắc kiêu ngạo đắc ý, lúc này thì toát mồ hôi đầy người, kinh hãi không ngớt, khí nguyên trên người đã đạt tới cực hạn, thế nhưng không làm cách nào thu hồi sương khói lại được.

Thanh niên tuấn mỹ cũng đã phát hiện ra có chút không thích hợp, mơ hồ có cảm giác không ổn, đang muốn ra tay trợ giúp Bạch trưởng lão, đúng lúc này trung tâm màn sương khói có dị động, sau đó sương khói trong chu vi hơn một trăm trượng lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng dần dần tụ tập lại về phía trung tâm.

Màn sương khói càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng mờ nhạt!

Rất nhanh, trong màn sương khói hiện lên một thân ảnh. Sau một khắc toàn bộ sương khói đã bị hút hết, thanh niên áo xanh với vẻ mặt thong dong một lần nữa xuất hiện trong mắt tất cả mọi người, nhìn qua không thấy có bất kỳ dấu hiệu trúng độc nào.

Bạch trưởng lão đã không thể chịu đựng được phun ra một ngụm máu, không thể tin tưởng nhìn thanh niên áo xanh, đôi mắt già lão trợn trừng, dường như thấy quái vật vậy, kinh ngạc không gì sánh được.

Cơ mặt của thanh tiên tuấn mỹ co giật!

Tu luyện giả trong lồng giam lại vô cùng khiếp sợ, độc nguyên mà Bạch trưởng lão phát ra mạnh mẽ không gì sánh được, một số tu luyện giả hơi có chút kiến thức đã ngửi thấy một chút mùi vị của cương độc vạn năm, cương độc vạn năm chính là một loại độc nguyên hung ác bài danh trước mười trong bảng bách độc. Một khi bị cương độc này ăn mòn, trong nháy mắt hóa thành cương thi, toàn thân hư thối, linh nguyên trong cơ thể càng không thể chống đỡ, nhanh chóng bị cương độc vạn năm hòa tan, người có tu vi linh hồn giai đi nữa cũng không thể chống đỡ được.

Lâm Khiếu Đường liếm liếm bên môi, bộ dáng ý do vị tẫn, thản nhiên nói:

“Đáng tiếc, độc tính hơi kém một chút a, thực sự là vô vị.”

Trên đời này dĩ nhiên có người đem độc cương vạn năm thôn phệ hoàn toàn, chẳng lẽ hắn lại là một độc tu địa vương giai hay sao? Trong lòng đám tu luyện giả đều hiện lên nghi vấn.

“Vị đạo của loại độc nguyên này thực sự không ngon chút nào. Hay là trả lại cho ngươi vậy!”

Lâm Khiếu Đường dễ dàng nói, bàn tay mở ra, tức thì một viên quang cầu màu canh hiện lên, hóa thành mũi tên màu xanh bắn thẳng vào người Bạch trưởng lão.

Bạch trưởng lão vô cùng kinh khủng muốn né tránh, thế nhưng lại không thể động đậy, không biết từ khi nào, mấy kim thủ đã hoàn toàn khống chế lấy hắn, mũi tên màu xanh bắn qua, tất cả độc nguyên một tia cũng không phí phạm hoàn toàn xâm nhập vào trong cơ thể cùa Bạch trưởng lão. Một tiếng hét kinh hoàng, sau đó toàn thân Bạch trưởng lão nổi mụn, bắt đầu hư thối, chỉ chốc lát hai mắt tối sầm không còn sinh khí, từ trên không trung rơi xuống đất.

Trung niên nhân áo trắng nhìn thấy rõ đồng bọn ngã xuống, nhất thời giận giữ, tiếng sáo tăng cao, dường như có ý tứ muốn liều mạng.

Thế nhưng vô luận là âm luật hay âm ba, đều không hề có tác dụng gì đối với thanh niên trước mắt, đột nhiên bên cạnh thanh niên áo xanh xuất hiện một thanh trường thương màu vàng tím, sau đó, tử mang chợt lóe, bắn thẳng về phía trung niên nhân áo trắng.

Đương.

Tiếng xuyên thấu thanh thúy!

Tử mang cùng với màn ánh sáng xanh biếc đối chọi cùng một chỗ. Ánh sáng màu xanh biếc chính là một cây ngọc bội dài hơn ba thốn.

