Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15: Vấn đề ở chỗ "Kích cỡ"

Phiên bản Dịch · 1962 chữ

"Scarlett xã trưởng, ngươi không cần phải uổng phí tâm cơ nữa, Vương Trọng ca ca sẽ không rời khỏi Kỳ Ba Xã đâu!" Emily nói một cách cực kỳ dứt khoát .

Scarlett nở nụ cười, nhìn thoáng qua Vương Trọng, "Ta sẽ không dễ dàng buông tha như vậy đâu nha, tiểu học muội đáng yêu!"

Emilyl cau mũi, "Hừ, ai nhỏ hơn ai!"

Ánh mắt Mã Đông Đông híp lại, khuôn mặt lộ vẻ đê tiện đánh giá bộ ngực hai người một chút, chậc chậc, đúng là hơi nhỏ hơn một chút.

Bộp. . .

Emily một cước dẫm muốn nát mu bàn chân Mã Đông Đông , khuôn mặt biểu ca Mã Đông Đông lập tức thoáng cái đen lại, nhảy dựng lên, một âm thanh giống như tiếng dã thú điên cuồng hét lên vang vọng khắp cả Đồ Thư Quán , Scarlett tay phải điểm một cái, phóng ra một cái Trầm Mặc Thuật , lập tức Mã Đông Đông liền một ngụm nuốt xuống, trả lại không gian yên lặng cho thư quán.

Trầm Mặc Thuật là thuật chuyên dùng để đối phó với Dị Năng giả, có thể đánh gãy ( phá skill ) dị năng của Dị Năng giả, là một kỹ năng hồn lực cao cấp, lại bị dùng để làm cho tên nào đó câm miệng, Mã Đông chỉ cảm thấy đầu mình choáng váng, cả người cứ bay bay như muốn phi thăng.( có lẽ là dấu hiệu phê cần )

Emily cùng Scarlett liếc nhau, giống như đã tìm được một điểm chung giữa hai người.

Lập tức nhìn qua Vương Trọng đang nước mắt lưng tròng , hắn nào có trêu ai chọc ai a.

"Vương Trọng, hôm nay được trò chuyện cùng ngươi ta cảm thấy rất vui vẻ, đạt được ích lợi không nhỏ, hi vọng có cơ hội trao đổi nhiều hơn." Scarlett mỉm cười nói, dáng vẻ xinh đẹp như một đóa hoa , vẻ vũ mị không nói nên lời.

Vương Trọng gật gật đầu, "Ta cũng có thu hoạch rất lớn."

Chờ Scarlett vừa đi, Mã Đông Đông lập tức nhào lên, "Người anh em, ngươi thật sự có tiến bộ a , nói đi, ngươi cùng Scarlett thân thiết như vậy từ lúc nào thế, nói ta nghe một chút nào!"

Vương Trọng vội vàng che cái miệng thúi của Mã Đông, thằng này quả thực sợ thiên hạ bất loạn, lời này mà truyền đi ra ngoài, vô luận thật giả, hắn mỗi ngày đều bị mấy trăm người đuổi giết.

"Ngươi suy nghĩ nhiều quá, nàng chỉ là đối với mấy quyển sách luận văn của ta cảm thấy có hứng thú, lại nói, cơn gió nào thổi ngươi tới Đồ Thư Quán thế này , không phải ngươi bảo nơi đây chính là nghĩa địa sao?" Vương Trọng nói ra, lời này tuyệt đối là tên Mã Đông Đông này đã phun ra, tên này chưa bao giờ muốn đem thời gian tốt đẹp của mình lãng phí ở nơi đây.

"Ngươi đã quên rồi sao? hôm nay ngươi phải đi làm bài thi lại a!" Mã Đông nói ra.

Vương Trọng sững sờ, ta kháo, vậy mà suýt nữa quên mất, con bà nó. . .

Ba người vội vội vàng vàng chạy về phía trường thi, Vương Trọng bình thường đều dùng tư cách viễn trình chiến sĩ tham gia cuộc thi, kết quả thiếu một chút . . là qua rồi, lần thi lại này nhất định phải qua, nếu không quãng thời gian năm thứ hai này hắn tuyệt đối sẽ sống không được khá giả.

Kể từ sau khi thân thể giác tỉnh, Vương Trọng đều một mực đắm chìm trọng việc khám phá năng lực của mình, lại đem chuyện trọng yếu như thế quên đi.

