Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghỉ ngơi dưỡng sức

Phiên bản Dịch · 1523 chữ

Bọn người hầu nhát gan đều bật khóc, Mạc Vô Ế thật sự không muốn đối phó những người này, cô đói lắm a.

" Tôi đói bụng, đã bốn ngày nay tôi không được ăn , tôi muốn ăn cháo, còn nữa , từ giờ trở đi mỗi khi tới giờ đều phải đem đồ ăn đến phòng cho tôi ".

Mạc Vô Ế nói xong cũng lười phải xem phản ứng của bọn họ, đi đến bàn ăn ngồi xuống trước. Cô quá mệt mỏi, thật sự tố chất của thân thể này vẫn còn tốt, những năm trước, lúc mà gia gia nãi nãi (ông bà ngoại) còn sống trên đời cũng rất yêu thương Mạc Vô Ế, cũng cho cô cấp sách đến trường.

Sau này khi gia gia nãi nãi qua đời, tâm tư cô nặng, lại không nhận được sự quan tâm của mẹ, kết quả học tập không còn tốt , miễn cưỡng học cho xong đại học. Trong khoảng thời gian đó việc nhà đều là cô làm , quần áo của mẹ cũng do cô giặt.

Haiz , thật là một cô gái đáng thương, phụ nữ của thế kỷ mới là phải tự mình độc lập, tự mình cố gắng, nhưng mà môi trường sống chính là một phần quyết định tính cách, cuộc đời của mỗi người, mẹ chính là người có ảnh hưởng lớn nhất đối với mình .

Mà bây giờ Mạc Vô Ế rất mạnh mẽ, nội tâm cô mạnh mẽ bởi vì cô có một người mẹ rất lợi hại, hy vọng kiếp sau của chủ cũ thân xác có thể là một cô gái vui vẻ hạnh phúc, từ trong trí nhớ của cô, Mạc Vô Ế biết cô ấy khát vọng nhất chính là tình thương của mẹ , ngay cả khi chỉ là một ánh mắt ấm áp  .

Dung mạo này đối với Mạc Vô Ế là vô cùng vừa lòng, đời trước nghe nói về cô rất nhiều nhưng chỉ là mang danh xấu nữ, đến chết cũng không thể biện minh cho bản thân mình, tốt lắm, bây giờ gương mặt này, không khuynh quốc nhưng tuyệt đối là khuynh thành.

Bọn người hầu lúc này bưng một phần cháo và vài dĩa đồ ăn đến . Mạc Vô Ế cực kỳ đói, nhưng mà cô biết thân thể này đã ba bốn ngày không ăn cơm, cô cầm lấy cái muỗng, thong thả mà ăn.

" Cô còn cần gì không ?".

Một người hầu trẻ tuổi đứng ở phía sau, nhìn chầm chầm vào Mạc Vô Ế.

Những lời nói vừa rồi của Mạc Vô Ế thật sự dọa sợ cô ta .

“Không cần, cảm ơn.”

Người hầu đáy lòng buông lỏng, lẳng lặng mà tránh ra.

Bọn người hầu cách đó không xa thường đánh giá tư sinh nữ này một chút, bọn người này đã biết không ít chuyện, tư sinh nữ đó là thay thế cho chị mình gả cho Thẩm công tử , thái độ của tiên sinh và phu nhân đối với cô vô cùng không tốt, chị gái cũng tra tấn cô, đám người hầu dù cho không đành lòng cũng chẳng dám làm gì.

Tuy rằng Lâm gia ở đế đô có tiền, nhưng mà nếu so sánh với Thẩm gia vẫn là kém hơn rất nhiều, chuyện của người có tiền bọn họ cũng không dám quản, cũng có người hầu mềm lòng tự bỏ thêm đường vào nước trong lúc đưa cho Mạc Vô Ế.

Mạc Vô Ế không để ý bọn họ nghĩ về cô như thế nào, cô nay đã quá mệt mỏi, bây giờ được ăn một bữa no nê , cuối cùng cảm giác được sống đã trở lại. Bây giờ, cô quan trọng nhất chính là thận trọng từng bước, nghỉ ngơi dưỡng sức.

Người cha phụ bạc kia dám đối xử với cô như vậy, thật sự là điên mất, cô nhất định sẽ khiến ông ta phải hối hận khi được làm con người.

Mạc Vô Ế ăn xong, liền có một nam nhân trung niên vào trong biệt thự, Mạc Vô Ế nhìn thoáng qua, chắc là luật sư mà Lâm Bảo Như mời đến . Lâm Bảo Như tàn nhẫn như vậy, nhưng không phải bạch liên hoa, mà là hắc liên hoa, cho nên Mạc Vô Ế không sợ hợp đồng này sẽ là giả hoặc có lỗ hổng.

Nếu Lâm Bảo Như dám chơi cô, cô sẽ đánh cô ta , đến mẹ cũng nhìn không ra .

