Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến vào tinh đấu sâm lâm phần 2

Tiểu thuyết gốc · 1694 chữ

(Lap hư, chương nháp đã lưu nhưng mạng k ổn định nên hay bị mất khúc, bấm bằng đt trên web thì ta thấy hay bị lỗi, nản lòng a~)

- Ngươi muốn làm gì ?

Mặc Du cảnh giác nhìn tiểu tinh linh hỏi, tiểu tinh linh mỉm cười nhìn cậu, sau đó phất tay một cái, một vòng hào quang màu diệp lục bao bọc hai người đang nằm ngủ dưới đất, sau đấy bay về một hướng, nhìn về phía cậu mà vẫy tay.

- Ngươi muốn ta đi theo ngươi ?

Mặc Du mờ mịt hỏi, tiểu tinh linh mỉm cười gật đầu nhìn cậu, sau đó bay về mộ hướng. Hai người đi khoảng nữa tiếng sau, dừng lại trước một vách đá nhỏ, tiểu tinh linh liền chui vào bên trong vách đá, khoảng 1 tiếng sau. Tiểu tinh linh chui ra, trên tay cầm một cục đá nhỏ màu trắng, sau đó đặt nó lên tay cậu. Mặc Du mờ mịt nhìn tiểu tinh linh.

Sau đó chỉ thấy tiểu tinh linh làm một cái khẩu quyết, bỗng chốc xung quanh hiện ra nhiều ánh sáng màu xanh diệp lục, tất cả đều bay về phía giữa hai bàn tay của tiểu tinh linh. Hình thành một quả cầu màu xanh to khoảng trái bóng, sau đó tiểu tinh linh đẩy quả cầu về phía hòn đá trong bàn tay cậu. Nuốt trọn hòn đá vào bên trong quả cầu, sau đó hòn đá từ từ tan rã, hóa thành những dòng nước màu trắng ngà, bay vào cơ thể cậu.

Bỗng chốc cơ thể cậu như có hàng vạn con kiến cắn khắp người, đau đớn khiến cậu không chịu nổi. Mặc Du ngất đi, nửa ngày sau, cậu tỉnh dậy ở chỗ mà cậu tìm thấy tiểu tinh linh.

Mặc Du kinh ngạc phát hiện biến hóa của cơ thể mình, mỗi một bộ phận trên cơ thể đều tràn trề sinh mệnh, thể chất thuần âm của cậu biến mất. Cơ thể cậu sau khi hấp thu khối sinh mệnh ấy thế mà lại có thể tự sinh ra sinh mệnh lực. Cậu nhìn tiểu tinh linh, chỉ thấy nó đã bay đến trước mặt. Mỉm cười nhìn cậu, Mặc Du như hiểu ý, phóng ra Thánh Liên Tuyết Sơn, cùng tiểu tinh linh phối hợp, cả người bổng chốc sáng lên. Hàng ngàn vạn điểm sáng ấy soi sáng cả một vùng nhỏ của khu rừng bao bọc hai người bên trong.

Cùng lúc đó tại trung tâm của Tinh Đấu đại sâm lâm, cấm khu, một con hồn thú thể hình cực đại, tại giữa một sơn động đang yên giấc. Cảm nhận được khí tức sinh mệnh bùng nổ, nó lặng lẽ mở mắt ra, nhìn về phía đông của khu rừng.

- Tiểu nha đầu Nguyệt Tâm này, cuối cùng lại chọn con đường này.

- Lão đại, người tỉnh rồi.

Một nam nhân tóc vàng hưng phấn chạy vào bảo :

- Không, ta chỉ bị thức tỉnh vì chấn động từ khí tức sinh mệnh khổng lồ mà tiểu nha đầu Nguyệt Tâm kia tạo ra thôi, thật không ngờ sau ngàn ấy năm, tiểu nha đầu lại chọn con đường này.

