Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 228

Phiên bản Dịch · 1646 chữ

“Tôi có thể chứ?” Thanh Dương chậm rãi hỏi ý kiến nam nhân. Khác với áo tắm hỗn độn mở rộng trên thân nam nhân, áo tắm trên người Thanh Dương vẫn còn mặc chỉnh tề.

“Có thể cái gì?” Nam nhân mồm miệng không rõ hỏi lại, y không được tự nhiên xê dịch người, cũng không nhìn biểu tình Thanh Dương.

Thanh Dương thản nhiên nhìn y một cái, chủ động dựa lên người nam nhân, ngón tay hơi tái nhợt của hắn xoa mặt nam nhân. Ngón tay hắn dùng sức xoay mặt nam nhân qua, làm cho mắt nam nhân chỉ có thể nhìn hắn.

Thanh Dương trực tiếp chỉ ra: “Anh biết ý tứ của tôi.”

“Tôi.. tôi…… Tôi không biết……” Nam nhân bối rối nói không ra lời, đôi môi y có chút run run. Cảm giác được tay Thanh Dương trượt vào giữa hai chân y, y thậm chí chưa từng khẩn trương đến mức nhắm chặt hai mắt lại như vậy.

“Tôi đây thay anh làm chủ, tôi thay anh quyết định, tôi có thể ôm anh, nhưng anh phải mở to mắt ra nhìn tôi.” Thanh Dương quyết đoán thay nam nhân đưa ra quyết định. Hắn thật trực tiếp, trong giọng nói lười biếng lộ ra vài tia phán đoán sáng suốt, hắn vừa thôi miên vừa chậm rãi nói với nam nhân, “Nhìn tôi, đừng trốn tránh.”

“Tôi không……” Tôi không trốn tránh……

Lâm Mộ Thiên nói một nửa đã nói không ra lời, y cố lấy dũng khí mở to mắt liền phát hiện đôi mắt u tĩnh của Thanh Dương đang nhìn thẳng vào y. Ánh mắt lười biếng lại trầm ổn đến mức không hề dao động, nam nhân hơi giật mình.

Linh khẩu ở hạ thân nam nhân run run bị vuốt ve, thân thể nam nhân vốn đã mẫn cảm nên căn bản không chịu nổi khiêu khích như vậy. Rất nhanh, dưới kỹ xảo vuốt ve cao siêu của Thanh Dương, cả người nam nhân mềm nhũn ngã vào trong lòng Thanh Dương. Chẳng những dựa vào ngực Thanh Dương, miệng nam nhân còn phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt lại mê loạn, cùng với tiếng nghẹn ngào.

Âm thanh này vô luận là ai nghe vào tai, đều sẽ cảm thấy mất hồn, càng đừng nói là Thanh Dương. Không khó phát hiện dục vọng của Thanh Dương dưới sự lộn xộn bất an, cùng trong tiếng rên rỉ yếu ớt của nam nhân, nổi lên phản ứng bình thường.

Thanh Dương lôi kéo tay nam nhân vuốt ve dục vọng mình, khi nam nhân vừa chạm đến dục vọng cách quần lót ở hạ thể đã có phản ứng của Thanh Dương, nam nhân nhịn không được nhìn về phía Thanh Dương……

Thanh Dương đối với y cũng có phản ứng? Giờ khắc này nam nhân cũng không rõ rốt cuộc là Thanh Dương có cảm giác với y, hay đó chỉ là dục vọng bình thường mà mỗi nam nhân đều không thể khống chế. Y hỗn loạn tự hỏi, đồng thời, dục vọng mà y nắm trong lòng bàn tay đang dần dần nở ra.

Thanh Dương cầm cái hộp nhỏ đã sớm mở nắp trong tay kia, đặt lên bên khuôn miệng đường cong rõ ràng lại hoàn mỹ của mình. Hắn vươn đầu lưỡi ướt đỏ xâm nhập vào trong hộp, quét không ít chất mỡ gì đó rồi tiện tay ném cái hộp xuống, cúi đầu, đưa đầu lưỡi mềm mại mình tới bên miệng nam nhân……

Trung hỗn loạn, nam nhân bản năng vươn đầu lưỡi ướt mềm nghênh đón, chạm tới đầu lưỡi nóng ướt của Thanh Dương. Nam nhân cũng không né tránh, mà là đáp lại động tác của đối phương, nhẹ nhàng ma sát, chậm rãi vẽ vòng. Đầu lưỡi cả hai chạm vào nhau, thong thả trượt, tinh tế ma sát, làm cho chất lỏng trên đầu lưỡi hòa tan ở bên môi hai người.

Hơi thở của nam nhân tăng thêm, hơi thở của Thanh Dương cũng trở nên hỗn loạn. Không nghĩ tới nam nhân lại đáp lại hắn, phát hiện này làm cho Thanh Dương cảm thấy càng thêm thú vị. Hắn chậm rãi hôn nam nhân, từ liếm lưỡi dần dần trở thành hôn lưỡi, hắn quấy động, mút vào môi nam nhân. Thuốc mỡ kia vô sắc vô vị hóa thành chất lỏng hòa tan ở trong nụ hôn nồng cháy của hai người.

Hôn một trận sau, đầu lưỡi hắn mới từ miệng nam nhân lui ra, đầu lưỡi còn kéo theo vài sợi chỉ bạc mê người; mà đầu lưỡi bị mút vào đỏ lên của nam nhân ở trong miệng như ẩn như hiện sau phiến môi khẽ nhếch.

