Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàn mỹ tập kích bất ngờ (3)

Phiên bản Dịch · 2303 chữ

Hoàng thất đế quốc Đấu Linh toàn quân bị diệt? Toàn bộ bị diệt sát rồi?

Mặc dù đã sớm đoán được có thể là kết quả này, nhưng mà, thời điểm Hoắc Vũ Hạo chân chính nghe được kết quả, sắc mặt vẫn không khỏi trở nên khó coi. Đế quốc Nhật Nguyệt thật là quá ác. Quất Tử, quá ác!

Hắn bây giờ đã hối hận trước đó không có đánh giết toàn bộ thành viên của hai chi quân đoàn hồn đạo sư, vì đế quốc Đấu Linh báo thù.

Bất quá, Từ Tam Thạch vậy mà có huyết mạch hoàng thất đế quốc Đấu Linh, cũng làm cho Hoắc Vũ Hạo lấy làm kinh hãi, bọn hắn trước đó thế nhưng ai cũng không biết a! Lần này thật là đánh bậy đánh bạ.

Tác dụng của hoàng thất huyết mạch tuyệt đối phải so với thân phận học viên Sử Lai Khắc hiệu quả tốt hơn nhiều. Khó trách tam sư huynh bọn hắn có thể trong thời gian ngắn duy trì tốt trật tự bên trong thành Linh Đấu.

Bất quá, hiển nhiên còn chưa đủ a! Đế quốc Đấu Linh bây giờ nhất cần chính là người chủ chốt.

"Thân vương điện hạ, bây giờ hoàng thất tàn lụi, chúng ta cần người lãnh đạo." Một lão tướng tuổi chừng lục tuần tiến lên mấy bước, quỳ một gối trên mặt đất, hướng Từ Tam Thạch trầm giọng nói.

Nhìn lấy lão, sắc mặt của Từ Tam Thạch biến hóa âm tình bất định.

Cách đó không xa, một lão giả khác tuổi tác không kém nhiều, trên người mặc đại thần phục sức lại trầm giọng nói: "Không được. Thân phận vị này còn chờ suy xét. Có thể nào khinh suất như thế?"

Lão tướng cả giận nói: "Ngươi nói như đánh rắm, ta nhịn ngươi thật lâu, nếu không phải ngươi lằng nhà lằng nhằng, chúng ta đã sớm đuổi theo giết những tên khốn kiếp kia. Ngươi còn dám đánh rắm, lão tử lập tức xử lý ngươi."

"Lý soái, bây giờ không phải là thời điểm xúc động. Hoàng thất chi vị can hệ trọng đại a!" Lão giả kia cũng mặt cười khổ.

Được xưng là lão tướng Lý soái trầm giọng nói: "Thân vương điện hạ sau khi đến, hắn làm cái gì mọi người chúng ta đều thấy rõ. Nếu như không phải hắn kịp thời khống chế lại nội thành trật tự. Chỉ sợ toàn bộ thành Linh Đấu đều đã loạn, căn bản là kiên trì không được. Bây giờ đế quốc tinh nhuệ đều đi học viện Sử Lai Khắc bên đó gấp rút tiếp viện, thành Linh Đấu nếu như nội loạn, tất nhiên sẽ cho đế quốc Nhật Nguyệt thời cơ lợi dụng. Thân vương đã dùng hành động của hắn hướng chúng ta chứng minh thân phận của mình. Bây giờ Thân vương điện hạ rất có thể chính là người sống sót gần như duy nhất của hoàng thất, không ủng hộ hắn, còn ủng hộ ai?"

Lão giả mặc quan phục chính là người đứng đầu bách quan đế quốc Đấu Linh, đương triều thủ tướng, sắc mặt lão rất khó nhìn, cũng rất do dự. Nếu như đế quốc như rắn mất đầu, quả thật là vấn đề lớn, vào lúc này, một khi xảy ra vấn đề. Đế quốc Đấu Linh lập tức có khả năng sụp đổ.

Thế nhưng, nhất quốc chi chủ truyền thừa như thế nào đơn giản như vậy, nếu như người trước mắt căn bản chính là đế quốc Nhật Nguyệt phái tới gian tế thì sao? Trên người hắn mặc dù có tín vật, nhưng nếu như là đế quốc Nhật Nguyệt có dự mưu. Chưa hẳn liền lấy không lấy được loại tín vật này a?

Cho nên, vị thủ tướng đại nhân này trong lòng mới mười phần do dự, không dám trực tiếp nhận lời.

Ngay lúc này, Từ Tam Thạch động khẩu, dùng thanh âm đã trở nên có chút khàn khàn nói: "Đối với đế quốc hoàng vị, ta cũng không có bất kỳ mơ ước. Nhưng mà, bây giờ đế quốc Đấu Linh gặp đả kích nặng nề như thế, cho dù tìm kiếm hoàng thất khác cũng cần thời gian. Cho nên, ta nhất định phải tạm thời chủ trì. Thủ tướng đại nhân, quan tâm của người ta rất lý giải, vậy thì, liền mời nghe ta kể lại lai lịch của ta đi."