Nam tử tóc vàng vẻ mặt ưu sầu, hoài niệm nói :

- Đúng vậy a~.

- Bây giờ ta sẽ tiếp tục chìm vào giấc ngủ sâu, hiện tại quá trình tu luyện đang trong giai đoạn có chút thành tựu, mọi chuyện ngươi quản cho tốt vào. Đừng động chạm gì đến lũ người học viện Sử Lai Khắc.

-Vâng, ta biết rồi.

Nam nhân tóc vàng cung kính lui ra.

- Thật mong chờ ngày được gặp lại tiểu nha đầu, người mà ngươi chọn, chắc hẳn là rất đặc biệt nhỉ ?

Con hồn thú to lớn lầm bầm rồi lại chìm vào giấc ngủ sâu.

Quay trở về tình trạng của Mặc Du hiện tại, quá trình hấp thu hồn hoàn đang diễn ra rất thuận lợi, một phần vì tiểu tinh linh là tự nguyện mà hóa thành hồn hoàn, nên không hề có ác cảm từ việc bị săn giết mà ngăn cản hồn sư của các hồn thú khác. Một phần vì thuộc tính của tiểu tinh linh cực kì thích hợp với vũ hồn của cậu. Bỗng nhiên dị biến xảy ra, hồn hoàn từ màu trắng bạch bỗng nhiên giống như biến thành lỗ đen vũ trụ.

Tham lam hút lấy sinh mệnh lực từ trong cơ thể cậu. Chỉ thầy hồn sau từ màu trắng nhẹ bỗng nhiên màu sắc đậm lên, biến thành màu trắng ngà.

Sau đó Mặc Du nghe thấy một âm thành giống như một người không nói chuyện từ rất lâu bất đầu nói lại.

- Chủ nhân, chủ nhân.

Mặc Du mở mắt, bất ngờ thay trước mặt cậu là tiểu tinh linh nhưng tóc đã để xõa, mái tóc vàng óng ánh bay trong gió, môi mắt màu hạnh nhân to tròn, mặc một bộ váy được làm từ cánh hoa sen, nhìn cậu.

- Chủ nhân, người khỏe, lần đầu tiên được chính thức giới thiệu, ta tên là Nguyệt Tâm. Hồn hoàn đầu tiên cùa người a~

Mặc Du khó tin nhìn Nguyệt Tâm, mờ mịt hỏi :

- Tại sao người thành hồn hoàn của ta rồi nhưng vẫn còn tại đây ? không phải ngươi nên hoàn toàn biến thành hồn hoàn chứ.

Nguyệt Tâm nhìn Mặc Du cười khúc khích bảo :

- Tinh linh chúng ta vốn cũng là như vậy sau khi làm hồn hoàn a~, vốn bởi vì sinh mệnh rất dài dẵng, nên chúng ta đều sống khá là nhàm chán, một số người sẽ lựa chọn rời đi thời không hoặc là thành hồn hoàn của người khác nếu thích. Sau khi thành hồn hoàn vì là con cưng của các nguyên tố, nên được nguyên tố bao bọc, không bị mất đi ý thức, mà ngược lại thành một hình thức cộng sinh mới với hồn sư.

- Khi các ngươi trở thành hồn sư cao cấp, chúng ta có thể hóa thành hình dáng trưởng thành mà chiến đấu bên cạnh. Tuy nhiên trước đó thì các kĩ năng khi còn là hồn thú sẽ không được sử dụng, thay vào đó sẽ dựa vào vũ hồn của chủ nhân mà sinh ra một hồn kỹ mới.

Mặc Du lại tiếp tục hỏi :

- Thế còn về việc viên đá mà ngươi đưa cho ta thì sao ?

Nguyệt Tâm vừa cắn trái cây mới hái xong vừa trả lời :

- Ồ viên đá đó được gọi là Sinh Linh Chi Kim, do ta thai nén nó ra sau một thời gian nhàm chán đấy, nó sẽ cải thiện thể chất của người thích hợp với vũ hồn của người hơn.

