Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

14. Luyện Đan.

1397 chữ

" Lâm Vũ ca ca. Huynh không sao chứ" Lúc này, Huân nhi vẻ mặt lo lắng chạy tới. Trận chiến vừa rồi của Lâm Vũ thực sự khiến cho nàng cảm thấy kinh ngạc. Hắn thực sự quá mạnh cho tới phút cuối, một đòn đánh bại Gia Liệt Tất. Về sau danh hiệu của Lâm Vũ sẽ còn tăng cao đến mức nào nữa đây.

Thấy vẻ mặt lo lắng của Huân Nhi, Lâm Vũ liền nhẹ nhàng xoa đầu cô nàng này rồi ôn nhu nói. "Ta không sao! Muội không cần lo lắng đâu. Được rồi chờ ta chút, ta ra mua nốt một vài thứ rồi chúng ta trở về thôi".

Nói rồi Lâm vũ liền dắt theo Huân nhi quay lại một gian hàng. Thứ hắn muốn mua không phải thứ gì khác, mà chính là một mảnh thiết phiến. Mặc dù bề ngoài không khác gì một đống sắt vụn, nhưng Lâm vũ biết, bên trong nó có thứ gì? Thanh toán song suôi, Lâm Vũ liền chuẩn bị trở về.

Nhưng đột nhiên, hắn trông thấy một viên ngọc bội rất lạ. Viện ngọc bội này là một viên Huyết ngọc, cả hai mặt được khắc hình ảnh những con rồng đang tranh nhau một viên ngọc nhỏ. Nhìn rất giống với cảnh Bách Long Tranh Châu trong truyền thuyết.

" Lão bản. Thứ này bao nhiêu". Thấy kì lạ, nên Lâm Vũ quyết định mua lại nó để về nghiên cứu.

" Năm mươi kim tệ". Một người trung niên lên tiếng. Ông ta cũng chính là chủ nhân của quầy hàng này.

" Thành giao". Nói rồi Lâm vũ ném cho ông ta năm mươi cái kim tệ rồi dắt theo Huân Nhi trở về gia tộc. Hắn không thích trả giá cho lắm, với lại một vài thứ nhỏ nhặt như này thì hắn lại càng không thích. Bởi vì nó rất tốn thơi gian.

" Rồi tạm biệt muội nha, ta về bế quan chắc tầm ba hay bốn tháng gì đó. Nếu chán quá thì tới khu rừng sau gia tộc nha. Đó là nơi ta cắm rễ". Về tới gia tộc, Lâm Vũ liền xoa đầu Huân Nhi rồi nói.

" Ừm. Lúc đó Huân Nhi sẽ lại làm phiền Lâm Vũ ca ca đó". Đỏ mặt mỉm cười một cái, Huân Nhi liền ngượng ngùng chạy mất.

" Khụ khụ. Đúng là muốn con nhà người ta phạm tội mà". Lắc lắc đầu, Lâm Vũ thở dài ngao ngán nói.

Về tới phòng, Lâm Vũ liền hồi tưởng lại trong trí nhớ về phương pháp luyện đan. Vì đã tu luyện Phần Quyết rồi, cho nên việc sản sinh ra hỏa diễm để luyện đan đối với Lâm Vũ chỉ còn là chuyện nhỏ mà thôi. Nhưng có một thứ mà Lâm Vũ muốn thử nghiệm. Đó chính là dung hợp lôi hệ đấu khí cùng với Mộc hệ đấu kĩ của hắn để xem có tạo ra hỏa hệ hay không. Tay trái Lôi hệ, tay phải Mộc hệ, hai loại đấu khí khác nhau được Lâm Vũ đièu động vào hai bàn tay. Cuối cùng, hắn liền làm theo thuật khống hỏa để thử xem có tạo ra hỏa hệ hay không?

Đúng như Lâm Vũ nghĩ, khi hai loại đấu khí này dung hợp với nhau. Một loại đấu khí mới liền được tạo ra. Lúc này, trên tay của Lâm Vũ, một ngọn lửa màu xanh lục đang dần dần bốc cháy. Mà lúc này, Lâm Vũ cũng cảm nhận được huyết mạch của hắn đang sôi trào. Giống như có thứ gì đó trong cơ thể của hắn sắp thức tỉnh vậy.

" Ha ha! Thành công! Thật không nghĩ tới nó lại có thể thành công dễ dàng như vậy a". Nhìn ngọn lửa màu xanh lục đang bốc cháy, Lâm Vũ không dấu được nét vui mừng, hắn cươi to một tiếng rồi nói.

" Hừm. Nó cần có một cái tên a! Không biết lấy cái tên nào cho hợp đây?". Nhìn ngọn lửa trên tay của mình, Lâm Vũ thầm nghĩ.

