Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành, Hành Nữa, Hành Mãi!!!

2251 chữ

Ngày thứ ba, theo như cam đoan của Nguyễn Hiền giúp Vân Sơn nhảy vọt sức mạnh “ Ngươi vẫn tơi á! Ta tưởng ngươi sợ không dám tới đi!” Nguyễn Hiền vẫn bình thản ngồi uống trà

Vân Sơn thì không nói gì, hừ lạnh một tiếng “ Nếu vậy thì chúng ta tiếp tục! Ta chấp ngươi một tay, ngươi thua thì phải ăn hết món ăn ta làm được chứ!” Vân Sơn nhanh chóng biến sắc:

“ Ta không muốn!”

Nguyễn Hiền như biết từ trước, cũng chậm rãi nói “ Ồ, một Ma Thú như vị Vân Sơn đây, dĩ nhiên lại sợ ăn vài món ăn ta nấu sao!” “ Ngươi thật là mất mặt liệt tổ liệt tông các đời Ma Thú nha!” “ Thôi thôi, còn nói gì muốn làm cường giả! Ăn vài món ăn cũng không dám nói gì muốn mạnh lên!” “Món ăn ta cũng không phải cho thuốc độc, khổ tâm khổ tứ sau khi đang chiến với ngươi xong nấu mà người ta lại chê!”

Nguyễn Hiền ăn nói luyến thoáng, mỗi một câu khiến Vân Sơn tức giận đến phát điên, chỉ cần thời cơ là bạo nổ!

Bất quá , Vân Sơn cũng không đồng ý! Hắn liền đã lĩnh giáo ngày hôm qua, nếu mà đánh chắc chắn hắn lại bại nữa! Nguyễn Hiền thấy vậy cũng lên tiếng “ Hay là thế này đi, ta không dùng 2 tay! Điều kiện vẫn như vậy, hẳn là đồng ý! Nếu không đồng ý,thì ngươi hãy về với Khỉ đột mỹ nữ của ngươi đi!” Vân Sơn mặt đen xì: “ Được, ta đồng ý với ngươi! Ta không tin ngươi không dùng 2 tay, liền thắng ta kiểu gì!” Vừa nói Vân Sơn sức mạnh bộc phát, năng lượng cấp tốc vận chuyển!

Bất quá, Vân Sơn hắn liền sai rồi! Nguyễn Hiền hắn cũng không lỗ mãng như vậy! Khi mà Nguyễn Hiền với Vân Sơn đại chiến, bằng tốc độ kinh người của mình Nguyễn Hiền liên tục né các đòn tấn công của Vân Sơn!

Mà nương theo tốc độ của Nguyễn Hiền, Vân Sơn tốc độ cũng nhanh chóng cải thiện! Tốc độ của hắn so với 3 ngày trước nhanh hơn nhiều lắm.

Mà lúc này, Nguyễn Hiền cũng không còn chỉ né đòn nữa mà bắt đầu trả đòn, đôi chân thoăn thoắt, liền cứ tìm kẽ hở đối phương mà ra chiêu! Vân Sơn liên tiếp ăn phải thiệt thòi.

Hắn vô cùng tức giận, nhìn chằm chằm vào Nguyễn Hiền: Nguyễn Hiền liền nói một câu,càng châm chọc: “ Sao? Ta cũng không nói là không được dùng chân nha!”

Và cứ thế Vân Sơn và Nguyễn Hiền liên tục giao chiến, mà Nguyễn Hiền không mảy may bị thương trong khi Vân Sơn liền bầm dập te tua! ... Hai thân ảnh liên tục giao đấu nhau tới tận chiều tà! Mà lúc này, trận chiến cũng kết thúc.

Nguyễn Hiền liền tung một cước rất mạnh vào bụng Vân Sơn! Vân Sơn cũng như lần trước, phun một ngụm máu mà bất tỉnh.

