Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

13 : Diễn Kịch

1194 chữ

Bọn họ chạy tới thì chỉ phát hiện một cảnh tượng , bốn người bị thương đầy mình , người thì nằm , người thì chống hai tay ngồi ... khí tức trên người cũng tiêu tan...

Tôn mặc hơi vui vẻ " Khà khà , tiểu tử này chất sử dụng bí pháp hay dùng đan dược tăng cường thực lực đây , lần này tiểu tử chết với ta ha ha ! . Ồ còn có một viên cấp ba ma hạch ? "

Tiêu Phàm xoay người lạnh lùng nhìn Tôn mặc " Tôn mặc... tại sao là ngươi ? "

" Tiểu tử , lần này ngươi chạy không khỏi tay ta đâu , đợi ta đây hành hạ ngươi giết ba người kia , phế đấu khí ngươi rồi đưa ngươi cho Chu Duyệt là được hồi , chậc chậc diện mạo ngươi cũng tốt đấy " Tôn mặc cười lạnh " Mà ta ghét ai hơn ta , lên cho ta . "

Tiêu Phàm đã rõ nghi vấn trong đầu thì tha Chu Duyệt này muốn hắn làm ấm giường cơ à , nghĩ lạnh dung cả người , hắn đắn đo suy nghĩ mình diễn kịch tiếp hay giết nhỉ .

Trong khi Tiêu Phàm đắn đo Tôn mặc và đồng bọn bao vây " Hà Hà , Tiểu tử sợ rồi à , đắc tội bổn đại gia ta , mi chất không có đường sống , nể tình Chu Duyệt ta phế đấu khí của ngươi đi " .

Tiêu Phàm nhìn lạnh , đảo mắt thấy Chu Duyệt " Ồ là ngươi bán rẻ hành tung của ta ? "

" Ha Ha.. Tiểu tử ngươi ở trước mặt đoàn trưởng ma lang lính đánh thuê mà hung hăng , khi dễ ta thì ta không cho ngươi ánh mắt tốt đẹp đâu , khi ta bắt được ngươi hằng ngày trà đạp ngươi cho ngươi sống không bằng chết " .

" Vậy sao ! " Tiêu Phàm cười lạnh , xung quanh đấu khí bốc lên .

" Ngươi không phả..i bị thương rất... nặng sau ! " Chu Duyệt hoảng sợ nói .

" Chu Duyệt một mình hắn dù có đấu khí đi nữa không bằng người chúng ta đông ! " Tôn mặc bắt đầu vận chuyển đấu khí , chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào .

Tiêu Phàm cười lạnh " Giết hết , chừa Chu Duyệt lại ! " vừa nói xong ba phân thân , đang nằm đó , bỗng đứng dậy phi nhanh tới bọn người kia , nghe tiếng ầm ầm ầm .

Qua một hồi , xung quanh toàn hố sâu trong đó toàn là thành viên ma lang dong binh .

Còn Tôn mặc thì che trước Chu Duyệt nói " Tiểu đệ , ta không ngờ ngươi có thuộc hạ mạnh như thế , ngươi tha cho ta một mạng , ta cho ngươi quyền sai khiến như thế nào ! " .

Tiêu Phàm nhíu mày , hắn ghét nhất loại người như thế này . Nghĩ lại cũng thôi do tiền mà ...

" Được , bây giờ ngươi nghe lệnh ta , nếu không hậu quả thì ngươi cũng biết , đi đi để Chu Duyệt lại " Tiêu Phàm nhìn xung quanh nói , giọng nói êm đềm không có chút nào hâm dọa .

Nhưng giộng nói ấy làm cho người nào hoảng sợ , người thì thở nhẹ nhỏm .

" Thuộc hạ xin cáo lui " Tôn mặc quay đầu nhìn Chu Duyệt , thở dài , quay đầu đi .

" Tôn mặc đại ca ! " Chu Duyệt chạy theo Tôn mặc .

" Bịch . . . " " Ui ... da tên hỗn ... " Chu Duyệt bị người kéo lại ném trước mặt Tiêu Phàm , vừa mở miệng tính chửi , nhưng trong tình thế này sao có thể .

" Ngươi tha cho... ta đi , ngươi muốn gì... ta ... ta cũng chịu " Chu Duyệt sợ hãi nói , vì đấu khí của nàng mới Cửu Tinh Đấu Sư , đứng trước Thất Tinh Đại Đấu Sư thì như trứng so với đá .

" Hữ , hầu nãy ngươi nói muốn hành hạ ta đến chết mà , thôi nhẹ thôi ta để ba bọn họ từ từ hãm hiếp ngươi , cho ngươi mỗi ngày sung sướng , ha ha " Tiêu Phàm cười cực kì bỉ ỏi nhìn nàng nói .

Chu Duyệt sợ đến nỗi khóc rống " Xin ngươi mà , tha cho ta đi , ta ... ta " ôm đùi Tiêu Phàm nói lấp bấp .

" Hừ bản tính không thay đổi thế nào cũng chết mà thôi , ta kiếm việc làm cho ngươi mà , tiện đường thôi " Tiêu Phàm càng nói có người nào đó sợ muốn phát điên .

Nhìn nàng sợ , đến nỗi chân bũng rũng cả , Tiêu Phàm đi sát tới gần .

" Không , không . . . ta không muốn a ! " Lệ bên hai mắt chảy xuống , tâm tình cực kỳ hoảng loạn , trong mắt có ân hận . (Có câu nói trước khi chết mới nhận mình sai đi .)

Tiêu Phàm đưa tay lên đầu Chu Duyệt xoa xoa " Lần này ta chỉ hù dọa ngươi thôi " Âm thanh vang lên , Chu Duyệt mới tỉnh hồn lại , nhưng sợ hãi vẫn còn " Lần sau bản tính ngươi chanh chua như thế , thế nào cũng dẫn tới họa diệt thân , miệng hại mình " Âm thanh băng lãnh vang lên .

Chu Duyệt im lặng , hai tay ôm người co vào một chỗ , một lúc sau ngẳng đầu lên " Ta sẽ sửa , mong ngươi tha cho ta " Mắt nàng sưng lên , đỏ hoe . Cắn môi nói .

Tiêu Phàm ngồi xuống , lấy tay lao nước mắt trên mặt nàng , lâu xong xoay người rời đi , móc ra viên đan dược quăng lại một viên đan dược " Thôi ngươi đi đi " . Tiêu Phàm nói xong xoay người rời đi , ba phân thân cũng đi theo .

Chỉ còn Chu Duyệt ngồi im lặng nhìn chầm chầm bóng lưng Tiêu Phàm , rồi nhìn viên đan dược , qua hồi lâu rồi ăn vào , lau nước mắt rồi xoay người bước đi về . Hắn không ngờ rằng từ bây giờ , một chiến thần bất bại của hắn bước ra .

Sau khi Tiêu Phàm xuống núi thì thấy được hai cái ma lang binh đoàn người , vẻ mặt bọn họ đặt sắc , nhưng khi thấy hắn lại gần cung kính cúi chào .

" Thuộc hạ bái kiến Thủ Lĩnh ! "

Tiêu Phàm thấy bọn họ cúi chào , gật đầu đi vào , thầm nghĩ tên đó làm việc tay chân nhanh đấy . Xong đi về phía khách sạn .

Bạn đang đọc Đấu Phá Chi Chúa Tể Chiến Giới của Emondie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.