Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có thể chữa lành, nhưng muốn cho nhanh, cắt...

Tiểu thuyết gốc · 1687 chữ

Là một thằng đàn ông, khi bị bóp nát quả cam, không đau đớn đến ngất đi thì mới là chuyện lạ.

Ngọc Tiểu Cương có thể chịu đựng cơn đau truyền đến từ dưới hàng tới tận 5 phút, đợi khuyên can Đường Tam không muốn đánh nhau với Lão Dê xong, sau đó mới bất tỉnh nhân sự, thì cũng đã được coi là một tên nam tử hán.

"Sư Phụ, gắng gượng lên. Chúng ta sắp đến phòng y tế rồi!"

Đường Tam nhanh chóng cõng theo Ngọc Tiểu Cương đang bất tỉnh nhân sự, đi về phía phòng y tế.

Đừng nhìn thằng nhóc này gầy gò, ốm yếu thế thôi, thế nhưng trên thực tế, hắn ta khỏe lắm. Bằng vào 3 năm công lực, ngày ngày tu luyện Huyền Thiên Công, có thể nói, bây giờ Đường Tam khỏe như voi, và gần như vô địch cùng thế hệ.

Nếu như xét riêng những đứa trẻ 6 tuổi thì nếu như có, thì cũng chỉ có duy nhất Thiên Nhận Tuyết là người đủ sức đè Đường Tam xuống đất ma sát, tất nhiên là không tính đến chuyện dùng đến ám khí.

Cho dù là nhân vật chính của chúng ta, Lão Dê lúc 6 tuổi, nếu mà solo với Đường Tam thì cũng chỉ có nước là bị đè lên đánh ị ra shit.

"Đại Phu, cứu mạng a! Làm ơn hãy cứu lấy sư phụ của ta!"

Còn chưa tiến đến phòng y tế, thì Đường Tam đã hét loạn hết cả lên.

Đến khi các Bác sĩ đi ra, trông thấy dưới háng Ngọc Tiểu Cương là một mảnh máu thịt be bét, shit và nước đá* chảy ra đầy quần, thì vội vàng lấy tay bịt mũi.

Bằng vào y đức hành nghề y mấy chục năm, mấy ông bác sĩ này đều cố nén ác tâm, và ngay lập tức đưa Ngọc Tiểu Cương vào giường bệnh, chuẩn bị cấp cứu.

Vừa cởi quần ra, các bác sĩ đã hoảng sợ hét lên:

"Ôi trời ạ! Một bên quả trứng đã bị bóp nát, máu chảy lênh láng, đã thế lại còn bị dính shit cùng nước tiểu, nguy cơ nhiễm trùng, thậm chí dẫn đến mất mạng là rất cao.

Bây giờ nhé, với những bệnh nhân trym bé thế này, thì phương án cứu chữa nhanh gọn, và an toàn nhất, là cắt phéng chỗ hiểm đi, sau khi thoa dược liệu và băng bó thì đảm bảo 100% khỏi bệnh.

Ngoài phương án đó, phương án khác cũng có nhưng mà cứu chữa rất khó, đã thế chi phí lại còn cao, mà mang tới hiệu quả vô cùng kém, thậm chí còn để lại cả di chứng về sau nữa cơ.

Tiểu tử, ngươi là người nhà của bệnh nhân hả? Nếu đúng như vậy thì hãy mau chóng làm ra quyết định a! Dù sao thì bây giờ bệnh nhân đang bất tỉnh nhân sự, nếu như cứ để như vậy, không cứu chữa kịp thời, thì e rằng cắt cu cũng không khỏi được nữa đâu."

Nghe bác sĩ nói đến đây, Đường Tam càng hận Lão Dê thấu xương, đồng thời lại xót xa thay cho sư phụ mình.

【Ài, sư phụ ơi là sư phụ. Ngài đã già như vậy mà vẫn còn trinh, bây giờ nếu như bị cắt cu, thì chắc chắn sẽ đoạn tử tuyệt tôn a!

Mà thôi, các cụ đã nói rồi: Đầu to thì dé như quả nho, được cái này thì phải mất cái khác. Sư phụ thông minh như thế, thì dé bé cũng dễ hiểu thôi. Mà đằng nào trym sư phụ cũng bé thế rồi, thôi thì cắt phéng đi cũng không mấy ảnh hưởng a.

Đá* đứng, đá* ngồi không quan trọng, mà quan trọng là trym bé như thế thì chắc lấy vợ về cũng không làm ăn được gì a.】 Đường Tam nhìn chằm chằm vào con trym 2.9cm của sư phụ mình và thầm nghĩ.

Nếu như lúc này Ngọc Tiểu Cương mà biết suy nghĩ trong đầu Đường Tam thì đảm bảo hắn ta sẽ ngồi bật dậy, rồi vả cho Đường Tam mấy phát vào mặt, đồng thời hét to:

"Ngươi mới là thằng lấy vợ về cũng không làm ăn gì được. Cả nhà ngươi mới là thằng lấy vợ về cũng không làm ăn gì được ý!

Cmn, trong nguyên tác, lão tử loạn luân với em họ Liễu Nhị Long của mình, mà vẫn có con đoàng hoàng nhé, thậm chí con của 2 người chúng ta không những không bị dị tật bẩm sinh, mà còn là thiên tài nữa cơ!"

Mọi người đọc nguyên tác thì biết rồi đấy, Lam Điện Bá Vương Tông bị con mụ điên Bỉ Bỉ Đông diệt môn, toàn gia tộc chỉ còn đúng Ngọc Tiểu Cương và Liễu Nhị Long vẫn còn sống.