Thời điểm đến trường thi, khá tốt là cuộc thi vẫn đang được tiến hành, kỳ thật đây là thời khắc cực mất mặt a, ở đây đều là những học sinh rớt tín chỉ trường kỳ trong học viện a .

Mã Đông vỗ vỗ bả vai Vương Trọng, "Người anh em, ngươi cần phải có lòng tin vào chính mình, nguyên kì nghỉ ngươi chăm chỉ như vậy, nhất định sẽ đạt được hiệu quả!"

"Vương Trọng ca ca, huynh giỏi nhất, không cần phải khẩn trương!" Emily nói ra.

Vương Trọng cười cười, thứ khẩn trương này cùng hắn từ trước đến nay không có quan hệ rồi, quan sát điện thoại chính mình, cầm xuống nội dung thi lại.

Hệ thống đã sắp xếp cho hắn viễn trình( tầm xa - range) hạng mục là cung tiễn, đi vào khảo thí trường, giám thị lão sư đang không kiên nhẫn nhìn đồng hồ, nếu như không phải biết rõ còn có một học sinh chưa đến thì hắn đã sớm kết thúc buổi thi lại rồi.

"Nhanh lên, chỉ còn có mỗi mình ngươi thôi đấy, Vương Trọng, năm tổ, mỗi tổ mười mũi tên, đánh giá chung có thể đạt được 60 % thì tính là vượt qua kiểm tra ." Giám thị lão sư nói , "Qua bên kia lựa chọn vũ khí của mình."

Xác định và đánh giá khả năng viễn trình chủ yếu là xem tỉ lệ độ chính xác cùng lực sát thương, với tư cách viễn trình chiến sĩ bắn chuẩn là quan trọng nhất, thứ hai mới tính đến sát thương của hồn lực, bắn tên trúng vào địch nhân mà gây sát thương như gãi ngứa hiển nhiên là không có tác dụng rồi, còn muốn đả kích,đương nhiên mỗi lần công kích, trình độ ngưng tụ hồn lực đều phi thường trọng yếu.

Vương Trọng chọn một thanh phù văn cung, những phù văn vũ khí này cùng loại do Moore viện trưởng chế tạo đương nhiên là không giống nhau, chỉ là vẫn có thể chuyển hồn lực từ tay vào vũ khí, đương nhiên có hao tổn nhất định , dù sao cũng là làm với số lượng lớn.

Lúc này khu khảo thí lầu hai, một già một trẻ đang chuyện trò vui vẻ, bên trái là một cái lão đầu tóc bạc tinh thần quắc thước, đúng là Thiên Kinh Hồn Anh Học Viện viện trưởng đồng thời cũng là nghị viên Tự Do Liên Bang - Green · Steeve, bên cạnh hắn là một vị nữ sĩ quan mặc trang phục của quân nhân liên bang , tư thế hiên ngang, tinh thần sáng sủa cùng mái tóc ngắn đen mượt, trong ánh mắt tràn đầy hào quang trí tuệ, trên trán có một đạo vết sẹo nhìn thấy mà giật mình, vết sẹo này nếu như xuất hiện trên người nữ hài tử bình thường sẽ cực kỳ phá hư mỹ quan, nhưng ở trên người Grace lại càng tăng thêm một phần tư thế hiên ngang lẫm liệt.

"Grace, ngươi lần này tới đúng lúc mưa a, nếu không thì ta cũng mang một nhóm học đệ, học muội ra đón ngươi rồi." Lão viện trưởng nói, Grace là một đời tuổi trẻ kiệt xuất nhất đã từng tốt nghiệp tại Thiên Kinh Học Viện.

"Green lão sư, ta nghe nói bài danh Thiên Kinh Học Viện lại giảm xuống không ít, đây cũng không phải là tính tình của ngài a." Grace giảo hoạt cười nói.

"Ngươi nha đầu kia, vừa về đến liền trêu chọc thầy của ngươi như vậy, có phải quá không có tinh thần tôn sư trọng đạo hay không a?" Green có chút đau đầu, trước kia nàng này chính là một nữ quỷ chuyên gây sự, mấy năm qua đi, hình như cũng không có biến hóa gì.

