Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Đầu

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

“Toàn bộ bản kế hoạch bên phát triển vừa viết và những người tham gia đều trừ một phần lương , nếu đem bản kế hoạch này ra thì bên hợp tác tạo game sẽ nghĩ thế nào , các người có thể nghĩ ra bản code và thiết kế bản phát triển đầu có nghĩ hai phiên bản sau thế nào không ?” người đang chửi mọi người là Mon , Mon được mọi người đặt biệt danh là ác quỷ mang khuôn mặt thiên thần .

“Thưa Tổng Giám Đốc nếu ngài nói là về hai phiên bản sau có sai lầm thì ngài có thể cho chúng tôi biết là sai lầm ở đâu không , hay ngài chỉ đứng đó và chỉ tay năm ngón , nếu ngài không chỉ ra được thì chúng tôi xin nghỉ việc nếu ngài chỉ ra được thì chúng tôi sẽ chấp nhận bị trừ lương và trong tháng này không xin nghỉ phép một buổi nào .” Trưởng phòng phát triển tức giận nói , đây cũng là một trong những ý tưởng tự mình tham gia nên bị từ chối và chửi như vậy khiến anh tức giận .

“Được rồi , phần đầu cậu bảo có phần quay số may mắn cho phần anpha test nhưng phiên bản chính những người tham gia anpha test sẽ mất hết đồ và làm lại từ đầu hay sao , còn phần nếu may mắn nhận được vũ khí cấp A trong bản test thì họ sẽ thành người thường vậy thì họ có bỏ game không , đó là sai lầm đầu tiên .”

“Còn sai lầm thứ hai là làm bảng nhiệm vụ nếu cậu đẩy hai mươi cấp đầu làm nhiệm vụ dễ không có quái khó khi lên cấp hai mốt bắt đầu làm nhiệm vụ giết quái trung bình và khó từ từ họ có quen không hay vẫn nghĩ quái vẫn dễ và làm họ chán nản từ từ , đó là sai lầm thứ hai .”

“Sai lầm cuối của cậu là thời gian mới mở game cậu đã mở bán những món đồ giá trên trời trong cửa hàng , đó là cậu muốn đuổi những người dân cày và đuổi họ khỏi game với lí do game này chỉ dành cho người có tiền .”

“Ba lí do trên đã đủ để khiến game không vận hành nổi không , trừ một phần lương của cậu còn dễ chán nếu là người khác đã đuổi việc cậu và tìm người khác lên làm trưởng phòng .”

“Mon cậu thôi đi , họ bên phát triển kế hoạch thì đừng gây áp lực với họ quá , tôi bảo cậu rồi phải cười nhiều lên đừng trừ lương họ vì lí do sai lầm này , họ cũng vì công ty mà chưa nghỉ nhiều ngày , mọi người đi nghỉ ngơi chút đi .” người đang nói là Phúc , bạn thân của Mon từ nhỏ .

Trước kia Mon được mọi người gọi là ác quỷ mang gương mặt thiên thần nhưng từ khi Phúc vào công ty Mon đã thay đổi từ từ , và hai người chuẩn bị đám cưới sau một tháng nữa .

“Chúng tôi sẽ nghỉ ngơi một chút rồi chỉnh sửa lại kế hoạch game này , xin lỗi Tổng Giám Đốc vì đã khiến anh tức giận , cảm ơn tổng giám đốc phu nhân.” Trưởng phòng kế hoạch đã được nghe về lỗi lầm của mình và đã hiểu ra nên lập tức đi chỉnh sửa .

Sau khi mọi người đi hết thì Phúc đến chỗ Mon và ôm Mon vào lòng vì cô biết từ khi Phúc bảo Mon không được phép tức giận thì mỗi khi tức giận Mon lại như rơi vào hố băng , lúc đó người Mon cần nhất chính là Phúc .

“Thôi hôm nay đến đây thôi chúng ta đi xem áo cưới đi .” sau khi ôm Mon một lúc Phúc nói .

Sau đó Mon và Phúc đi khỏi công ty và đến một tiệm đồ cưới gần nhất , đó cũng là tiệm Phúc thích nhất vì tiệm này đã tác thành nhiều cặp đôi đến với nhau .

Trong lúc Mon và Phúc đi chọn đồ cưới , ở một phòng thí nghiệm dưới lòng đất đang lan tràn một loại virus nguy hiểm .

“Đoàng Đoàng” tiếng súng vang lên trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất , một nhóm gồm sáu người của quân đội đã được cử đến để tiêu diệt hết thực thể bí ẩn .