Các loại hỏa diễm thông thường được các Luyện Đan sư tạo ra thường chẳng có có cái mẹo gì cả. Duy nhất chỉ có Yêu Hỏa và dị hỏa là mới có các đặc tính khác nhau mà thôi. Còn Hỏa diễm của Lâm Vũ cũng được tạo ra bởi Đấu khí, nhưng mơ hồ, Lâm Vũ cảm nhận được một tia sinh mệnh chi khí. Mặc dù rất nhạt nhưng mà có lẽ có liên quan tới mộc hệ đấu khí của hắn.

" Sinh mệnh sao? Ah! Đúng rồi, vậy thì gọi ngươi là Sinh Mệnh chi hỏa đi". Nói rồi Lâm Vũ liền bắt đầu công việc luyện tập sao cho thành thạo thuật khống hỏa cùng với làm quen với hỏa diễm mới của mình.

Vài ngày sau.

Bên trong căn phòng im lặng của Lâm Vũ. Lúc này, tay trái của hắn cầm lên ngọn tử diệp lan thảo mà hắn đã mua vài ngày trước. Cặp mắt yêu dị khẽ nheo lại, một lúc sau, nhẹ nhàng thở một hơi, trên tay trái bỗng hiện lên một ngọn lửa màu xanh lục…

Ngọc lửa kia vừa xuất hiện, trong phòng của Lâm Vũ, độ ấm tăng lên rất nhiều. Thi thoảng còn tỏa ra mọit chút hương vị thảo mộc. Hai mắt không chớp nhìn ngọn lửa màu xanh lục kia, trong lòng Lâm Vũ có chút vui vẻ. Đó chính là thành quả to lớn nhất mà hắn đã tạo ra, hơn rất nhiều với việc thực lực của hắn tăng trưởng. Và đây cũng là lần đầu tiên hắn thực sự luyện đan.

Hồi lại cảm xúc của mình, sắc mặt của Lâm Vũ liền trở nên lạnh nhạt. Ngọn lửa màu Xanh Lục trong tay của Lâm Vũ thoáng bốc lên, đem gốc tử diệp lan thảo cắn nuốt vào trong… Ngọn lửa bốc lên, tử diệp lan thảo trong tích tắc bị đốt thành một ít chất lỏng màu xanh biếc… Lúc này tay phải của Lâm Vũ lại cầm một gốc tử lan diệp thảo, trực tiếp ném vào bên trong ngọn lửa…

Sau khi đem ba gốc tử lan diệp thảo toàn bộ ném vào, dung dịch màu xanh biếc kia trở nên lớn hơn rất nhiều. Chất lỏng màu xanh, tại trong ngọn lửa không ngừng động đậy, nhiệt độ nóng cháy, không ngừng thiêu đốt tạp chất trong đó… Theo ngọn lửa thiêu đốt, chất lỏng màu xanh biếc càng ngày càng nhỏ đi, một lúc sau, chỉ to bằng độ lớn của một ngón tay…

Tiếp theo, Lâm Vũ lại đem hai cây tẩy cốt hoa, đưa vào trong ngọn lửa, sau khi nung chảy, đem nó hòa vào trong chất lỏng màu xanh… Sau đó, chính là luyện hóa ma tinh…

Ba bước này, kéo dài khoảng một giờ, mà lúc này, sắc mặt của Lâm Vũ liền có chút mệt mỏi. Thứ nhất là do đây là lần đầu tiên Lâm Vũ thực hành luyện đan. Thứ hai là kinh nghiệm luyện dioejc của hắn vẫn còn rất yếu cho dù đã hấp thu hết toàn bộ trí nhớ của Dược lão.

Sau một giờ nung đốt, ma tinh cứng rắn, đã bị nung chảy thành một chất lỏng màu xanh nhạt, cuồng bạo năng lượng ẩn chứa trong ma tinh, cũng bị lại bị Lâm Vũ dùng dược tính thần kỳ phối hợp rồi loại bỏ ra ngoài…

Trong bàn tay, ngọn lửa màu xanh lục kia dần nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Mà lúc này trong tay của Lâm Vũ xuất hiện một giọt chất lỏng màu phỉ thúy. Đó cũng chính là Trúc cơ linh dịch mà đúng ra là do Dược Lão luyện chế cho Tiêu Viêm. Nhưng bây giờ là do Lâm Vũ luyện chế để bán. Nhưng mà vì hạnh phúc của con em cháu tao. À nhầm, cháu cha, Lâm Vũ đành phải tự thân vận động a.

" Hô! Cuối cùng cũng thành công a. Xem ra cũng phải luyện tập nhiều hơn rồi". Nói vậy nhưng mà Lâm Vũ biết, hắn đang trong tình trạng" Tiền Khô Cháy Túi". Là vậy đấy.

Bạn đang đọc Đấu Phá Thương Khung Chi Ta Là Tiêu Viêm của Mastergame
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.