Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Vũ xuất hiện

Tiểu thuyết gốc · 1298 chữ

Trong lúc Lão dê già Tokuda đi ra khỏi tinh đấu đại sâm lâm thì lúc này, con thỏ Tiểu Vũ cũng đã đi đến thế giới loài người.

Nhìn dòng người tấp nập trước mặt, Tiểu Vũ thầm nghĩ:

【Ài, sao con người cứ thích mặc quần áo làm gì nhề, cứ cởi chuồng ra cho nó mát. Mọi khi cởi chuồng quen rồi, bây giờ mặc quần áo vào cứ thấy nó khó chịu kiểu gì ý!

Vướng víu quá à, chả lẽ bản cô nương lại cởi quần áo ra cho đỡ vướng!】

Tuy nói là thế nhưng Tiểu Vũ cũng không dự định cởi chuồng đi ra đường.

Dù gì cũng đã sống mấy vạn năm, nàng cũng không phải là đồ ngốc. Bây giờ mà nàng cởi quần áo ra thì chắc chắn sẽ bị người ta coi là đồ thần kinh.

Nàng cũng không muốn ngay ngày đầu tiên lẻn vào thế giới loài người, liền bị nhét vào viện tâm thần a.

Đúng lúc này, Tiểu Vũ chợt ngửi thấy mùi thức ăn thơm ngon từ các quầy hàng bên ria đường.

Mùi thức ăn thơm ngon xộc thẳng vào trong mũi làm cái bụng đói meo của nàng kêu ồm ộp.

【Oa mùi gì mà thơm thơm thế? Trời ạ, bản cô nương đói quá, phải kiếm thức ăn mới được.】

Lấy tay vuốt ve cái bụng đói của mình, Tiểu Vũ theo bản năng chạy đến bên ria quầy hàng, rồi ngồi xổm xuống đất, sau đó lấy tay bốc ngay đống cỏ bên ria đường, cho lên mồm nhai, ăn cho đỡ đói.

Dù sao nàng cũng là thỏ a. Thỏ ăn cỏ quá là hợp cmn lí.

Thấy một cô bé năm sáu tuổi mặc một bộ đồ rách nát, đứng ngơ ngác giữa đường, ánh mắt mê li liếc nhìn đống thức ăn trên quầy hàng, tay thì cầm một đống cỏ nhét vô miệng, một ông chú trung niên tốt bụng không đành lòng nhìn tiếp, hắn thầm nghĩ:

【Ài, đúng là một cô bé ăn mày đáng thương, chắc cô bé đói lắm nên mới phải nhổ mấy cây Lam Ngân Thảo để ăn.】

Nghĩ đến đây, ông chú tốt bụng bèn lại gần Tiểu Vũ rồi nói:

"Tiểu cô nương, con tên là gì? Sao lại ngồi đây ăn cỏ một mình, người nhà của con đâu?"

Nghe ông chú trung niên hỏi, Tiểu Vũ giật nảy cả mình, vội vàng nhổ hết đống cỏ trong mồm ra.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng tới thế giới nhân loại, cho nên việc nàng nhổ cỏ lên ăn, chẳng qua là làm theo bản năng của một con thỏ thôi a.

【Hỏng bét, chả lẽ việc bản cô nương bốc cỏ cho lên mồm nhai đã khiến tên nhân loại này hoài nghi sao?】

Tiểu Vũ nghĩ nghĩ liền thấy hợp lí.

Từ lúc đi tới thế giới loài người, nàng đã bao giờ thấy có con người nào ăn cỏ đâu?

【Chết cha, bản cô nương phải nói gì để tên nhân loại này không nghi ngờ bây giờ? Trước đây ta đã từng giao tiếp với nhân loại bao giờ đâu??】

Tiểu Vũ bối rối, ấp a ấp úng mãi không nói lên lời. Tới tận một lúc sau nàng mới nghĩ ra một cái lí do để trả lời cho câu hỏi của ông chú trung niên:

"Ô ô, con tên là Tiểu Vũ, cha mẹ con đã bị hồn thú ăn thịt, để lại con bơ vơ một mình trên đời, trở thành một đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa, ahuhu."

Tiểu Vũ vừa khóc vừa nói, đồng thời nàng còn cố nặn ra mấy giọt nước mắt cá sấu để gia tăng độ tin cậy cho lời nói bậy của mình.

