Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 57: Kiếm ý

Tiểu thuyết gốc · 1063 chữ

“Đây là... Gì vậy ta?” Minh Hoa khuôn mặt khó hiểu tự hỏi. Cô rõ ràng thấy nhánh cây trong tay mình cách thân cây một khoản lận, cô cũng chưa có sử dụng tinh tiên lực mà.

Cô nhắm mắt lại, mở ra tinh thần của mình. Cô ở trong đó nhìn thấy rất rõ những luồng khí ẩn vô hình, mang theo những phương trình rất phức tạp. Nhưng cô nhận ra rất rõ, toàn là phương trình ở mức bậc hai giống với thứ mà Thiên Tuệ tỷ đã học.

“Hừm, ta đoán đây là phong nguyên tố, thật phức tạp, ta còn chưa học tới bậc này mà.” Minh Hoa lẩm nhẩm. Phải công nhận một điều là bề mặt bị chém của khúc cây này nhẵn bóng luôn, quá là đáng sợ.

Nó làm cô có một quyết tâm muốn lĩnh ngộ hết toán bậc hai để có thể sử dụng phong nguyên tố.

Nhưng cái Minh Hoa không ngờ rằng thứ lúc nãy cô chém ra không phải là ngẫu nhiên lĩnh hội phong nguyên tố, mà là kiếm ý.

Ba cảnh giới khó nhất của một kiếm tu gồm: thứ nhất là binh hóa, thứ hai là kiếm ý, thứ ba là phản sát.

Binh ý là cảnh giới thôi động kiếm khí hóa thành binh bao phủ lấy thanh binh khí của mình, tăng khả năng sát thương lên. Cũng có thể khiến một bộ phận thân thể trở nên rắn chắc hơn.

Kiếm ý là cảnh giới xuất ra kiếm khí về phía kẻ địch, vô hình vô ảnh mà trực tiếp lấy mạng mục tiêu. Kẻ nào đã lĩnh ngộ được tầng thứ này thì mọi đồ vật và bùn... căn bản chẳng khác nhau.

Phản sát, đây là cảnh giới cao nhất và nguy hiểm của một kiếm tu. Trên một vùng rộng lớn quanh người thi triển, tất cả những sát niệm, tổn thương, giết chóc nào gây ra cũng sẽ trở thành công kích với chính đối thủ của mình. 

Thế giới mà Thiên Tuệ và Minh Hoa đến rất hiếm kiếm tu, bởi đây là con đường tu luyện gian nan nhất. Tuy vẫn có kiếm tu nhưng chỉ có số ít lĩnh ngộ được tầng thứ nhất. Tầng hai thì gần như đã trở thành truyền thuyết, còn tầng ba căn bản chỉ là lý thuyết mà thôi.

Đòn vừa rồi Minh Hoa đánh bậy đánh bạ mà lại lĩnh ngộ được kiếm ý trong truyền thuyết này, không thể không nói khí vận của cô quá tốt rồi.

Bỗng nhiên có hai bóng người như đang chạy vội về phía căn nhà này.

“Quả đúng như chủ nhân dự liệu trước, tuy rằng không giết được ả ta nhưng vẫn hoàn thành được kế hoạch của chủ nhân.” Một tên hồng y cao to trong số đó mở miệng.

Kẻ mặc hắc y gầy om kia nghe vậy thì phì cười lên, hắn cảm khái nói: “Không thể không nói cái lũ ngốc kia cái gì mà trừ ma diệt yêu chứ. Con yêu nữ đó nào có phải thứ mà chúng ta có thể đối kháng được.”

Tên kia cũng gật đầu đồng ý với tên hắc ý kia, bất quá hắn suy nghĩ một chút cũng nói: “Dù sao thì cũng phải cảm tạ ơn bọn chúng, nếu không có bọn chúng thí mạng thì còn lâu ta mới thành công được.”

Bỗng nhiên tên hắc y ra hiệu ngừng lại, vì ở phía trước hắn nhận thấy có người lạ.

“Tại sao ở đây lại có con gái... Không, làm sao cô ta có thể vào trong này được chứ?” Tên hồng y cao to kia nghi ngại hỏi.

“Kẻ đột nhập, giết.” Tên hắc y không do dự mở miệng.

Thế là cả hai đồng loạt xuất thủ, phát ra đòn tấn công nhanh nhất có thể về phía Minh Hoa.

Vì tu luyện tinh thần nên cảm giác của Minh Hoa đối với xung quanh là cực cao nên ngay lập tức cô phát hiện nguy hiểm.

Lúc cô lia mắt qua cũng là lúc cô thấy một góc của nắm đấm to lớn cách trước ngực mình khoản hơn nữa tấc rồi. Khoản cách quá gần nên Minh Hoa đã lĩnh trọn cú đấm.

Tên còn lại thì dùng thanh kiếm của hắn nhắm thẳng vào cổ của Minh Hoa nhưng lần này Minh Hoa đã né được. Cô lùi ra sau duy trì khoản cách với bọn chúng.

Tên to lớn hiển nhiên không thể ngờ một cú đấm mang theo 10% sức lực của mình trúng vào người cô gái này thế mà cô ta vẫn có thể đứng vững, còn tránh được đòn kiếm của tên gầy nữa..

“Ê, đau đấy.” Minh Hoa vừa xoa trước ngực vừa dùng ánh mắt âm trầm nhìn họ, cô mở miệng.

Hai tên này dù gì tay cũng đã nhuốm máu vô số người nên nhìn rõ sát khí trong lời nói của Minh Hoa, bọn chúng đã chọc giận cô rồi. Ánh mắt lạnh băng kia khiến bọn chúng vô thức lùi ra giữ khoản cách.

Cô ta là cao thủ. Đó là ý nghĩ của cả hai, vì trúng một quyền vừa rồi mà vẫn còn có khả năng né tránh lập tức cú chém của tên hắc y.

“Hừ, ta đang không có chỗ phát tiết đây, thật là đúng lúc.” Tên cao to hừ lạnh. Hắn tập trung đất đá bao bọc tay mình lại rồi ngay lập tức xông về phía Minh Hoa.

Minh Hoa nhìn thấy cảnh này thì hưng phẩn không thôi, cô cảm khái: “Oa, thổ nguyên tố.” Từ khi bước trên con đường tu luyện tinh thần để sử dụng sức mạnh nguyên tố thì hầu như cô chỉ có đánh nhau cùng lũ khỉ hay Thiên Tuệ mà thôi.

Hôm nay được chứng kiến một kẻ có cùng nguyên tố thế này, bảo sao cô không hưng phấn cho được. Chí ít cô muốn thử xem thổ nguyên tố của ai cao cường hơn.

Nụ cười cực kỳ tự tin lại hiện lên trước mắt Minh Hoa. Cô nắm chặt nắm đấm lại, cũng dùng đất đá bao xung quanh tay mình, nghênh đón công kích của tên cao lớn kia.

Bạn đang đọc Minh Hoa Thiên Tuệ sáng tác bởi MậtvụVương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MậtvụVương
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.