Nghe hắn vừa nói, tất cả ánh mắt văn thần võ tướng lập tức đều bị hắn hấp dẫn.

Đại trượng phu có cái gọi là có việc nên làm, có việc không nên làm, trước mắt loại thời khắc này, Từ Tam Thạch đứng ra tuyệt không phải vì quyền lực, mà là tương lai đế quốc Đấu Linh.

"Ta họ Từ, tên Từ Tam Thạch. Thẳng thắn mà nói, ta từ nội tâm không nguyện ý thừa nhận bản thân là hoàng thất đế quốc Đấu Linh. Bởi vì, lúc trước hôn nhân cha mẹ của ta cũng không đạt được hoàng thất đế quốc chúc phúc, dẫn đến bọn họ không thể không bỏ trốn."

Lời vừa nói ra, một vài lão thần tuổi lớn hơn, trên mặt đều toát ra vẻ cân nhắc, cố sự này tựa hồ có chút quen thuộc.

Từ Tam Thạch tiếp tục nói: "Đúng vậy, mẫu thân của ta tên là Tuyết Oánh. Đế quốc Đấu Linh hoàng đế bệ hạ là cậu ruột của ta. Phụ thân của ta chính là đương đại gia chủ của Huyền Minh thế gia. Ta nghĩ, liên quan tới một điểm này, các vị có lẽ đều sẽ nhớ lấy. Thời điểm ta lần trước đến đế quốc Đấu Linh còn là tiểu hài tử."

Lão thủ tướng trên mặt toát ra vẻ chợt hiểu, "Nguyên lai, ngươi vậy mà là con trai của công chúa điện hạ Tuyết Oánh, vậy tín vật trên người ngươi, cũng thuộc về công chúa điện hạ đúng không?"

Từ Tam Thạch yên lặng nhẹ gật đầu.

Lão thủ tướng nói: "Nếu như nói như vậy, vậy thì, thân phận của ngươi chúng ta liền có thể tán thành. Kế thừa tín vật của công chúa điện hạ, cũng liền mang ý nghĩa, ngươi chí ít có thể là đế quốc quận vương. Mà bây giờ, trong hoàng thất ngươi lại là người gần nhất, chí ít một cái thân phận thân vương chúng ta có thể thừa nhận. Nhưng mà, ngươi nhất định phải chứng minh, ngươi chính là con trai của công chúa Tuyết Oánh mới được."

Từ Tam Thạch thản nhiên nói: "Vũ hồn của ta truyền thừa thuộc về phụ thân, cũng không phải vũ hồn của hoàng thất đế quốc Đấu Linh. Nhưng mà, ta tin tưởng, vũ hồn của Huyền Minh thế gia trên đại lục cũng coi như có chút danh khí. Vậy thì, mời các vị xem kỹ."

Vừa nói, Từ Tam Thạch khoát tay, một tấm thuẫn đen như mực liền lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.

Kim sắc quang đoàn nhàn nhạt thuận thế từ trên tấm thuẫn khuếch tán ra ngoài, rất nhanh, bề ngoài tấm thuẫn liền biến thành kim sắc. Trên tấm thuẫn mai rùa kim sắc, một đầu tiểu xà chậm rãi nhúc nhích.

Huyền Vũ Thuẫn!

Đúng vậy, Từ Tam Thạch Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn, đã sớm tiến hóa trở thành Huyền Vũ Thuẫn a!

"Ừm? Ngươi không phải Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn a? Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn rõ ràng là màu đen." Lý soái nghi ngờ nói.

Từ Tam Thạch nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, ta đã không phải là Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn thuần túy. Vũ hồn của Huyền Minh thế gia chúng ta, có được Huyền Vũ huyết mạch truyền thừa nhất định, mà ta rất may mắn, trong lúc tu luyện không ngừng, kích phát một bộ phận huyết mạch thuộc về Huyền Vũ, Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn, tiến hóa trở thành Huyền Vũ Thuẫn."

Vừa nói, từng hồn hoàn thuận thế từ dưới chân hắn chậm rãi dâng lên.

Thời điểm nhóm văn võ đại thần nhìn thấy tám vòng hồn hoàn tỏa sáng rực rỡ trên người Từ Tam Thạch, trong lúc nhất thời không khỏi trợn mắt hốc mồm, toàn trường cũng lâm vào hoàn toàn yên tĩnh.

Đại thần biết Tuyết Oánh công chúa đều có thể tính được ra vị trước mắt là mới bao nhiêu tuổi, mới hai mươi mấy tuổi a! Tuyệt đối không đến ba mươi tuổi. Lấy niên kỷ như vậy, vậy mà đã có được tám vòng hồn hoàn? Mang ý nghĩa gì? Mang ý nghĩa tuyệt thế thiên tài a!

Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn, bản thân cũng đã là tồn tại cực kỳ cường đại trong vũ hồn loại phòng ngự. Mà Huyền Vũ Thuẫn thì sao? Vậy thì càng là đồ vật trong truyền thuyết.

