Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị biến

Tiểu thuyết gốc · 755 chữ

Trở lại một vài giờ trước các sự kiện xảy ra ở phần trước, lúc này hai nhân vật chính gồm Matt, Andrew đang trên đường tới dự buổi tiệc ở cạnh khu rừng.

Matt: Thôi nào Andrew, vui vẻ lên đi. Ở buổi tiệc mới này em có thể kết thêm được bạn mới đấy. Dù gì thì khá nhiều người bằng tuổi em ở đó.

Andrew lúc này vẫn mang trên mình vẻ mặt lo lắng và căng thẳng, do lối sống khá khép kín, cộng thêm việc hay mang cái camera trên tay khiến nhiều người không có mấy thiện cảm khi đối diện. Ngập ngừng một lúc, nhưng cuối cùng cũng chỉ phát ra được tiếng " Yeah" nhỏ xíu và một cái gật đầu không dứt khoát, khúm núm.

Khoảng hai giờ sau, cả hai cũng đã tới bữa tiệc và đúng như trong kịch bản, Matt do cầm camera trên tay đã bị hiểu lầm là đang quay lén bạn gái của một người khác và bị ăn đấm vào mặt, sau đó lẻn ra ngoài và gặp được Steve. Cả hai bắt chyện và nhanh chóng thành bạn.

Sau đó Matt cũng xuất hiện và chính vào lúc này, một ánh sáng xuất hiện trên bay trời và rơi xuống ở ngay gần đó, cách nơi bọn họ đang đứng khoảng chừng 5km. Vì hiếu kì, Matt đã rủ hai người còn lại lên xe để tiến tới nơi đáp xuống của ánh sáng đó. Lúc đầu Andrew cự tuyệt, nhưng sau khi được hai người còn lại thuyết phục, cậu cuối cùng cũng đồng ý và cả ba người lên xe của Matt và khởi hành.

Quay trở lại với Tuấn, người lúc này đang bất tỉnh sau khi tiếp xúc với nguồn sáng tới từ viên thiên thạch kì lạ. Hai mắt dần mở ra, thần trí đang dần khôi phục, viên thiên thạch vừa nãy đã biến mất, cả hang động cũng vậy. Xung quanh giờ đây chỉ là một không gian tối đen, được bao quanh bởi một luồng không khí đặc quánh. " Chỗ quái nào đây? Viên thiên thạch đi đâu rồi? Chẳng lẽ mình chết rồi sao? Vừa nói, Tuấn vừa tự véo vào tay mình. Một tiếng kêu đau vang lên, chắc chắn là mình vẫn sống rồi. Người chết sao cảm thấy đau được.

Suy nghĩ vừa dứt thì bỗng giác quan báo hiệu rằng một thứ gì đó đang tới, ngay lập tức, Tuấn thủ thế và dồn sự tập chung vào bóng đen đang tiếp cận, nhưng khi bóng đen tiếp cận vào khoảng cách chỉ 10m thì một loại uy áp, hay nói đúng hơn là "nỗi sợ" ngay lập tức đánh thẳng vào tâm trí của người thanh niên tội nghiệp, từng tế bào lúc này như muốn nhảy khỏi cơ thể, tay và chân mềm nhũn ra, đồng tử co lại, mạch máu như đóng băng, tim không bơm máu, thận và gan ngừng lọc bỏ các chất có hại, oxi không lên được não. Cả cơ thể Tuấn lúc này đang chết dần đi, tất cả đều bị bao phủ bởi một " nỗi sợ".

Bóng đen tiếp tục tiến lại gần trong khi cả cơ thể và tâm trí Tuấn đang dần mất đi. Khi chỉ còn cách 1m, nó dừng lại và một quả cầu màu trắng xuất hiện từ bên cạnh nó, tiến dần vào bên trong cơ thể đang nằm dưới đất kia.

Sau vài giấy, nó thoát đi cơ thể và bay vào bên trong bóng đen. Ngay sau đó, một giọng nói trầm, tràn đầy sự cuồng loạn vang lên, cùng với đó là một luồng hắc khí phát ra từ bóng đen, nếu lúc này Tuấn có nhận thức thì có thể miêu tả nó là :" Một cơn lũ tràn đầy ác ý và hỗn loạn, giống như mọi thứ mà nó quét qua sẽ đều bị hủy diệt và biến chất vậy, tới tận từng tế bào, phân tử." Nhìn là biết phản diện.

" Những tri thức này, thú vị đây. Vậy thứ mà mình truy đuổi đã trở thành cái gọi là " hệ thống" và trở thành thể cộng sinh với thanh niên này. Hmm, vậy thì.... Có thứ để giải trí rồi. Nói xong, bóng đen hóa thành một màng sương đen rồi lao thẳng vào trong cơ thể của Tuấn, báo hiệu một điều chẳng lành sắp xảy tới

Bạn đang đọc Dạo chơi khắp các vị diện sáng tác bởi yy13319407
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13319407
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.