Nguyễn Hiền thở dài một tiếng: “ Ài, ta liền đã chấp ngươi tay, mà vẫn thua! Ngươi cũng thật là kém quá đi!” Lúc này, Vân Sơn còn một chút ý thức! Nghe vậy hắn liền lập tức muốn xỉu! Nguyễn Hiền xoay người về phía Lý Vân đang đứng gần đó: “ Lý cô nương, ngươi liền chăm sóc cho Vân Sơn! Ta liền đi nấu cho hắn vài món ăn mà bồi bổ!” Lý Vân liền gật đầu, nhanh chóng tiến tới chỗ Vân Sơn mà dìu! ... Sau đó Nguyễn Hiền nhanh chóng vào rừng, bắt vài con Ma Thú, liền bắt đầu nấu ăn. Mà Vân Sơn tỉnh lại, cũng liền là lúc Nguyễn Hiền nấu ăn xong! Mà sau đó, tại đỉnh núi này liền nhanh chóng tràn đầy những tiếng la thất thanh... ... Ngày thứ 4, Nguyễn Hiền cũng đang ngồi uống trà, nở một nụ cười, nhìn thân ảnh đang tới! “Ngươi đã tới!”

Vân Sơn mặt xám xịt, dĩ nhiên dư chấn món ăn hôm qua khiến hắn vẫn cảm thấy sợ “ Hôm nay như vậy đi! Chỉ cần ngươi chạm vào người ta, liền thắng! Mà ta vẫn như cũ, đánh cho ngươi ngất xỉu liền mới thắng! Thế nào, điều kiện hẳn hợp lí đi!” Nguyễn Hiền liền chậm rãi, nói:

Vân Sơn suy nghĩ một chút, hắn nghĩ tới hôm qua đối phương liền lách luật.Cố gắng tìm ra sơ hở trong lời nói của đối phương, “ Ngươi liền không được cầm vũ khí đánh ta!” “ Yên tâm, ta liền không đụng tới ngươi, vẫn đánh ngươi ngất xỉu!Mà ngươi chưa kịp ngất xỉu liền nhận thua kia”

Vân Sơn vẫn tràn đầy khúc mắc, nhưng nghĩ đến không còn lí do gì nữa, cũng không do dự liền đồng ý.

Mà khi Vân Sơn vận chuyển sức mạnh, liền hướng tới Nguyễn Hiền mà đánh tới! Quyết tâm đanh trúng đối phương.

Mà Nguyễn Hiền vẫn mặt mày thản nhiên, hắn nhanh chóng hóa giải quyền cước của đối phương!

Vân Sơn tốc độ một lúc càng nhanh, nhưng mỗi khi hắn sắp đánh trúng đối phương, liền thấy mình đánh trượt! Đòn mình đánh liền chỉ là một tàn ảnh mà thôi! … Hai đạo thân ảnh cứ như vậy kẻ đánh người né đến tận chiều! Đến cuối cùng, trận đấu liền kết thúc!

Nguyễn Hiền vừa dùng tuyệt kỹ điểm huyệt cách không! Ngay lập tức Vân Sơn liền không thể di chuyển, mà hắn ý thức vẫn còn! “ Ngư..ơ..i...!” Vân Sơn thấy tình cảnh của mình liền thấy có cảm giác bất an! Mà cảm giác bất an của Vân Sơn cũng trở thành hiện thực! “ Lý Vân, ngươi lại đây! Cầm các côn này đánh cho hắn bất tỉnh cho ta!” Nguyễn Hiền thanh âm nhẹ nhàng vang lên, nhưng lan đến tai Vân Sơn như sét đánh! Mà lúc này, Lý Vân đã đứng bên cạnh Vân Sơn, tay cầm theo một cây côn! “ Yên tâm, hắn liền là Ma Thú, cơ thể cường hãn! Ngươi cứ đánh cật lực cho ta!”

Lý Vân lúc đầu định cầu xin nhưng thấy ánh mắt cương quyết của Nguyễn HIền cuối cùng liền bắt đầu đánh cật lực Vân Sơn! Aaaa “ Tên vô sỉ Nguyễn Hiền! Ta có chết cùng làm oan hồn bám theo ngươi!”