Mặc Du hiếu kì nhìn Nguyệt Tâm hỏi :

- Có vẻ như ngươi biết thông tin về vũ hồn của ta ?

Nguyệt Tâm dừng lại một tí, sau đó thành thật trả lời :

- Vũ hồn của ngươi vốn không phải tên gọi là Thánh Liên Tuyết Sơn quê mùa gì đó, hay một vũ hồn cực hạn hệ mộc. Tên gọi vốn có của nó chính là Sinh Mệnh Thần Liên và nó là một vũ hồn hệ sinh mệnh.

Mặc Du :

- Sinh Mệnh ?

Nguyệt Tâm nhìn vào Mặc Du trả lời :

- Đúng vậy, sinh mệnh, ngoài các loại nguyên tố, thuộc tính còn có nhiều loại khác nhau, một trong số đó là sinh mệnh. Ta chỉ có thể nói đến đây a~ chủ nhân, người hỏi nữa thì ta cũng không thể trả lời. Nói đến vũ hồn, sau ngài không nhìn xem, sau khi hấp thu hồn hoàn đầu tiên thì hồn lực của ngày tăng đến đâu rồi a~.

Mặc Du theo lời Nguyệt Tâm kiểm tra thân thể mình, ngạc nhiên phát hiện công pháp mà mình tu luyện đã đột phá tầng 1 mà không có bình cảnh, hẳn là phương thức tu luyện ở thế giới này cho dù là từ thế giới khác thì cũng phải đi theo quy tắc của thế giới này.

Mặc Du nhìn Nguyệt Tâm bảo :

- Vậy được rồi, người làm cho hai người bọn họ tỉnh lại, rồi nấp đi

Nguyệt Tâm cười nhìn Mặc Du :

- Hahaha, tiểu chủ nhân thật đáng yêu a~, ta hoàn toàn có thể quay về hồn hoàn qua thông qua nó mà quan sát thế giới bên ngoài. Còn bọn họ ? ngủ khoảng một tiếng nữa là tỉnh .

Dứt lời Nguyệt Tâm liền hóa thành một đạo ánh sáng bay về phía ấn ký trên tay cậu và biến mất. Một tiếng sau khi đợi, hai người Bối Bối rốt cuộc tỉnh, cậu kể cho họ nghe việc Nguyệt Tâm đã làm cho họ ngất đi chỉ vì không muốn bị quấy nhiễu. Tất nhiên là bí mật về việc Nguyệt Tâm có ý thức và Sinh Linh Chi Kim cậu sẽ không nói với họ. Sau đấy cả ba cùng nhau quay về lại nhà của Mặc Du.

Tối hôm đó, Mộng Liễu siết chặt nắm đấm của mình cố gắng kiểm soát cảm xúc, khi nghe chồng mình kể lại. Bà như trút đi được một phần nào gánh nặng, mở miệng cảm thán :

- Thật sự là đúng như truyền thuyết ghi lại. Tương lai của nó thật sự là không phải tầm thường, chúng ta phải làm mọi giá để bảo vệ nó, em nghĩ chúng ta nên đến đó sau khi nó nhập học.

Mặc Thanh nghiêm mặt nhìn Mộng Liễu :

- Em thật sự chắc chứ ?

Mộng Liễu nắm chặt tay, mặt đầy quyết tâm bảo :

- Em chắc chắn, có thể trì hoãn cho con bao nhiêu thì trì hoãn, vì con em không tiếc hết thảy, chỉ mong nó được hạnh phúc hơn chúng ta.

Mặc Thanh ôm Mộng Liễu vào lòng, cả hai người biết, sau khi Mặc Du nhập học, có thể sẽ không thể nào gặp lại được nữa.

Bạn đang đọc Truyền Thuyết Nam Nga Mi sáng tác bởi DuTieuThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DuTieuThu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.