Hai đại pháp bảo ngay trước người trung niên nhân áo trắng kịch liệt va chạm với nhau, bộ phát ra khí nguyên cường đại tỏa ra xung quang đến vài chục trượng, nếu không phải là ngọc bội kia đột nhiên xuất hiện chống đỡ thì trung niên nhân áo trắng hẳn là đã bị tử kim trường thương đâm xuyên từ trước ra sau.

Trung niên nhân áo trắng mặt không còn chút máu, xoay người lại hướng về phía thanh niên tuấn mỹ thi lễ nói:

“Đa tạ chủ nhân đã xuất thủ cứu giúp!”

Thanh niên tuấn mỹ lạnh lùng nói:

“Thùng cơm, còn không mau lui ra ngoài!”

“Dạ!”

Trung niên nhân áo trắng biết rõ đã gặp phải cao nhân chân chính, bản thân không thể đấu lại, lúc này đành phải bay về phía sau thanh niên tuấn mỹ.

Sắc mặt Lâm Khiếu Đường hơi động, ngọc tiểu bô vừa mới xuất hiện kia, có thể cùng với tử kim trường thương chính diện va chạm mà không bị hư hao chút nào, hiển nhiên không phải là một pháp bảo bình thường, chỉ bất quá một nam nhân lại dùng tới pháp bảo có hình dạng như vậy, thực sự là quá quái dị, đối phương quả nhiên không hổ danh là nhân yêu.

Biểu tình của thanh niên tuấn mỹ có chút biến hóa, nhãn thần nhìn về phía Lâm Khiếu Đường cũng dần dần chuyển biến từ chán ghét thành thưởng thức, bỗng nhiên nói:

“Bĩ tu ngươi quả thực có chút tài năng, chỉ tiếc là sinh tại Nam Xuyên Giới, không biết có tình nguyện gia nhập vào Đại Hạ, bản vương có thể đảm bảo tiến cử ngươi trở thành một nguyên lão của đại phái, cùng hường thụ tài nguyên tu luyện phong phú của Đại Hạ.”

Tu luyện giả trong lồng giam nhất thời vô cùng khẩn trương. Tu luyện giả vốn là những người thuộc chủ nghĩa vật chất, một lòng truy cầu lực lượng càng ngày càng mạnh hơn, mục đích cuối cùng chính là có thể phi thăng lên thượng giới, tăng thêm thọ nguyên. Lãnh thổ của Đại Hạ quốc hiện tại vô cùng rộng lớn, tài nguyên phong phú, có rất nhiều thượng cổ cấm địa để truy tìm bảo vật, nhìn thanh niên tuấn mỹ này hẳn là có địa vị không thấp trong giới tu luyện Đại Hạ quốc, đã phát ra lời mời như vậy, cho dù là ai đi nữa cũng không tránh khôi động tâm.

Lâm Khiếu Đường lạnh nhạt cười nói:

“Làm cái gì cũng có thể, chỉ là không thể làm gay, Đại Hạ quốc của các ngươi nhiều gay đến như vậy, ta làm sao có thể gia nhập cho được! Ta xem, không bằng ngươi gia nhập vào Thiên Hà Tông chúng ta, bản nguyên lão có thể đảm bảo trong vòng một năm ngươi sẽ thoát khỏi chứng gay, là nam hay là nữ ngươi có thể tự do chọn lựa.”

Chúng tu luyện giả trong lồng giam nhất thời rối loạn, không ít người thầm cười không ngớt, nhưng cũng vì thanh niên áo xanh nói như vậy mà thở một hơi nhẹ nhõm, chí ít thì vị đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông này còn có chút cốt khí, không ảnh hưởng bởi mê hoặc!

Mọi người cũng không biết, lời nói của Lâm Khiếu Đường nhìn như là châm chọc, nhưng thực tế lại có chút chân thật trong đó. Hắn có thể làm được giống như lời đã nói, chỉ tiếc là lời này chỉ có mỗi một mình Lâm Khiếu Đường cho là nghiêm túc mà thôi.

Thanh niên tuấn mỹ đúng là dưới cơn phẫn nộ nói không ra lời, đôi con mắt so với nữ nhân còn quyến rũ hơn vài phần phun ra hừng hực liệt hỏa.

Lúc này thân ảnh của Lâm Khiếu Đường đột nhiên biến mất không thấy, sau một cái chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh lồng giam, hai tay cầm hai cây tử kim trường thương, trong nháy mắt xuất hiện, lập tức đâm thẳng vào chiếc lồng giam thật lớn.

