Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Mộng Băng Tằm (1)

Phiên bản Dịch · 1398 chữ

dịch: HảiFull

Dù sao Hoắc Vũ Hạo vẫn còn nhỏ nên cảm xúc hồi hộp chỉ tồn tại trong giây lát rồi dần chuyển thành hưng phấn. Hắn cuối cùng cũng đạt được mục đích sau nhiều ngày đi đường, chỉ cần nghĩ đến bản thân sắp thu được Hồn Hoàn đầu tiên, trở thành một Hồn Sư thì nhiệt huyết của hắn lại sôi trào. Vì ngày này, hắn đã khắc khổ tu luyện năm năm trời.

Hoắc Vũ Hạo theo bản năng bước nhanh hơn dưới trạng thái đầy hưng phấn, đẩy cao tốc độ đi vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Đột nhiên một cảm giác kỳ quái xuất hiện khi đang đi về phía trước, hai mắt Hoắc Vũ Hạo truyền đến một cảm giác đau đớn, hắn theo bản năng thúc giục Hồn Lực tiến vào Linh Mâu, sau khi được dòng khí mỏng manh quay xung quanh hai tròng mắt, Hoắc Vũ Hạo mơ hồ có thể thấy một thân ảnh lóe lên rồi biến mất bên trái mình.

Linh Mâu là Vũ Hồn biến dị cực kỳ hiếm thấy có năng lực báo động nguy cơ rất mạnh, Hoắc Vũ Hạo cảm giác được nguy hiểm nên phản ứng trở nên linh mẫn, thân thể nhanh chóng ngã về phía bên trái, đồng thời tay phải rút ra Bạch Hổ chủy ở sau lưng. Một thân ảnh màu đen lóe lên rồi xuất hiện ngay vị trí hắn vừa đứng, khoảng cách gần trong gang tấc này giúp Hoắc Vũ Hạo thấy rõ hơn, đó là một con khỉ đầu chó cao chừng một thước, toàn thân màu vàng, đôi mắt màu nâu lóe lên hung quang, cánh tay dài kỳ dị, thú trảo và răng nanh đều lộ rõ ra ngoài.

Sau một kích không trúng, nó phát ra tiếng rít trầm thấp rồi mạnh mẽ đạp một cái lấy đà đánh sang phía Hoắc Vũ Hạo. Tuy Linh Mâu của Hoắc Vũ Hạo còn chưa có Hồn Hoàn nhưng tác dụng cơ bản của nó không tồi. Dưới sự duy trì của Hồn Lực, động tác của con khỉ đầu chó trong mắt hắn chậm lại hẳn. Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng lăn một vòng sang trái sau đó búng người đứng lên, đồng thời giơ Bạch Hổ chủy ra chắn trước ngực. Tim hắn không khỏi đập thình thịch, hô hấp của Hoắc Vũ Hạo dần gấp gáp hơn, đây là lần đầu tiên hắn đối mắt với địch nhân, không, là địch thú công kích. Bàn tay cầm Bạch Hổ chủy đã sớm ướt đẫm mồ hôi, bản thân hắn càng thêm mờ mịt không biết phải đối phó ra sao.

Sau hai đòn không trúng con khỉ đầu chó liền như bị chọc giận, nó hướng về phía Hoắc Vũ Hạo giơ hai nắm tay liên tục đấm vào lồng ngực, đồng thời rú lên một tiếng, một đoàn bạch quang từ miệng nó lao nhanh về phía Hoắc Vũ Hạo. Lúc này cho dù Hoắc Vũ Hạo không có kinh nghiệm cũng có thể nhìn ra được thứ hắn đang đối mặt chính là Hồn Thú. Nơi đây còn cách Tinh Đấu Đại Sâm một khoảng cách nhất định mà hắn lại không có nửa phần chuẩn bị, mắt thấy bạch quang kia sắp đánh trúng bản thân, với tu vi của hắn một khi bị đánh trúng rất có thể là tai họa ngập đầu. Lúc này đại não Hoắc Vũ Hạo đã trống rỗng, thông qua Linh Mâu thấy tốc độ bạch quang bay tới cũng không nhanh nhưng thực tế chỉ giây lát đã bắn tới hắn. Cùng lúc đó con khỉ đầu chó với hai mắt lộ rõ hung quang lao nhanh về phía Hoắc Vũ Hạo. Bạch quang đã đến trước mặt, trong lúc khẩn trương Hoắc Vũ Hạo mất đi năng lực suy xét, chỉ biết giơ lên Bạch Hổ chủy trong tay vừa vặn đỡ lấy bạch quang theo bản năng. Lúc này một màn kỳ dị xuất hiện, đồng thời lúc bạch quang vừa đánh vào Bạch Hổ chủy, con khỉ đầu chó đã nhào tới đem đôi tay thon dài của nó nắm chặt lấy hai vai của Hoắc Vũ Hạo.