Nhóm được quân đội cử đến đang cố thủ ở một căn phòng bên trong phòng thí nghiệm , vì lúc vào không có nhiều thực thể bí ẩn nhưng càng đi sâu vào càng nhiều và họ sắp hết đạn .

“Vũ bây giờ chúng tôi sẽ yểm trợ cho cậu , cậu chạy đến thang máy không quay đầu lại , lấy xe về lấy thêm đạn dược , chúng tôi sẽ đợi cậu .” Đội trưởng nói .

“Mọi người , chuẩn bị đầy đạn chuẩn bị yểm trợ Vũ .” Đội trưởng ra lệnh .

“Rõ” mọi người đồng thanh hô , “Còn nữa Vũ nếu chút nữa cậu quay lại mà chúng tôi bị hóa thành thực thể lạ thì lập tức khóa và sử dụng mã hóa này để khóa cửa và ngừng toàn bộ mọi thứ ở khu này .” sau đó đội trưởng gửi cho Vũ một mã hóa .

“Mọi người phải chờ tôi trở về và cùng mọi người chiến đấu đến hơi thở cuối cùng .” nói xong Vũ lập tức lái xe đi .

“Đi sớm về sớm nha Vũ , chúng tôi chờ cậu .” sau khi nói xong mọi người lập tức lao ra bắn thây ma , Vũ chạy hết sức đến thang máy , lấy xe về tổng bộ .

Nhưng Vũ không biết một là mọi người trong đội đã để cậu sống sót rời khỏi vì ngoài cậu ra trong vũ khí của mọi người còn băng đạn cuối cùng đã giúp cậu thoát khỏi đó .

Sau khi Vũ đi đội của cậu đã khóa cửa và cùng nhau chiến đấu đến hơi thở cuối cùng , trước khi bị cắn mọi người đã cười và nói “Tôi đi trước nha đội trưởng , tôi chờ đội trưởng ở dưới đó .”

“Vũ hãy sống tốt phần của mọi người và hãy nuôi dạy con thật tốt , đừng nghĩ đến việc trả thù cho chúng tôi , tạm biệt .” đó là dòng tin nhắn cuối cùng của đội trưởng thay mọi người nhắn cho cậu .

Sau khi nhận tin nhắn cuối cùng Vũ tức giận đấm tay vào bánh lái , cậu vừa tức giận vừa khóc vì mọi người trong đội đã bỏ cậu ở lại .

Trong lúc đó Mon và Phúc đang ở trong tiệm đồ cưới chọn đồ cưới .

“Mon em mặc bộ này đẹp không , anh mà dám chê em thì biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi phải không.” Phúc vừa cười vừa nói .

Mon đang nhìn vài bộ vest trắng đi với váy cưới của Phúc , nghe thấy tiếng gọi của Phúc Mon đã quay đầu nhìn lại .

“Đối với anh em mặc gì cũng đẹp , em là bông hoa và ánh sáng bên trong anh .” Mon nói .

Sau khi Mon và Phúc chọn đồ cưới và chụp ảnh cưới xong , Mon đã đưa Phúc đến một nơi chứa nhiều kỷ niệm với hai người nhất .

“Phúc , em không được ti hí đâu , anh có một bất ngờ cho em .” Mon vui cười nói .

Sau đó Mon đưa Phúc vào khu rừng , Mon đưa Phúc đến trước một cây cổ thụ , đây là cây mà cha của Mon đã đưa hai người đến và trồng .

“Phúc , em mở mắt ra được rồi đó . ” Mon nói nhỏ vào tai Phúc , sau đó Phúc mở mắt ra , cô không thể kìm được nước mắt vì nơi này khiến cô nhớ lại nhiều ký ức .

“Mon em hỏi anh , anh có thấy mình sai lầm khi chọn em không , em không tài giỏi , em không xinh đẹp như bao cô gái khác và em rất hậu đậu vì sao anh chọn em .” Phúc vừa khóc vừa nói .

“Có thể em trong mắt người khác không phải người đẹp nhất , không phải giỏi nhất , hậu đậu nhưng trong mắt anh em là người đẹp nhất , tài giỏi nhất và hậu đậu nhưng em đẹp mãi đẹp nhất trong mắt anh , anh sẽ chăm sóc , bảo vệ , bảo bọc cho em đến hết cuộc đời này .” Mon nói xong , ôm Phúc vào lòng và hôn nhẹ lên má Phúc .

Phúc sau khi nhận được nụ hôn và nghe được câu trả lời của Mon cô đã khóc trong hạnh phúc , hai người ôn lại kỉ niệm cũ .

Bạn đang đọc Đại Thế Zombies sáng tác bởi namanh11444
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi namanh11444
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.