Vân Sơn vô cùng căm tức, hắn không thể ngờ mình liền suy tính kĩ lưỡng vẫn bị Nguyễn Hiền xảo quyệt cho vào tròng. “ Ồ, cũng không tệ, miệng vẫn còn mạnh lắm! Sau này làm cường giả nhất định sẽ oai hùng!” “ LÝ Vân, mau đánh hắn mạnh lên! Ngươi đánh hắn nhẹ vậy hắn sẽ rất đau khổ! Mà nếu đánh mạnh, liền cho hắn liền ngất xỉu nhận thua rồi!”

Lý Vân nghe vậy cũng thầm gật đầu, đôi mắt hung quang nổi lên, đang định vung côn thật mặt! Mà lúc này Vân Sơn cũng đã thay đổi thái độ “Ấy ấy đừng, ta liền nhận thua! Ta nhận thua là xong chứ!”

Nguyễn Hiền nhìn dáng bộ Vân Sơn kia, liền nở một nụ cười, nhưng vẫn hờ hững nói một câu: “ Không tệ, nhận thua cũng được! Lý Vân, hôm nay hắn chưa được ta rèn luyện thân thể, ngươi đánh hắn 100 cái nữa rồi thôi!”

Vân Sơn vừa rồi cầu hòa, nhưng đối phương vẫn có ý định tiếp tục đánh hắn, vô cùng tức giận kèm ủy khuất “ Nguyễn Hiền, ta thề không đội trời chung với ngươi!” Nguyễn Hiền lúc này liền ngồi xuống an hưởng uống nước!

Hắn thực ra cũng không phải muốn đánh Vân Sơn kia làm gì, mà bản thân thấy đối phương năng lượng xoay động rất kịch liệt, hẳn theo hắn là Vân Sơn muốn đột phá đi! Mà rất có thể, đêm nay liền có thể đột phá! Vì vậy, cần tăng cường đánh để có thể kích hoạt sự tức giận, tăng dòng máu lưu thông đi! ... Một lúc sau, Lý Vân cũng đã đánh Vân Sơn xong!

Mà lúc này Vân Sơn cũng đã mặt hằm hằm, hắn thực sự tức giận! Đánh liền đánh không lại, mà liên tục sa vào bẫy đối phương! “ Ồ, đánh xong rồi à!Vậy liền mau chóng vào ăn đại tiệc ta làm đi! Chắc ngài Ma Thú uy mãnh không nuốt lời chứ!” Nguyễn Hiền lúc này đang đứng phía xa, thanh âm đầy khiêu khích! “Hừ, ta sẽ không nuốt lời!”

Sau đó, như đã quen với thức ăn, Vân Sơn cũng không còn hét lên vì kinh khủng nữa! Hắn cắn răng, cuối cùng cũng ăn hết! Ngày thứ 4 cứ như vậy liền kết thúc! Vân Sơn lết thân thể bầm tím về phòng ở! ... Tối ngày thứ 4, Vân Sơn lúc này đang điều chỉnh cơ thể mà tu luyện!

Mấy ngày nay hắn vô cùng ủy khuất, mặc dù ban ngày bị đánh thê thảm nhưng tối nào cũng chăm chỉ tu luyện, một mực muốn đánh cho tên Nguyễn Hiền chết tiệt kia một trận.

Nhưng Vân Sơn liền không biết rằng, hắn liền chấp nhận nhân loại, mà lại càng chấp nhận Nguyễn HIền đáng ghét kia! Cốc cốc! “ Vân Sơn, ngươi ngủ chưa!” Một bóng người đứng ở ngoài cửa sổ gõ cửa! “ Ai vậy, mau vào đi!”

Nghe thấy vậy, thân ảnh mới bước vào! Một cô gái với khuôn mặt tuyệt mĩ, mặc một bộ váy lụa màu trắng tinh khôi, tay liền đang bưng một bát chè. Thân ảnh này chính là Lý Vân!

THấy Vân Sơn đang ngồi tu luyện, hai mắt đang nhìn chằm chằm mình, Lý Vân gò má có chút ửng hồng, sau đó ho nhẹ một tiếng, nói: “ Vân Sơn, ta xin lỗi ngươi chuyện lúc chiều!”

