Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người ngoài hành tinh

Phiên bản Dịch · 1001 chữ

Lục Ẩn xoay người tránh đi, có chút chật vật thoát đi mười mấy mét, trên mặt đất, cả cái nhà máy kia đã hóa thành một đống sắt vụn.

Người trẻ tuổi bay ở trên không, lặng lẽ nhìn về phía Lục Ẩn, ánh mắt ngạo nghễ: "Ngươi là thổ dân của tinh cầu này?"

Ánh mắt Lục Ẩn ngưng lại, cường giả cấp Thiên!

"Ta đang tra hỏi ngươi, nghe không hiểu sao?" Người trẻ tuổi khẽ quát một tiếng, tiện tay chém một đao qua, dùng mắt trần có thể thấy trảm kích này xé cả mặt đất, khiến cả bầu trời đầy bụi mù.

Lục Ẩn nghiêm túc nói: "Ngươi người ngoài hành tinh?"

Người trẻ tuổi cười lạnh, đáp xuống đất, nhìn đồng hồ: "Chiến lực mới 8? Rác rưởi, chờ một chút, chiến lực 8 không thể nào tránh thoát được một đao của ta." Nói xong, người trẻ tuổi kinh ngạc nhìn về phía Lục Ẩn: "Ngươi chuyên tu nhục thể?"

Lục Ẩn nghi hoặc: "Ngươi người ngoài hành tinh à?"

Người trẻ tuổi cau mày nói: "Đối với đám thổ dân các ngươi thì có thể xem là như vậy, có điều, chúng ta thích được các ngươi gọi là thượng nhân hơn."

"Thượng nhân?" Lục Ẩn nhíu mày.

Người trẻ tuổi nhìn xuống nói: "Tinh cầu này của các ngươi đã nằm trong phạm vi giám thị của Đại Vũ đế quốc chúng ta, đối với chúng ta mà nói, các ngươi chỉ là thổ dân bị nuôi nhốt, chúng ta đương nhiên là thượng nhân. Nói đi, ngươi có phải chuyên tu nhục thân không? Hơn nữa, còn tu luyện thân thể đến Vọng Cảnh, thậm chí đã gần đến Tham Cảnh."

"Ta không rõ ý ngươi nói là gì." Lục Ẩn trả lời.

Người trẻ tuổi híp mắt lại, nghĩ cũng đúng, thổ dân ở tinh cầu này sao có thể biết về việc phân chia cảnh giới.

Trong mắt của hắn ta mang theo ánh sáng lấp lóe, nhìn chằm chằm Lục Ẩn: "Công kích ta, để cho ta nhìn xem thực lực của ngươi."

Lục Ẩn nắm chặt quyền: "Ngươi chắc chắn?"

Người trẻ tuổi cười lạnh: "Asta ta còn chưa đến mức bị một tên thổ dân như ngươi làm bị thương đâu. Dù cho ngươi có thể che giấu chiến lực, cũng tuyệt đối không thể nào đạt tới Tham Cảnh, mà cho dù có là Tham Cảnh cũng không thể nào so với ta được, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sự chênh lệch tuyệt vọng."

Lục Ẩn rút côn sắt ra: "Vậy ta ra tay đây."

Asta cao ngạo ngoắc ngoắc ngón tay.

Giây tiếp theo, Lục Ẩn cấp tốc phóng tới Asta, lưỡi đao trên côn sắt quét ngang, xé rách không khí, lao về phía cổ của Asta.

Asta dễ dàng tránh đi, hai tay ung dung đút trong túi, trêu đùa: "Sự tiến hóa trên tinh cầu này quả nhiên chỉ có thể sinh ra một nhóm người dã man, công kích lăng lệ quả quyết, vừa ra tay liền là sát chiêu. Như vậy cũng tốt, chỉ có như vậy mới có thể bồi dưỡng ra được thiết huyết chiến sĩ."

Côn sắt của Lục Ẩn niêm phong tất cả các đường di chuyển của Asta, kích sau nhanh hơn kích trước, tạo nên khí kình lăng lệ tựa như lưỡi đao chém trên mặt đất, tạo ra từng vết tích sâu hoắm.

Asta lại né tránh rất điêu luyện, mắt thấy Lục Ẩn lại chém tới một đao, hắn ta nhấcn chân, giày chiến đứng vững trên lưỡi đao, hai tay vẫn cắm ở trong túi, lãnh ngạo nhìn Lục Ẩn: "Chiến lực 302, không tệ, dựa vào nhục thể có thể đạt đến Vọng Cảnh là rất không dễ, dù cho là học viên Tham Cảnh ở học viện chúng ta cũng không thể dựa vào nhục thân mà đạt tới bằng vào như vậy được. Ta rất xem trọng ngơi, cho ngươi một cơ hội, đi theo ta, trở thành nô lệ của ta, ta có thể mang ngươi rời khỏi tinh cầu này, để ngươi nhìn thấy tinh không hoàn toàn khác biệt."

Côn sắt của Lục Ẩn đang bị giày chiến của Asta chặn lại, ánh mắt mang theo ngạc nhiên: "Tinh không khác biệt?"

Asta ngạo nghễ: "Đương nhiên, ta là sinh viên ưu tú nhất của học viện quân sự Đại Vũ đế quốc, đủ tư cách cùng đảm lược để xin được thí luyện tinh anh ở tinh cầu tiến hóa, một khi hoàn thành nhiệm vụ, ta liền có thể tiến vào học phủ cao hơn. Đi theo ta, ngươi sẽ có cả một đời quang vinh, đương nhiên, phải xem thử tinh cầu này có người thích hợp hơn ngươi hơn không, ngươi nên cầu nguyện mình không quá kém đi, ha ha." Nói xong, hắn ta dùng một chân đá bay côn sắt trong tay Lục Ẩn.

Lục Ẩn nhìn Asta đang đắm chìm trong trong trạng thái tự mãn cao nhất, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo, tay phải nhanh chóng run lên, không khí bắt đầu gợn sóng đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy, giống như bị hắn chộp vào lòng bàn tay.

Mới đầu Asta không để ý, nhưng ngay khi thấy vậy liền trở nên thảng thốt, gần như không thể nào tin được: "Ba Động Chưởng? Sao ngươi có thể làm được?" Ngay sau đó, Lục Ẩn tung chưởng đập mạnh vào tim Asta, không khí tán ra, bộ giáp nhẹ màu trắng của Asta vỡ vụn, hắn ta phun ra một ngụm máu bay ngược ra ngoài. Giữa không trung, hắn ta gian nan ngẩng đầu, thân thể cố găng giãy giụa, rút đoản đao ra bổ về phía Lục Ẩn. Lục Ẩn phóng về phía đoản đao, tay phải lại hơi run lên lần nữa.

Bạn đang đọc Đạp Tinh (Bản dịch) của Tùy Tận Phiêu Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vns987
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.