Nam nhân cũng không biết Thanh Dương cho y ăn cái gì, nên trong lòng vẫn có chút lo lắng. Thanh Dương tựa hồ nhìn ra băn khoăn của nam nhân, hắn một bên vuốt ve đùi nam nhân, một bên dùng giọng nói miễn cưỡng thong thả trả lời: “Là thuốc bổ, không có hại thân thể, có thể ổn định cảm xúc.” Đúng vậy, hắn biết nam nhân sợ hãi cho nên hắn mới làm như vậy.

Lâm Mộ Thiên không có nói nữa, dưới sự vuốt ve của Thanh Dương y căn bản không nói chuyện được nữa. Tay y vẫn như trước đặt trên dục vọng của Thanh Dương, Thanh Dương mặc dù có phản ứng nhưng lại không quá rõ ràng, cũng không thấy dấu hiệu to lên. Nam nhân xấu hổ lại bất an muốn thu tay về, lại bị Thanh Dương bắt lấy.

“Nhu nhu thì tốt rồi.” Thanh Dương ở bên tai nam nhân nói, hắn lôi kéo ngón tay nam nhân, dẫn dắt động tác của y: “Cứ như vậy.. chậm rãi.. không cần quá dùng sức, tôi sẽ rất thoải mái.” nhiệt tức tỏa ra từ mỗi một chữ của Thanh Dương xâm nhập vào tai nam nhân, nam nhân liền run run, làm cho tiếng “uhm” phát ra từ trong miệng dưới sự kích thích không ngừng biến đổi.

Hai chân nam nhân bị tách ra, đùi bị nhẹ nhàng vuốt ve, dưới kỹ xảo khiêu khích cao siêu của Thanh Dương phỏng chừng không người nào có thể không bị đắm chìm. Nam nhân tràn ngập tình dục thở hổn hển, hơi thở nóng cháy của y đều phun ở trước ngực Thanh Dương. Y như có như không vuốt ve dục vọng giữa hai chân Thanh Dương, bản năng nguyên thủy bị từng chút một châm ngòi tình dục!

Thanh Dương để nam nhân nằm trên giường lớn vì sóng gió mà chấn động. Hắn nâng hai chân nam nhân lên, một bàn tay âu yếm dục vọng run run ngay trước của nam nhân, một bàn tay nhẹ nhàng nhu lộng hậu huyệt của nam nhân. Động tác của hắn khiến cho nam nhân vốn đã nhũn ra, nay hoàn toàn mất đi khí lực chống cự……

Nhìn áo ngủ nam nhân mở rộng, hạ thể hoàn toàn trần trụi, tư thái dâm loạn, đáy mắt bình tĩnh của Thanh Dương có vài tia kích thích rất nhỏ khó có thể phát hiện. Sau khi trải qua âu yếm và đơn giản mở rộng, Thanh Dương nâng hai chân nam nhân lên, làm cho mật huyệt hơi mở kia hoàn toàn bại lộ ở trước mặt hắn. Dục vọng đứng thẳng của hắn để vào con đường hẹp hòi của nam nhân.

Nháy mắt bị con đường chặt chẽ hít thở không thông lại nóng rực kia vây quanh, cái loại tư vị mất hồn này phi thường tuyệt vời, Thanh Dương không dấu vết thở một hơi. Nội vách tường của nam nhân lẳng lặng hấp dục vọng lửa nóng của hắn, hắn chậm rãi ở trong cơ thể của nam nhân vận động. Hai chân nam nhân bị hắn đặt ở hai bên sườn, hạ thể của nam nhân hơi hơi hiện lên, hắn chậm rãi động eo xâm nhập vào bên trong nam nhân. Nhiều lần bị đỉnh sâu làm nam nhân vừa run run lại rên rỉ ra, xúc cảm nóng ướt khó nhịn, cùng với dục niệm không thể áp lực từ địa phương gắn kết giữa hai người lan tràn cả toàn thân.

Ánh mắt nam nhân ướt át lại mềm mại nhìn Thanh Dương đang rũ mắt, y nhẹ giọng rên rỉ, tiếp nhận Thanh Dương tiến vào. Thậm chí y có thể nhìn thấy bộ dạng dâm mỹ của mình khi bí huyệt của mình tiếp nhận dục vọng của Thanh Dương. Dục vọng của Thanh Dương dần dần nở lớn, nóng cháy, mỗi một lần tiến vào, mỗi một lần rút ra, y đều có thể thấy rõ rõ ràng, cũng có thể thật sự cảm giác được cổ khoái cảm đang không ngừng thăng cấp. Hình ảnh nhiệt huyết này không lúc nào là không kích thích thị giác của hai người.

Tiếng rên rỉ áp lực của nam nhân cũng trở nên hỗn loạn, dưới luật động ôn nhu mà đều đặn của Thanh Dương, hai chân nam nhân đang run rẩy. Dục vọng đứng thẳng phía trước của y, cho dù không có người đụng vào cũng bị khoái cảm kích thích mà run run chảy ra chất lỏng. Bí huyệt giữa hai chân mở rộng của nam nhân đang cất chứa dục vọng tráng kiện của Thanh Dương kia, cùng với tần suất vào nhanh ra chậm của Thanh Dương mà co rúm, run run rỉ ra nhiệt dịch màu trắng. Chất lỏng nóng bỏng nháy mắt ở giữa mông nam nhân chậm rãi chảy xuống, nhìn qua thật dâm loạn……

Bạn đang đọc Đại Thúc Ngộ Thượng Lang của Mặc Kỳ Lân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.