Lúc này, Vân Sơn đang mê mải nhìn Lý Vân, liền bị đạo thanh âm làm cho hoàn hồn, nhanh nhảu đáp: “Không phải lỗi của Lý cô nương, tất cả là do tên tiểu nhân xảo quyệt Nguyễn Hiền kia!” “ Hừ, còn nói gì là Nguyễn Hiền, hiền cái đầu hắn, hắn là ma đầu chứ hiền gì!” Vân Sơn liên tục mắng, bên cạnh Lý Vân mỉm cười: “ Công tử không xấu như ngươi tưởng đâu! Ta tin tưởng, tất cả việc mà công tử làm đều có nguyên do!” “ Cô nương thấy hắn đối xử với ta như vậy vẫn còn bênh vực hắn!” “ Cô nương rất tin tưởng hắn a!”

Lý Vân mỉm cười trả lời: “ Ừm, ta rất tin tưởng công tử! Lần đầu nhìn thấy hắn, ta liền cảm giác rất tin tưởng!” Vân Sơn thấy vậy,cũng không nói thêm, chỉ hừ lạnh!

Thấy thái độ Lý Vân như vậy, Lý Vân cũng không nói thêm. Cô biết mọi thứ cần giải thích từ từ, nhất là khi Vân Sơn đang cực kỳ ghét công tử! “ Này, ta liền nấu một bát chè hạt sen! Ngươi liền ăn đi!”

Vừa nói, vừa bưng bát chè tới trước mặt Vân Sơn! Vân Sơn thấy vậy liền ngập ngừng, liền hỏi “ Sao cô tốt với ta như vậy!”

Lý Vân lè lưỡi, nói: “ Thế nào, ta tốt với ngươi liền không thích! Ngươi có ăn không, nếu ngươi không ăn, ta liền giận ngươi!” “ Được,ta ăn!”

Sau đó Vân Sơn liền bưng bát chè lên ăn nấy ăn để! “ Lý cô nương, nấu ngon lắm”

Vân Sơn liền ngượng ngùng! “ Hừ, không ngờ ngươi dẻo miệng như vậy!” Lý Vân cười sau đó liền bưng bát chè đi!:”Ta về đây, ngươi giữ sức khỏe, mai còn chịu khổ!” Vân Sơn cũng nhìn bóng Lý Vân đi xa, thầm gật đầu, sau đó bắt đầu tu luyện! ... Lúc này, thể nội đấu khí của Vân Sơn đang điên cuồng vận chuyển! Mà lúc này, Vân Sơn liền không ngốc! “ Cảm giác này là! Đột phá Đấu Tôn! Không ngờ lại đột phá!” “ Ta đã rất nhiều năm, bây giờ liền đột phá!” “ Chẳng lẽ tên kia huấn luyện như vậy liền rất tốt!” “ Không, chắc chắn là trùng hợp, ta mấy ngày nay chăm chỉ tu luyện chính là mới thành quả như vậy!”

Nhưng rất nhanh, Vân Sơn cũng không suy nghĩ nhiều nữa, liền đắm chìm trong thời khắc đột phá! ... Phía trên mái nhà, ngồi trước cửa phòng Vân Sơn, một thân ảnh mặc một bộ trường bào màu trắng, dáng vẻ thư sinh, trên tay liền cầm một chai rượu! “ Hừ,ngươi thật là tự tin! Nếu không phải ta chăm chỉ rèn luyện lại thân thể, kinh mạch cho ngươi! Lại ra sức bồi bổ bằng các món ăn, ngươi mới có thể đạt được như thế!” “ Tốt lắm,ngày mai ngươi liền tiếp tục ăn đập của ta!” “ Nói vậy, nhưng ngươi cũng thiên tài! Có thể đột phá Đấu Tôn liền phải mấy ngày nữa, dĩ nhiên hôm nay ngươi liền đạt được!” “ Thôi, ta liền để ngươi tập trung thoải mái!” Nói xong, thân ảnh Nguyễn Hiền cũng mau chóng biến mất!

Bạn đang đọc Đấu Phá Cường Giả của Cuongthienlaoto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.