Vậy mà 1 vạn năm sau, Lam Điện Bá Vương Tông vẫn còn truyền nhân là cường giả đứng đầu đại lục (Mục Lão), như vậy, bất cứ người nào cũng có thể tin Ngọc Tiểu Cương và Liễu Nhị Long loạn luân là giả, riêng chỉ có Mục Lão là đéo tin.

"Thôi được rồi, Đại Phu, cứ cắt a. Hãy cho sư phụ ta một cái cắt thống khoái!" Đường Tam vừa nói, vừa quay đầu sang chỗ khác. Hắn ta không đành lòng nhìn thấy cảnh sư phụ mình bị cắt cu, để rồi sau đó gia nhập vào đội ngũ của những tên Thái Giám.

Nghe vậy, mấy ông bác sĩ này liền hưng phấn mài đao xoèn xoẹt. Lớn từng tuổi này rồi, bọn hắn thiến chó thiến mèo thì làm rất nhiều, chứ thiến người thì bọn hắn vẫn chưa làm bao nhiêu, bảo sao không hưng phấn cho được.

Dao vừa mài sắc xong, bọn hắn đã không kịp chờ đợi, liền vung dao về phía háng Ngọc Tiểu Cương.

Đúng vào lúc này, Ngọc Tiểu Cương bỗng dưng cảm thấy rùng mình một cái, thế là bằng một cách thần kì nào đó, hắn ta bỗng dưng mở to mắt ra. Trông thấy con dao giải phẫu chỉ cách trym mình 1 mi-li-mét thì hắn sợ quá, vội vã hô to:

"Đao hạ lưu nhân, à nhầm... dao hạ lưu trym a!"

Đang lúc đám bác sĩ đang cảm thấy hưng phấn vì được chứng khiến thời khắc lịch sử, khi một tên thái giám sắp được sinh ra, thì một biến cố bất ngờ xảy ra: Ngọc Tiểu Cương tình cờ tỉnh lại.

Mọi người nên nhớ: Nếu như Đường Tam là nam chính thì Ngọc Tiểu Cương chắc chắn là nam phụ, từ một thằng phế vật, cuối cùng ăn may, bú win Đường Tam, sau đó trở thành một trong số những nhân vật phong vân của Đấu La Đại Lục.

Điều này chứng tỏ Ngọc Tiểu Cương cũng là một kẻ mang đại khí vận trong người.

Thấy Ngọc Tiểu Cương sắp bị cắt cu, Thiên Đạo của Đấu La Đại Lục ngay lập tức ra tay, gọi tỉnh Ngọc Tiểu Cương ngay.

Nếu bây giờ Ngọc Tiểu Cương mà bị thiến thì con mụ điên Bỉ Bỉ Đông sẽ sống thế nào, rồi còn Liễu Nhị Long sẽ phản ứng ra sao. Thiên đạo chắc chắn sẽ không lặng yên đứng nhìn tên Đại Sư rởm này bị thiến được.

Và đương nhiên, làm gì cũng phải có cái giá của nó, lực lượng của Thiên Đạo không phải là vô hạn, đã ra tay một lần, thì cần nghỉ ngơi dưỡng sức một thời gian.

Cho nên trong thời gian tới, Lão Dê có thể mặc sức tung hoành, muốn làm gì thì làm, mà không sợ bị khí vận phản phệ.

Về phần tại sao Lão Dê bắt Tiểu Vũ làm nô lệ mà thiên đạo bỏ mặc không quan tâm. Nguyên nhân là vì: Tiểu Vũ là cái thá gì a, sống chết của một con thỏ thì ảnh hưởng đếch gì đến Thiên Đạo.

Theo kịch bản mà Thiên Đạo an bài, Thiên Nhận Tuyết mới là khí vận chi tử của vị diện Đấu La Đại Lục, trong khi Bỉ Bỉ Đông thì là nhân vật phản diện, vốn dĩ cái kết của Đấu La Đại Lục 1 phải là như sau:

Thiên Sứ Thần Thiên Nhận Tuyết vì đại nghĩa, diệt tình thân, đánh bại La Sát Thần Bỉ Bỉ Đông, bảo vệ nền hòa bình thế giới, đồng thời lãnh đạo Vũ Hồn Điện, thống nhất giang hồ, đăng lâm bảo tọa võ lâm minh chủ, khiến cho Quý tộc rơi xuống thần đàn, người dân được thức tỉnh võ hồn free, miễn phí, vv...

Chỉ đáng tiếc, có thằng song tiêu Đường Tam loạn nhập khiến cho kịch bản bị chệch hướng.

Lúc này, Ngọc Tiểu Cương mà bị thiến, thì 100% sẽ dẫn đến con mụ điên Bỉ Bỉ Đông sớm nổi điên, mà trong giai đoạn đầu game này, Thiên Nhận Tuyết vẫn còn rất yếu, chưa late game nên không có đủ đồ để solo với Bỉ Bỉ Đông, thế thì gg làm ván mới chứ chơi bời mẹ gì nữa.

Kết quả cuối cùng: Thiên đạo đã đứng ra bảo vệ Ngọc Tiểu Cương, nhưng mà chỉ duy nhất lần này thôi, vì Thiên đạo đã lâm vào ngủ say rồi.

"Các người mau dừng tay cho ta! Để lại một quả trứng để lão tử còn nhân giống nữa chứ!" Ngọc Tiểu Cương hét lên.

Kết quả cuối cùng: Con trym của Ngọc Tiểu Cương vẫn giữ được nửa cái mạng. Tuy rằng phải nằm dưỡng thương hơn nửa tháng, và sau này phải hạn chế dạng háng, nhưng ít ra vẫn còn có thể sinh con đẻ cái là may lắm rồi.

Điều này cũng gián tiếp dẫn đến hồn hoàn thứ nhất của Đường Tam bị trễ hơn so với kịch bản một khoảng thời gian tầm 1 tháng.

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.