Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Thí

Tiểu thuyết gốc · 1080 chữ

Diễn tập trường nằm bên ngoài doanh trại quân đội . Nơi đây khắp nơi đủ loại khí cụ vũ khí được trưng bày, nào là kiếm là thương, cung , trượng,.. mỗi nhóm khí cụ lại có một tiểu đội trưởng trấn giữ, họ sẽ lựa chọn trong đám người ở đây 10 người mỗi nhóm, còn lại sẽ bị loại, vì thế mỗi năm khảo thí trở nên rất khốc liệt. Lưu Tinh đến nơi thì đã đông nghịt người công việc đầu tiên là chọn nhóm vũ khí. Chủ yếu sẽ có những chức vụ sau.

Lưu Tinh chưa biết chọn vũ khí nào, hắn đi loanh quanh nhìn.

_Lưu Tinh tiểu mỹ nhân.

Người tới là Nguyễn Oanh, hắn hớn hở chạy lại Lưu Tinh, một là vì nhìn Lưu Tinh lớn lên thuận mắt, hai là hắn cũng chưa biết chọn chức vụ nào. Lưu Tinh nghe nghẹn họng nhưng cũng không sinh khí.

_Ngươi tới đây làm gì?

Nguyễn Oanh cười hì hì kích Lưu Tinh vài cái tỏ ra hối lỗi sau đó kéo hắn đi. Lưu Tinh vừa muốn giãy thoát nhưng không hiểu sao hắn ko làm đc, chỉ đành bị người ta kéo đi như thế.

_Lưu Tinh ngươi đã chọn lựa chức vụ chưa.

Lưu Tinh ngơ ngác

_Chức vụ gì, không phải là quân nhân sao?

Nguyễn Oanh giảng giải

_Trong quân đội chia ra nhiêù nhiệm vụ khác nhau, hợp chỉnh lại mới thành quân đội. Những nhiệm vụ khác nhau đó chính là những chức vụ khác nhau làm. Cơ bản thì có:

  1. Tiên Tri, Vũ Khí thương.

  2. Cung thủ, vũ khí cung

  3. Kiếm khách , vũ khí kiếm.

  4. Chiến sĩ , vũ khí đao.

  5. Pháp sư, vũ khí Trượng.

  6. Mục sư, vũ khí bùa.

  7. Quân y, vũ khí hộp cứu thương.

Nguyễn Oanh Vừa dẫn vừa chỉ , giảng giải cho Lưu Tinh nghe. Lưu Tinh nghe chăm chú.

_Có chức vụ nào dùng tay không đánh nhau không, ta từ nhỏ tập quyền, không quen xài vũ khí.

Nguyễn Oanh nghĩ nghĩ rồi trả lời.

_Có a, võ sư. Bất quá doanh trại này không có huấn luyện .

_a...

Lưu Tinh thầm than xui xẻo," thế này thì phải luyện lại từ đầu à".

_Chọn kiếm khách đi, ta dạy ngươi.

Nguyễn Oanh hào hứng nói.

Lưu Tinh nhìn Nguyễn Oanh hoài nghi

_Ngươi dạy ta?

Nguyễn Oanh tự tin

_ừm.

Lưu Tinh không tin nhưng hắn cũng không có lựa chọn khác. Trong các binh khí hắn cũng chỉ có chút hứng thú với kiếm, nếu đã không có võ sư đành chọn kiếm khách vậy, sau này có cơ hội rồi lại đổi . Hai người đến khu vực khảo thí Kiếm khách. Thông qua ngoại giao hắn mới được biết vòng này tỉ thí kỳ thực khá đơn giản, mỗi người được phát một thanh kiếm gỗ lên đài chỉ cần vượt qua hai trận liên tiếp liền vượt qua, người bị loại không được thi tiếp nhưng có thể đến khu vực khác khảo thí. Nhưng mà Lưu Tinh chưa bao giờ cầm kiếm, hắn đối với kiếm lại không hiểu gì làm sao đánh. Hắn có chút sợ" chẳng lẽ ta lại không thể tòng quân sao".

