Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão Tử Có Căn Thô Tuyết Gia! (3)

Phiên bản Dịch · 995 chữ

Dịch: HảiFull

Vương Ngôn phất tay cho mọi người im lặng rồi nói: “Theo ta quan sát hai ngày nay, vòng đấu loại đầu tiên này có thể miêu tả bằng hai chữ "thảm thiết". Không có học viện nào có thể chiến thắng nhẹ nhàng như học viện chúng ta cả. Cho dù học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư cũng không ngoại lệ, đối thủ của bọn họ kiên cường chống cự đến cả mười phút mới chấm dứt. Như thế mới làm cho chúng ta có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Ngày mai bắt đầu thi đấu vòng tròn. Danh sách vòng thi đấu này cũng đã có rồi, chính là dựa theo thứ tự của vòng đấu loại. Kế tiếp ta sẽ sắp xếp chiến thuật của trận đấu ngày mai.”

Sau lần chỉ huy của Vương Ngôn ở trận chiến với bọn cướp Tử Vong Chi Thủ, hiện giờ thân phận lão sư của hắn đã được ba người đệ tử nội viện hoàn toàn công nhận.

Vương Ngôn nói: “Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu là học trò của ta, năng lực của bọn chúng ta tương đối hiểu rõ. Nhưng còn bốn người còn lại thì không, nếu không rõ sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sự sắp xếp của ta. Cho nên, ta mong các ngươi có thể nói cho ta biết rõ ràng hồn kỹ của mình.”

Đối với hồn sư, hồn kỹ là một trong những bí mật lớn nhất của mình. Nhưng tình huống trong học viện lại không giống như vậy, dù sao trước mắt là một cuộc thi lớn, yêu cầu này của Vương Ngôn là vô cùng hợp lý.

Bối Bối gật đầu, bản thân hắn là đội trưởng nên sẽ là người đầu tiên lên tiếng làm gương cho mọi người.

“Hồn kỹ của ta tổng cộng có bốn cái, theo thứ tự là Lôi Đình Long Trảo, Lôi Đình Vạn Quân, Lôi Đình Chi Nộ và Lôi Đình Long Thủ.”

Vừa nói hắn vừa giảng giải rõ ràng cụ thể những kỹ năng ấy có tác dụng gì. Sau khi hắn nói xong là đến Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam.

Từ Tam Thạch ở ngoại viện cũng không kém Bối Bối là bao, nên bốn kỹ năng của hắn cũng khiến mọi người mở rộng tầm mắt. Hồn kỹ của Giang Nam Nam cũng khá mạnh, nhất là một đấu một, hồn kỹ của nàng nhất định sẽ khiến đối thủ khắc sâu ấn tượng.

Thứ tư là đến Hòa Thái Đầu.

“Thái Đầu, ngươi là Hồn Đạo Sư. Theo lý ta không cần hỏi kỹ năng của ngươi. Nhưng tình huống lúc này khá đặc biệt, chúng ta phải sử dụng hết những kỹ năng hữu dụng. Có thể nói hồn kỹ của ngươi cho chúng ta biết không?” Vương Ngôn quay sang Hòa Thái Đầu hỏi.

Hòa Thái Đầu gật đầu, nhưng vẻ mặt có chút xấu hổ: “Thật ra, hồn kỹ của ta cũng có chút tác dụng, nhưng không biết mọi người có muốn sử dụng hay không. Cho nên ta chưa bao giờ cho mọi người thấy.”

Sau khi Hòa Thái Đầu nói xong, nhất thời làm Hoắc Vũ Hạo nhớ lại lần đầu gặp Hòa Thái Đầu, vị sư huynh thân yêu của hắn có ngậm một thứ gì đó vừa dài vừa đen, vẻ mặt hắn nhất thời có chút quái lạ.

Vương Ngôn mỉm cười nói: “Cái gì cũng có chỗ hữu dụng, không sao cứ nói đi. Cho chúng ta xem vũ hồn của ngươi xinh đẹp hiếm thấy như thế nào.”

Hòa Thái Đầu nhìn mọi người xung quanh, có chút chột dạ nói: “Nhưng các ngươi phải hứa không được cười.”

Mã Tiểu Đào nghiêm túc gật đầu nói: “Được, chúng ta sẽ không cười. Nhanh lên. Con trai mà cứ rề rề bực mình quá.”

Hòa Thái Đầu đỏ mặt nói: “Lão tử có căn thô tuyết gia (lão tử có xì gà to).”

Mã Tiểu Đào ngẩn người giận dữ nói: “Ngươi nói cái gì đó?”

Bất quá, lửa giận của nàng chưa kịp bộc phát đã thấy hồn hoàn màu vàng đầu tiên trong bốn cái hồn hoàn hai vàng hai tím trên người Hòa Thái Đầu lóe sáng, trên tay hắn xuất hiện một thứ vừa dài vừa đen to thật to y hệt cái lần trước Hoắc Vũ Hạo đã thấy.

Không khí cả phòng họp đột nhiên vô cùng yên tĩnh, mọi người trừ Hoắc Vũ Hạo đều nhìn chằm chằm vào Hòa Thái Đầu, hắn thấy tình hình có vẻ không ổn liền nhấn mạnh: “Không được cười, đã nói không được cười.”

“Ha ha ha ha ha ha.”

Cả phòng họp đột nhiên vang lên hàng loạt tiếng cười, tất cả mọi người đều ôm bụng cười lăn lộn, ngay cả lão sư Vương Ngôn cũng không ngoại lệ.

Xinh đẹp hiếm thấy, quả nhiên là xinh đẹp hiếm thấy a! Vũ hồn của Hòa Thái Đầu không ngờ lại xinh đẹp hiếm thấy đến mức này. Đúng là chuyện mà không ai có thể tưởng tượng nổi.

Tiếng cười của bọn họ vang tận ra bên ngoài, khiến Mã Như Long, đội trưởng đội chính thức của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đi ngang nghe thấy cũng phải nhíu mày tự hỏi không biết đám người học viện Sử Lai Khắc có chuyện gì mà cười đùa vui vẻ như vậy? Ngày mai là bắt đầu thi đấu vòng tròn rồi mà.

Hòa Thái Đầu thẹn quá hóa giận quay sang nhét điếu xì gà kia về phía Từ Tam Thạch đang há mồm cười to.

Từ Tam Thạch đang ôm bụng cười liền ngẩn ngơ. Sau đó không biết Hòa Thái Đầu làm thế nào mà tay phải xuất hiện một ngọn lửa châm vào điếu xì gà.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 2 của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HảiFull
Lượt thích 16
Lượt đọc 4169

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.