Đương đương đương...

Mấy tiếng va chạm thanh thúy vang lên, lồng giam thật lớn vẫn nguyên vẹn không chút ảnh hưởng nào.

Lâm Khiếu Đường khẽ cau mày, không nhìn ra được lồng giam này dùng tài liệu gì để luyện chế ra, cư nhiên có thể chống đỡ được pháp bảo dùng bí huyền kim chế tạo.

“Muốn phá vỡ lồng giam, ngươi nằm mơ!”

Thanh niên tuấn mỹ cười nhạt nói.

Lâm Khiếu Đường cảm thấy vướng tay vướng chân, không nghĩ tới lồng giam này không phải là vật bình thường, thực sự đã coi thường gã âm dương kia rồi.

“Đi!”

Thanh niên tuấn mỹ vung tay lên, một con thất thải tiểu điểu (chim nhỏ bảy màu) bay vụt ra ngoài, đánh thẳng về phía Lâm Khiếu Đường đang phiêu phù bên cạnh lồng giam.

“Công tử, cẩn thận!”

Hồ Mị Nhi trong lồng giam hét lên một tiếng kinh hãi.

Lâm Khiếu Đường hướng ánh mắt nhu hòa nhìn vào nữ tử mặc hồng y trong lồng giam hơi gật đầu, lập tức tụ nguyên lực vào bàn tay, một đoàn hỏa diễm màu xanh phun thẳng ra ngoài.

Thấy rõ lam hỏa, vài tên tu luyện giả linh hồn giai trong lồng giam lại bị chấn động, đoàn lam hỏa kia rõ ràng là nguyên hỏa, rốt cuộc là thanh niên này còn có bao nhiêu thủ đoạn chưa thi triển ra, chúng tu luyện giả lúc này đã hoàn toàn bị chinh phục, trong lòng không còn một chút coi thường nào, nhãn thần nhìn về phía thanh niên cũng trở nên vô cùng kính trọng.

Khi lam hỏa và thất thải tiểu điểu va chạm vào nhau, một tiếng kêu to thanh thúy vang vọng trong không gian.

Thất thải tiểu điểu trong nháy mắt lớn hơn gấp mấy lần, thân hình cỡ chiếc bát nhỏ trước đó hiện giờ đã bằng thân người, song vĩ (phần đuôi) bảy màu đẹp không gì sánh được, bắn ra quang mang bảy màu chói mắt, làm cho không ít tu luyện giả tu vi thấp không thể mở hai mắt ra được.

Lam hỏa cực nóng bỏng, càng tản mát ra một loại lực lượng nguyên hỏa thuần túy trong thiên địa, thế nhưng đối với thất thải điểu nhi lại không có chút hiệu quả nào.

Khuôn mặt vẫn bảo trì trầm ổn của Lâm Khiếu Đường lúc này không tránh khỏi hiện lên một chút kinh ngạc, không biết con chim này thuộc loại yêu thú nào, có thể chống lại được với dung hồn yêu hỏa bài danh thứ hai trong bảng nguyên hỏa đối chọi mà không hề rơi vào hạ phong, hoàn toàn không sợ hãi uy lực của nguyên hỏa.

Lâm Khiếu Đường tăng thế công của nguyên hỏa, thế nhưng hiệu quả lại vô cùng ít ỏi, càng cảm giác được một phần nguyên hỏa bị thất thải điểu nhi kia hấp thu, chiếm từng chút từng chút nguyên hỏa làm của riêng.

Cứ tiếp tục như vậy không phải là cho thất thải điểu nhi này dinh dưỡng tẩm bổ hay sao chứ? Lâm Khiếu Đường lập tức thu hồi lại nguyên hỏa.

Không có lực lượng cản trở, thất thải điểu nhi nhất thời giang rộng hai cánh, nhanh chóng phóng tới, Lâm Khiếu Đường sớm có chuẩn bị, hơn mười kim thủ đồng thời xuất hiện, bao vây thất thải điểu nhi bên trong.

Thế nhưng thất thải điểu nhi không hề sợ hãi chiêu này, một ngụm liến nuốt kim thủ vào trong bụng, ăn đến vui sướng hả hê.

Bạn đang đọc Đấu Y của Mộc Thang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.