Nguyễn Oanh thấy Lưu Tinh cầm kiếm gỗ có vẻ trầm mặc

_Lưu Tinh để ta dạy ngươi bài học đầu tiên.

Nói xong Nguyễn Oanh nhảy lên đài

_Tại hạ Nguyễn Oanh, Nguyễn Gia , đế đô, xin tỷ thí.

Dưới đài đổ dồn ánh mắt về Nguyễn Oanh

_Nguyễn Gia, đế đô, là quý tộc đấy, sao lại có mặt ở đây.

Giám khảo cũng sợ ngây người, Nguyễn Gia là một trong 3 gia tộc đứng đầu Đại Việt, đại nhân vật như vậy xuất hiện ở đây khiến hắn thực rất khó xử.

Người trên đài thấy Nguyễn Oanh thư sinh yếu đuối coi thường. Hắn không biết đế đô có ý nghĩa gì, Nguyễn Gia có ý nghĩa gì, hắn từ nhỏ võ là trời sinh hiếm gặp thiên tài, đối với đồng tuổi thậm chị lớn tuổi hơn cũng chưa chắc ăn được hắn huống chi là tên thư sinh yếu đuối này. Hắn kiêu ngạo, nhưng là có vốn liếng để kiêu ngạo.

_Lưu Thanh , Lục Thôn. Xin mời.

Với thái độ coi thường của Lục Thanh , Nguyễn Oanh cũng không để ý, vừa cầm thanh kiếm vừa nhìn Lưu Tinh.

_Lưu Tinh, không cần lo sợ. Đừng coi kiếm thành vũ khí, coi nó như một phần thân thể của mình, như là một cánh tay mọc dài ra là được tất cả thuận theo tự nhiên.

Lưu Thanh tức giận, lần đầu tiên có người không để hắn vào trong mắt. Hắn bước lên võ đài kẻ đầu tiên bị hắn nhất chiêu hạ gục, sau đó liền không có kẻ nào dám lên ứng chiến, chỉ cần một chút nữa thôi giám khảo liền sẽ cho hắn thông qua nhưng mà tên thư sinh yếu đuối không biết trời cao đất dày này lại giám bước lên, thế nhưng lại không nhìn hắn, ngược lại đang dạy kẻ khác dụng kiếm.

_Tên khốn khiếp này, ta giết ngươi.

Lưu Thanh nhanh như gió tiếp cận Nguyễn Oanh dùng lực đạo mạnh nhất chém tới. Lưu Tinh đang định nhắc nhở thì thấy Nguyễn Oanh mỉm cười, thanh kiếm của hắn vung lên chậm rãi nhẹ nhàng liền hoá giải kiếm của Lưu Thanh.

_Thấy rõ không.

Lưu Tinh lắc đầu

Nguyễn Oanh vẫy tay với Lưu Thanh

_Tới.

Lưu Thanh triệt để điên rồi, vừa rồi là nhất kích toàn lực của hắn ý đồ muốn trọng thương tên thư sinh này, hoạ may có chết người cũng do đao kiếm vô tình chẳng ai trách được hắn nhưng nào ngờ lại bị đối phương dễ dàng như vậy hoá giải.

_Ta không tin.

Lưu Thanh điên cuồng công kích, nhưng mỗi lần lại bị đối phương nhẹ nhàng hoá giải, thậm chí đối phương chưa từng nhúc nhích một bước .

_Hiểu không.

Lưu Tinh vẫn lắc đầu.

Nguyễn Oanh lúc này gật đầu. Một kích đá bay Lưu Thanh đang mất hồn xuống dưới đài.

_Vậy là được rồi, ngươi lên đài khảo thí đi.

Nguyễn Oanh bước về phía khu vực khảo thí thứ hai trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người.

Bạn đang đọc Đại Việt Dị Giới Truyện sáng tác bởi ながおい
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ながおい
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.