Mà cũng phải công nhận một điều, tuy nhiều lúc Tiểu Vũ cư xử ý như cái đồ ngu nhưng mà diễn kĩ của nàng thực sự là không tệ. Ông chú trung niên hoàn toàn tin tưởng vào lời nói dối của nàng.

"Ài, Tiểu Vũ thật là đáng thương. Thôi thôi, chúng ta gặp nhau e cũng là duyên phận. Hôm nay ta liền chiêu đãi con một bữa ngon vậy."

Nói xong, ông chú trung niên liền dẫn Tiểu Vũ đi đến 1 quầy hàng, sau đó tiện tay mua cho nàng mấy cái xúc xích.

Tiểu Vũ thì đã bao giờ ăn xúc xích đâu, trước đây nàng toàn ăn cỏ không à. Bây giờ được ông chú mua cho ăn, nàng liền đưa xúc xích lên mũi ngửi vài phát, sau đó mới lè lưỡi ra liếm láp.

Nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của Tiểu Vũ, ông chú tốt bụng liền cảm thấy tâm can giống như bị hòa tan.

Đợi Tiểu Vũ ăn xong miếng xúc xích cuối cùng, ông chú trung niên liền nói:

"Tiểu Vũ a, mùi vị xúc xích như thế nào? Có ngon không? Con có muốn ăn thêm nữa không?"

Tiểu Vũ mới ăn xong một cái xúc xích, thấy ngon quá, rất muốn ăn thêm mấy cái nữa, bây giờ nghe thấy lời ông chú nói vậy, nàng liền gật đầu lia lịa.

"Con thích thì tốt quá. Bây giờ ta có ý này, con hãy đi theo ta về nhà, ta sẽ cho con ăn xúc xích thoải mái, con thấy thế nào?"

Nhìn thấy Tiểu Vũ đáng yêu như thế thì ai mà chẳng thích, thấy Tiểu Vũ đáng thương như thế thì ai chẳng muốn mang về nhà nuôi dưỡng.

Ông chú tốt bụng này cũng không ngoại lệ, mang Tiểu Vũ về nuôi chắc chắn không phải ý tưởng tệ.

"Dạ, được thế thì còn gì bằng ạ!"

Tiểu Vũ nghe thấy được ăn xúc xích thoải con gà mái thì mừng lắm.

Dù sao nàng cũng mới đi tới thế giới loài người, có rất nhiều thứ còn bỡ ngỡ. Nàng còn phải học hỏi nhiều điều, để còn thích nghi với cuộc sống của nhân loại nữa.

Lấy đơn giản như việc hôm nay nàng vô ý thức ăn cỏ chẳng hạn, thói quen này cần phải sửa.

Hoặc như trước đây, nàng đi vệ sinh xong không thèm chùi đít, nhưng bây giờ hóa thành nhân loại rồi, ị xong không chùi đít thì thối chết, không ai ngửi được.

"Hay, hay lắm. Tiểu Vũ, con hãy đi theo ta về nhà nha."

Nói xong, ông chú trung niên liền dắt tay Tiểu Vũ đi về nhà của mình.

Bị một người đàn ông xa lạ dắt tay, Tiểu Vũ vô thức rụt tay lại. Ông chú tốt bụng thấy vậy cũng không nói gì.

Dù sao hai người họ mới quen biết không bao lâu, cô bé đề phòng là đúng.

"Thúc thúc, xúc xích của con đâu ạ?"

Khi hai người về đến nhà ông chú tốt bụng, Tiểu Vũ đã không kịp chờ đợi, nàng vội vàng hỏi thăm về bữa ăn của mình.

Không còn cách nào khác, hiện tại nàng đã đói lắm rồi.

"Đây, Tiểu Vũ đợi thúc thúc một tý, thúc thúc sẽ lấy xúc xích ra cho con ăn ngay đây!"

Nói xong, ông chú tốt bụng vội vàng đi ra ngoài cửa, nhìn trước ngó sau không thấy một ai thì mới đóng cửa.

Sau đó, ông chú tốt bụng nở một nụ cười trìu mến, nhìn về Tiểu Vũ với ánh mắt chứa đầy tình thương của một người cha.

Thế rồi, ông ta liền cởi quần của mình ra, rồi ngay lập tức lấy cái 'xúc xích' siêu to khổng lồ trong đũng quần của mình ra để cho Tiểu Vũ 'ăn'.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 527

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.