Ai có thể nghĩ tới, trên người Từ Tam Thạch vậy mà xuất hiện loại truyền kỳ vũ hồn Huyền Vũ Thuẫn này, hơn nữa đã phụ gia nhiều đến tám vòng hồn hoàn. Quả thực là làm cho người ta rất khó có thể tin được.

Lão thủ tướng rốt cục vẫn là người tâm tính ổn định nhất, lão vô thức hỏi: "Thân vương điện hạ, vậy vũ hồn của ngài là như thế nào biến dị? Theo ta được biết, cho dù đương đại Huyền Minh thế gia gia chủ, vũ hồn cũng không có biến dị thành công đi. Thậm chí ta cũng chưa nghe nói qua, mấy đời Huyền Minh thế gia gần đây có ai có thể biến dị trở thành Huyền Vũ Thuẫn."

Mặc dù lão đang hỏi ra nghi vấn, nhưng mà, từ một tiếng thân vương điện hạ xưng hô, trên thực tế đã có chút tán thành thân phận Từ Tam Thạch.

Từ Tam Thạch yên lặng nhẹ gật đầu, đối với một điểm nghi vấn này, hắn tự nhiên nghĩ tới rồi.

"Các vị, ta còn có một thân phận khác, ta chính là tới từ học viện Sử Lai Khắc!" Vừa nói, hắn lấy ra huy hiệu đệ tử nội viện Sử Lai Khắc, mang ở trước ngực.

"Đối với một điểm này, các vị đại khái có thể phái người đi học viện Sử Lai Khắc tiến hành xác minh. Bởi vì lúc trước ta cùng các bạn của ta đã từng đại biểu học viện Sử Lai Khắc thu hoạch được quán quân Đấu Hồn Đại Tái, bảo vệ vinh quang học viện Sử Lai Khắc. Cho nên, chúng ta cũng được học viện trao tặng xưng hào Sử Lai Khắc Thất Quái cả đời."

"Mà mọi người hẳn phải biết, trong học viện chúng ta còn có một vị thiên tài, vị thiên tài này cũng là một trong Sử Lai Khắc Thất Quái, hắn nghiên cứu ra một loại năng lực cường đại đặc thù, tên là hồn linh. Bằng vào hồn linh, có thể để hồn sư chúng ta không cần săn giết hồn thú cũng có thể có được năng lực cùng loại với hồn hoàn, thậm chí so với hồn hoàn càng thêm cường đại. Mà ta, cũng là người được lợi trong đó. Cho đến trước mắt, ta cũng có được một vị hồn linh. Một đầu mười vạn năm Hoàng Kim Đại Mạo."

Đúng vậy, mười vạn năm! Trên thực tế, tất cả mọi người thấy đệ bát hồn hoàn của hắn là huyết hồng sắc, cho nên chấn kinh mới mãnh liệt như vậy.

Nhưng mà, khi hồn linh Hoàng Kim Đại Mạo cũng được Từ Tam Thạch xuất ra về sau, tất cả mọi người bị oanh động.

Hồn linh, sự tình này các cao tầng đế quốc Đấu Linh đương nhiên đều biết. Mà người chân chính có thể thu hoạch được hồn linh, dù sao còn là cực thiểu số trong hồn sư. Hơn nữa cũng có rất ít người có thể thu hoạch được hồn linh cường đại.

Nhưng hồn linh nhấc lên sóng to gió lớn trong giới hồn sư lại được rất nhiều người đều biết, bản thân đế quốc Đấu Linh cũng đã thành lập Truyền Linh Tháp, bắt đầu thăm dò huyền bí phương diện hồn linh.

Mà lúc này, Từ Tam Thạch phóng ra hồn linh không thể nghi ngờ là cực kỳ cường đại, lại có thể nào không để mọi người ở đây động dung chứ?

Nhưng mà, càng làm bọn hắn rung động hơn còn ở đằng sau.

"Trước đó, học viện Sử Lai Khắc chúng ta nhận đại quân đế quốc Nhật Nguyệt áp bách, mới hướng Đấu Linh cùng Tinh La hai nước cầu viện. Nhưng mà, không lâu sau đó, học viện mơ hồ phát hiện rất có thể là một trận âm mưu. Đế quốc Nhật Nguyệt sẽ mượn cơ hội này hướng đế quốc Đấu Linh động thủ. Cho nên, lúc này mới phái chúng ta đến. Mặc dù chúng ta lần này đến đây chỉ bảy người, nhưng mà, nếu như chúng ta đến sớm một chút, tin tưởng bi kịch cũng sẽ không phát sinh. Bởi vì, lần này theo ta cùng một chỗ đến đây, chính là trong học viện Sử Lai Khắc chúng ta, trước mắt gần với Cực Hạn Đấu La, Các chủ của Hải Thần Các, đệ nhị cường giả sau Huyền lão, các chủ Hải Thần Các đời tiếp theo, người sáng lập tổ chức Truyền Linh Tháp, Hoắc Vũ Hạo."

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 2 của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HảiFull
Lượt thích 18
Lượt đọc 11826

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.