" Tôi họ Vương , là luật sư mà Lâm đại tỷ mời đến, có thể giúp tôi gọi Lâm đại tỷ xuống lầu để thảo luận hay không?".

Luật sư Vương đi đến hướng Mạc Vô Ế, lễ phép gật đầu ,

" Cô lên gọi đi ".

Mạc Vô Ế đi đến, nhờ cô hầu gái vừa rồi chuyển lời giúp cô, hầu gái do dự một chút,vẫn là lên lầu . Một lát sau, cô hầu gái đi xuống , nhưng Lâm Bảo Như lại không chịu xuống lầu.

" Đại tỷ mời hai vị lên phòng thảo luận ".

" Vị tỷ này, mời đi".

Mạc Vô Ế nhướng mày, mỉm cười và đi lên trước. Lâm Bảo Như ngồi ở thư phòng , gõ máy tính tạch tạch

" Luật sư Vương, trong điện thoại tôi đã nói rõ ràng, mời ông đến đây chính là làm chứng cho hai bản hợp đồng".

Nếu Lâm Bảo Như đã nói như vậy, thì hợp đồng này lập tức đã có hiệu lực . Mạc Vô Ế để ý thấy Lâm Bảo Như có liếc mắt một cái, nữ nhân giả tâm quả nhiên có khác . Phỏng chừng trong lòng hận muốn chết, nhưng trên mặt vẫn là một vẻ bình thản như không có chuyện gì.

" Được , Lâm đại tỷ, còn vị tỷ này, nếu hai vị đã thương lượng xong rồi, tôi sẽ bắt đầu ngay ".

Luật sư Vương lấy máy tính của mình ra, chuẩn bị bắt đầu thao tác,

" Mạc Vô Ế, nếu cô là người yêu cầu nghĩ ra hợp đồng, thì cô nên cẩn thận đưa ra các điều khoản rõ ràng đi".

Lâm Bảo Như ngồi trước mặt Mạc Vô Ế, đôi tay siết chặt, bộ dáng cô ta như một nữ cường. Thật sự, cưới một người vợ như vậy, vị Đại thiếu gia Thẩm gia kia phỏng chừng như kiếm được...

" Okay, mời luật sư Vương ".

Mạc Vô Ế nhìn lại yêu cầu của mình , cũng ghi chú rõ, người nhà Lâm gia về sau không được dùng bất kỳ hình thức nào để uy hiếp cô, bằng không, phải trả một tỷ tiền vi phạm hợp đồng.

Vừa xong điều khoản một, Lâm Bảo Như đã hung hăng trừng mắt vào Mạc Vô Ế, cô ta cảm thấy nữ nhân này không phải lớn gan mà là da mặt quá dày .

Cô ta là hận không thể giết chết cô, nhưng cô ta không đến mức tự làm ra chuyện có hại đến mình sau này, Lâm Bảo Như xem như là mình đang chịu tổn thất. Suốt ngày đánh ngỗng, không ngờ có ngày bị ngỗng mổ mắt.

Mạc Vô Ế tâm tình thoải mái cầm lấy con dấu và ấn dấu vân tay lên bản hợp đồng, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

" Phải cảm ơn luật sư Vương một chuyến, cũng nên cảm ơn bà chị hào phóng của tôi đây, số tiền hai trăm triệu năm trăm nghìn vạn, phải chuyển qua thẻ cho tôi nhanh nhanh một chút nha".

Mạc Vô Ế chuẩn bị ra khỏi cửa để trở về phòng đánh một giấc, nhưng trước khi đi, cô muốn thử Lâm Bảo Như một chút , nữ nhân này chính là đối thủ, cô vốn dĩ có thể mặc kệ hủ tro cốt , nhưng mà khi đã làm người rồi thì cô không nên làm ra chuyện bất nghĩa như thế, mà cô đã kí hợp đồng với Lâm Bảo Như,  cô ta lại là người nói lời phải giữ lấy lời, hợp đồng tất nhiên phải tuân thủ.

Tiếp theo, cô có thể gả đi.

" Đúng rồi, chị gái yêu, tuy cô không thể đưa điện thoại cho tôi, nhưng bây giờ chúng ta đã ngồi trên một thuyền ,tôi lại không thể chạy trốn ,cũng không thể báo nguy (báo cảnh sát) , cô nên đưa điện thoại cho tôi thì hơn, nếu không, cô cũng biết tính tình của tôi rồi đó ".

Cô ta còn chưa uy hiếp Mạc Vô Ế, ngược lại còn bị Mạc Vô Ế uy hiếp , nhưng mà cô cũng không sai, nóng nảy quá cũng không tốt, muốn thu phục được một người, tính kiên nhẫn phải cao .

Sau khi đem điện thoại trả lại cho Mạc Vô Ế, Lâm Bảo Như bước ra cửa , trở về phòng .

Mạc Vô Ế cười nhạo , tính cách thật cao cả .

Bạn đang đọc Vợ à , Xin Tha Mạng của Hạc Đáp

Truyện Vợ à , Xin Tha Mạng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duongmocthienthu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.