Chiến đấu đến bước này tựa như vận mệnh Hoắc Vũ Hạo đã định trước, hắn thật sự sẽ chết dưới móng vuốt của Hồn Thú sao? Con khỉ đầu chó nắm lấy hai vai Hoắc Vũ Hạo, thân thể cường tráng nhấc bổng Hoắc Vũ Hạo lên, muốn hung hăng đập hắn xuống. Bỗng nhiên một bạch quang lóe lên ở giữa con khỉ đầu chó cùng Hoắc Vũ Hạo. Thân thể con khỉ đầu chó tựa như cứng lại rồi rơi xuống, Hoắc Vũ Hạo vốn sắp bị hung hăng đập xuống lại văng ra xa. Mà con khỉ đầu chó sau khi giãy dụa một lát thì bất động.

Rầm! Thân thể Hoắc Vũ Hạo đụng vào một thân cây không xa, hai mắt hắn tối sầm lại, đau đớn kịch liệt làm hắn hít thở không được. Bộ dáng của Hoắc Vũ Hạo lúc này quả thật có chút thê thảm, hai vai để lại những vệt dài sâu, áo gần như bị xé nát. Nhưng trong cơn đau đớn kịch liệt khiến hắn dần tỉnh lại, ánh mắt hắn theo ý thức nhìn về phía con khỉ đầu chó bất động ngã xuống đất. Quang mang bạch sắc nhàn nhạt xuất hiện trên người nó, dần dần bạch quang chậm rãi ngưng lại thành một vòng tròn với hào quang như ẩn như hiện, nhưng càng xem càng làm Hoắc Vũ Hạo ngây người.

“Hồn Hoàn, đây là Hồn Hoàn?” Thân thể Hoắc Vũ Hạo dưới kích động có chút run rẩy, vết thương trên người như không còn đau đớn. Mặc dù hắn chỉ học được phương pháp minh tưởng trụ cột ở phủ Công Tước, nhưng đối với những chuyện về Hồn Thú, Hồn Hoàn thì hắn lại nghe được rất nhiều, gần như mỗi thị vệ trong phủ Công Tước đều thường xuyên nhắc đến Hồn Thú.

“Chẳng lẽ nó đã chết rồi?” Hoắc Vũ Hạo ngơ ngác suy nghĩ, cho dù đây là lần đầu tiên hắn gặp Hồn Thú nhưng hắn biết chỉ khi Hồn Thú chết mới phóng ra Hồn Hoàn! Chỉ là... vì sao nó lại chết?

Dưới tác dụng của Linh Mâu, trí nhớ xuất hiện trong đầu hắn như thủy triều. Bạch quang do con khỉ đầu chó phát ra đụng vào Bạch Hổ chủy trong nháy mắt, Bạch Hổ chủy đột nhiên tỏa sáng hòa quang hấp thu lấy bạch quang kia, đây cũng là mấu chốt thay đổi chiến cuộc. Dựa theo bản năng chiến đấu của khỉ đầu chó thì sau khi bị trúng hồn quyền thuật của nó nhân loại nhỏ bé như Hoắc Vũ Hạo sẽ bị mất đi sức chiến đấu, sau đó bị nó hung hăng đập xuống mặt đất ít nhất phải đi nửa cái mạng. Nhưng nó nào ngờ bổn mạng Hồn kỹ của nó lại bị Bạch Hổ chủy hóa giải.

Vào lúc nó nắm lấy Hoắc Vũ Hạo, thân thể Hoắc Vũ Hạo bị nâng lên nhưng cũng đồng thời đem hai tay giơ ra phía trước theo bản năng, Bạch Hổ chủy trong tay Hoắc Vũ Hạo cũng theo đó chỉ về phía con khỉ. Vốn chiều dài của Bạch Hổ chủy không chạm được đến người con khỉ đầu chó, nhưng trong nháy mắt Bạch Hổ chủy đột nhiên phóng ra đao quang bạch sắc chém qua người con khỉ đầu chó. Tuy lúc đó đầu óc Hoắc Vũ Hạo trống rỗng cũng không nhớ rõ đã chém vào đâu nữa nhưng có thể khẳng định là đao mang kia nhất định chém vào người con khỉ đầu chó.

“Ta thắng?” Hoắc Vũ Hạo nhìn vào Hồn Hoàn màu trắng kia, hưng phấn dần lắng xuống. Hồn Hoàn vô cùng quan trọng đối với Hồn Sư như là nam nhân vô cùng ỷ lại vào tiểu đệ dưới khố vậy. Hồn Hoàn là vật tất yếu để Hồn Sư tiến giai, nhưng không phải Hồn Hoàn nào cũng thích hợp để Hồn Sư hấp thu, chỉ có Hồn Hoàn phù hợp với Vũ Hồn bản thân mới được.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 2 của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HảiFull
Lượt thích 37
Lượt đọc 7163

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.