"Đây là trường học cũ của ta, thực sự hoài niệm a, lần này trở về cũng là hy vọng có thể khai quật vài tên học viên có tiềm lực, lần khảo nghiệm này tiêu chuẩn không thấp, bất quá ta đề nghị chỉ tuyển lấy từ năm nhất cùng năm thứ hai, năm nhất là tốt nhất." Grace nói ra.

Green gật gật đầu, "Lần này cơ hội đối với Thiên Kinh xác thực khó có được, giao cho ngươi toàn quyền tuyển người, ngươi định làm như thế nào đây?"

"Ta tin tưởng nội tình học viện của chúng ta, nhất định sẽ có học sinh ưu tú, lão sư, ta định dùng danh nghĩa của ta tổ chức một lần tuyển bạt thi đấu toàn trường, như thế nào?" Grace nói ra, với tư cách Hồn Anh Học Viện, cuối cùng nhất vẫn là dùng sức chiến đấu để đánh giá , phù văn kỹ thuật chỉ có thể tính là dệt hoa trên gấm.

"Ta đang chờ những lời này ngươi a, trong nội tâm của những người trẻ tuổi ngươi so với ta có sức ảnh hưởng lớn hơn nhiều , ha ha." Bỗng nhiên ngay lúc đó, Green cùng Grace đều hơi sững sờ, nhìn về hướng sân thượng.

Phía dưới sân thi đấu, Vương Trọng đã chọn xong cung tiễn, phóng thích hồn lực, một bên giám thị lão sư có chút không kiên nhẫn được nữa, "Chuẩn bị xong chưa vậy, nhanh lên một chút!"

Đối với những học sinh hai năm thứ ba mà vẫn còn thi lại, hắn xác thực không có quá nhiều kiên nhẫn.

Vương Trọng cũng không có để ý giám thị lão sư lải nhải, mà là toàn tâm đắm chìm tại vũ khí trong tay, trước mắt mục tiêu bia ngắm càng lúc càng lớn, vụt. . .

Oanh. . .

Ở giữa hồng tâm, giám thị lão sư hơi chút nhẹ gật đầu,bắt đầu xem xét sát bảng ngắm, mới chỉ đạt được 40 điểm, tuy khoảng cách có chút xa, nhưng lượng sát thương này cũng quá thấp, gãi ngứa sao?

Công kích viễn trình bình thường, khoảng cách càng xa hồn lực hao tổn lại càng lớn, 20 m đủ để tiêu hao một nửa hồn lực đã truyền lên mũi tên, nhưng Vương Trọng kỳ thật chỉ hơi hao tổn một chút, chỉ là giá trị hồn lực ban đầu truyền vào quá thấp.

"Bắn nhiệt tình lên một chút, chưa ăn cơm sao, điểm ấy lực sát thương có thể làm gì được đối thủ đây!" Giám thị lão sư bĩu môi, bắn chuẩn mà không sát thương thì dùng được cái lông a .

Trên lầu Grace mỉm cười, "Tên học sinh này có chút ý tứ, cảm giác kỹ thuật cung tiễn rất thuần thục, nhưng lực sát thương này cũng quá thấp a."

Green hiệu trưởng cũng là bất đắc dĩ, "Đây chính là sai lầm năm trước của chúng ta, tác giả của "Khống chế luận" chính là tên học viên đó đấy, đặc chiêu của chỉ huy phân viện, hiện tại trở thành vấn đề đau đầu của chúng ta rồi."

Grace cũng là ngẩn người, một tên học viên thi lại của chỉ huy phân viện, quả thật là có chút mất mặt.

"Hắn lần này thi lại mà không qua được nữa, ta liền phải điều hắn sang phù văn phân viện, ở chỉ huy phân viện cũng không có lợi cho việc học tập của hắn." Green nói ra, kỳ thật học viện cũng rất xoắn xuýt, cái này chẳng khác nào thừa nhận việc làm của bọn hắn năm trước là sai lầm, không thể tránh khỏi bị người học viện khác cười nhạo một phen, mà đây là vấn đề mà hiện tại Green không thể không bỏ mặt mũi a , cũng không thể vì mặt mũi mà làm xấu đi không khí học tập tại chỉ huy phân viện.

Credit : Kummo - Truyện YY

Bạn đang đọc Đấu Chiến Cuồng Triều của Khô Lâu Tinh Linh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kummo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 450

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.